Thực tế, hầu hết bạn bè của Dịch Nam Yên không thiếu người yêu, nhưng đều không liên quan gì đến tình yêu.
Suy cho cùng, những người cùng tầng lớp có thể làm bạn với cô về cơ bản đều là loại "quái thai" không ai muốn tiếp xúc trong mắt con nhà danh giá,
bình thường họ có thể rõ ràng mạch lạc nói về việc ăn chơi hưởng lạc,
nhưng khi đến tình trường thì họ đều xin thứ lỗi cho kẻ bất tài.
Cho nên hành vi của Dịch Nam Yên thật sự khiến bọn họ trợn mắt há hốc mồm.
Tất nhiên, mặc dù họ tự nhận mình là chị em cây khế, có thể bán đứng nhau
bất cứ lúc nào nhưng mối quan hệ của họ thực ra không tệ, tuy nhiên
những nhóm chat như thế này thường chỉ tồn tại khoảng một tháng, thường
là do ai đó trong nhóm bắt đầu thể hiện điều gì đó, sau đó những người
khác thể hiện chí hướng của mình bằng cách rời khỏi nhóm, tỏ vẻ mình
cũng không muốn ủng hộ và thậm chí còn tạm thời chặn đối phương.
Nhưng dù vậy, Dịch Nam Yên vẫn thấy tức nhá.
Cô đã xem bọn họ thể hiện từ khi còn nhỏ, cái gì mà giành huy chương vàng
cho đất nước, gì mà hẹn hò với tất cả các nam thần chất lượng cao trong
trường, rồi được bố mẹ cho phép không kết hôn sinh con vân vân mây mây,
chẳng phải cô đều chịu đựng à? Bây giờ cô chỉ mới khởi động thôi mà mấy
con nhỏ này đã không muốn xem rồi sao?
Sự lì đòn của Dịch Nam Yên càng trở nên mạnh mẽ hơn, theo tâm lý không muốn thấy tôi khoe mẽ thì
tôi càng khoe cho mấy người xem, lấy ra một tài khoản phụ chuyên dùng để liên lạc với người ngoài đi chọc từng đứa một, đồng thời còn làm phiền
bọn họ trên các phần mềm xã hội khác nhau, cô mải mê quấy rối họ đến mức không để ý rằng Diệp Sơ Hạ đã chỉnh sửa video xong và đang định về
phòng ngủ.
Diệp Sơ Hạ nhướng mày khi nhìn thấy cảnh này, tất
nhiên nàng chưa bao giờ nghĩ rằng Dịch Nam Yên có thể thực hiện một loạt thao tác như vậy, nàng chỉ nghĩ rằng đối phương đang trò chuyện với
người khác, nhưng trò chuyện hăng say như vậy làm Diệp Sơ Hạ cảm thấy
hơi khó chịu.
Tất nhiên, nàng sẽ không cảm thấy mình là người
bạn duy nhất bên cạnh Dịch Nam Yên, mặc dù cô có vẻ là một người độc lai độc vãng, nhưng điều đó chỉ chứng tỏ rằng cô không có bạn bè ở trường,
mà không có nghĩa là cô không có phạm vi xã giao của riêng mình. Trên
thực tế, dù bạn có nhân cách xấu hay như thế nào đi chăng nữa thì chỉ
cần bạn có tiền thì sẽ luôn có một nhóm người tranh giành kết bạn với
bạn.
Dịch Nam Yên rất có thể không có hứng thú với những người
bạn như vậy, nhưng cô không phải người mắc chứng tự kỷ, có lẽ cô vẫn có
hai hoặc ba người bạn cùng tầng lớp.
Nói cho cùng, không phải
người giàu nào cũng nuôi dạy con gái mình theo khuôn mẫu của các thiên
kim tiểu thư giới thượng lưu, luôn có một số ít người có cùng sở thích
với Dịch Nam Yên, tuy Dịch Nam Yên luôn thích nói lời trái lòng, nhưng
cô vẫn khá hòa đồng, thậm chí có thể trở thành trung tâm được yêu thích
nhất của hội chị em cũng không có gì lạ.
Trong mắt Diệp Sơ Hạ,
ngoài việc hơi ngốc nghếch ra thì Dịch Nam Yên thực sự rất xuất sắc và
khiến người khác thoải mái về mọi mặt, ngay cả cái miệng nói một đằng
nghĩ một nẻo của cô cũng không bị coi là khuyết điểm mà là một đặc điểm
khiến người ta cảm thấy cô đáng yêu hơn.
Tất nhiên, nếu có người nói chuyện với nàng như vậy, Diệp Sơ Hạ cảm thấy nắm đấm của nàng đã sẵn sàng.
Diệp Sơ Hạ không thích những sinh vật như tsundere, dù sao thì nói ngược với lòng không phải lúc nào cũng hiểu được, dù hiểu thì tâm trạng cũng
không mấy tốt đẹp, bởi vì cảm thấy lời nói của đối phương quá phũ phàng, nên ngay từ đầu, Diệp Sơ Hạ rất thích chọc giận cô, bởi vì với cái tính có thù tất báo của mình, ai làm ảnh hưởng tâm trạng của nàng, nàng sẽ
tác động ngược lại người đó.
Nhưng có lẽ mọi người vẫn đang nhảy
qua nhảy lại giữa kiên định và tự vả, Diệp Sơ Hạ bây giờ không có cách
nào để nói rằng mình không thích người như vậy.
Khi bạn phải lòng một ai đó, ngay cả những khuyết điểm mà bạn từng cho rằng mình không
thích cũng trở thành ưu điểm có một không hai, như thể toàn thân cô ấy
được khảm những viên ngọc quý lộng lẫy, tỏa sáng tới nỗi khó ghét.
Sau khi đánh răng trở về, Diệp Sơ Hạ hỏi: "Chị Nam Yên, chị đang nói chuyện với ai vậy?"
Dịch Nam Yên có hơi chột dạ cất điện thoại đi, may mà Diệp Sơ Hạ không có
trực tiếp tới gần nhìn, chớp mắt nói: "Bố của chị đó mà."
"..." Diệp Sơ Hạ im lặng một lúc mới hỏi: "Chú giục chị về hả?"
"Ừ, đúng." Bịa ra một lời nói dối thì phải dùng trăm lời dối trá để che đậy là có ý gì, hình như giờ Dịch Nam Yên đã cảm nhận được rồi, cô không
muốn Diệp Sơ Hạ phát hiện ra mình đang lén lút khoe mẽ với người khác.
Dù sao, loại chuyện này bị người trong cuộc biết thì rất xấu hổ nên cô
vô thức đùn đẩy cho bố mình, kết quả hiện tại càng khó qua chuyện.
Có lẽ đã chán ngấy màn quấy rối không tinh tế của Dịch Nam Yên, bên kia
gửi một biểu tượng cảm xúc hình nắm đấm: 【 Muốn thể hiện thì giáp mặt
tôi thể hiện này, tháng sau tôi về nước, dẫn người đến đây cho chúng tôi xem thử? 】
Dịch Nam Yên liếc nhìn màn hình hiện lên, lý trí thoáng quay lại, tuy rằng thích nhau nhưng hiện tại bọn họ vẫn còn độc thân!
Cô chợt tỉnh lại, nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, bình tĩnh nhìn
Diệp Sơ Hạ, hỏi: "Em quay video với An Đại Đại đó xong chưa?"
Diệp Sơ Hạ lắc đầu: "Vẫn chưa, ngày mai chắc cũng quay cả ngày."
Dịch Nam Yên khẽ gật đầu: "Bố chị mời em đến nhà chị chơi vài ngày, quay xong em về với chị nhé?"
Diệp Sơ Hạ suy nghĩ một lúc rồi nói: "Được thôi."
Thái độ của Dịch Nam Yên rất tự nhiên, Diệp Sơ Hạ thực sự không nghi ngờ
rằng Dịch Nam Yên đang nói dối mình, vừa rồi nàng nghi ngờ cô đang trò
chuyện với những người bạn khác, nhưng bây giờ nàng tin rằng cô đang trò chuyện với bố mình, dù sao cô cũng không cần phải lừa dối nàng về
chuyện này.
Phẩm chất tâm lý của Diệp Sơ Hạ khá tốt, chưa kể vốn
dĩ nàng định "hiên ngang vào nhà" nên nàng không hề cảm thấy khẩn trương khi gặp phụ huynh chút nào, chất lượng giấc ngủ của nàng cũng khá tốt.
Dịch Nam Yên cũng gan lắm, không nghĩ việc mình làm vậy có gì sai, sau khi
thấy Diệp Sơ Hạ đồng ý, cô bèn nói với bố Dịch rằng cô sẽ dẫn người về
nhà ở vài ngày.
Dịch Túc cảm thấy rất kỳ lạ, bạn bè nào của cô mà ông không biết, có cần thiết phải đặc biệt thông báo cho ông biết vậy không?
Mãi cho đến khi Dịch Nam Yên nói là bạn mới, Dịch Túc mới bừng tỉnh.
Từ nhỏ đến lớn, phạm vi xã giao của Dịch Nam Yên rất hẹp, cô không có ý
định mở rộng khuôn khổ giao tiếp của mình, nhưng với tư cách là cha mẹ,
luôn muốn con mình hoạt bát cởi mở hơn nên nhìn thấy con gái kết bạn
mới, lại còn quen ở trường, Dịch Túc vẫn rất vui vẻ.
Dù sao, từ
khi vào trường, theo báo cáo của trợ lý, Dịch Nam Yên không tham gia bất kỳ câu lạc bộ nào, cũng không tiếp xúc nhiều với các bạn cùng lớp, vừa
tan học là chạy mất dạng, độc lai độc vãng khiến Dịch Túc thậm chí còn
nghi ngờ rằng con gái mình mắc hội chứng sợ giao tiếp xã hội hay có rào
cản tâm lý gì đó hay không, nhưng vì con gái ông đã lớn, từ nhỏ cô đã tự lập và có chính kiến riêng, nếu ông nói chắc chắn sẽ phản tác dụng.
Bây giờ đối phương cuối cùng cũng có một người bạn mới, có thể nói Dịch
Túc còn chào đón Diệp Sơ Hạ hơn cả chính cô.
......
............
Sau khi quay video xong, Diệp Sơ Hạ mới muộn màng cảm thấy hơi khẩn trương.
Dẫu sao, ấn tượng đầu tiên thường có thể ảnh hưởng đến cảm quan sau này của một người đối với người khác, Diệp Sơ Hạ cho rằng nàng khá được lòng
những người lớn tuổi, nhưng nếu cha của Dịch Nam Yên có khiếu thẩm mỹ
độc lạ thì sao?
Diệp Sơ Hạ lật vali của mình, màu sáng thì quá
đơn giản, màu tối thì quá u buồn, tuy nhiên màu trước khiến người ta
trông khoan khoái hơn, còn màu sau khiến họ trông trầm ổn hơn, màu sáng
trông quá tươi, nhưng cũng có vẻ rất hoạt bát.
Nhiều người lớn tuổi thích ngắm nhìn những người trẻ tràn đầy sức sống.
Cha Dịch thuộc loại nào?
Trước giờ Diệp Sơ Hạ chưa từng băn khoăn nhiều như vậy, dù sao nàng tự tin
lắm, cho dù trang phục mình chọn không làm đối phương hài lòng nhất,
nhưng cũng không phản cảm, hiện tại nàng không lo lắng về điều này,
nhưng nàng muốn làm tốt nhất.
Nói thật, Dịch Nam Yên cảm thấy có
chút không vui khi thấy thái độ của Diệp Sơ Hạ tự nhiên như vậy, dù sao
đây cũng là "ra mắt" phụ huynh, nàng không hề căng thẳng chút nào sao?
Nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh này, cô mới nhận ra phản ứng của nàng chỉ
hơi chậm, cô cười khẽ, nói: "Cứ mặc bất cứ thứ gì em muốn đi, nếu không, chúng ta sẽ kẹt trên cao tốc nữa đó."
Diệp Sơ Hạ phồng má không
nói gì, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, nàng chọn một chiếc váy sáng màu mặc
vào trông có vẻ rất thuần khiết và thơ ngây.
Những người lớn tuổi trong các gia đình giàu có rất có thể không muốn con cái họ kết bạn với những người tiếp cận con họ chỉ vì tiền.
Sau khi buộc tóc thành hai búi nhỏ, Diệp Sơ Hạ nhìn mình trong gương và chợt cười khẽ một tiếng.
Trước đây xem TV, Diệp Sơ Hạ không hiểu tại sao những cặp tình nhân đó khi
gặp cha mẹ lại căng thẳng như vậy, rốt cuộc mình có làm hài lòng cha mẹ
đối phương hay không, chẳng lẽ lòng mình không rõ sao?
Nhưng bây giờ Diệp Sơ Hạ đã hiểu, phẩm chất tâm lý của một người dù mạnh mẽ
đến đâu, sau khi thích một ai đó, đối mặt với tình huống như vậy cũng
khó tránh khỏi căng thẳng.
Sau khi trang điểm xong Diệp Sơ Hạ lên xe, khi xe bị kẹt trên đường cao tốc, tâm trạng của Diệp Sơ Hạ dần bình tĩnh lại.
Suy cho cùng thì vẫn chưa comeout, cha Dịch cũng không thể phản đối việc cô chơi cùng bạn bè.
Trong nhà họ Dịch, Dịch Túc cũng căng thẳng không kém, ông giở tờ báo rồi
khép lại, không nhịn được hỏi quản gia: "Súp tôi bảo cô nấu xong chưa?"
"Ông yên tâm, nhà bếp đã chuẩn bị sẵn mấy món mà giới trẻ thích ăn rồi,
chúng ta chỉ cần đợi tiểu thư với bạn của cô ấy về dùng bữa thôi." Quản
gia mỉm cười đáp: "Ông có muốn lên lầu nghỉ ngơi trước không, khi nào
tiểu thư về đến nhà thì tôi gọi ông xuống được không?"
Dịch Túc lắc đầu, vô thức muốn kéo cà vạt, mới nhận ra hôm nay mình không mặc vest.
Để không khiến người ta sợ hãi hay cảm thấy gò bó, hôm nay ông đã cố ý
thay một bộ quần áo thường ngày, không biết mặc vậy có còn dọa người ta
nữa hay không.
Người có kinh nghiệm dọa các cô gái đến phỏng vấn
và trợ lý phải khóc như Dịch Túc, khá lo lắng sẽ khiến bạn của con gái
mình cảm thấy khó chịu.
Dù sao ông cũng biết hiện nay có một số
bạn trẻ kết bạn cũng sẽ xem bố mẹ của bạn có tốt hay không, Dịch Túc có
thể hiểu được điều này, dù sao trong giới của họ cũng có một đứa trẻ nửa tiếng không trả lời tin nhắn, phụ huynh đã gọi điện hỏi thăm bạn bè của đứa trẻ đó liên tục, khi gặp những phụ huynh như vậy, Dịch Túc cảm thấy ngứa ran cả da đầu.
Và có bao nhiêu đứa trẻ sẵn sàng làm bạn với bọn trẻ có bố mẹ như vậy?
Nếu là Dịch Túc, ông cũng ước gì có thể tránh xa bọn trẻ có bố mẹ như vậy, bọn trẻ tuy vô tội nhưng ai cũng sợ phiền phức.
Dịch Túc không biết mình đã ngồi trên ghế sofa bao lâu, nhưng sự thật là ông ấy có đọc gì trên báo đâu, nghe thấy tiếng xe bên ngoài, ông vô thức
thẳng lưng lên, một lúc sau, ông lại thả lỏng lại để khiến mình để trông bớt nghiêm túc hơn.