Về nhà, Diệp Sơ Hạ pha một cốc sữa bột rồi ngồi trước máy tính.
Trên thực tế, Diệp Sơ Hạ đã nghĩ đến việc thay đổi thói quen uống sữa bột
sang uống sữa tươi nếu có thể, nhưng so với loại sau, giá cả của loại
trước phải chăng hơn nên nàng vẫn luôn chọn uống sữa bột.
Tất
nhiên, trực tiếp uống nước lọc thì tiết kiệm hơn, nhưng giống như hầu
hết những người trẻ tuổi, Diệp Sơ Hạ không thích vị nhạt của nước lọc,
vì vậy trừ khi có hoàn cảnh đặc biệt, Diệp Sơ Hạ thích nghe theo trái
tim của mình để chọn đồ uống.
Mặc dù so với trà sữa và coca, nếu ai đó nhìn thấy sở thích của nàng, nàng có thể bị chế giễu một cách
thiện chí hoặc ác ý, nhưng Diệp Sơ Hạ không quan tâm đến ánh mắt của
người khác nên điều đó không thành vấn đề.
Máy tính chuyển đến
trang Weibo rất chậm, Diệp Sơ Hạ sao chép và dán văn bản đã viết lên
Weibo, sau đó xem tin nhắn Weibo và gửi đi tin nhắn duy nhất.
Ngoài tài khoản thú cưng ở Bilibili, Diệp Sơ Hạ còn có một vài tài khoản phụ
khác trên Weibo, những mô tả về hoạt động kinh doanh trong nguyên tác
thực sự ít ỏi, nhưng Diệp Sơ Hạ vẫn nắm bắt được cơ hội kinh doanh từ
các dấu vết mơ hồ.
Ví dụ, đối với một số sở thích được ít người
theo đuổi, hiện tại không có cộng đồng để họ có thể tụ tập, nên Diệp Sơ
Hạ đã mở một vài tài khoản nhỏ trên Weibo sau nhiều lần hỏi thăm, cố
gắng biến chúng thành tài khoản có tick xanh(*), biết đâu sau này sẽ có
người nhìn trúng giá trị thương mại của các tài khoản này rồi hợp tác
tạo nội dung quảng cáo hoặc có ý định mua chúng thì sao.
(*)
Từ gốc là 大v (đại v): chỉ những tài khoản đã được chứng minh thân phận
trên Weibo, Tencent,... Họ là những người có sức ảnh hưởng khá lớn, có
một lượng fan nhất định, thường là từ 500K trở lên.
Trong
tương lai, về cơ bản mỗi công ty giải trí đều sẽ có trong tay một số tài khoản tick xanh, thuận tiện dẫn dắt và nắm bắt dư luận bất cứ lúc nào,
Diệp Sơ Hạ cũng từ đó dò xét cơ hội kinh doanh này, tra cứu thông tin
khắp nơi trên Internet, sau đó bắt đầu "nuôi" tài khoản.
Diệp Sơ
Hạ lập tài khoản đầu tiên là quảng bá tiểu thuyết bách hợp và drama,
theo tầm nhìn của Diệp Sơ Hạ, tài khoản này có thể nhận một số quảng cáo trong tương lai, chẳng hạn như những cặp đôi đồng tính quay video ngắn
trên một số trang web video và muốn trở thành người nổi tiếng trên
Internet.
Trên thực tế, ngay từ đầu Diệp Sơ Hạ đã định lập một
tài khoản về đam mỹ, nhưng sau khi tìm kiếm trên Weibo, nàng thấy rằng
mặc dù đam mỹ chưa hot đến độ phổ biến rộng khắp công chúng nhưng mức độ nổi tiếng cũng không nhỏ, ngay cả khi mở một tài khoản về đam mỹ, nàng
cũng sẽ không kiếm được nhiều lợi nhuận, nên bèn nhìn trúng bách hợp,
cũng là tình yêu đồng giới, nhưng độ phổ biến thì kém xa so với đam mỹ.
Tuy nhiên, kỳ vọng của Diệp Sơ Hạ đối với tài khoản này không cao, dù sao
thì trong mốc thời gian của nguyên tác, đam mỹ và phim boy love chuyển
thể đã trở nên nổi tiếng, nhưng chưa từng nghe nói về bộ phim girl love
chuyển thể nào, Diệp Sơ Hạ không nghĩ mình có thể tự tay đưa một hạng
mục "thiểu số" trở nên nổi tiếng, nhưng nàng không định từ bỏ tài khoản
này, dù sao con muỗi nhỏ đến đâu thì cũng là thịt.
Ngoài ra, Diệp Sơ Hạ cũng dẫn đầu trong việc lập tài khoản review về Hán
phục, đầm Lolita và váy đồng phục JK, những thứ này sẽ dần trở nên phổ
biến trong tương lai, nên Diệp Sơ Hạ đã theo dõi nó.
Tất nhiên,
việc duy trì một tài khoản không dễ dàng như vậy, điều này khiến Diệp Sơ Hạ về cơ bản chỉ ngủ bốn hoặc năm giờ mỗi ngày và dành thời gian còn
lại để tra cứu thông tin trên Internet, xét cho cùng, muốn nuôi tài
khoản thể nào cũng phải lấy ra chút vốn liếng.
Nếu lần "khởi
nghiệp" này không thất bại, ngoài tài khoản thú cưng cutie, Diệp Sơ Hạ
sẽ giao tất cả cho nhân viên sau khi mở công ty, dù sao sức người cũng
có hạn, mà giữ tài khoản thú cưng cutie lại không phải vì Diệp Sơ Hạ có
tình cảm với tài khoản này, hoàn toàn là vì thuận tiện cho việc giữ hình tượng không quên ước nguyện ban đầu, nhân tiện cho cổ đông duy nhất
Dịch Nam Yên xem, dù nàng là chủ, dù nàng có tiền, nhưng nàng vẫn là cô
gái ngây thơ yếu đuối ngu ngon ngoan ngày nào.
Cổ phần trong tay
người sáng lập ban đầu của một công ty chắc chắn sẽ bị pha loãng khi
tiến đến giai đoạn sau, bởi vì nếu muốn những người kỳ cựu có năng lực
tiếp tục chiến đấu vì công ty, thì phải có cổ phần mới có thể giữ họ
lại, để họ tiếp tục tận tụy làm việc vì công ty, nhưng giai đoạn đầu
khởi nghiệp thì không cần làm cho cơ cấu công ty quá phức tạp, chỉ có
mình làm chủ hoặc chỉ có một hai người có thể ra quyết định thì tốt hơn.
Những ngày đầu, Diệp Sơ Hạ muốn công ty trở thành tiếng nói của riêng nàng,
nhưng điều này có thể thực hiện được trước khi gia đình nàng phá sản,
nhưng bây giờ thì hoàn toàn không thể. Nói chung, nếu công ty muốn trở
thành tiếng nói của chính mình thì nàng phải có tiền.
Mà Diệp Sơ Hạ không thiếu gì chỉ thiếu tiền.
Do đó, Dịch Nam Yên đóng một vai trò quan trọng trong kế hoạch của Diệp Sơ Hạ.
Ngày nay có rất nhiều người giàu, và cũng có rất nhiều người thích đầu tư
vào dự án kinh doanh của người khác, tuy nhiên họ sẽ can thiệp vào hoạt
động của công ty nếu họ bỏ tiền đầu tư, nhưng nếu nhà đầu tư là Dịch Nam Yên thì Diệp Sơ Hạ hoàn toàn không phải lo lắng về điều này.
Xét cho cùng, cô thậm chí không muốn thừa kế tài sản của gia đình mình, thế thì càng không để vào mắt những chuyện nhỏ nhặt của Diệp Sơ Hạ.
Ý tưởng của Diệp Sơ Hạ rất hay, nhưng có thể mất nửa năm đến một năm để
tất cả những việc này thực sự được triển khai, dù sao tài khoản cũng cần có thời gian mới có tiến triển và nàng cần phải đột nhập vào nội địa
của kẻ địch trước mới có thể trộm người, để Dịch Nam Yên có thể dễ dàng
đầu tư tiền mà không có bất kỳ sự khúc mắc nào.
Nàng đã tính hết rồi.
Diệp Sơ Hạ chỉnh sửa video dựa vào thao tác không thành thạo của mình với
chiếc máy tính cũng hay bị lag, nghĩ vu vơ, nếu Dịch Nam Yên phát hiện
ra tất cả những điều này, có lẽ cô sẽ rất thất vọng phải không?
Rốt cuộc, đây hoàn toàn không phải là người mà cô đã nhìn thấy.
Nhưng không sao cả, nàng thực sự có xu hướng đi đường tắt hơn là đi từng
bước, mặc dù nàng tự tin rằng mình có thể từ từ lấy đà bằng cách sau,
nhưng nàng không thể đợi lâu như vậy, nàng muốn trả thù...
Thực
tế, ngay từ đầu ngoài việc bị sốc vì mình là một nhân vật trong cuốn
tiểu thuyết này, Diệp Sơ Hạ ngày càng nghi ngờ liệu cốt truyện của tiểu
thuyết có thực sự xảy ra hay không, bởi vì tính cách của nàng hoàn toàn
khác với những gì được mô tả trong đó, và cái gọi là số phận trong đó,
khiến Diệp Sơ Hạ càng thấy nực cười.
Ví dụ, trước khi nam chính
Minh Việt trở thành bá đạo tổng tài, anh ta đã từng là một thằng trẻ
trâu, đồng thời là một đầu gấu với tính cách xấu xa trong một thời gian
dài, và bất cứ ai cũng sẽ không cảm thấy lấn cấn nếu liên tưởng điều này với thế lực đen tối của trùm trường.
Cho nên trong nguyên tác,
Diệp Sơ Hạ đã bị bắt cóc bởi một "con tốt thí" (*) mà Minh Việt đã theo
đuổi vì một trò cá cược thời trung học, điều này đã góp một phần công
sức cho tình cảm của hai người, mặc dù hành vi bắt cóc người khác của
tốt thí là trái pháp luật, nhưng dăm ba câu được đề cập trong tiểu
thuyết cũng đủ thấy Minh Việt đã phạm phải bao nhiêu điều xấu xa.
(*) Từ gốc là Pháo hôi: chỉ nhân vật phản diện hoặc xui xẻo hơn chính là nhân vật hy sinh, mục đích làm nền cho nhân vật chính.
Vì vậy trong nguyên tác, "nữ chính" đang mang thai rất sợ hãi, nói đến mẹ
nàng khi mang thai nàng đã bị một thằng ranh va phải dẫn đến sinh non,
Minh Việt thế mới biết mình chính là thằng đó.
Nhưng mà, nữ chính trong nguyên tác lại cảm thấy đây là duyên trời định, trong khi Diệp Sơ Hạ chỉ muốn đấm người.
Tuy rằng đối phương gây ra hậu quả là sinh non chứ không phải sảy thai, mà
mẹ của nàng về sau chỉ là yếu đi, không có vì đó mà chết, nhưng có thể
nói nghiêm trọng hơn, đây vẫn là một kẻ thù giết mẹ.
Mặc dù hành
động của anh ta là vô tình và anh ta không biết rằng nó sẽ gây ra hậu
quả nghiêm trọng như vậy, nhưng nó không ảnh hưởng Diệp Sơ Hạ ghê tởm
anh ta.
Diệp Sơ Hạ không quan tâm đến nhân phẩm của nam chính
Minh Việt, nhưng chỉ với sự cố này đã khiến nàng không thể nào ở bên
Minh Việt.
Một ví dụ khác, với sức mạnh của nàng, say rượu mới là khởi đầu của sự điên rồ, trừ khi Minh Việt làm bằng sắt, nếu không, làm sao anh ta có thể coi "cú đấm thép" của nàng như làm điệu bộ mèo con
gãi ngứa?
Thế nên, theo quan điểm của Diệp Sơ Hạ, có rất nhiều nghi vấn trong nguyên tác.
Nhưng mặc kệ cốt truyện trong nguyên tác tiểu thuyết có xảy ra hay không, ít
nhất cũng tồn tại một số sự thật khách quan, cho nên điều này sẽ không
ảnh hưởng đến hành động của nàng, điều duy nhất nàng cần lo lắng chính
là ngày bắt đầu cốt truyện, thế giới nhìn có vẻ chân thật nhưng lại phi
lý này, liệu nó có vì phục vụ cốt truyện mà sửa chữa quỹ đạo thế giới đã bị lệch hướng và để mọi thứ phát triển theo đúng cốt truyện của "nguyên tác" hay không.
Diệp Sơ Hạ không chắc rằng tất cả những điều này sẽ không bị phát hiện.
Mặc dù trong nhận thức của nàng, không có gì là không khoa học trên thế
giới này, nhưng nếu thế giới này chỉ là một thế giới tiểu thuyết, thì
mọi thứ đều có thể xảy ra.
Vì vậy, Diệp Sơ Hạ sẽ không bao giờ có thể buông bỏ nỗi lo lắng này trước khi cốt truyện thực sự bắt đầu.
Tuy nhiên, Diệp Sơ Hạ thà đối mặt với loại áp lực này còn hơn là đối mặt
với tất cả những điều này mà không hề hay biết gì, dù sao thì có áp lực
mới có động lực, hơn nữa, còn có nguyên tác nên nàng có thể diễn giải
từng chữ một, và thấy rằng một số thứ không được viết rõ trong nguyên
tác.
Áp lực tâm lý càng lớn, bề ngoài Diệp Sơ Hạ càng tươi sáng,
nàng đã quen làm người hai mặt, khác với Dịch Nam Yên che giấu cảm xúc
bên trong bằng nét mặt lạnh lùng, hành vi này của Diệp Sơ Hạ gọi là biến thái cũng không ngoa chút nào.
Vừa sắp xếp mọi thứ trong đầu,
nàng vừa chậm rãi chỉnh sửa video, đa nhiệm nhưng tư duy không rối loạn, sau hàng chục phút bận rộn làm việc, điện thoại sáng lên, Diệp Sơ Hạ
nhìn xuống, rồi túm lấy mái tóc rối bù của mình và leo thẳng lên giường, sau đó mới nhận cuộc gọi video này.
Dịch Nam Yên nhìn sợi tóc
dựng ngược trên đầu và đôi mắt ngái ngủ của Diệp Sơ Hạ, đột nhiên cảm
thấy có lỗi: "Tôi đánh thức em à?"
"Đâu có." Diệp Sơ Hạ cười ngọt ngào, giọng nói nhẹ nhàng, "Em vừa nằm xuống thôi, chị Nam Yên, chị về chưa?"
"Tôi về từ lâu rồi." Dịch Nam Yên nhìn thấy nàng đang cố gắng xốc lại tinh
thần, không hiểu sao có cảm giác mình rất quan trọng với đối phương, dù
sao nếu cô đang ngủ mà bị đánh thức, không chỉ cô không trả lời điện
thoại, mà cô còn sẽ trực tiếp chặn người đó.
Cô xụ mặt, không
muốn làm phiền giấc ngủ của Diệp Sơ Hạ nên nhanh chóng nói: "Tôi có một
số tệp cần thiết cho vlogger tay mới, lát nữa tôi sẽ gửi chúng vào tài
khoản em, ngày mai dậy em nhớ nhận."
Diệp Sơ Hạ chớp mắt và nhẹ
giọng nói: "Cảm ơn chị Nam Yên, chắc chị tốn nhiều công sức lắm, chị đợi một chút, em đi mở máy tính ngay."
"Em bớt tự mình đa tình đi!
Tôi mà lại đặc biệt thu thập tài liệu cho em ư?" Dịch Nam Yên cất cao
giọng và ngay lập tức phủ quyết, "Cái này là của bạn tôi để lại, đúng
lúc tôi nhìn thấy nên mới tiện tay lấy thôi, bật máy tính làm gì, tiếp
tục giấc ngủ của em đi, ngày mai tôi mới gửi, được rồi, vậy đi!"
Cô nói xong rất nhanh, Diệp Sơ Hạ vội vàng nói: "Chờ một chút!"
Dịch Nam Yên tỏ vẻ không kiên nhẫn: "Làm gì? Đừng quấy rầy giấc ngủ vàng (*) của tôi!"
(*) Từ gốc là 美容觉: giấc ngủ đẹp (Beauty sleep) giấc ngủ trước nửa đêm, được coi là quan trọng đối với sắc đẹp của một người.
Diệp Sơ Hạ mỉm cười và đến gần camera: "Chị Nam Yên ~"
Chất lượng hình ảnh của điện thoại đối diện rất mờ nhưng vẫn rõ ràng dưới
ánh đèn sáng như ban ngày, dưới ánh sáng, ống kính mờ ảo thậm chí còn
tạo ảo giác làn da của nàng như bán trong suốt, Dịch Nam Yên cảm thấy cổ họng có chút khô khốc và lắp bắp hỏi, "Em, em làm gì?"
"Moah ~" Diệp Sơ Hạ lùi xa khỏi camera, "Chị Nam Yên, chúc chị ngủ ngon."
Tiếng 'moah' này vừa mềm vừa ngọt, khiến lòng Dịch Nam Yên tê dại, đỏ mặt tía tai nói: "Em em em em..."