" Nếu người chịu điều trị, ta sẽ giúp ngươi. " Lệ Hiên nheo mắt nhìn
thiếu niên. Hắn biết Cát Lai Á hiểu hắn đang nói đến cái gì. Hắn sẽ từ
chối sao?! Sẽ không.
" Thành giao. " Thiếu niên nhàn nhã lau miệng, đảo mắt nhìn nam nhân. " Không cho phép ngươi không giữ lời. "
" Ta là người như vậy sao?!! " Nguyên soái đại nhân lần đầu cảm nhận tư
vị bị người nghi ngờ, quả thật rất vi diệu cảm giác. " Mà ngươi, cũng có thể lấy sinh mệnh ra đùa giỡn. "
" Ta sống chết hay không không
quan trọng. Mà ta, chỉ muốn báo thù mà thôi. " Thiếu niên bỏ lại cho nam nhân một bóng lưng gầy gò. Lệ Hiên luyến tiếc lắc đầu, với một ngươi
không quyền không thế không sức mạnh như hắn, lấy gì đối đầu với bọn
chúng?!! Nhưng mà Lệ Hiên hắn lại có tất cả.
" Tối nay, đi theo
ta đến một nơi. " Hắn muốn xem xem, thiếu niên có đủ bản lĩnh để tẩy
sạch oan ức cho gia tộc hay không. Một kẻ yếu đuối, sẽ chết rất nhanh.
" Tốt thôi. " Bạch Trần Tinh không từ chối. Qua 001 tra xét được, tối hôm nay có một bữa tiệc gặp mặt của các đại gia tộc. Lệ Hiên suy nghĩ, hắn
nắm bắt được.
" Cứ duy trì trạng thái như thế này. Bệnh tình của
ngươi sẽ có tiến triển. " Bạch Phục kiểm tra một lượt thân thể cho thiếu niên, trong ánh mắt chứa hài lòng. Lệ Hiên lạnh lùng thị huyết người
này cũng biết chăm sóc phu nhân đó chứ. Lần trước kiểm tra số liệu không đạt, nhưng lần này lại rất khá tốt. Còn không phải công lao của nguyên
soái đại nhân sao?!
Bạch Trần Tinh không nói gì, im lặng muốn ngủ. Bạch Phục cảm thấy không thú vị, thu dọn đồ đạc rời đi.
" Nguyên soái, các ngươi tới rồi. " Đi đến trước mặt nam tử trung niên
mỉm cười hoà ái. Hắn liếc mắt nhìn đến người phía sau Lệ Hiên, âm thầm
giật mình. " Vị này chắc là?.."
" Là ta phu nhân. " Lệ Hiên hào
phóng giới thiệu, kéo người đến bên cạnh ôm vào trong lòng ngực. Muốn
nói với tất cả những người ở đây, hắn với phu nhân hắn tình cảm rất tốt.
" Lai Á, ngươi dạo này có khỏe không?!! " Bạch Trần Tinh bất thình lình
bị người nắm tay, không khỏe cảm giác làm hắn rụt tay về. Biểu cảm chán
ghét chà lau lên bộ lễ phục sang quý của nam nhân.
Hành động
thiếu nhã ý này của hắn làm vị đoan trang hoà hoa tuấn lãng nam nhân mặt mày có chút hơi đen. Liễu Phong Vũ ôm một cục tức, cố gắng nở nụ cười
chân thật nhất. " Lai Á, ta có chuyện muốn nói với ngươi. " Một thời
gian không có liên hệ với Cát Lai Á, làm hắn tinh thần có chút không
yên.
" Xin lỗi Liễu thiếu gia. Ta phu quân còn ở. " Liêu Phong Vũ cay mắt nhìn mỹ lệ thiếu niên nấp trong lồng ngực Lệ Hiên, ghen tuông
đến cực điểm, chưa hết câu sau của Bạch Trần Tinh làm hắn suýt nữa tức
chết. " Mà chúng ta sao, không có thân thiết đến mức gặp riêng nhau nói
chuyện. Ta phu quân không thích. "
Lệ Hiên dùng sức ôm lấy thiếu
niên, ánh mắt thích ý nhìn hắn. Còn biết lấy hắn làm lá chắn đâu. Một
câu phu quân hai câu phu quân gọi đến thuần thục.
" Lai Á,
ngươi…" Liễu Phong Vũ không giám tin tưởng nhìn thiếu niên. Cát Lai Á
hắn làm sao thế này?!! Hắn trước mặt bao nhiêu người như vậy lạnh nhạt
với hắn?!! Hắn sao giám?!! Hắn Liễu Phong Vũ hạ mình đến chào hỏi hắn,
là phúc phận của hắn.
" Cất dấu tâm tư của ngươi đi. " Liễu Phong Vũ ánh mắt xấu xí nhìn hắn trong lồng ngực người. Lệ Hiên rất muốn móc
hai con mắt của hắn ra. Hắn có thể làm như vậy, nhưng mà ngại hắn phu
nhân sợ hãi. " Đánh chú ý lên hắn, ta sẽ giết chết ngươi. "
Sát
khí bàng trướng, Liễu Phong Vũ cùng hắn cha sợ hãi lùi về vài bước. Liễu Chấn Quân khách khí nói vài câu, lôi kéo Liễu Phong Vũ rời đi.
" Diễn rất đạt. " Lệ Hiên bẹo má thiếu niên được nhận lại ánh mắt chán
ghét từ hắn. Nam nhân nữa ôm cùng thiếu niên tiến đến quầy ăn. Thức ăn
rất phong phú, đủ để thỏa mãn thiếu niên rồi đi.
" Ta nói ngươi
tìm thời gian trừ khử hắn. Ngươi lại chần chừ đến bây giờ!! " Liễu Chấn
Quân hận sắt không thành thép con trai. Cát Lai Á cùng Lệ Hiên hai người thân thiết, đó là một nguy cơ.
" Ta sẽ xử lý. " Liễu Phong Vũ
ánh mắt lộ ra tàn độc. Là hắn quá nhân từ, buông tha cho Cát Lai Á một
mạng. Cát Lai Á hắn bây giờ có Lệ Hiên bảo vệ, muốn người chết khó càng
thêm khó!!! Nếu không phải Cát Lai Á khăng khăng sẽ không đi yêu Lệ
Hiên, chỉ nguyện dành tình cảm cho một mình hắn. Chết tiệt Cát Lai Á,
chết tiệt Lệ Hiên. Một ngày nào đó ta sẽ cho các ngươi cùng chết chung!!
" A, đây không phải là Cát gia thiếu gia đây sao?!! " Châm chọc mỉa mai
lọt vào trong tai. Bạch Trần Tinh ngẩng đầu, nhìn tú mỹ khuôn mặt cùng
mỹ lệ váy đỏ phụ nữ, đi bên cạnh nàng còn có vài vị khác.
" Trần
Ngọc. " Bạch Trần Tinh niệm ra một cái tên. Trần Ngọc vị hôn thê của
Liễu Phong Vũ. Hôn lễ đã được định đoạt. Có vị hôn thê, Liễu Phong Vũ
còn tốn không ít thời gian dây dưa với hắn. Ghê tởm chết người.