Cuộc Sống Vô Sản Chết Tiệt!

Chương 40: Một đêm


trướctiếp

Đời này mọi một chuyện mất mặt, mọi đả kích lớn nhỏ, tâm quan tất thảy của Tô Bình đều bị Thiếu Thần thâu tóm cả rồi.

Tô Bình bị người của Thiếu Thần đưa về phòng trong tình trạng thần trí mơ hồ. Trên người chỉ được quấn đại bằng một tấm áo choàng.

Lúc người bị thất xuống giường lớn, Tô Bình còn khó chịu mà phát ra vào âm tiết. Cả người bắt đầu ngấm thuốc, nóng bức khó chịu vô cùng.

Nhiệt độ trong phòng vừa phải, giường lớn mềm mại sạch sẽ.

Cảm giác trước mắt tối đi, Thiếu Thần trang phục lúc nào cũng chỉnh tề nay đã bị hắn cởi ra gần hết, đường nét cơ thể của Thiếu Thần không thuộc kiểu cơ bắp mà là kiểu cơ thịt hoa lấy khung xương rất vừa vặn dẻo dai. Mười thằng gay mà nhìn thấy bộ dạng của cậu ta lúc này, cả mười điều chắc điên đảo vì cậu ta. Chỉ có Tô Bình là hơi giật mình, lần đầu tiên nhìn gần Thiếu Thần đến vậy nhưng khổ nổi tầm mắt đã chẳng còn rõ ràng, mờ ánh nước, dùng chút tỉnh táo duy nhất còn lại vội kéo cổ Tay Thiếu Thần hỏi: “Cậu muốn làm gì?”

Tới ông trời mà nhìn thấy lúc này chắc chắn cũng sẽ bậc cười vì sự ngây thơ bất chấp hoàn cảnh của Tô Bình.

“ đừng căng thẳng, chỉ là giúp anh giải tỏa chút thôi, phải giảm chút tác dụng của thuốc nếu không chờ anh sốc thuốc là không cứu kịp đâu”

Đương nhiên đây chỉ là một trong những lý do, còn một lý do quan trọng hơn là, lúc nãy nhìn thấy Tô Bình bị người ta dày vò, Thiếu Thần bất giác có phản ứng. Mà Thiếu Thần thì trước nay chưa từng làm khổ bản thân mình. Người ta đã bày ra sẵn tội gì hắn không tới ăn.

Cảm giác giường lún xuống, chưa đợi Tô Bình gom góp thêm lí trí, môi Thiếu Thần đã áp tới, cái thứ mềm mại kèm theo hơi thở của dục vọng ấy cuốn sạch hết sự tỉnh táo còn lại của Tô Bình. Bên dưới rất nhanh bị tay Thiếu Thần chạm qua, chưa đến hai ba bận vuốt ve Tô Bình đã buông vũ khí đầu hàng.

“ chậc, nhanh thật “

Thiếu Thần không quên chọc người kia một câu.

Không biết là tác dụng của thuốc chiếm bao nhiêu phần trăm nhưng chợt Tô Bình mơ màng nhận ra: “ à, thì ra bản thân vẫn còn có thể có phản ứng với đàn ông”, Hơn nữa còn đặc biệt hưởng thụ. Trong đêm đen tiếng rên rỉ của một sinh vật nào đó vang vọng khắp cả căn phòng, mà dù có đánh chết Tô Bình cũng không muốn nhận những âm thanh đáng xấu hổ đó là từ miệng mình phát ra, cậu đã chẳng còn nhận ra người phía trên là ai, tay chân cứ vô thức mà ôm riết lấy người kia, tiếng thở dốc của hai người quấn riết lấy nhau tựa như một đôi tình nhân đến chết vì tình.



Hai thân thể nóng hổi vào lúc này đều bị dẫn cháy.

Quấn chặt lấy nhau, hô hấp hỗn loạn, gặm cắn, ma sát, ve vuốt trên người đối phương… vì cả hai đều đã lâu chưa thân mật với ai, mỗi bộ vị đều như muốn phát cuồng, hận không thể đâm móng tay vào da thịt, ghim răng vào da thịt, Ra giường bị quấn đến rối tung cả lên.

Người ở phía trên luật động làm Tô Bình vừa muốn kêu ngừng lại, lại có chút luyến tiếc mà ngày càng chìm sâu vào cơn khoái lạc.

“ a ưm, chậm chút … sướng chết mất …”

Thiếu Thần đã lâu không cảm thấy kích động nhiều đến vậy, bên dưới chẳng thèm kìm nén, ra ra vào vào làm anh chàng nhân viên thường ngày ra vẻ đạo mạo nay trở thành một bộ dạng muộn tao muốn chết.

Thiếu Thần nhìn chăm chú vào đôi môi mỏng hơi mấp máy của Tô Bình, nhìn một lúc liền cảm thấy ngứa ngáy không chịu nổi, đầu lưỡi lại uốn éo thò vào.

Thiếu Thần hôn một hồi cố ý tách môi Tô Bình ra, nhìn phản ứng của y.

Thiếu Thần hơi thở nặng nề phả bên tai anh chàng: “ thật không ngờ cái miệng nhỏ này lên giường mới phát huy được tác dụng, bình thường chỉ thấy thiếu đánh thôi”. Nói rồi lại đưa tay phát vào Mông Tô Bình một tiếng “ Bạch “ giòn tan, giọng điệu như kẻ ở trên cao cao nhìn xuống mà nói: “ Nào, rên to chút cho thiếu gia nghe xem”

Tô Bình thần trí đã hoàn toàn bị dục vọng làm cho điên đảo, tất thảy đều chiều theo ý người ở trên, cậu ta muốn gì đều chiều theo, mười phần lấy lòng.

Thiếu Thần cũng vì một đêm này mới nhận ra: “ hóa ra trước giờ mình nhìn sai rồi, cái ngữ này phải biết cách thuần phục mới chịu lộ ra bản chất phục Tùng từ trong máu của anh ta”

Thiếu Thần không khỏi nhìn người bên dưới, cười càng thêm ác liệt, bên dưới làm cũng càng thêm ác liệt.

trướctiếp