Sau Khi Kết Hôn Chớp Nhoáng Cùng Ảnh Hậu

Chương 7: Em sẽ ngoan ngoãn mà



"Vậy em đi làm bài tập đi, chị vào phòng ngủ một chút. Tối nay chị dẫn em ra ngoài ăn cơm có được không?" Triệu Tuân Âm xoa xoa đầu Thi Nam Bắc, giống như chị cả nói với Thi Nam Bắc.

"Vâng." Thời điểm khi Thi Nam Bắc cười rộ lên đôi mắt cong cong giống trăng non, bộ dáng cực kỳ đáng yêu, ngọt ngào nói: "Em sẽ ngoan ngoãn mà."

Vì thế Triệu Tuân Âm yên tâm vào phòng ngủ tắm rửa, chuẩn bị ngủ bù. Kết quả cô nằm trên giường sắp ngủ rồi, lại bỗng nhiên nhớ đến một chuyện: Muốn làm bài tập thì ít nhất phải mang theo sách vở gì đó chứ nhỉ? Cô nhớ khi Thi Nam Bắc đi với cô có mang theo cái gì đâu?

Triệu Tuân Âm càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, vì thế từ trên giường ngồi dậy, cầm áo tắm dài mặc vào đi đến thư phòng cách vách. Đến trước cửa phòng cô còn gõ cửa, kết quả đợi vài phút cũng không có ai ra mở cửa. Triệu Tuân Âm cảm thấy kỳ quái, nghĩ thầm Thi Nam Bắc chẳng lẽ không ở trong thư phòng sao?

Nghĩ như vậy, Triệu Tuân Âm lập tức mở cửa đi vào, vừa vào cửa cô liền thấy Thi Nam Bắc đang đeo tai nghe ngồi trước máy tính hào hứng chơi game.

Triệu Tuân Âm: "..."

Cô biết ngay Thi Nam Bắc không phải bạn nhỏ ngoan ngoãn như vậy mà.

Triệu Tuân Âm đi đến sau lưng, lặng lẽ quan sát Thi Nam Bắc. Khi chơi game ánh mắt Thi Nam Bắc cực kỳ chuyên chú, đôi mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính đều không nháy mắt dù chỉ một chút. Triệu Tuân Âm nhìn nửa ngày mới phát hiện game Thi Nam Bắc đang chơi hình như là trò tìm kho báu gì đấy, nhân vật trong game mặc váy ngắn, nửa thân trên để trần, đeo balo, cầm khẩu súng đang đi loanh quanh tìm nhà. Sau đó khi tìm được nhà liền vào từng phòng tìm đồ để nhặt, cái gì cũng nhặt.

Hộp đạn, nước tăng lực, túi cứu thương...

Nhìn không ra Thi Nam Bắc còn thích chơi loại game nơi nơi tìm đồ vật như này nha. Triệu Tuân Âm không chơi game online, cho nên sau khi xem Thi Nam Bắc chơi loại game này liền thầm nghĩ đúng là con gái, chơi game đều thích thu thập đồ vật. Vậy thì lần sau khi mình tặng son môi cho nàng cũng phải chú ý đến bao bì hộp son, phải đem tất cả các loại màu sắc cùng kiểu dáng đều mua cho nàng.

Ừm, cũng may chính mình kiếm được khá nhiều tiền, Triệu Tuân Âm đứng đắn mà thầm nghĩ.

Đang muốn duỗi tay đánh vào vai để gọi Thi Nam Bắc, kết quả Thi Nam Bắc vẫn luôn ngồi im không có phản ứng gì bỗng nhiên lạnh lùng lên tiếng, dùng ngự âm tiêu chuẩn nói:

"Đừng nhúc nhích!"

Triệu Tuân Âm đang vươn tay tới bỗng dưng cứng đờ, ngừng ở giữa không trung: "..."

Bị phát hiện rồi?

"Trong phòng có người, có ai có bom không?" Thì ra Thi Nam Bắc đang nói chuyện với đồng đội, bộ đứng đắn ngữ khí lãnh đạm không biết còn tưởng rằng nàng đang tham gia đại hội: "Nhà ở phía đông, trên lầu hai, có tiếng bước chân, ai ném bom qua kiểm tra đi?"

Ha, còn rất có sách lược.

Triệu Tuân Âm chống tay lên eo nhìn bóng lưng Thi Nam Bắc lâm vào trầm tư: "..."

Cô dường như đã hiểu lầm Thi Nam Bắc?

Cô bị phân tâm, khi định thần lại thấy Thi Nam Bắc trong game cầm súng vọt tới lầu hai, sau đó thao tác tay cực kỳ linh hoạt bắn chết người trong phòng, thủ pháp sạch sẽ nhanh nhẹn, nửa điểm không có bộ dáng thanh thuần khả nhân nào.

Triệu Tuân Âm: "..."

Không những không thanh thuần, sau khi Thi Nam Bắc điêng cuồng bắn chết người còn chạy đến bên thi thể đã biến thành cái hộp kia tìm kiếm, nhặt lấy đồ vật bên trong.

Triệu Tuân Âm: "..."

Các bạn nhỏ bây giờ đều chơi cái game này sao, lại có thể biến thái như vậy ư?

"Wow tôi nhặt được một cây Kar98k." Không biết Kar98k kia là thứ gì, Triệu Tuân Âm nghe thanh âm Thi Nam Bắc reo lên vui sướng nói với ai đó trong game: "Có tiểu tỷ tỷ nào có scope 8x không nha"

Triệu Tuân Âm: "..."



Tiểu tỷ tỷ?

Không biết người kia trong game nói cái gì, Thi Nam Bắc bỗng nhiên thay đổi ngữ khí: "Tiểu ca ca tiểu ca ca, cho em cái scope 8x của anh được không? —— xin anh đó."

Triệu Tuân Âm: "..."

Là cái thứ gì!?

Triệu Tuân Âm không thể nhịn được nữa duỗi tay gỡ tai nghe của Thi Nam Bắc xuống, đen mặt nói: "Tiểu ca ca?"

Thi Nam Bắc quay đầu lại nhìn thấy người đứng phía sau mình là Triệu Tuân Âm, sợ tới mức hồn phi phách tán: "Hi... Hi...?"

Toang rồi.

Triệu Tuân Âm xụ mặt, nhìn vẻ mặt ủy khuất trạng Thi Nam Bắc, nhướng mày hỏi: "Làm bài tập? Tiểu tỷ tỷ?"

Thi Nam Bắc: "..."

Bởi vì không có tắt mic, cho nên những người khác trong game cũng nghe thấy giọng của Triệu Tuân Âm.

【Sinh Sinh siêu đáng yêu 】: Mọi người nghe được tiếng gì không?

【 Thanh y tương 】: Hình như là số 3 đang làm nũng lại bị bạn gái bắt gian???

【 Sinh Sinh siêu đáng yêu】: Đậu xanh ha ha ha ha ha ha ha ha cười chết mất, ai bảo em ấy trong game gọi người khác là tiểu ca ca lại còn xin scope 8x, xứng đáng! Thật damdang nha.

【 Thanh y tương 】:... Trọng điểm là số 3 có bạn gái đó nha?

【 Sinh Sinh siêu đáng yêu 】: Đúng vậy... số 3 có bạn gái? Ông thì sao? Ông ngay cả bạn gái cũng đều không có?!

【 Thanh y tương 】:... Ta muốn nổ chết ngươi!

【 Dương dương 】: Hai tên ngu ngốc kia đừng hàn huyên nữa được không? Có người lái xe lại đây! Mau, ở hướng 145!

...

Triệu Tuân Âm mặc một kiện áo choàng tắm dài màu vàng nhạt, tóc đen rũ xuống vai, đôi tay khoanh trước ngực, khí thế áp đảo, mặt không biểu tình nhìn Thi Nam Bắc. Người kia bị cô đương trường bắt gian vốn dĩ liền rất xấu hổ, hiện tại còn bị cô nhìn chằm chằm như thế, đột nhiên cực kỳ chột dạ. Để đánh trống lãng, Thi Nam Bắc ngồi ở đó run rẩy sợ sệt như cún con, siết chặt đôi tay nhỏ bé, lấy lòng nói:

"Wow chị đang để mặt mộc sao? Thật xinh đẹp nha."

Triệu Tuân Âm không nói lời nào, nhìn nàng.

Thi Nam Bắc: "..."

A.

"Kỳ thật vừa rồi em có làm bài tập..." Thi Nam Bắc thử tìm cách cứu vãn.

"Bài tập đâu?" Triệu Tuân Âm lạnh nhạt hỏi.

Thi Nam Bắc: "..."

A a.



Cuối cùng thấy chính mình không thể trốn thoát, Thi Nam Bắc cắn răng, dậm chân một cái, cúi đầu thống khoái mà nhận lỗi lầm: "Là bọn họ hẹn em chơi game, em không định chơi đâu."

Triệu Tuân Âm: "A."

Thi Nam Bắc: "..."

A a a.

Thi Nam Bắc chột dạ dị thường đầu cúi càng ngày càng thấp, gần như sắp chạm đến đôi gò bồng không cao kia của mình. Sau một lúc lâu, mới nghe thấy Triệu Tuân Âm mở miệng dùng thanh âm khàn khàn mang theo chút buồn ngủ dò hỏi nàng: "Không phải nói rằng em bận làm bài tập sao?"

Thi Nam Bắc nghe xong lời này càng thêm hối hận, cũng không dám ngẩng đầu lên: "Xin lỗi mà, em sai rồi!"

Chỉ nhìn bộ dáng chân thành thái độ đơn thuần mà nhận sai này của Thi Nam Bắc, có lẽ Triệu Tuân Âm nhất định sẽ bỏ qua cho nàng. Đáng tiếc chính là thời điểm khi Triệu Tuân Âm còn chưa đi xem mắt với Thi Nam Bắc bà nội nàng đã từng nhắc nhở cô:

"Đứa nhỏ Nam Bắc này à, từ nhỏ ba mẹ đã không ở bên cạnh nó, bà cũng không quản nó quá nghiêm. Nó lại vô tư, suốt ngày náo loạn gây chuyện thị phi ở bên ngoài. Hôm nay kéo lỗ tai con nhà người này, ngày mai lại kéo quần thằng nhóc nhà người khác, khiến bà tức giận đến mức xém chút nữa đánh gãy chân nó. Thế nhưng nó lại có một ưu điểm, chính là lúc nhận sai lại cực kỳ ngoan ngoãn."

Bà nội nàng nắm lấy bàn tay của Triệu Tuân Âm chân thành tha thiết dặn dò: "Con nhiều năm như vậy chưa gặp lại nó, thế nên ngàn vạn lần đừng bị bộ dáng đáng yêu ngoan ngoãn kia của nó lừa gạt nha. Khi còn nhỏ nó ỷ vào khuôn mặt đáng yêu, hiện tại lớn rồi cũng không tốt hơn chút nào. Con mềm lòng, nếu nó thật sự đã làm sai, đừng khách khí, cứ đánh chết nó đi!"

Tuy rằng lúc ấy Triệu Tuân Âm nghe bà nội kể về "sự tích quang vinh" của Thi Nam Bắc còn có chút không quá tin tưởng, nhưng hiện tại xem ra... Bà nội của Thi Nam Bắc hình dung thật đúng là không sai chút nào. Thi Nam Bắc lớn như vậy, hai chân nàng còn tốt đẹp phát triển trên người mà không bị bà nội nàng đánh gãy —— bà nội nàng xác thật rất thương yêu nàng.

"Em sai chỗ nào?" tuy rằng trong lòng Triệu Tuân Âm không hề tức giận, nhưng dù sao cũng mới vừa kết hôn cùng Thi Nam Bắc, yêu cầu của cô đối với hôn nhân tương đối cao, tự nhiên cũng sẽ không thể tiếp thu việc ngay từ khi hai người vừa bắt đầu chung sống đã có hành vi lừa dối nhau. Thế nên cô vẫn phải cho Thi Nam Bắc một chút giáo huấn.

Dù đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt.

Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, với bộ dáng này của Thi Nam Bắc, năm năm về trước, đánh chết Triệu Tuân Âm cũng đều không thể tưởng được chính mình cuối cùng sẽ tìm một đứa trẻ nhỏ hơn mình mười ba tuổi để kết hôn. Đây không phải chính là nuôi thêm một đứa con hay sao, cô lại không có rảnh rỗi như vậy.

"Em sai rồi, em không nên chơi game." Thi Nam Bắc giống y như những gì bà nội nàng đã kể, chỉ cần làm sai chuyện gì thái độ nhận sai liền phi thường tốt, nhưng không phải phát ra từ nội tâm muốn sửa lại lỗi lầm, như vậy phải xử lý theo cách khác.

Triệu Tuân Âm hừ một tiếng, cô như thế nào cũng là người lăn lộn một đường đi lên trong giới giải trí, chút trò hề này của Thi Nam Bắc nếu cô còn nhìn không ra thì cô sinh trước Thi Nam Bắc mười ba năm đều uổng phí.

Nàng lạnh giọng nói:

"Thi Nam Bắc, em đừng giở thủ đoạn gian dối với chị, cảm thấy bản thân có lỗi thì phải thành thật nhận sai."

Biểu tình Thi Nam Bắc cứng đờ một chút, đang muốn giảo biện gì đó, lại nghe thấy Triệu Tuân Âm bắt đúng thời cơ hơi yếu thế nói:

"Chị đã gần 48 tiếngn không có chợp mắt. Nam Bắc, chị rất mệt."

Nữ nhân sợ nhất là cái gì? Đáp án là một nữ nhân thông minh khác.

Không thể phủ nhận Thi Nam Bắc xác thật là một nữ nhân thông minh. Từ nhỏ đến lớn nàng dựa vào chút thông minh này của bản thân mà không chỉ tránh thoát khỏi tai họa mà còn chiếm được không ít chỗ tốt. Nhưng so với người bát diện linh lung (*) như Triệu Tuân Âm vậy thì chỉ chút thông minh này hoàn toàn không đủ dùng.

Triệu Tuân Âm với tư cách là người trưởng thành trải qua muôn ngàn sóng gió, đã sớm qua độ tuổi tranh cường háo thắng, năm tháng đi qua để lại những trải nghiệm, góc nhìn khác về cuộc sống này. Cô sẽ không giống với những cô gái trẻ tuổi khi phát hiện người yêu lừa dối mình thì chỉ biết một khóc hai nháo. Bởi vì như thế có lẽ có tác dụng lúc đầu, nhưng thời gian trôi qua thứ còn động lại chỉ có oán giận cùng oán trách.

Nếu Triệu Tuân Âm quyết định cùng Thi Nam Bắc kết hôn, cô đương nhiên muốn sống một cuộc sống tốt đẹp với Thi Nam Bắc. Thế nên cô biết rất rõ ràng trong mối quan hệ hôn nhân này cần phải biểu hiện uy quyền cùng lập trường đúng lúc, để đối phương biết không thể làm như vậy. Nhưng bên cạnh đó cô cũng rất thông minh, lợi dụng ưu thế của bản thân khiến cho đối phương không xung đột chính diện với mình.

Giống như mới vừa rồi cô khiến cho Thi Nam Bắc ngoan ngoãn nhận sai. Dựa vào cá tính quái đản của Thi Nam Bắc mà nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai người tự nhiên là không thể thiếu một trận hờn dỗi ầm ĩ. Nhưng Triệu Tuân Âm cố tình vào thời điểm cô hoàn toàn ở tình thế hợp tình hợp lý, câu tiếp theo đúng lúc lại biểu hiện ra sự mềm yếu của mình, để người thân là bạn lữ như Thi Nam Bắc chỉ có thể thành thật mà nhận sai.

Thủ đoạn cao cấp như vậy, là đẳng cấp mà Thi Nam Bắc chỉ có thể vĩnh viễn ngước nhìn.

(*) Bát diện linh lung - 八面玲珑: dùng để hình dung người linh hoạt mẫn tiệp, đối nhân xử thế linh hoạt, đối với ai cũng khéo léo.