Mục Tinh Thần buông nắm đấm, lắc lắc tay, có chút ngạc nhiên, sao sức lực của cô lại mạnh lên rồi.
Ba người ở đây trợn mắt há hốc mồm nhìn thiếu nữ trước mắt, biểu cảm trên mặt cứ như thể gặp quỷ.
Ai có thể tin được cô gái nhỏ với làn da trắng nõn đến véo ra nước, nét
phúng phính trẻ con trên mặt còn chưa hết, cánh tay mảnh mai như hành
trước mắt này dùng một đấm đánh ngất con heo sư tử nặng hai tấn cấp B
đang cuồng bạo!!
Cả buổi sáng ẩu đả của bọn họ trước một đấm này giống như trò cười.
Thiếu nữ này... Khủng bố vậy sao!
Tiểu đội mấy người cứng đờ tại chỗ không dám bước lên trước.
Mục Tinh Thần còn đang suy nghĩ vì sao sức lực của mình đột nhiên trở nên
lớn như vậy, ngẩng đầu phát hiện bị tiểu đội bốn người dùng ánh mắt như
thấy quỷ nhìn chằm chằm, lúc này mới nhận ra có khả năng hành vi của
mình hơi bạo lực, Mục Tinh Thần dùng ánh mắt trấn an nhìn bọn họ một
cái, “Đừng sợ, tôi là người bình thường.”
Ánh mắt không hề gợn sóng, giọng điệu ổn trọng đáng tin này khiến toàn bộ tiểu đội bốn người nghẹn họng.
Mẹ nó, cảm giác an toàn không thể hiểu được này là như thế nào? Hàng phòng ngự của người chủ công suýt nữa thất thủ trong khi anh ta thật sự là
trai thẳng 1.98X200.
Người phụ công đi ra chỗ xa nhìn con heo sư tử kia, hô: “Đại ca, hôn mê rồi.”
Người chủ công vạm vỡ nhìn về phía Mục Tinh Thần, “Em gái, em có dị năng loại lực lượng à?”
Mục Tinh Thần: “Xem như thế đi.”
“Tôi biết ngay mà.” Người chủ công nỉ non một tiếng, nhìn về phía con mồi,
tiểu đội bọn họ đã đuổi theo con heo sư tử này vài ngày, nhưng dù sao
cũng là Mục Tinh Thần đánh ngất, vì thế có chút xấu hổ, “Em gái, em xem
xem nên phân chia con mồi này như thế nào.”
Mục Tinh Thần không
có hứng thú với con mồi. Vốn cô đứng lại cũng chỉ là vì tò mò về phương
thức tác chiến phối hợp đoàn đội này, muốn nhìn một chút mà thôi, trả
lời một câu rất lạnh lùng, “Đây là con mồi của các anh.” rồi rời đi.
Mẹ nó, lại bị đánh trúng tâm lý.
Người chủ công đổ mồ hôi, nước mắt lưng tròng, hô một câu phía sau Mục Tinh
Thần, “Em gái! Coi như tôi nợ em một nhân tình, tôi tên là Thiết Tùng,
thợ săn hạng bạc, về sau có việc gì cứ đến tìm tôi, đi hiệp hội đến cửa
sổ quầy số 779 nhắn lại là được.”
Mục Tinh Thần không đáp lời, cũng không biết có nghe thấy không.
Mục Tinh Thần đi thẳng đến nơi rắn đuôi bẹp làm tổ, trên đường còn đang suy nghĩ về nắm đấm vừa rồi kia, thật sự tính ra có chút quá.
Hồi
tưởng lúc trước chưa thức tỉnh dị năng, con Tích Giao kia cũng là cấp B, cô phải dùng 15 đấm mới đánh nổ được tròng mắt nó, mà vừa rồi cô trực
tiếp dùng một quyền đấm nát xương mũi và xương trán của con heo sư tử
kia. Nắm đấm của Mục Tinh Thần, chính cô biết, người phụ công nói heo sư tử hôn mê, nhưng với vết thương như vậy, 1 phút sau, heo sư tử chắc
chắn sẽ tự mất mạng.
Nói cách khác, Mục Tinh Thần một quyền đấm chết dị thú cấp B.
Cái này thật sự có chút kinh người.
Không phủ nhận việc thức tỉnh dị năng khiến lực lượng cô được tăng cường,
nhưng hẳn là cũng còn xa mới đạt được trình độ một quyền đấm chết một
con dị thú cấp B. Dù sao cấp bậc của cô cũng chỉ là cấp B. Tầm mắt Mục
Tinh Thần không khỏi dừng lại trên găng tay màu đen của mình, điều huyền bí hẳn là nằm ở chiếc găng tay này.
Bên cạnh thác nước là núi đá lởm chởm, đầu tiên Mục Tinh Thần tháo găng tay, xé một đoạn quần áo
quấn lấy nắm đấm, dồn lực tung một quyền vào núi đá.
“Ầm” một tiếng, nham thạch vỡ vụn lăn xuống, mặt tường trực tiếp bị đấm ra một cái động.
“Ai ui.” Mặt Mục Tinh Thần vặn vẹo, tay đều đỏ.
Mục Tinh Thần lắc lắc tay, đeo lại găng, vẫn dùng lực như vừa rồi tung thêm một quyền vào núi đá.
Lúc này thì “ầm” một tiếng, nham thạch nứt toạc, bụi đất tung bay, đất rung núi chuyển, dị thú loại nhỏ đang trốn xung quanh hoảng sợ chạy tứ tán.
Mục Tinh Thần cũng hoảng sợ, một quyền này trực tiếp đập ra một hang động
cực lớn, hơn nữa, Mục Tinh Thần buông lỏng tay, thế nhưng không đau,
không có cảm giác gì.
Găng tay này hơi bị đỉnh.
Mục Tinh Thần đang quan sát găng tay của mình, đột nhiên có một người trồi lên từ dưới nước ở một bên thác.
“Động đất! Động đất!”
Mục Tinh Thần sửng sốt nhìn qua, thật trùng hợp, là người quen.
Quái nhân chui từ trong nước ra chính là Công Lương Ủy đã gặp lúc trước.
Ông ta nhìn khắp nơi một lát mới hiểu được chuyện gì xảy ra, hóa ra không phải động đất, đều là do con nhóc này làm ra?
Công Lương Ủy tức đến dựng râu, “Sao lại là con nhóc nhà cô vậy?”
Cũng không biết trên người Công Lương Ủy mang theo thứ gì, ông ta bước từ
trong nước ra mà toàn thân vẫn khô ráo, đến một sợi tóc cũng không ướt,
“Cô lại đang càn quét cái gì ở chỗ này?”
Mục Tinh Thần nắm tay giấu ra sau lưng, xấu hổ khụ khụ, “Không có gì, giãn gân cốt thôi.”
“Chạy đến đây giãn gân cốt?” Ông lão nhìn cái động lớn trên vách, không tin,
đột nhiên nghĩ đến cái gì lại ngay lập tức trở nên hưng phấn, ánh mắt
sáng quắc hỏi, “Tôi biết rồi! Có phải cô đến gặp riêng tôi không? Thế
nào? Quyết định làm đồ đệ tôi rồi?”
Mục Tinh Thần nghẹn lại, “À thì...”
Tuy rằng có hơi độc ác, nhưng Mục Tinh Thần nói lời nói thật, “Tôi có một
chút hứng thú với chế tạo vũ khí dị năng, có thể học một chút cho biết
nhưng cũng không định chọn một con đường này đi cả đời, chỉ sợ không thể kế thừa y bát của ông, cho nên...”
Biểu cảm hưng phấn trên mặt Công Lương Ủy rút đi, “Vì sao?”
Mục Tinh Thần nói thẳng: “Nguyên nhân do tính cách, trời sinh tính cách tôi tự do tản mạn, có lòng tò mò với rất nhiều thứ trên thế giới này, chỉ
sợ không thể dồn công sức cả đời vào một lĩnh vực nghiên cứu vũ khí này
như ngài được.”
“Còn nữa, để có thể đi đến bước đường hiện tại, nhất định ngài phải có một niềm đam mê nhiệt huyết, mà tôi không có.”
Công Lương Ủy không nói gì, bởi vì Mục Tinh Thần nói đúng, người kế thừa y
bát của ông ta có thể không có thiên phú, nhưng không thể không có đam
mê nhiệt huyết với lĩnh vực chế tạo vũ khí.
Nhưng muốn Công Lương Ủy từ bỏ Mục Tinh Thần, ông ta lại tiếc tài năng thiên bẩm của đứa nhỏ
này, hơn nữa có khả năng cô và thống soái có liên hệ...
Công
Lương Ủy im lặng một lát, nói: “Như vậy đi, nếu cô đã có hứng thú, vậy
chứng tỏ trong lòng cô cũng muốn học chế tạo vũ khí, cô có dám đánh cược với tôi một lần không?”
Mục Tinh Thần hứng thú, “Đánh cuộc cái gì?”
Công Lương Ủy: “Học với tôi một năm.”
“Nếu một năm sau cô có thể chế tạo ra một tác phẩm khiến tôi vừa lòng, về
sau cô muốn làm gì thì làm, tôi mặc kệ, còn có thể tiếp tục là thầy của
cô. Nếu cô không thể làm ra một tác phẩm khiến tôi vừa lòng, vậy cô cứ
thành thật học chế tạo vũ khí dị năng cả đời đi. Có dám hay không?”
Thật ra đây cũng không phải một vụ đánh cuộc công bằng, bởi vì tiêu chuẩn
của một tác phẩm khiến Công Lương Ủy vừa lòng này quá mức chủ quan, nói
cách khác, cho dù một năm sau, tác phẩm của Mục Tinh Thần đã khiến Công
Lương Ủy vừa lòng, nhưng nếu ông ta chơi xấu nói không hài lòng, vậy Mục Tinh Thần vẫn phải làm người chế tạo vũ khí cả đời.
Nhưng Mục Tinh Thần không từ chối, cô đồng ý, “Đánh cuộc!”
Công Lương Ủy nhướn mi, ông ta khó có thể phân biệt điều khiến Mục Tinh Thần không hề do dự làm ra quyết định giờ phút này đến cùng là xuất phát từ
khí phách quả cảm hay là ngạo mạn tự phụ.
Dù sao Công Lương Ủy
vui khi nghe thấy đáp án này, ông ta vui vẻ sờ râu, rụt rè nói: “Đến đây đi, gọi một tiếng “thầy” đi xem nào.”
Đi theo ông lão này học một năm, gọi thầy cũng không sai, Mục Tinh Thần há mồm gọi, “Thầy.”
“Ơi.” Công Lương Ủy trực tiếp cười, nói là vui đến lòng nở hoa cũng không
quá, tiếng thầy này khiến ông ta thoải mái cực kỳ, “Gọi thêm một tiếng
đi.”
“Thầy ơi, thầy à? Thầy!” Mục Tinh Thần: “Có muốn em ghi âm lại cho thầy, rồi bật chế độ phát lại không?”
Công Lương Ủy hừ một tiếng, “Không cần thiết.”
Mục Tinh Thần vừa rồi đã tò mò, “Mới vừa rồi thầy làm gì trong nước vậy?”
Công Lương Ủy móc từ trong túi ra một cục đá màu xanh lục đậm, “Hạ du thác
nước này chảy đến gần chỗ thầy ở, ngày hôm qua thầy đi bộ đã phát hiện
loại cục đá này, như là một loại hóa thạch. Thầy lần theo con sông tìm
tới nơi này, phát hiện dưới hồ nước này có rất nhiều liền đi xuống xem
thử.”
Mục Tinh Thần cầm lấy nhìn thử, “Cũng không có chỗ nào đặc biệt mà.”
Công Lương Ủy lấy cục đá, đặt trong tay ném chơi, “Em thì biết cái gì, quan
sát khoáng thạch, dị thực, dị thú là bài học đầu tiên của người chế tạo
vũ khí, phải bảo trì tính mẫn cảm đối với tài liệu.”
Mục Tinh Thần: “Em đã biết.”
Công Lương Ủy nhìn Mục Tinh Thần: “Em đến đây làm gì? Bắt dị thú à?”
Mục Tinh Thần nói: “Cũng không hẳn, chủ yếu là để làm quen và khai phá dị năng. Thầy à, thầy cũng là dị năng giả phải không?”
Công Lương Ủy cho cô xem tay trái của mình, “Đương nhiên, thầy em cũng là dị năng giả cấp A.”
“Ồ, thật là giỏi quá đi.” Mục Tinh Thần phối hợp cổ động, “Dị năng của thầy có liên quan đến chế tạo vũ khí sao?”
“Nông cạn.” Công Lương Ủy đắc ý nói: “Dị năng của thầy gọi là quỷ thủ, đánh
số 86, vừa mạnh về công kích vừa mạnh về phòng ngự, còn có thể phụ trợ
chế tạo vũ khí.”
“Oa, là dị năng cao cấp có đánh số trước 100 cơ đấy.” Mục Tinh Thần vỗ tay bạch bạch nói: “Quá là đỉnh!”
Công Lương Ủy liếc một cái Mục Tinh Thần, “Dị năng của em là cái gì? Định khai phá như thế nào?”
Mục Tinh Thần nói: “Dị năng của em tên là khống chế gieo trồng, đánh số 989.”
Công Lương Ủy nghe mà nhăn mày lại, ông ta vuốt râu thầm nghĩ: Khống chế
gieo trồng? Cái dị năng rác rưởi gì vật, xếp hạng cũng phải gần 1000?
Cái thứ dị năng quèn này không xứng với thiên phú của cô.
Mục
Tinh Thần nói tiếp: “Dị năng của em quá yếu ở phương diện công kích, gần đây em đang nghĩ cách đề cao tính thương tổn của nó.”
Công Lương Ủy nghe đến trừng mắt, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng, “Dị năng của em thuộc loại phụ trợ sinh hoạt, thế mà em muốn dùng nó để công kích?
Còn khai phá tính thương tổn của nó? Chẳng lẽ em còn muốn dùng một cái
dị năng loại phụ trợ sinh hoạt đi tác chiến? Làm sao có thể làm như
vậy!”
“Vì sao không thể?” Mục Tinh Thần không hiểu, cô nói lại vụ việc giết người ô nhiễm hình ếch trong nháy lúc trước cho Công Lương Ủy nghe.
Công Lương Ủy lắc đầu, “Việc đó làm sao có thể giống nhau? Đó là bùng nổ ngẫu nhiên trong tình huống khẩn cấp, là tình huống đặc
thù.”
Mục Tinh Thần nói: “Nếu có thể làm được một lần là có thể
làm được vô số lần, chỉ cần tìm được cách là có thể biến trường hợp đặc
biệt thành phổ biến.”
Công Lương Ủy cảm thấy Mục Tinh Thần là thiếu niên khinh cuồng, ý nghĩ kỳ lạ.
Mục Tinh Thần lại nói: “Em đã tìm được cách rồi.”
Thật ra từ sau khi Mục Tinh Thần mới vừa thức tỉnh dị năng đã bắt đầu tự hỏi làm thế nào để tăng tính thương tổn của dị năng, sau lại quyết định
kiên quyết không dùng dị năng bên tay phải, việc khai phá tính thương
tổng của dị năng tay trái càng là việc lửa sém lông mày.
Cứ cân nhắc mỗi ngày, lặp lại suy tư, không ngừng tìm đọc tư liệu, thật đúng là giúp Mục Tinh Thần nghĩ đến một biện pháp.
Mục Tinh Thần hãy còn nhớ rõ tình hình lúc trước ở khu mười ba, dùng dây
leo nháy mắt đâm thủng người ô nhiễm hình ếch. Nếu chủ tính thủ đoạn
công kích, tất nhiên đó là cách công kích mạnh nhất, bí ẩn nhất của dị
năng hệ thực vật, nếu có thể khống chế được một cách tự nhiên, vậy thì
cho dù là hệ thực vật cũng có thể có được sức chiến đấu không thua kém
gì hệ khác.
Muốn đâm thủng trong nháy mắt cần có tốc độ và độ
cứng, vấn đề trước mắt của Mục Tinh Thần là tốc độ còn chưa đủ nhanh,
điểm này có thể luyện thêm thông qua việc bắt giữ rắn đuôi bẹp.
Mà vấn đề độ cứng của thực vật mới là mấu chốt, cũng là điểm khiến tất cả
dị năng giả hệ thực vật không thể khai phá năng lực công kích.
Phần lớn thực vật đều mềm mại, không đủ độ cứng rắn thì mức độ thương tổn cũng không đủ.
Thật ra nếu giải quyết được điểm này, thực vật trong tay cô giống như sắt
thép được hòa tan, vậy dị năng hệ thực vật còn khác gì với dị năng hệ
kim loại nữa?
À, chỉ là hệ thực vật càng dễ ngụy trang, càng ít cần tiêu tốn, càng dễ lấy tài liệu mà thôi.
Mục Tinh Thần vẫn luôn ở tự hỏi làm thế nào để giải quyết vấn đề về tính
dai và độ cứng của thực vật. Cô đã thử rất nhiều lần, phát hiện khống
chế mật độ hay cường độ tế bào của thực vật đều không thể đạt được hiệu
quả cô muốn.
Mục Tinh Thần cẩn thận nhớ lại cảm giác lúc trước,
sau lại phát hiện, bao trùm đều dị năng lực lên mặt ngoài thực vật có
thể đạt được độ cứng và cường độ tựa sắt thép mà cô muốn.
Nhưng ngay sau đó một vấn đề khác cũng xuất hiện.
Phương pháp này tốn quá nhiều dị năng, muốn dùng dị năng bao phủ một cây thực
vật đến cứng như thép khả năng sẽ tốn một phần ba lượng dị năng trong cơ thể Mục Tinh Thần. Hơn nữa Mục Tinh Thần đã thử dùng dị năng đi công
kích, tầng dị năng bao trùm bên ngoài rất dễ bị đánh sập, trừ khi không
ngừng chồng thêm dị năng lên trên điểm chịu đánh, nhưng hiển nhiên việc
này không hiện thực và cũng không thực dụng.
Vấn đề thật ra đã
khiến Mục Tinh Thần bối rối thật lâu, thẳng đến ngày nọ, cô thấy côn
trùng đi lại trên mặt nước, nhớ tới sức giãn của nước, lại liên tưởng
đến nguyên lý chịu lực của trứng gà.
Mục Tinh Thần đột nhiên sinh ra một ý tưởng, bắt chước nguyên lý chịu lực của nước và trứng gà, bao
trùm dị năng lượng đều đều lên mặt ngoài thực vật, vậy là có thể đạt tới hiệu quả dùng rất ít dị năng mà phát huy khả năng chịu lực lớn hơn nữa.
Mục Tinh Thần thử, sau đó thành công.
Mục Tinh Thần phát hiện, thật ra lý luận và logic này của cô có thể áp dụng với bất kì loại hình dị năng nào, bởi vì bản thân nó là dựa vào năng
lượng dị năng.
Thậm chí ý nghĩ và logic này của cô hoàn toàn có
thể loại trừ thuộc tính của dị năng, chỉ dùng dị năng lượng như một loại năng lượng vô cùng mạnh mẽ.
Hiện tại, Mục Tinh Thần chỉ mới có
một ý tưởng mơ hồ, cô còn chưa biết, ngày sau, lý luận này được hoàn
thiện từ từ trong tay cô, khai sáng ra một phe phái dị năng hoàn toàn
mới. Hiện tại, lý niệm cấp tông sư này mới chỉ là hình thức ban đầu mà
thôi.
Công Lương Ủy lắc đầu, “Không tin.”
Mục Tinh Thần: “Không tin thì thử xem.”
Công Lương Ủy thấy Mục Tinh Thần vẫn tự tin như vậy, không khỏi sinh ra một
chút dao động, nhưng ngoại trừ cái dị năng mang đánh số hạng nhất kia,
sự thật không thể thay đổi trước mắt là tất cả dị năng hệ thực vật đều
không có tính thương tổn gì.
Công Lương Ủy vẫn không tin Mục Tinh Thần có thể làm được, liền nửa tin nửa ngờ nói: “Vậy tìm một con dị thú thử xem.”
Công Lương Ủy thả ra tinh thần lực, tinh thần lực bàng bạc của cấp A nhộn
nhạo tỏa ra, Công Lương Ủy nhanh chóng tìm được mục tiêu, “Vừa lúc, nơi
đó có một con lợn nanh đen cấp B, di chuyển chậm, nhược điểm ở bụng,
thầy dẫn nó lại đây.”
Nói xong, Công Lương Ủy liền móc từ trong túi ra một cái bình nhỏ, ông ta mở nắp bình, mùi máu tươi tản ra.
Dị thú gần đó ngửi thấy được đều tới gần bên này, có điều đám dị thú này
đều có cấp bậc rất thấp, trên cơ bản đều là cấp D và cấp C, Công Lương
Ủy để Mục Tinh Thần thả ra tinh thần lực cấp B để dọa, vì thế dị thú cấp C cấp D cũng không dám tới gần, chỉ có lợn nanh đen cấp B hồng mắt chạy về phía bọn họ.
Bóng dáng lợn nanh đen nhanh chóng xuất hiện
trong tầm mắt, Công Lương Ủy cũng thu hồi cái chai. Nếu còn không thu
hồi, hương vị bay đến xa hơn, hấp dẫn dị thú cấp bậc cao sẽ phiền toái.
Công Lương Ủy: “Ra tay đi.”
Mục Tinh Thần áp dụng ý niệm của chính mình vào thực tế, bao trùm đều dị
năng lên mặt ngoài của thực vật mềm mại, từ từ quấn quanh, đầu tiên là
trói lại bốn chân của lợn nanh đen, con vật gào rống phẫn nộ, liều mạng
giãy giụa, nhưng bất kể giãy giụa như thế nào đều không thể tránh khỏi
không chỉ một cây thực vật mảnh mai.
Sau khi trói lại lợn nanh
đen, Mục Tinh Thần nhớ lại dáng vẻ ngày ấy khi nháy mắt đâm thủng, phát
động dị năng, nháy mắt giục sinh một gốc cây thực vật bất kỳ, thực vật
được dị năng lực bao trùm mặt ngoài có độ cứng kinh người, hơn nữa còn
tự mang thuộc tính phá ma của dị năng lượng, nháy mắt từ đâm xuyên qua
lợn nanh đen dưới lên trên.
Từ lúc lợn nanh đen bị trói bốn chân đến khi mất mạng cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Lần đầu tiên Mục Tinh Thần chân chính áp dụng lý luận này vào thực tiễn,
thế nhưng thành công, cô đắc ý nhướng mày với ông lão, “Thế nào?”
Biểu cảm trên mặt Công Lương Ủy đã sớm không giữ được, ông ta không dám tin
tưởng mà xoa đôi mắt, lại lau mắt kính, nhưng một màn trước mắt là thật, Mục Tinh Thần dùng dị năng lực thực vật giết chết một con dị thú cùng
đẳng cấp dị thú trong nháy mắt.
Công Lương Ủy tiến lên cẩn thận
xem xét cây thực vật vừa đâm thủng lợn nanh đen, phát hiện đó là một gốc cây dây leo mềm mại, chỉ là một loại thực vật bình thường, nó thậm chí
không phải dị thực.
Nhưng sao dây leo có thể trở nên cứng rắn như vậy, thậm chí có thể đâm xuyên qua lớp phòng ngự của lợn nanh đen?
Công Lương Ủy nghĩ trăm lần cũng không ra, “Sao em làm được?”
Mục Tinh Thần đi tới, nói: “Thầy thử công kích dây leo, cảm nhận một chút sẽ biết.”
Công Lương Ủy dùng quỷ thủ công kích dây leo, bởi vì quỷ thủ cấp bậc khá
cao, ông ta chỉ dùng lực rất nhẹ cắt một đoạn, rồi lại giật mình phát
hiện, dây leo không đứt!
Dị năng giả cấp A mà không cắt đứt được cây dây leo này?
Công Lương Ủy lần này dùng 7 phần lực công kích dây leo, còn sử dụng tinh
thần lực cẩn thận cảm thụ trạng thái trong nháy mắt khi dây leo chịu
công kích.
Mặt ngoài của dây leo được bao trùm một tầng dị năng?
Tầng dị năng này rất mỏng, đáng lẽ sẽ dễ dàng bị đâm thủng, nhưng lại
không có.
Công Lương Ủy ngạc nhiên phát hiện, sau khi chịu công
kích, điểm chịu lực lại chia đều lực công kích đã chịu đến các bộ phận
khác, khiến cho lực công kích tại điểm chịu lực trở nên rất ít!
Lần này dây leo đã đứt, Công Lương Ủy cũng hiểu được sự ảo diệu của nó.
Công Lương Ủy vô cùng chấn động, trước ngày hôm nay, nếu có người nói cho
Công Lương Ủy, có người có thể khai phá ra lực công kích và phòng ngự
mạnh mẽ từ một dị năng hệ phụ trợ sinh hoạt có đánh số xếp hạng gần
1000, Công Lương Ủy nhất định cảm thấy người này đầu óc có vấn đề. Xếp
hạng gần 1000 có nghĩa là dị năng yếu, thuộc tính cũng yếu, chẳng sợ chỉ đơn thuần là năng lượng và năng lượng đối kháng, dị nặng xếp hạng 100
cũng có thể dễ dàng đánh tan dị năng xếp hạng 1000, đây là khoảng cách
cấp bậc.
Nhưng cách Mục Tinh Thần sử dụng và phân bố dị năng có
thể khiến dị năng xếp hạng 1000 đánh tan được dị năng xếp hạng 100. Đây
là một cách sử dụng dị năng khác, là một hệ thống hoàn toàn mới.
Công Lương Ủy thật sự không ngờ một thiếu nữ 15 tuổi có thể sáng lập một hệ thống hoàn toàn mới!
này cũng sắp không xứng với Mục Tinh Thần.
Thiếu nữ này quả thật có phần đáng sợ.
Mục Tinh Thần không nhận ra sự khiếp sợ của Công Lương Ủy, chỉ nói: “Thế nào? Cũng không phải rất khó đúng không.”
Công Lương Ủy đã không biết nói gì, trái tim ông già này không thừa nhận được kích thích lớn như vậy, phải chậm rãi.
Sau một lúc lâu Công Lương Ủy mới nói: “Em đây là làm ra một hệ thống hoàn toàn mới em có biết không?”
Mục Tinh Thần: “Ồ, lúc trước không có ai dùng như vậy sao?”
Công Lương Ủy: “... Em cho rằng ai cũng có ý nghĩ kỳ lạ như em à?” Đã vậy còn thành công.
“Không phải ý nghĩ kỳ lạ, mà là em chỉ có thể tự mình cân nhắc,” Mục Tinh Thần nhún vai.
Công Lương Ủy ngạc nhiên, “Không ai dạy em vận dụng dị năng như thế nào à?”
Mục Tinh Thần lắc đầu, “Không có, lúc trước đều là dựa vào đọc tài liệu và
tự mình chậm rãi lần mò, đáng tiếc em không có đủ quyền hạn, có rất
nhiều tài liệu còn chưa đọc được.”
Công Lương Ủy: “......” Bốn chữ kỳ tài ngút trời này ông ta sắp nói đến phát mệt rồi.
“Có điều loại ý nghĩ này của em còn rất thực dụng, thật ra em cũng rất ngạc nhiên khi không có ai phát hiện ra.” Mục Tinh Thần đột nhiên lại có ý
nghĩ kỳ lạ, “Nếu em viết phương thức này thành luận văn công bố ra
ngoài, có thể khiến giới học thuật hứng thú, sau đó xuất hiện một vị tai to mặt lớn giúp em đề cao quyền hạn tìm đọc tư liệu của em không?”
Công Lương Ủy: Chỉ sợ là em sẽ bị ném đi vào giới học thuật.
Mục Tinh Thần nghĩ nghĩ lại nói: “Không được, lý luận sử dụng dị năng này
của em còn chưa quá hoàn thiện, viết ra mất mặt, chờ em hoàn thiện thêm
một chút rồi viết đi.”
Công Lương Ủy che ngực, may mắn ông ta
phát hiện cô nhóc biến thái này trước tất cả mọi người, nếu không chỉ sợ thật sự không cướp được cơ hội làm thầy của cô.
Công Lương Ủy xua xua tay, “Thầy đi về trước, em ở lại đây chậm rãi luyện tập đi, lúc nào trở về đến chỗ thầy một chuyến.”
Mục Tinh Thần: “Làm gì?”
“Sửa sang lại chút tư liệu cho em, lấy về tự mình học, được rồi thầy đi đây, em tự chơi đi,” Công Lương Ủy vẫy tay, sợ cô nhóc này lại nói ra cái gì dọa người, trái tim ông ta không chịu nổi, phải nhanh chóng rời đi
thôi.
Mục Tinh Thần khách sáo hỏi câu, “Có cần em đưa thầy về không?”
“... Không cần!”
-
Mục Tinh Thần tự mình luyện tập một buổi trưa, suýt chút nữa dọn hết cả ổ
rắn đuôi bẹp, tới gần chạng vạng, Mục Tinh Thần mới đi Hiệp Hội Thợ Săn
bán dị thú.
Hôm nay người máy phát số có chút trục trặc, mọi
người đều chờ ở đại sảnh, một người thợ săn bên cạnh Mục Tinh Thần tự
quen thuộc mà nói chuyện phiếm, “Nghe nói hai ngày này có một người mới
rất đỉnh, vô cùng biến thái.”
Mục Tinh Thần mới lạ: “Biến thái thế nào?”
“Năng lực mạnh, lòng dạ hẹp hòi, chắc là bị dị thú cấp thấp nào đó cắn phải,
tên đó được lắm, chỉ mấy ngày liền săn loài dị thú cấp thấp kia đến
tuyệt chủng.”
Mục Tinh Thần tấm tắc lắc đầu, “Đúng là biến thái. Anh ta săn loại dị thú nào vậy?”
“Hình như là Chuột Gigi.”
Mục Tinh Thần: “....?”
Lại đợi một hồi, Mục Tinh Thần đi tới quầy trao đổi số 7 của Hiệp Hội Thợ Săn.
Số 7 có chút thấp thỏm, “Hôm nay ngài vẫn bán Chuột Gigi sao?”
Mục Tinh Thần lại “ruỳnh” một tiếng, ném một túi rắn đuôi bẹp lên, “Không, lần này là rắn đuôi bẹp.”
Lợn nanh đen cô để ông lão kia mang đi, một mình cô không mang được quá nhiều đồ vật.
Trái tim số 7 run lên, nhìn đống dị thú chất thành một ngọn núi nhỏ này chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Chỉ mỗi việc thanh toán thôi số 7 cũng đã tốn nửa giờ, cuối cùng đếm đếm,
tổng cộng có 67 con rắn đuôi bẹp, còn có 54 cây cỏ thủy tùng.
Cỏ thủy tùng giá 100 tinh tệ một cây, tổng cộng 54 cây, kết toán 5400 tinh tệ.
Cộng vào với nhau tổng là 38900 tinh tệ, 134 tích phân. Nhờ vào cái này, Mục Tinh Thần nhảy từ thợ săn hạng sắt thành thợ săn hạng đồng.
Số 7 phục vụ cho Mục Tinh Thần xong xuôi, lau mồ hôi, “Đừng nói là ngài đã dọn không cả ổ rắn đuôi bẹp rồi nhé?”
Mục Tinh Thần lắc đầu, “Không đâu, đừng có bịa đặt, tôi cố ý để lại 17 con đấy.”
Số 7: “... Tốt quá.”
Lúc Mục Tinh Thần trở về còn ôm theo một chồng sách lớn từ chỗ Công Lương
Ủy, cao chừng hơn nửa người, tất cả đều là bút ký và sách giấy mà ông
lão đưa, còn đặc biệt biến thái muốn cô đọc hết trong một tháng.
Một tháng liên tiếp Mục Tinh Thần đều ở trong trạng thái vội đến hoa cả
mắt, vừa vào Rừng Yên Lặng bắt dị thú vừa ở nhà gặm sách, căn bản không
có thời gian đi chú ý tình hình trong nông trường.
Mãi cho đến đêm đó Mục Xuyên nói với cô: “Đám trâu trong nhà mình hình như có chút không thích hợp.”