Sau bữa ăn, Hắc Huyền liền bế em lên ngồi trên con moto nhỏ được đàn em cô
chuẩn bị rồi chạy dạo quanh khu vực căn cứ Tần Cung. Chạy khoảng một giờ đồng hồ thì hai chị em cũng chán và nán lại ở một quán nước gần đó, thư thả làm ly nước mát lạnh, nói chuyện.
"Nhìn sơ qua cũng tầm thường."
"Chị đang coi thường bọn chúng sao?"
"Ừm." Lam Bảo Thy nhường mày nhếch mép cười với em gái rồi nói tiếp: "Với
chương trình mà hôm qua chị em mình cài sẵn thì chị chắc chắn bọn chúng
sẽ bị lừa thôi."
"Chị vẫn nên để phòng thì hơn."
"Đó không phải là vấn đề, cưng biết đó, Lưu Mẫn là người mà Tần Đế vẫn luôn kính trọng, bọn chúng chả dám động vô ả ta đâu!"
"Ờ, được thôi."
Hai chị em chọc ngoáy nhau xong cũng vui vẻ nâng ly nước cam ép, cụng ly
chúc cho sự kiện đột nhập lần này thành công và đương nhiên nếu có thể
khiến cho Tần Cung Sicilia bể nát thì càng tốt.
13h25, Sân bay Catania-Fontanarossa.
Nhà vệ sinh.
"La la la la la...a." Một người phụ nữ ngoại lai đang vui vẻ cất tiếng hát
của mình ở trong nhà vệ sinh thì đột nhiên bị tấn công từ phía sau.
Bụp.
"Chậc chậc, đi vệ sinh mà không mang vệ sĩ là dở rồi!"
Hắc Huyền sau khi đánh ngất người phụ nữ tên Lưu Mẫn kia liền thay bộ đồ
của nhân viên dọn vệ sinh trên người mình, sau đó lột đồ cô ra mặc lại,
cuối cùng ném ả và bộ đồ cô vừa thay vô thùng rác rỗng, đẩy vô góc nhà
vệ sinh để đó, đợi Vu Minh nhặt về.
Xong xuôi việc cải trang, cô
ung dung bước ra khỏi nhà vệ với thân phân là Lưu đại tiểu thư - Lưu
Mẫn, sau đó quay lại chỗ đám vệ sĩ đang chờ.
"Đi thôi, đến Tần Cung."
Đám vệ sĩ nghe lệnh, vây xung quanh Lưu Mẫn giả rồi đưa cô lên xe an toàn. Ả Lưu Mẫn này đúng là biết cách flex độ giàu có của mình mà, chơi hẳn một dàn xe bảy chiếc đủ màu sắc, rồi dạo quanh Sicilia một vòng, mãi đến
sáu giờ tối họ mới có mặt tại Tần Cung.
Đám hạ nhân đi thẳng xe
vô khuôn viên Tần Cung sau đó nhanh chóng xuống mở cửa xe rước cô xuống. Từ bên trong căn cứ Tần Đế, hàng chục tên đàn ông cao to lực lưỡng chạy ồ ạt ra đét thành hai hàng thẳng tắp, đón tiếp cô.
"Lưu đại tiểu thư đúng không ạ? Xin mời người vào." Một tên đàn ông cao lớn mặc trên
người bộ quần áo và cặp mắt kính đen thui bước tới, hắn cúi đầu chào hỏi lễ phép, sau đó dang tay mời cô vô trong Tần Cung.
Lưu Mẫn giả tháo nhẹ gọng kính ra, nhìn qua một lượt sau đó vui vẻ gật đầu với tên kia rồi cùng hắn vô trong căn cứ.
*Xem ra việc chờ đợi con nhỏ Lưu Mẫn này đến Italy là lựa chọn sáng suốt, ra vô như một bà hoàng mà chả cần lo bọn Tần Cung nghi ngờ.*
Cô
đang đắc ý đi vô trong sảnh thì đám vệ sĩ thuộc Tần Đế liền cản cô lại,
chĩa cánh tay to săn chắc ra mời cô đi qua lối cửa bên kia, chính là
loại cửa có máy dò kim loại và có màn hình cảm ứng xác nhận thân phận.
Tên này xem ra cũng có chút thông minh, nhưng theo tình hình hiện tại thì hắn chọc nhầm người rồi.
Thấy hành động ngủ xuẩn của tên ngốc này, đám người Tần Cung đứng bên cạnh
đã ra hiệu rồi nhưng tên kia vẫn không biết tốt xấu, còn tỏ ra nghiêm
túc, nói: "Mời Lưu tiểu thư qua kia xác nhận thân phận, đây là quy định
của Tần Cung."
*Ay da, tên này cố chấp vậy à?*
Lưu Mẫn liếc qua nó, rồi vui vẻ gật đầu chúng một cái, cô định bước đi thì liền bị một tên đàn ông ra cản lại.
"Đứng trước mặt Lưu tiểu thư mà lại thất lễ như vậy?" Hắn dang
tay ra kéo Lưu Mẫn ra sau người hắn đứng sau đó trừng ánh mắt sắc lạnh,
dọa bọn họ.
"Không sao đâu Thẩm Đình, tôi qua đó một chút cũng
được, nếu đây đã là quy tắc của Tần Cung thì tôi cũng không nên phạm
vào." Lưu Mẫn gạt tay người đàn ông kia ra, chân sải bước đến gần khung
cửa sắt nhỏ, từ từ tháo đôi găng tay đen sẫm của ả ra, sau đó đặt bàn
tay nhỏ bé lên trên màn hình cảm ứng.
Xác nhận đúng thân phận, cô bắt đầu nhấc chân lên, đi qua khung cửa dò vũ khí. Chỉ là chưa kịp đi
qua nó thì có một giọng của đàn ông vang lên ngăn cản.
"Khoan đã!"
Một tên đàn ông tóc vàng nhanh chân bước tới, anh ta lại gần chỗ mà Lưu Mẫn đứng sau đó cúi đầu xin lỗi.
"Lưu Mẫn tiểu thư, thất lễ rồi, mời cô theo tôi ạ."
"Không cần phải kiểm tra nữa à?"
"Lưu Mẫn tiểu thư là ai chứ, sao có thể tùy ý kiểm tra vật riêng của người
được. Hơn nữa, người là đại tiểu thư Lưu gia, cho dù có mang theo chút
đồ phòng thân đi nữa thì chúng tôi cũng không được phép kiểm tra."
"Ra là vậy, tôi còn tưởng quy tắc của Tần Cung thì bất kì ai cũng phải chấp hành chứ?"
"Sao có thể chứ ạ, Lưu Mẫn tiểu thư là ngoại lệ, là ngoại lệ ạ."
Hắn liên tục cúi người giải thích, giọng cũng bảy phần khiêng nể, xong sau
đó nhanh chóng đưa cô đi vòng lại sảnh chính, rồi dẫn cô vô thang máy.
Trước khi cánh cửa kịp khép lại, hắn đã ra lệnh cho đám đàn em của mình, lập tức trừ khử tên đàn em ngu ngốc kia sau đó bấm lên tầng 78.
Ting.
Cánh cửa thang máy mở ra, đập vào mắt cô chính là cánh hành lang rộng sáng
chói, hai bên là hai dàn vệ sĩ to cao lực lưỡng. Bọn họ thấy cô xuất
hiện liền nhanh chóng cúi chào, sau đó đứng nghiêm chỉnh lại.
Lưu Mẫn thấy cũng khá thích thú, lần đưa hai tay lên vỗ vài cái.
Bộp bộp. "Không hổ danh là người của Tần Đế đại nhân". Cô vừa cười vừa liếc mắt sang tên tóc vàng kia nói.
"Lưu đại tiểu thư quá khen, mong tiểu thư sẽ không chấp nhặt chuyện ban nãy."
"Không sao, đi thôi."
Tên tóc vàng kia nhận lệnh, cúi đầu một cái rồi tiếp lên phía trước, đưa
tay ra mời Lưu Mẫn đi. Đi một đoạn thì hắn đứng lại trước cánh cửa sắt
của một căn phòng. Bên cạnh nó chính là màn hình cảm ứng, hắn đặt tay
lên đó vài giây, sau đó bên trên cánh cửa liền mở ra một ô vuông nhỏ.
"Tôi là Lukat, tôi đã đưa Lưu Mẫn tiểu thư đến rồi."
Sau vài giây truyền lời cuối cùng thì cánh cửa cũng mở ra. Bên trong gian
phòng rộng đó, một người phụ nữ đang ngồi vắt vẻo trên ghế sofa cùng với năm tên đàn ông.
*Cái đờ mờ.. sao Ngũ Long lại ở đây?*
Phải, năm tên đàn ông đang ngồi đó không ai khác chính là Ngũ Long của Thiên Long - Ngũ Long đầu.