** Lưu ý trước khi đọc: "Chương này có vài cảnh miêu tả nhạy cảm cho nên không khuyến khích đọc giả dưới 18 tuổi."
Trên chiếc giường nệm êm, hai thân ảnh không ngừng trêu chọc lẫn nhau bằng
việc giao thoa da thịt. Thi thoảng vang lên âm thanh hoan ái của Cẩm
Mộng Ninh khiến người trên thân càng thêm thích thú mà nhếch môi cười
nói:
- "Chỉ mới khởi động mà em như sắp mềm nhũn rồi sao?"
Ngụy Hắc Viễn ánh mắt trìu mến nhìn cơ thể tràn ngập vết hôn của Cẩm Mộng
Ninh mà ghé sát vào tai cô thì thầm. Cả người Cẩm Mộng Ninh lúc này đã
ướt đẫm mồ hôi mà không ngừng thở dốc. Từ trên xuống dưới, khắp nơi trên cơ thể cô đều là những dấu vết khoái lạc của người trên thân. Thoáng
chốc, làn da vốn trắng trẻo, mịn màng của cô đã nhuộm lên một tầng hồng
nhạt mà giận dỗi nói:
- "Ngụy Hắc Viễn, anh đúng là tên phản diện đáng ghét....ha....á..."
Ngay khi cô vừa dứt lời liền cảm nhận cơn đau truyền đến từ cửa hang mình.
Ngụy Hắc Viễn không nói không rằng mà bất ngờ đâm thẳng cô.n thị.t dày
của mình vào sâu bên trong nơi tư mật của người con gái khiến cô bị đau, khẽ hét lên một tiếng. Những ngón tay thon dài không cầm cự được trước
cơn đau như thể rách da rách thịt này mà lập tức vòng tay ôm lấy cơ thể
cường tráng của người trên thân, miệng nhỏ chúm chím, nức nở van xin:
- "Ưm...hức...đau quá. Em cảm nhận bên dưới của mình như sắp rách ra đến nơi vậy."
Hóa ra, Ngụy Hắc Viễn vẫn chưa thực sự đâm sâu vào mà chỉ đi vào được một
đoạn cho nên khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Liền lập tức, anh khẽ
đặt tay chạm lên cặp đồi mềm mại của cô mà xoa nắn, thi thoảng há miệng
ngậm lấy trông giống như một đứa trẻ đang khát sữa, trầm giọng dỗ ngọt
bên tai cô:
- "Mộng Ninh ngoan, do miệng nhỏ bên dưới của em đang
siết chặt quá khiến anh không tài nào đâm sâu vào được. Ngoan, dang rộng chân hơn nữa và thả lỏng người nào. Mọi chuyện còn lại hãy để anh lo."
Giọng nói trầm ấm có phần ôn nhu này của Ngụy Hắc Viễn khiến cô cảm thấy bình yên thực sự mà chậm rãi thả lỏng cơ thể đang có phần gượng ép của mình, khẽ hít sâu một hơi, sau đó nhắm nghiền mắt lại.
Nhìn dáng vẻ
ngoan ngoãn như bé mèo nhỏ này của Cẩm Mộng Ninh khiến người trên thân
không nhịn được mà cười tươi. Liền sau đó, anh nhấc bổng người nằm dưới
lên mà dõng dạc bước xuống giường khiến thâm tâm Cẩm Mộng Ninh khẽ mừng
thầm vì nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây. Nào ngờ, Ngụy Hắc Viễn đi đến một góc tường gần cạnh phòng tắm mà chậm rãi thả cô xuống. Tấm
lưng trần của thiếu nữ cũng vì thế mà dán lên trên bức tường lạnh lẽo.
Cẩm Mộng Ninh tròn xoe mắt khó hiểu, nhìn người trước mặt hỏi:
- "Viễn, anh đưa em vào trong tắm rửa đúng không?"
Khóe môi Ngụy Hắc Viễn khẽ cong mà chậm rãi nâng cằm của đối phương, giọng tà mị đáp:
- "Mộng Ninh, em ngây thơ quá rồi. Chúng ta vẫn chưa đạt đến cực
đỉnh của sự hưng phấn mà. Chẳng qua là...đổi tư thế một chút thôi."
Dứt lời, một tay anh giữ chặt lấy bả vai của Cẩm Mộng Ninh. Tay còn lại
vòng lấy eo người con gái từ phía sau luồn lên trước mà tự do mơn trớn
khiến cô không nhịn được mà ưỡn cong người, giọng mơ màng vang lên:
- "Ưm...ha...Viễn, đã bảo anh dừng lại được rồi."
Con quái thú bên dưới của người đàn ông sớm đã cươ.ng lên mà biểu tình
quyết liệt. Nó đang mong chờ được đâm sâu vào hang động huyền bí đang
không ngừng chảy ra những tinh hoa của ái tình.
- "Bé cưng, thả lỏng nào. Với tư thế này, có lẽ sẽ đâm sâu hơn."
Nói rồi, anh bế xốc người cô lên cao mà dứt khoát cho cô.n thị.t từ bên
dưới đâm ngược trở lên khiến Cẩm Mộng Ninh khẽ thốt lên âm thanh có phần nhạy cảm. Đôi chân cô vòng ra sau mông của đối phương mà bám trụ.
- "Hư...ha..."
Vầng trán Ngụy Hắc Viễn nhiễu nhại mồ hôi. Anh khẽ gào lên một tiếng ngay khi đâm sâu vào bên trong nơi đáy động sâu thẳm ấy.
- "Ha...sướng quá...Mộng Ninh, anh bắn vào trong em rồi."
- "Ưm...há...ư...Viễn..."
Cẩm Mộng Ninh nhỏ giọng, cánh môi hồng không ngừng mấp máy, phút chốc đã bị người đàn ông khóa chặt mà mút một cách cuồng nhiệt. Đầu lưỡi ma sát
mạnh như thể sắp bốc hỏa đến nơi ở bên trong khoang miệng của cả hai.
Hơi thở cùng nhịp tim cũng trở nên dồn dập ngay khi bầu ngực mềm áp sát
vào cơ ngực vạm vỡ. Phía dưới không ngừng vang lên âm thanh cọ sát của
cô.n thị.t thô ráp đang không ngừng hoạt động vô cùng tích cực, ra vào
liên tục nơi tư mật của Cẩm Mộng Ninh.