Minh Vãn Trừng kẹp điện thoại giữa cổ và mặt, tay không ngừng nghỉ gõ
bàn phím, một bên trả lời tin nhắn của người đại diện trên máy tính, một bên phân tâm trò chuyện cùng Nam Ương: "Khinh Hoan đi rồi ạ?"
"Ừm," Thanh âm Nam Ương sau khi lọc qua điện thoại lại có vẻ đặc biệt nhạt nhẽo, "Em ấy đi quay Thần Vũ rồi, đi từ tuần trước."
Nam Ương cư nhiên không sửa đúng xưng hô của cô, Minh Vãn Trừng kinh ngạc
nhướng mày: "Vậy... Không phải là người rất rảnh rỗi sao?"
"Đúng
vậy. Ta đã nói với tiểu lễ tử, gần đây không có chuyện gì làm, cậu ta
nói ta có thể tùy thời đến Mai thị làm. Cậu ta nói với ta, nếu không
muốn làm việc, ngồi trong văn phòng chơi game xếp hình Tetris là được
rồi."
"Sao không chơi Stea a? Trò đó đồ họa đẹp, dùng mạng 5G của công ty chơi nhất định là rất sảng khoái!"
Nam Ương trầm mặc một lát, thanh âm trầm thấp đi ba phần: "...Bởi vì ta chỉ biết chơi game xếp hình Tetris."
Minh Vãn Trừng nén cười sách một tiếng: "Lão tổ, không phải tôi nói gì
người, chúng ta đều là cổ nhân ba ngàn năm, nhưng mà người nhìn tôi xem, tôi đối với mấy trò chơi giải trí phát triển ở hiện đại có thể nói
không gì không biết vô khổng bất nhập. Chẳng trách sư phụ tôi không
thích người, một người là đại minh tinh đi theo trào lưu mũi nhọn, sao
có thể thích một đồ cổ chỉ biết chơi game xếp hình Tetris chứ?"
"Nhưng mà, game xếp hình Tetris chơi rất vui a." Nam Ương cố chấp nhíu mày.
"Được được được, chơi vui chơi vui, người nói chơi vui thì liền chơi vui. Ai, tôi càng ngày càng không hiểu, năm đó sư phụ thế nào lại có thể cảm
thấy người thuận mắt nhỉ? Tôi thấy chắc chắn là bị mỡ heo che tâm, buff
luyến ái quá dày."
"....Buff là gì?"
"Buff sao, nói thế nào cho người hiểu đây...." Minh Vãn Trừng cau mày suy tư, "Lấy cái ví dụ, 3000 năm trước người trúng hoàng tuyền cổ, động một cái liền độc phát hộc máu, đây là một ví dụ của debuff."
"....Ừm."
Nam Ương mở notebook ra xiêu xiêu vẹo vẹo ghi từ "Buff" vào, kế bên còn giải thích "Mỡ heo che tâm".
Trong notebook của cô ấy còn có rất nhiều từ mới khác. Đây là thói quen của
Nam Ương, phàm là gặp được một từ mới không hiểu lắm cô ấy liền ghi vào
vở, để lúc rảnh rỗi thì lấy ra xem tới xem lui. Cô ấy cũng không phải có lòng hiếu học với mấy thứ này, chỉ là không muốn lúc nói chuyện với
Khinh Hoan, sẽ bởi vì bản thân nghe không hiểu lời cô nói mà khiến cho
bầu không khí trở nên xấu hổ.
"Người... Người đang viết lại lời
tôi nói sao?" Minh Vãn Trừng thính tai, nghe được thanh âm bút máy cọ
xát mặt giấy, cảm thấy buồn cười, "Ai da, lão tổ, tôi nói người thế nào. Người cũng quá đáng yêu đi ha ha ha...."
Nếu Minh Vãn Trừng mở
video, thấy lúc này đoan đoan chính chính ngồi bên án thư, Nam Ương đầy
mặt nghiêm túc mà đem bốn chữ "Mỡ heo che tâm" từng nét từng nét xem như cảnh thế châm ngôn viết xuống, khẳng định là càng muốn cười lớn hơn.
Ngòi bút Nam Ương dừng lại trên giấy, tai đều đỏ cả lên. Cô ấy đập bút lên bàn một cái, lạnh giọng nói: "Cúp."
"Ai đừng đừng đừng, tôi còn muốn hỏi người Kỳ ---"
Đô ----
Nam Ương ấn chặt cúp điện thoại.
Minh Vãn Trừng thật sự quá ồn ào, nếu không phải giữa các cô có phân tình
nghĩa tổ sư đồ, Nam Ương vĩnh viễn cũng sẽ không theo loại người vô
nghĩa này giao thoa hết lần này đến lần khác.
Cô ấy thoát khỏi giao diện cuộc gọi, ấn vào Weibo, lại điểm vào cá nhân chú ý, chọn vào cái tên duy nhất trên giao diện.
[ Chúc Khinh Hoan Aer: Tiến tổ rồi, báo bình an [hôn gió] [hôn gió] [hôn gió] ]
[ Chúc Khinh Hoan Aer: Ngẫu nhiên gặp được @A.N.T- Đạm Cẩm @A.N.T- Giang
Yên Nhiên nhị vị tỷ muội đang quay #phim truyền hình Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký# chờ mong Triệu Mẫn xinh đẹp cùng tiểu Cẩm Chu Chỉ Nhược nga [so
heart] ]
[ Chúc Khinh Hoan Aer: #vlog# dẫn mọi người cùng xem nơi quay phim, vị trí cơ mật đã được mã hóa [nháy mắt] a rừng cây ở đây
thật đúng là thoải mái, tôi zqsg thích [tình yêu] [tình yêu] [tình yêu] ]
[ Chúc Khinh Hoan Aer: #phim truyền hình Thần Vũ# vội một cái lại quên
mất share bài [cười khóc] @phim truyền hình Thần Vũ officiel weibo [ôm
quyền] [ôm quyền] [ôm quyền] ]
[ Chúc Khinh Hoan Aer: #phim
truyền hình Thần Vũ# tối nay 8 giờ trên siêu thoại, lật bài ngẫu nhiên,
không gặp không về [hoa hồng] [hoa hồng] [hoa hồng] ]
[ Chúc
Khinh Hoan Aer: #phim truyền hình Thần Vũ# đã gặp nam chính của chúng ta em trai Hạ Tiểu Sơn dâng lên ảnh tự sướng với @Hạ Sơn Lay, thỉnh kiểm
tra và nhận lấy [đáng yêu] [đáng yêu] [đáng yêu] em trai đứng C vị siêu
đáng yêu không tiếp thu phản bác [nháy mắt] ]
Nam Ương một bên
xem một bên ghi vào vở, ghi những từ như "vlog" "zqsg" "Siêu thoại" "Lật bài" "C vị" toàn bộ ghi nhớ lại, sau đó vào giao diện Baidu, nhập từng
từ từng từ vào khung tìm kiếm. Ở sau mỗi từ đó cô ấy đều nghiêm túc ghi
giải thích, nếu còn có lý giải không đúng chỗ liền dùng bút đỏ viết thêm một đoạn chú thích nhỏ bên cạnh.
Sau khi viết xong, cô ấy lại
xem lại những gì đã ghi hôm nay mấy lần, sau đó lại lật ngược về trước.
Mỗi một Weibo mà Khinh Hoan đăng, mỗi một từ trên bài đăng đó, đều được
ghi thành một quyển thật dày, so với năm đó cô ấy phê bình [ Đạo Đức
Kinh ] từng đặt dưới gối đầu còn kỹ càng tỉ mỉ hơn.
Không thể
nhìn thấy cô mỗi ngày, chỉ có thể chạm vào những dòng văn tự cô đăng
trên mạng, chỉ thế thôi đầu ngón tay cũng có thể cảm nhận được độ ấm.
Cô ấy có chút nhớ cô.
Có lẽ, không chỉ là "có chút".
Được rồi, làm chuyện khác thôi.
Nam Ương nhắm mắt, khép notebook lại.
Cô ấy lục lọi trong đống lọ đựng kẹo và hộp đựng thuốc Ibuprofen trên bàn, tìm được máy chơi game chỉ mới chơi được một nửa trong đó. Là một chiếc máy chơi game trắng đen chưa đến mười đồng nhiều năm về trước, được
trang bị hai cục pin AA, lúc bật lên máy phát ra âm thanh rất chói tai,
chỉ có thể dùng để chơi game xếp hình Tetris. Nam Ương rất thích cái
này, tùy rằng Mai Trọng Lễ đưa cho cô ấy rất nhiều máy chơi game thịnh
hành, nhưng cô ấy chơi không hiểu mấy trò hiện đại đó, thử tới thử lui,
vẫn cảm thấy cái này vui nhất.
Cô ấy ôm đầu gối ngồi trên ghế, hai tay cầm máy chơi game cũ kỹ chuyên chú chơi.
Cái nút màu tím trên máy sớm đã bị mài mòn một lớn sơn, nhấn xuống một cái
liền phát ra tiếng "biu~biu~" vui nhộn, cùng với tiếng nhạc điện tử có
thể dùng từ lỗi thời để hình dung. Nam Ương nhưng thật ra một chút cũng
không ngại, ngược lại, cô ấy cảm thấy máy chơi game như vậy mới đáng
yêu.
Tựa như Khinh Hoan, luôn dùng một loại ôn nhu gần như lạnh
nhạt đối đãi mọi người, khiến rất nhiều người đối với cô xa cách chùn
bước. Nhưng cô cũng không cần tốt cái gì cả, Nam Ương thích là đủ rồi.
Bởi vì cô là Khinh Hoan a.
Huống hồ, Chúc Khinh Hoan kiếp này cũng không tính là kiếp khó nhất trong 99
kiếp. Có một đời, Khinh Hoan chuyển thế thành một nữ tướng quân, thời
điểm Nam Ương tìm tới cô, cô thiếu chút nữa là đem nửa cái lỗ tai của
Nam Ương tước xuống.
Điện thoại bỗng nhiên truyền đến thanh âm
nhắc nhở có tin nhắn đến. Hai mắt Nam Ương dính chặt trên máy chơi game, nghĩ hẳn là Minh Vãn Trừng lại nhắn hỏi chuyện của Kỳ Dật, vì vậy cũng
không lập tức trả lời.
Sau khi chơi xong một ván rồi, Nam Ương
mới cầm lấy điện thoại. Mở khóa vào giao diện Wechat xem, lúc này mới
phát hiện tin nhắn nhắc nhở chưa đọc đến từ khung thoại với Khinh Hoan.
Chẳng qua, sau khi ấn vào xem chỉ còn lại một dòng chữ xám nhỏ ---
[ "Vợ" đã thu hồi một tin nhắn. ]
Người bình thường nhìn thấy mấy chữ này đều sẽ cảm thấy có chút tiếc hận,
tiếc hận bản thân nhanh thêm vài giây nữa là có thể nhìn thấy bí mật
tiến thoái lưỡng nan của đối phương. Nhưng Nam Ương lại không như vậy,
cô ấy cảm thấy nếu Khinh Hoan đã thu hồi, đó chính là không muốn để mình xem, nếu cô đã không muốn, vậy nên tôn trọng cô.
Tựa như lúc
Khinh Hoan rời đi đã nói với cô ấy: Trong lúc đóng phim tôi cần nhập
diễn, đừng thường xuyên đến quấy rầy tôi. Cô ấy liền thật sự không quấy
rầy cô. Một tuần này, không gửi một tin Wechat nào, cũng không gọi một
cuộc điện thoại nào, Nam Ương khiến bản thân biến mất trong thế giới của Khinh Hoan.
Nam Ương lại bắt đầu chơi game Tetris của mình, cô
ấy chơi trò này rất nhập tâm, một hàng lại một hàng mất đi rất thỏa mãn
chứng cưỡng bách của cô ấy. Cô ấy chơi quá mê mẩn, cho nên cũng không
nhìn thấy, trên màn hình điện thoại suốt mười giây xuất hiện "Đối phương đang nhập dữ liệu".
Sau mười giây, hết thảy khôi phục về nguyên dạng, cũng không có tin nhắn mới nào gửi đến.