Buổi tối anh không ngủ được nên ra ngoài đi dạo. Hôm nay là ngày cuối
cùng anh ở lại ký túc xá, mỗi một nơi anh đi qua đều chứa những kỉ niệm
giữa anh và cô. Anh đi đến căn phòng trước đây cô từng ở, anh nhớ bóng
dáng cô ngồi thổi kèn ở trước hành lang đợi anh về mỗi tối, trong căn
phòng này từng có ánh đèn ấm áp, từng có tiếng cười đùa của anh và cô,
nhưng giờ đây chỉ còn lại bóng tối tĩnh mịch.
____________
Thời gian này Sở Ngôn Nhất có đến tìm cô vài lần, nhưng cô đều đi vắng. Hạ
Chí Viễn nói vì muốn cô mau chóng khôi phục trí nhớ, nên đã đưa cô về
quê ngoại vài ngày. Còn anh sau khi về thăm nhà, đã trở lại làm việc ở
chỗ cũ. Trước đây anh vừa học vừa làm nên chỉ đi làm buổi tối, còn hiện
giờ anh được nghỉ học nên xin làm cả ngày.
Sau khi nghỉ việc ở
trường quân đội, cô bắt đầu chuyển sang giúp Hạ Chí Viễn quản lý nhà
xưởng. Lúc cô đang xem danh sách tên những công nhân làm việc trong nhà
xưởng, ánh mắt cô bỗng dừng lại ngay cái tên quen thuộc.
____________
“La Trì, tình hình phía bên kia sao rồi?”
“Tôi đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, cậu không cần lo lắng”
“Vậy thì tốt. Lần này tuyệt đối không thể để xảy ra bất kì sai sót nào”
“Ngôn Nhất, cậu yên tâm, hai chúng ta đã là người cùng thuyền rồi, nên cậu cứ tin ở tôi”
“La Trì, hai chúng ta đã hợp tác với nhau lâu như vậy, tất nhiên tôi tin
tưởng cậu, chỉ là lô hàng lần này rất quan trọng, đây là lô hàng lớn
nhất từ trước đến giờ, cho nên chúng ta nhất định không được chủ quan”
“Chỉ cần lô hàng lần này được thuận lợi xuất đi, chúng ta sẽ nhận được lợi nhuận rất cao”
“Tháng sau là lô hàng sẽ được xuất đi, lúc đó hôn lễ giữa tôi và Hạ Lạc cũng
đã hoàn thành rồi, đúng là tin vui liên tục nối tiếp nhau”
“Chúc mừng cậu, cuối cùng thì cậu cũng đã có được Hạ tiểu thư”
“Ừm, sau vụ làm ăn lần này tôi sẽ rửa tay gác kiếm, trở lại làm ăn chân
chính và làm một người chồng tốt, vì vậy đây là lô hàng cuối cùng của
chúng ta”
Lô hàng mà bọn họ nhắc đến chính là hàng cấm. Những năm hắn ta đi du học ở nước ngoài thực chất là để cấu kết bè phái buôn bán
chất cấm. Nguyên nhân khiến nhà hắn ta giàu có như vậy có một nữa là do
làm ăn phi pháp.
_____________
Từ Thiếu Văn đang làm việc
tại một nhà xưởng sản xuất hàng nội thất. Hiện tại anh đang trong giờ
làm việc, bỗng lúc này anh chợt nhìn thấy một bóng dáng vô cùng quen
thuộc. Người mà anh nhìn thấy chính là Hạ Lạc, cô đang đi giám sát tình
hình sản xuất của nhà xưởng. Thấy cô đang đến gần, anh vội trốn vào
trong góc khuất, chờ cô đi qua, anh nhìn theo bóng lưng của cô. Thật ra
cô đã sớm nhìn thấy anh, nhưng khi đi ngang qua anh, cô lại giả vờ như
chưa có chuyện gì.
Lúc cô xem danh sách tên những công nhân, cái
tên mà cô nhìn thấy chính là tên của anh. Mặc dù không thể đến gần anh,
nhưng đối với cô có thể nhìn thấy anh như vậy là đủ rồi. Nhà xưởng mà
anh làm việc từ trước đến giờ chính là nhà xưởng của gia đình cô, anh
không biết điều này là bởi vì Hạ Chí Viễn rất ít khi trực tiếp đến nhà
xưởng, tình hình sản xuất của nhà xưởng đều do Lâm Vĩnh Thành thay ông
giám sát.
__________
Sở Ngôn Nhất đang đứng đợi người, một lúc sau có một nhóm người xuất hiện, chính là đám lưu manh thường hay làm việc cho hắn ta.
“Sở thiếu gia, lần này anh có việc gì cần giao phó cho chúng tôi?”
“Tôi đang chuẩn bị xuất một lô hàng lớn, nhưng thời gian gần đây có một nhóm người đang có ý định cướp lô hàng này. Cho nên tôi muốn các người cảnh
cáo bọn chúng, để cho bọn chúng biết mình đang động đến ai”
“Vậy hiện giờ lô hàng đó đang ở đâu?”
Hắn ta cẩn thận quan sát xung quanh sau đó nói: “Tại căn nhà bỏ hoang ở phía đông bến cảng”