“Ngày hôm nay, một vụ nổ do xe hơi gây ra đã xảy ra trên đường quốc lộ,
chiếc xe đang đi đột nhiên phát nổ không rõ nguyên do. Hiện người trong
xe đã được đưa tới bệnh viện cấp cứu, tuy nhiên tình hình không mấy khả
quan…”
Ti vi đang chiếu tin tức thời sự của ngày hôm nay, Mục
Tinh Lăng ngồi ở sô pha trong phòng khách, ngẩng đầu nhìn đống tin tức
lộn xộn, trên môi anh ta là nụ cười đắc thắng.
Quả nhiên là đã thành công, tuy rằng cách làm có hơi mạo hiểm, thế nhưng xứng đáng để đánh cược.
Chỉ có điều kế hoạch này của Mục thiếu gia chỉ được coi là hoàn thành một
nửa, biến cố còn ở chỗ Mạch Ly. Nghĩ đến người con gái này là Mục Tinh
Lăng lại cảm thấy không thể nào hiểu nổi.
Ban đầu Mạch Ly yêu anh ta đến chết đi sống lại, nguyện dùng hết sức mình để giúp đỡ anh, thế
nhưng chỉ sau đám cưới ngày hôm đó, Mạch Ly dường như đã thay đổi 180 độ khiến cho người ta ngỡ ngàng.
Anh ta nghiêng đầu, sau đấy thở dài một hơi.
Mục thiếu gia đứng lên, mở cửa phòng ngủ chính ra, trên giường lớn là một người con gái đang nằm.
Nếu như Mạch Ly có mặt ở đây lúc này, nhất định cô sẽ nhận ra đây là nữ
chính Vương Y Y. Trong cốt truyện, Vương tiểu thư và nam chính đây có
một màn yêu hận tình thù nảy lửa và vô cùng máu chó, có thể là bây giờ
tình tiết đã bắt đầu chạy rồi.
Trên giường lớn, Vương Y Y từ từ
tỉnh lại sau cơn mê, cô ấy hơi nhíu mày nhìn người đàn ông đang đến gần
mình, thần kinh Vương Y Y căng chặt.
“Anh đang làm cái quái gì vậy hả?”
Mục Tinh Lăng giữ chân cô ấy lại, kéo người con gái ấy lại gần mình.
“Làm cái gì? Đương nhiên là làm ‘tình’”
Vài giờ sau, Vương Y Y mệt mỏi nhắm chặt hai mắt nằm trên giường, toàn thân cô ấy toàn những vết thương lớn nhỏ nhìn thảm không kể xiết. Mục Tinh
Lăng chỉ biết nghĩ đến cảm nhận của bản thân, hoàn toàn không thương
hương tiếc ngọc đối với cô ấy. Thế nên Vương Y Y bị trói chặt trên
giường chỉ có thể mặc sức tên khốn đó giày xéo.
Cô ứa nước mắt vì tức giận và bất lực, Vương Y Y và anh ta gặp nhau chưa được bao lâu,
khi ấy Mục Tinh Lăng đã ở bên cạnh Mạch Ly rồi. Thân là một người có tam quan chuẩn chỉnh, cô ấy sẽ không bao giờ làm kẻ thứ ba trong mối tình
của người khác,
Thế nhưng Mục Tinh Lăng lại như phát dồ, nhất
quyết bắt cô ấy phải làm tình nhân trong bóng tối, hết cưỡng ép lại cho
người bắt cóc mang về, tháng ngày này của Vương Y Y khổ không thể tả
được.
Lúc biết Mạch Ly đã ở bên cạnh Kim tổng, Vương Y Y còn thở
phào nhẹ nhõm, cảm thấy bản thân vừa tội lỗi lại vừa khốn nạn. Thời gian gần đây cứ nghĩ bản thân đã bị Mục Tinh Lăng chơi chán rồi, nào ngờ
ngày hôm qua cô ấy lại bị tên đó cho người bắt về đây để xả cơn giận
trong người.
Xong việc, Mục Tinh Lăng mặc lại chiếc áo sơ mi đã hơi nhăn, anh ta nhướng mày hít một điếu thuốc.
“Vương Y Y, em về đây ở với anh, anh đảm bảo sẽ chu cấp đầy đủ cho cuộc sống
của em, em cần gì phải đi làm cho cái tên họ Kim sắp chết kia chứ?”
Vương tiểu thư nghe thấy vậy thì ngẩng phắt đầu lên.
“Anh có ý gì?” Không biết có phải vì cảm thấy có lỗi với Mạch Ly hay không
mà Vương Y Y nghe được tin chồng của Mạch Ly có chuyện là hoảng loạn vô
cùng.
“Đương nhiên là việc Kim Triền Húc trọng thương vào viện và sắp chết rồi, em hãy vui lên đi, nếu như tên đó chết, tài sản của Kim
gia lúc ấy sẽ thuộc về anh, em muốn gì mà không được.”
Vương Y Y nghiến chặt răng.
“Anh đã làm gì?”
“Dùng chút thủ đoạn nho nhỏ mà thôi, cứ tưởng Kim Triền Húc ghê gớm thế nào, hóa ra cũng chỉ là một kẻ tầm thường.”
Sáng ngày hôm sau.
Không biết ai là người đã loan mớ tin tức chủ tịch của KIm thị là người ngồi
trong chiếc xe phát nổ ngày hôm qua và hiện tại đang nằm viện được
truyền ra.
Kim thị lập tức dậy sóng. Người nào người nấy đều biết đến thủ đoạn sấm rền gió cuốn của Kim Triền Húc, thế nên lúc Kim tổng
còn ở đây, có ai dám thể hiện tâm tư của mình ra ngoài đâu.
Khi người đàn ông đó vừa mới vắng bóng, người có mưu đồ lập tức rục rịch không kiềm nén được.
Và hiển nhiên kẻ đầu tiên không nhịn được chính là Mục Tinh Lăng.
Đầu tiên là Mục Tinh Lăng đưa tay ra cướp hạng mục của Kim thị, tiếp sau đấy càng làm càng quá đáng.
Mua chuộc cổ đông của tập đoàn, dùng tiền để làm trò dơ bẩn ép người ta phải giao tài sản ra, và việc sau càng ghê gớm hơn.
Trực tiếp cho một hàng vệ sĩ tới biệt thự của Kim Triền Húc để đòi người.
Anh ta phá cửa lớn xông vào, miệng cười ngạo nghễ mà nói với đám vệ sĩ của Kim gia.
“Kim Triền Húc sắp chết rồi, nếu như mấy người còn muốn kiếm tiền thì theo tôi, còn không thì chỉ có nước khốn khổ mà thôi.”
Nói xong, Mục Tinh Lăng còn không quên mục đích lúc đầu tới đây.