Ở Từ Vân điện vừa mới xuất hiện một cô công chúa ngọc ngà của Hương tộc, cô ấy tên là Mộc Trà, là người sẽ kế nhiệm chức vị chủ tộc, sắc đẹp thì khỏi bàn cãi, vì là công chúa của tộc tạo ra mùi hương nên trên người
của Mộc Trà cũng sở hữu một mùi hương đặc trưng. Một mùi hương nhẹ của
thảo mộc, khiến cho ai ngửi thấy cũng cảm thấy dễ chịu và an lòng nhưng
tính cách của cô nàng này thì trái ngược lại hoàn toàn. Mộc Trà là người thích thể hiện bản thân, kiêu ngạo và luôn xem người khác không ra gì,
từ nhỏ cô đã được cha của mình dạy cho pháp thuật nên ai cũng phải sợ
trước Bách Hương Tràm Tinh của cô ta. Nghe danh Đế tôn tài sắc vẹn toàn, Mộc Trà cũng như bao cô gái khác đặc biệt là dành tình cảm đơn phương
cho Đế tôn chẳng khác gì Trình Đan, thấy anh ta lúc nào cũng thân thiết
với cung nữ Trích Tâm, Mộc Trà lấy làm ghen tỵ, từ đó trở nên cực kỳ xấu tính. Ỷ lại bản thân có gia thế khủng chống lưng, thân phận khác nhiều
so với tỷ muội Trình Đan và Trích Tâm cho nên Mộc Trà cậy quyền cứ hễ
thấy Trích Tâm ở đâu là đều muốn tỉ thí so tài với cô nàng.
Một
hôm Mộc Trà đang ở trong Cung Dư Đan thì thấy Trích Tâm và Trình Đan
xuất hiện, để ngăn cản Trích Tâm đang có ý muốn luyện đan, Mộc Trà đã
xuất chiêu về phía của Trích Tâm, cô nàng ngơ ngác không biết chuyện gì
đang xảy ra nhưng bởi vì ngày nào cũng đối mặt với biết bao nhiêu kẻ
ghét mình cho nên Trích Tâm đã phản xạ nhanh, đưa đòn ra chống đỡ. Thấy
em của mình khổ sở đỡ một chiêu của Mộc Trà, Trình Đan vẫn đứng lặng lẽ
sang một bên để nhìn, cô cũng muốn biết người được Đế tôn ưu ái như vậy
sẽ làm nên được trò trống gì. Tuy nhiên kết quả có thể đoán trước được,
Trích Tâm không đỡ nỗi, thấy Mộc Trà không để ý, Trình Đan đã cho một
chưởng về phía cô ấy, một là để mang tiếng giúp cho em mình hai là thể
hiện sức mạnh trước những người khác nhưng Mộc Trà không phải dạng vừa,
cho dù cả hai chị em có hợp sức lại thì vẫn bị một chưởng của cô nàng
làm hất văng ra xa. Mộc Trà không từ bỏ, cô vẫn muốn áp thế Trích Tâm,
một lần nữa Trích Tâm dính một chưởng của Mộc Trà, cô bị đẩy vào tường
nhưng may mắn là Đế tôn xuất hiện kịp lúc để đỡ lấy cô. Sự xuất hiện của Đế tôn khiến ai nấy đều hoảng sợ, lập tức quỳ gối xuống bái kiến, riêng Trích Tâm thì vẫn chưa hết bàng hoàng trong vòng tay của Đế tôn.
"Đa tạ Đế tôn." Trích Tâm giật mình cúi người lui về phía sau.
"Ở Cung Dư Đan mà cũng hỗn chiến được à? Các ngươi không nể mặt ta thì
cũng nên nể mặt Trường Vương Thượng thần chứ." Đế tôn nghiêm khắc răn đe bởi vì Cung Dư Đan cũng được xem là một trong những cung còn sót lại
lâu đời từ thời của Tiên đế và nó đã được khôi phục lại đúng với nguyên
bản. Cung Dư Đan được Trường Vương Thượng thần và Bát Tâm Thượng tiên
xây dựng nên để thuận tiện cho mọi người đến đó luyện đan, một trong
những học sĩ thời đó của Thiên An Môn cũng được giao phó cho việc canh
giữ lò luyện của Cung Dư Đan này. Ở đây không phải ai cũng được phép
luyện đan dược bởi vì lò luyện của Cung Dư Đan có một phần tu vi và sức
mạnh của Trường Vương, nó giúp cho thời gian luyện ngắn đi và công dụng
tăng cao. Chỉ những người có huyết mạch Tiên đế hoặc có công ở Thiên
giới mới được tự do sử dụng còn không thì mọi người buộc phải tự dùng
nội lực của mình mà luyện đan. Ai có nội lực cao thì sẽ luyện nên còn
nội lực thấp thì tự ắt hiểu luôn, có mò đằng trời cũng không ra được nỗi một viên.
"Khởi bẩm Đế tôn, là do Mộc Trà Thượng tiên đã cố ý gây hỗn chiến, cô ấy đánh trọng thương cả tiểu nữ và Trích Tâm muội." Trình Đan lên tiếng giải
thích.
Nói đúng quá cho nên Mộc Trà chẳng thể nào phản bác lại,
đúng là nhìn hai chị em này đã ghét lại càng thêm ghét. Đế tôn khó tính
đó giờ ai cũng biết nhưng sự xuất hiện của anh ta ở đây cũng không phải
là chuyện thường gặp, Đế tôn sẽ không bao giờ xen vào việc của mọi người bởi vì đây là công việc của Sở Hoàng. Đế tôn chỉ bận tâm đến việc luyện binh, đánh trận và phê duyệt tấu sớ mà thôi, nghĩ lại cũng thấy anh
thay đổi khá nhiều kể từ khi có Trích Tâm bên cạnh.
Sau đó Đế tôn không nói gì thêm mà phạt Mộc Trà không được phép đến Từ Vân điện để
học nữa và phải quỳ gối trước Cung Dư Đan hai canh giờ để tạ lỗi với
Trường Vương Thượng thần. Mộc Trà căm hận vô cùng nhưng biết làm sao
được khi hai tỷ muội bọn họ lại được Đế tôn chống lưng cho. Sau khi biết Trích Tâm bị đả thương vô lý, Sở Hoàng còn ra lệnh nếu người nào dám
gây chiến ở Thiên cung nữa, anh ta sẽ báo với Đế tôn trừng phạt thích
đáng. Không những vậy sẽ đem người đó ra lưu đày ở biên giới, nếu thích
gây chiến thì sẽ cho gây chiến với Ma giới để được toại nguyện. Ai nấy
nghe vậy liền cảm thấy hoảng sợ vô cùng.
Mấy ngày sau đó, Đế tôn
giao việc chỉ dạy pháp thuật cho Trích Tâm lại cho Sở Hoàng còn mình thì mặc áo giáp vào ra trận đánh đuổi Hắc Du quay về Ma giới. Bởi vì hắn
cậy quyền lộng thế đem quân đi xâm chiếm rất nhiều vùng đất. Đế tôn thừa biết dã tâm của hắn là đang muốn mở rộng lãnh thổ cho Ma tôn nhưng còn
chưa thấy động tĩnh gì của người dẫn đầu thì hắn đã manh động rồi. Và
tất nhiên đội quân của Hắc Du không đánh lại. Sau khi xong việc, Đế tôn
bay thẳng tới Ma giới để tìm gặp quận chúa Tú Anh, hỏi xem có phải Ma
giới muốn khiêu chiến hay không mà lại cử đi cướp lãnh địa phía Tây
Thiên giới.