Hiểu được ý đối phương, con ngươi Lâm Tái Xuyên lập tức co lại: "Cậu đang ở đâu?"
"Anh không cần dẫn người qua đây đâu... Chắc là không kịp rồi".
Xuyên qua thiết bị truyền tin, giọng đã hơi khác nên căn bản Lâm Tái Xuyên
không nghe ra trong giọng Tín Túc rốt cuộc cất giấu cảm xúc gì, chỉ thấy cậu vô cùng bình tĩnh nói: "Tôi có thể giải quyết bọn họ. Nhưng chiếc
xe này chắc không mang về được rồi... Xin lỗi".
Tai Lâm Tái
Xuyên nhất thời "Ù" một tiếng. Phút chốc, vô số vấn đề tràn ngập đầu
anh—— Giải quyết? Giải quyết như thế nào? Cắt đuôi bọn họ sao? Hay còn
biện pháp "giải quyết" nào khác? Hiện giờ Tín Túc có an toàn không? Cậu
ấy đang ở đâu? "Bọn họ có bao nhiêu người"? Có người đột nhiên theo dõi
xe của anh, là Bò cạp Sa mạc chó cùng rứt giậu sao?
Nhưng anh còn chưa tự hỏi xong một lượt, tất cả lập tức bị xóa sạch. Lâm Tái Xuyên
nghe từ trong điện thoại, một tiếng vang trầm đục. Đó là tiếng viên đạn
tốc độ cao bắn vào kính chống đạn, tạo ra vết nứt như mạng nhện! Âm
thanh đó như phát súng bắn vào lòng anh. Tim Lâm Tái Xuyên như ngừng
đập, máu toàn thân dồn xuống tay chân. Anh không thể tin, nói thất
thanh: "Tín Túc ——!"
"Không sao. Kính không vỡ ngay được". Giọng
Tín Túc bình tĩnh, mang theo hơi thở tối tăm như đón chờ mưa tanh gió
bão, "Đừng lo. Tôi ngắt máy trước".
"Tín ——"
Bên tai Lâm
Tái Xuyên "Tút" một tiếng. Cuộc gọi bị phía bên kia cắt đứt. Trong nháy
mắt đó, Lâm Tái Xuyên gần như đánh mất bình tĩnh cuối cùng. Anh đứng tại chỗ, nhắm mắt lại. Hai giây sau, anh mở phần mềm định vị ô tô trên di
động. Chiếc Maybach của anh lúc này đang chạy trên quốc lộ ven biển ở
Bàn Sơn. Điểm đỏ nho nhỏ nhanh chóng lao về phía trước với tốc độ tối đa 160km/h. Đối phương có xe, có súng, rất có thể không chỉ một người,
không chỉ là một chiếc xe.
Cửa văn phòng mở "rầm" một tiếng. Các cảnh sát còn ở lại tăng ca ở Cục Công an thành phố đồng loạt ngẩng đầu.
"Tín Túc bị đối tượng không rõ tập kích trên quốc lộ ven biển Bàn Sơn. Mọi
người chuẩn bị ra quân khẩn cấp", mặt Lâm Tái Xuyên như có một lớp băng
đông cứng, vẻ mặt cực kì lạnh lùng, giọng nói rất nhanh, phát âm rõ từng chữ: "Số người phía bên kia không rõ, có súng ống. Thông báo đơn vị
quản lý giao thông hỗ trợ hành động, phong tỏa các lối ra vào tỉnh Bàn
Sơn".
Đây đúng là đất bằng nổi sóng. Sắc mặt các cảnh sát trong
văn phòng tầng ba lập tức thay đổi trong nháy mắt, sau đó, tất cả đứng
dậy, nhanh chóng trang bị súng đạn đâu vào đấy, chuẩn bị nhanh chóng
chạy tới hiện trường!
"Rõ! Đội trưởng Lâm..."
Sa Bình
Triết đột ngột im bặt. Chỉ trong vài giây ông cúi đầu lấy di động ra,
chuẩn bị liên hệ bộ phận quản lý giao thông, ngẩng đầu lên đã không còn
thấy hình bóng Lâm Tái Xuyên ở cửa nữa.
Trên đường quốc lộ Bàn Sơn...
Một chiếc ô tô màu đen vụt qua trên đường, tốc độ nhanh đến mức hoàn toàn
không nhìn rõ bóng. Trong màn đêm, chỉ nghe tiếng động cơ rú vang ầm ĩ.
Kính chống đạn phía sau phát ra tiếng nứt "lách tách", viên đạn đáng sợ
bị bao quanh bởi những vết nứt chằng chịt như mạng nhện. Nói không
chừng, viên đạn tiếp theo có thể phá tan cửa kính, xuyên qua sau ghế,
đâm thủng đầu người ngồi cầm lái.
Tín Túc ngồi trên ghế điều
khiển, mặt bình tĩnh, chân phải dẫm ga. Mặc dù chiếc Maybach của Lâm Tái Xuyên hiện giờ không còn sản xuất nhưng các tính năng của xe vẫn vượt
qua phần lớn các xe việt dã trên thị trường. Trên đường quốc lộ bằng
phẳng, ba chiếc xe phía sau chốc lát chưa đuổi kịp cậu. Nhưng nếu tiếp
tục đi lên đường quốc lộ này, lên đến đỉnh núi Bàn Sơn chính là đi vào
đường chết.
Hai mắt Tín Túc nhìn chằm chằm gương chiếu hậu, dựa
vào ánh sáng của đèn sau, loáng thoáng thấy được một người đang nhô ra
từ cửa xe bám theo phía sau, tay giơ súng. Lần này, họ nhằm vào lốp xe.
Gần như trong nháy mắt tiếng súng vang lên, Tín Túc bất ngờ đánh lái
sang trái. Viên đạn sượt qua lốp xe!
Trên tay đối phương có
súng, chỉ cần một súng bắn trúng lốp xe, với tốc độ hiện nay của Tín
Túc, nhiều khả năng xe của cậu sẽ đâm vào vách núi, xe nát, người tan.
Tín Túc nhanh chóng đánh giá tình hình trước mắt, ánh mắt bình tĩnh quan
sát vị trí và khoảng cách của ba chiếc xe phía sau. Tay trái của cậu
chuyển động, xe nghiêng hẳn, kéo giãn khoảng cách với phía trái. Đồng
thời, cậu đột ngột dẫm phanh. Đầu xe gần như cố định tại chỗ, đuôi xe
dịch chuyển ngược kim đồng hồ, vẽ ra một hình quạt lớn. Lốp xe cọ xát
trên mặt đất tạo thành tiếng rít chói tai. Mặt đường nháy mắt xẹt lên
một loạt tia lửa đỏ!
Bánh xe phía sau dưới tác dụng của lực ly
tâm gần như nhấc khỏi mặt đất. Lực sót lại của ô tô sau khi phanh gấp
còn chưa hết, đèn phanh tự động sáng lên, thân xe lại xoay tròn một góc
360 độ trên đường quốc lộ, như thể một con quái vật có thể nổi giận bất
cứ lúc nào trong đêm tối.
Ba chiếc xe phía sau căn bản không
nghĩ đến việc Tín Túc sẽ đột nhiên phanh gấp quay đầu khi xe đang phóng
với tốc độ cao nhất như vậy. Tài xế chưa kịp phản ứng, trực tiếp từ phía sau vọt qua xe Tín Túc.
Trong thời gian ngắn ngủi chưa đầy 5
giây, xe của Tín Túc đã từ phía trước bọn họ tụt lại phía sau. Ba chiếc
xe ngụy trang đồng thời lần nữa xác định lại vị trí "con mồi", giảm tốc
độ, phanh lại, chuẩn bị quay đầu, tiếp tục truy kích!
Gương mặt
xinh đẹp lạnh băng của Tín Túc hoàn toàn vô cảm. Cậu nhìn chằm chằm
khoảng cách với chiếc xe gần nhất, đột nhiên nhả phanh, đồng thời, giẫm
chân ga, phảng phất vừa rồi, chiếc xe quay đầu tạm dừng chỉ là ảo giác.
Sau đó, chiếc xe màu đen như mũi tên rời khỏi dây cung, xé ngang bóng
đêm, gần như lao nhanh đến chiếc ô tô ngụy trang trước mặt!
Lúc
cọ xát với thân xe kia, cổ tay Tín Túc nổi lên gân xanh, tay lái đánh
hết cỡ về phía trái. Đầu xe Maybach xẹt qua chiếc ô tô ngụy trang, mượn
lực gia tốc, tạo ra khoảng cách với chiếc ô tô bên cạnh. Cậu tiếp tục
bướng bỉnh vọt lên chèn ép. Hai chiếc xe kia nhìn cửa kính đồng loạt vỡ
nát, nửa thân sau vì va chạm mạnh mà xẹt tia lửa màu trắng. "Rầm" một
tiếng, ô tô ngụy trang bị chiếc Maybach đẩy vào cạnh vòng bảo hộ ven
biển. Ngay sau đó, sườn xe đụng vào vòng bảo hộ!
Rầm!
Vòng bảo hộ bên đường bị lực mạnh đánh thẳng vào tạo thành một vết lõm lớn.
Hai bên ô tô ngụy trang cùng lúc xẹt lên lửa trắng. Người đàn ông ngồi
trên ghế điều khiển nhận ra ý định của Tín Túc, mặt đổi sắc, đánh mạnh
tay lái về bên trái nhưng đầu xe lúc này bị giữ chặt, không thể đổi
hướng! Tình thế lúc này đúng là xảy ra quá bất ngờ, không kịp phòng
ngừa. Chỉ trong vài giây, vòng bảo hộ ven đường đã bị ép biến hình. Ô tô ngụy trang đột nhiên lật nghiêng một góc lớn đáng sợ, sau đó, cả nửa
thân xe trượt ra ngoài vòng bảo hộ, chỉ còn hai bánh xe lửng lơ trên
không không ngừng quay tít.
Tín Túc mấp máy môi, nói không thành tiếng: "Tạm biệt".
Cậu lái xe lùi về phía sau, lần thứ hai đâm vào xe ngụy trang.
Cửa kính chiếu ra vẻ mặt hoảng sợ của lái xe. Chiếc xe kia đột ngột mất
thăng bằng, rơi khỏi vòng bảo hộ xuống biển. Vật nặng rơi xuống nước,
tạo ra một tiếng "bùm" lớn.
Tín Túc lùi xe về sau, cánh tay thon dài gầy gò nắm chặt trên tay lái, đường nét trên mặt lạnh băng khiến
người khác không rét mà run. Khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt trắng bệch dưới ánh sáng của đèn xe lại hiện ra vài phần yêu dị không giống người
thường.
Tốc độ của Tín Túc đã rất nhanh nhưng hai chiếc xe còn
lại vẫn bám sát, một trước, một phải áp sát xe cậu. Hai chiếc xe này thế mà "học đến đâu, dùng đến đấy", muốn dùng biện pháp vừa rồi của Tín Túc để đẩy xe Tín Túc rơi khỏi vòng bảo hộ.
"........." Môi Tín Túc khẽ mấy máy mấy cái, nhìn khẩu hình là chửi một câu thô tục. Tay lái
cậu chuyển hướng hết mức, thân xe quay tròn đảo chiều. Lốp xe gần như
xoay tròn tại chỗ, xẹt ra một loạt ánh lửa dày đặc!
Đứng bất động!
Rầm rầm ——!
Mặc dù xe có hệ thống giảm chấn, thân xe vẫn theo chuyển động của lốp xe mà xóc nảy mạnh. Môi Tín Túc tái nhợt, khẽ run lên không ngừng. Bởi vì
động cơ phải chịu phụ tải quá lớn, khói xe lúc này đã đen mù mịt, hòa
vào màn đêm đen kịt.
Hai chiếc xe bên cạnh như hai con thú hung
dữ rít gào, không nhường một bước, va chạm đằng trước và bên trái của xe Tín Túc. Vòng phòng hộ bị sườn xe Maybach va chạm, cong vẹo đáng sợ.
Thép biến hình cùng tiếng vang "ken két"!
Tín Túc cắn răng thật
chặt, ánh mắt nhìn ra bên ngoài. Đó là vùng biển lớn nhất của thành phố
Phù Tụ. Trong màn đêm vô tận, cậu như thấy được từng bọt sóng trắng cuồn cuộn nối tiếp nhau không ngừng trên mặt biển. Nhìn xuống thêm một chút
là biển sâu không thấy đáy, tối tăm khó lường, như thể một vực sâu khiến người tan thịt nát.
Cậu thu lại tầm mắt. Đồng thời, cậu ngừng
quay xe, trái lại, dẫm chân ga, tăng tốc đến mức tối đa. Kim đồng hồ đo
trên xe đã chỉ đến con số cuối cùng, không thể tăng thêm được nữa. Chỉ
thấy bánh xe quay tròn vù vù, trong phút chốc, không trung nổi lên vô số hạt cát. Thân xe cố gắng tiến về phía trước từng chút một. Dưới sự chèn ép và lực cản của hai chiếc xe ngụy trang, bằng ưu thế tính năng vượt
trội, chiếc Maybach kéo giãn được một khoảng cách.
Lái xe phía
trước chửi "Mẹ!" một tiếng, liều mạng dẫm chân ga. Hai chiếc xe cạnh
tranh quyết liệt, trình diễn một cuộc đua xe! Nửa phút sau, Tín Túc lần
nữa bất ngờ chuyển hướng. Ngay trong lúc đuổi bắt, lực cản vừa rồi còn
khiến cậu khó vượt lên lại đảo chiều, giúp xe cậu lao nhanh, tạo thành
một khoảng với xe đằng sau.
Két ——
Tiếng động xé rách màng nhĩ vang lên. Nửa thân sau của xe Tín Túc bị chèn ép, lõm vào phía sau. Sau đó, lực này chợt buông ra.
Ra rồi!
Khóe môi Tín Túc hơi cong lên. Cậu cười lạnh một tiếng, dựa vào đôi tay có
kĩ thuật lái xe xuất sắc, nhanh chóng đảo chiều xe trên đường quốc lộ.
Chiếc xe phía trước bám đuôi không bỏ! Chiếc xe còn lại cũng bất ngờ
đuổi kịp!
Tín Túc dùng ánh mắt lạnh nhạt đến đáng sợ nhìn hai
chiếc xe lúc này đang đi song song, chiếm hai làn đường trái phải, một
cái ở gần phía vách núi, một cái phía bên vòng bảo hộ ven biển. Nhưng do lo sợ dẫm lên "vết xe đổ" của chiếc xe rơi xuống biển khi nãy, chiếc xe đi gần vòng bảo hộ ven biển không dám đi quá sát mà cách vòng bảo hộ
hơn một mét.
Trong khoảng thời gian này, nếu có bất kì chiếc xe
nào khác trên đường quốc lộ thì nhất định xảy ra tai nạn giao thông.
Cũng may, đây là tuyến đường lên núi, không phải con đường giao thông
chính của thành phố. Ban ngày không có mấy chiếc xe đi qua. Hiện giờ đã
là nửa đêm, trừ bỏ ba chiếc xe của bọn họ, trên đường không hề có chiếc
xe nào khác.
Chiếc Maybach dưới bàn tay điều khiển của Tín Túc
bỏ đi vẻ nhã nhặn, lộ ra mặt đối lập, như một con thú dữ. Tín Túc lại
phanh khẩn cấp, ngừng xe lại. Ngay sau đó, cậu tăng tốc xe lên cao nhất, ngang nhiên đâm trực diện vào chiếc ô tô trước mặt. Cậu đâm vào phía
sườn trái của chiếc ô tô, cố gắng đẩy chiếc ô tô va vào sườn vách núi!
"Rầm" một tiếng!
Hai chiếc ô tô di chuyển trên đường cao tốc bị ép dừng lại đột ngột. Cả
người Tín Túc theo quán tính đổ hẳn về phía trước, lại bị đai an toàn
giật mạnh trở lại chỗ ngồi. Trước mắt cậu, mọi thứ biến thành màu đen.
Cú va chạm này suýt chút nữa ép chặt làm văng nội tạng của cậu ra ngoài!
Trong nháy máy chiếc xe ngụy trang va vào vách núi, cửa kính đồng loạt vỡ
tan, thân xe phả ra một đám lửa đỏ chói mắt. Rầm một tiếng vang lớn,
kính vụn sắc bén bắn ra bốn phía, người trong xe bị kính ghim thành con
nhím!
Đúng lúc này, màn đêm đen kịt bị vô số đèn xe cảnh sát xanh đỏ chiếu sáng. Một chùm ánh sáng mạnh phá tan màn đêm. Tiếng còi cảnh
sát ầm ĩ kêu vang từ xa vọng tới. Hơn nữa, tốc độ xe cảnh sát lao đến
bên này rất nhanh.
Nhưng Tín Túc không còn nghe thấy gì. Bên tai cậu rung lên ầm ầm. Từ sâu trong óc truyền đến tiếng ù ù. Trước mắt,
cảnh vật biến thành một mảnh đen kịt. Miệng trào lên mùi máu tươi. Cậu
buông một tay khỏi vô-lăng. Sau khi va chạm mạnh, cậu không khống chế
được mà cả người run lên. Mất đi khống chế, chiếc Maybach từ từ chuyển
động theo độ dốc của mặt đường, dừng trước lan can phòng hộ.
Chiếc xe van ngụy trang may mắn còn sót lại nghe thấy tiếng còi cảnh sát
không hề bỏ chạy, bất chấp việc để cảnh sát bắt được cũng muốn cùng chết với người trong xe Maybach. Chỉ thấy người trong xe van lùi xe lại, sau đó, đâm vào thân xe Maybach ở một góc độ cực kỳ xảo trá, đâm đổ xe
Maybach!
Tín Túc chỉ cảm thấy trời đất tối tăm, trong xe rung
mạnh, đai an toàn giữ chặt cậu vào trên ghế điều khiển. Trán cậu truyền
đến cảm giác đau nhức, sau đó, là cảm giác đau buốt đến chết lặng. Cả
người cậu treo ngược trong xe. Không ai biết trong mấy giây ngắn ngủi,
Tín Túc nghĩ gì. Chỉ thấy cậu nâng lên năm ngón tay gần như đã hoàn toàn mất cảm giác, khớp xương tái nhợt, rõ ràng, một bàn tay dính đầy máu
giữ lấy cửa xe, một tay khác ra sức run rẩy giữ chặt đai an toàn.
Rầm!
Lần thứ hai xe van ngụy trang đâm vào chiếc Maybach, một ánh đèn cường độ
mạnh lóe lên, xe SUV của cảnh sát lao đến chặn ngang, gạt đầu, đổi hướng chiếc xe van.
Nhưng mà, đã không còn kịp. Chỉ thấy chiếc
Maybach mang đầy thương tích dưới lực đâm lần thứ hai của xe van trượt
thêm một đoạn đáng sợ. Chiếc xe bắt đầu bắt lửa, hơn nửa thân xe ở bên
ngoài hàng rào phòng hộ bị đâm đổ, treo lơ lửng trên không. Sau đó, đột
nhiên, chiếc xe nghiêng hẳn về phía dưới. Nháy mắt tiếp theo, cả thân xe mất thăng bằng, lăn lộn, biến mất khỏi hàng rào phòng hộ.
Hình ảnh kia như một đoạn video quay chậm, phóng to ——
Lâm Tái Xuyên ngồi trong xe SUV khó tin quay đầu, trơ mắt nhìn chiếc xe chở Tín Túc trước mắt mình nghiêng ngả, rơi xuống biển.
Bùm ——!
Đoạn trích chương sau:
Chỉ cần em có thể thoát ra được, anh nhất định sẽ cứu được em.