Quỷ Trang Nhàn vô tri vô giác, vẫn đứng bất động trong phòng khách.
Trong lòng Giang Tứ có chút mất mát, nhưng cậu vẫn muốn chia sẻ tâm tình của
mình bây giờ với mẹ, "Mẹ ơi, thích một người là cảm giác gì? Như con bây giờ có được xem là thích không?"
Giang Tứ của trước kia, cho dù
chỉ nói nhiều hơn một câu với người khác cũng sợ liên lụy tới đối
phương, cậu luôn đến rồi đi một mình, chưa từng nghĩ đến chuyện tương
lai, càng không nghĩ tới việc sẽ có một ngày cậu thích ai đó, muốn yêu
đương với người đó, những việc này đối với cậu mà nói là điều quá xa vời cũng không thực tế, tất cả mọi người đều sợ cậu, hận không thể cách cậu thật xa, có ai mà nguyện ý thích cậu chứ?
Cho nên sau này dù đã
biết được chân tướng, biết rằng mình không phải đầu sỏ gây tội hại chết
mọi người, nhưng 18 năm dưỡng thành thói quen, khiến cậu chưa từng nghĩ
theo hướng này, nếu như không phải Bạc Hoài nhắc tới nhẫn, cậu vẫn còn
chưa kịp phản ứng, cậu ấy vậy mà thân mật với một người đàn ông, ôm ôm
ấp ấp đều là chuyện bình thường, mấu chốt là cậu cũng không hề cảm thấy
chuyện này có gì không đúng, điều này tuyệt đối không bình thường!
Giang Tứ lo lắng đi tới đi lui trong phòng khách, cậu không biết loại tâm
tình này có phải là thích hay không, cũng không biết Bạc Hoài nói những
lời này rốt cuộc là có ý gì, là đang ám chỉ với cậu hay là đang trêu
chọc cậu đây?
Nhẫn và giăng bẫy có thể là chỉ mỗi mình Giang Tứ
tự mình đa tình lý giải, Bạc Hoài chưa từng nói là thích cậu, nhưng
những lời nói của anh ấy rất là khiến người khác hiểu lầm, rốt cuộc là
anh ấy có ý gì đây?
Giang Tứ đã đi loanh quanh trong phòng khách
không biết bao nhiêu vòng, cậu cứ di chuyển khắp nơi trong phòng khách,
quỷ Trang Nhàn cũng cùng cậu di chuyển theo sau.
Giang Tứ xoay
người, nhìn mẹ cả người dày đặc quỷ khí, "Mẹ, rốt cuộc là anh ấy có ý gì chứ? Là đang ám chỉ với con hay là chỉ thuận miệng nói ra? Mẹ hãy phân
tích giúp con đi, nếu như bây giờ mẹ không cho ý kiến, con đây đi tìm
bạn trai, sau này lúc mẹ tỉnh rồi thì đừng có tức giận đó."
Giang Tứ: "Được rồi, cứ giải quyết vui vẻ vậy đi, sau này mẹ không được tức giận, giờ để con đi hỏi bạn cái đã."
Người Giang Tứ muốn tìm là Lộ Nguyên Minh, cậu cảm thấy Lộ Nguyên Minh chắc
chắn có kinh nghiệm, lúc trước hắn đã mê mẩn đàn chị Ninh Khê muốn chết, nếu như không phải hắn không tự tin thì đã sớm lao tới tỏ tình rồi, đàn chị Ninh Khê quá ưu tú, những người theo đuổi cô ấy cũng rất ưu tú, Lộ
Nguyên Minh thật sự không có sự tự tin nên mới kéo dài cho đến bây giờ.
Theo quan điểm của Giang Tứ, Lộ Nguyên Minh cùng cấp với người có kinh
nghiệm trong chuyện tình yêu, ít nhất là cậu ấy biết thích một người là
cảm giác gì.
Giang Tứ chưa từng nghĩ tới việc hỏi Đoạn Hoằng, cái tên này còn mơ hồ hơn cả cậu, cả ngày chỉ biết cười ngây ngô, hiểu cái
gì là thích chứ?
Vừa vặn Giang Tứ đã đáp ứng sẽ tìm một món Quỷ
Khí thích hợp cho Lộ Nguyên Minh, sau khi xử lý Quỷ Tướng Quân, cậu đã
mang thanh đại đao của nó về, cậu cảm thấy thanh đao này rất thích hợp
với Lộ Nguyên Minh, vừa lúc đem Quỷ Khí cho hắn, thuận tiện hỏi hắn
chuyện liên quan đến tình yêu, Giang Tứ cảm thấy kế hoạch quá hoàn mỹ.
Thời điểm Giang Tứ đang đợi Lộ Nguyên Minh tới đây, Bạc Hoài đã bay đến Long thị, lần này hắn muốn nói chuyện với các quản lý cấp cao về vụ của
chung cư Thanh Sơn, còn có việc về những hành động mà Người trấn quỷ và
Linh Giả của nước Mễ Kiên đã làm với Giang Tứ cũng cần phải báo cáo cẩn
thận.
Mặc dù lần này không có Linh Giả tới đây, nhưng khắp nơi
đều có bút tích của Linh Giả, cho dù là Linh Văn vây nhốt hay Linh Văn
chiêu quỷ, đặc biệt là Linh Văn chiêu quỷ, Linh Giả có thể sao chép ra
loại Linh Văn này, thực lực tuyệt đối không thấp, còn danh tính của
những Người trấn quỷ được huấn luyện sử dụng súng Linh Văn và pháo Linh
Văn cũng rất khả nghi, những chuyện này cần phải báo cáo, liên quan đến
quan hệ đối ngoại, đương nhiên cần phải có cấp trên ra mặt.
Điều
quan trọng nhất, cũng là nguyên nhân khiến hắn phải đích thân đi một
chuyến, chính là thông tin mà Giang Tứ đã truyền đạt, một thế giới cũng
bị quỷ dị xâm chiến, một thế giới đã sụp đổ, bọn họ cũng đang đối mặt
với tình huống dữ dội tương tự, loại nguy cơ này không phải là thứ giật
gân khiến người khác kinh sợ, mà là thật sự có thể xảy ra, ngoại trừ
những điều này, tầm quan trọng của Giang Tứ có lẽ sẽ tiếp tục tăng lên.
Bạc Hoài đến Long thị, hắn trực tiếp đến nhà của Phó cục trưởng Đường, mật
đàm với ông ấy hồi lâu, sau đó các quan chức cấp cao của Cục Quản lý quỷ dị cũng lục tục tiến đến, gia nhập cuộc mật đàm này, còn những chuyện
sau đó bí mật điều động bố trí khắp nơi tạm thời không đề cập tới.
Lộ Nguyên Minh biết Giang Tứ vẫn luôn bận rộn, từ lúc trở về từ quê của
Đoạn Hoằng cho đến bây giờ vẫn chưa từng gặp mặt, ngay cả danh sách linh hồn thú cưng ở trường học Giang Tứ cũng không có thời gian trả lời,
hiện tại đã chồng chất không ít, ngày nào cũng có người tới hỏi khi nào
mới có thể lấy được linh hồn thú cưng.
Giang Tứ nóng lòng muốn
gặp Lộ Nguyên Minh, hận không thể mong hắn lập tức bay tới đây để làm cố vấn tình yêu cho mình, cho nên lúc Lộ Nguyên Minh vừa mới gõ cửa một
chút thì cửa đã lập tức được mở ra, Giang Tứ giống như vẫn luôn chờ ở
cửa, nhanh quá khiến Lộ Nguyên Minh phải kinh ngạc.
Cửa được mở ra, đứng bên ngoài không chí có Lộ Nguyên Minh, mà Đoạn Hoằng cũng tới.
Bất thình bị vồ lấy, Giang Tứ thiếu chút nữa là ngã xuống.
Lộ Nguyên Minh đi theo sau, đóng cửa vào nhà.
Giang Tứ kéo người đang ôm mình ra, "Cậu không bận à? Sao lại có thời gian tới chỗ tớ rồi?"
Đoạn Hoằng cười hì hì, "Anh Lộ rảnh thì đương nhiên tớ cũng rảnh rồi."
Đoạn Hoằng nói, rồi làm mặt quỷ với Lộ Nguyên Minh, Lộ Nguyên Minh chỉ là cười, cũng không nói gì.
Giang Tứ nhìn ánh mắt của bọn họ, lòng tràn đầy tò mò, "Tình huống bên các cậu là như thế nào?"
Đoạn Hoằng ôm lấy cổ Giang Tứ, nói một cách rất là thần bí: "Tớ nói cậu nghe nè, cái thứ gọi là duyên phân này nó vi diệu lắm! Cậu còn nhớ vị đàn
chị mà chúng ta từng theo đuổi không? Đàn chị Ninh Khê chơi trống Jazz,
cao 1m7 đó, đứng cùng chị ấy thì tớ chính là em trai, chị ấy vậy mà cũng là Người trấn quỷ, ở Cục quản lý quỷ dị Thanh thị nè! Mẹ nó tớ vừa mới
chính thức nhậm chức ngày đầu tiên, liếc mắt một cái đã nhìn thấy nữ
thần ở trong cục rồi, tớ cho rằng mình hoa mắt, nhìn kỹ hơn thì quả thực chính là vị đàn chị vừa khốc với ngầu kia!"
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ: "Sửa lại cho đúng đi, tớ không có theo đuổi đâu, chỉ là bị các cậu kéo theo tham gia vui vẻ mà thôi."
Đoạn Hoằng liên tục xua tay, "Đừng để ý những cái chi tiết đó, tóm lại chính là chúng ta cùng nhau theo đuổi đàn chị."
Giang Tứ: "......"
Không phải, có khả năng trong vòng một giây cậu sẽ thoát ế, sao lại có thể
không để ý tới những chi tiết này được? Nếu như bị bạn trai tương lai
hiểu lầm thì sao bây giờ?
Đoạn Hoằng tiếp tục nói luyên thuyên,
"Đàn chị không hổ danh là đàn chị mà, thật sự vô cùng trâu bò, ngay cả
hạt giống quỷ mà chị ấy thu được cũng lợi hại lắm, tớ hợp tác với chị ấy ở nhiệm vụ đầu tiên, suýt chút nữa là dọa tớ té đái rồi! Đối mặt với
một con lệ quỷ, chúng tớ không thể làm gì được, giết không được, muốn
phong ấn thì cũng phải đánh con lệ quỷ đó cho tàn phế, nhưng vấn đề là
chúng tớ đánh không tàn nổi!
Con lệ quỷ kia đã hại chết không ít
người, hung thật sự, lúc mà chúng tớ bó tay không biết phải làm sao, thì đàn chị Ninh Khê đã xắn quần áo lên, dùng móng tay cào cấu từ trên
xuống dưới, trực tiếp lột lớp da của mình lên luôn, cởi lớp da ra rồi
cho con lệ quỷ đó tiến vào cơ thể của chị ấy, sau đó xốc lên một khe hở, lệ quỷ cho rằng có thể trốn, kết quả lại tự mình chui vào Rương phong
ấn quỷ! Thiệt chớ thiếu chút nữa là tớ quỳ xuống gọi mẹ ngay tại chỗ
rồi!"
Giang Tứ: "......"
Trực tiếp lột da vây khốn lệ quỷ, năng lực này quả thực đủ đặc biệt!
Đoạn Hoằng hưng phấn nói, "Cậu nói xem, năng lực này có mạnh không?"
Giang Tứ gật đầu, "Mạnh."
Đoạn Hoằng cười vô cùng ranh ma, "Tớ nói chuyện đàn chị Ninh Khê là Người
trấn quỷ với anh Lộ, anh Lộ liền gấp gáp không chờ nổi nữa, sang ngày
hôm sau đã lập tức nộp đơn xin gia nhập Cục quản lý quỷ dị Thanh thị,
cũng không cần huấn luyện luôn, trực tiếp tham gia nhận việc, sự chân
thành của cậu ấy đối với vị đàn chị này, đôi ta đều kém xa...... Ai u!"
"Cút đi!" Lộ Nguyên Minh cười đá mông hắn, "Cậu có tâm tư gì thì đừng có mà dính líu đến Giang Tiểu Tứ!"
Lộ Nguyên Minh vẫn còn nhớ rõ ràng, hình ảnh Giang Tứ và trưởng quan Bạc
thân mật ôm nhau, còn có phản ứng ngay lúc đó của Phó Tinh Ngân, vừa
nhìn là biết sự thân mật đó của bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên,
lúc đó hắn đã nhìn ra rồi, giữa hai người này có chuyện gì đó, chỉ có
Đoạn Hoằng đầu óc bã đậu, cứ nói luyên thuyên không chịu để yên, nếu như để trưởng quan Bạc biết chuyện theo đuổi đàn chị, cho dù là thật hay
giả thì cũng sẽ khiến người ta không thoải mái.
Đoạn Hoằng liên thanh nói: "Không dám không dám, đó có thể là chị dâu tương lai của tớ, tớ không dám có tâm tư đâu."
Lộ Nguyên Minh tức giận cười, lại muốn đá hắn một lần nữa, Đoạn Hoằng phắn ra thật xa như một con khỉ.
Lộ Nguyên Minh không thèm nói nhảm với hắn nữa, hỏi Giang Tứ, "Cậu vội vàng tìm tớ như vậy, là có chuyện gì sao?"
Giang Tứ: "......"
Vốn dĩ là muốn lấy được kinh nghiệm tình yêu, đột nhiên lại có chút không
nói nên lời, Đoạn Hoằng thật đúng là có khả năng gây chuyện mà.
Giang Tứ: "Lúc trước tớ đã nói sẽ tìm cho cậu một món Quỷ Khí hữu dụng, tớ đã tìm được một thanh đại đao, cậu xem xem có thể sử dụng hay không."
Lộ Nguyên Minh sửng sốt, Giang Tứ quả thực đã từng nói, vốn dĩ hắn không
hiểu giá trị thực sự của Quỷ Khí, mấy ngày nay sau khi gia nhập Cục quản lý quỷ dị, hắn đã biết một món Quỷ Khí khó có được cỡ nào, hắn sao có
thể vô duyên vô cơ nhận một món đồ quý giá như vậy chứ, cho dù có là một người bạn thân thiết đến đâu cũng không thể.
Lộ Nguyên Minh vội
vàng nói: "Không cần đâu, tớ có thể tự mình kiếm giá trị cống hiến để
đối lấy, nếu như cậu có Quỷ Khí không dùng đến thì có thể dùng nó để đổi lấy thứ cậu cần mà."
Giang Tứ xua tay, "Tớ không cần thứ gì cả, đã đồng ý cho cậu thì chắc chắn sẽ không nuốt lời."
Lộ Nguyên Minh: "Thật sự không cần......"
Giang Tứ: "Không sao đâu, cậu cứ xem thử coi có thích hay không, nếu như không thích thì lại nói sau."
Giang Tứ đi phòng nhỏ, mang ra thanh đại đao Quỷ Khí được bọc trong vải ra,
cho dù đã được bọc trong nhiều lớp vải thì vẫn có thể nhìn ra quỷ khí
màu đen ngưng tụ xung quanh thanh đại đao, thanh đao này vừa nhìn thấy
là biết không phải vật phàm.
Lão quỷ có Quỷ Vực mà Giang Tứ bắt
được kia đã giao cho Bạc Hoài, để hắn mang về đổi giá trị cống hiến, còn thanh đại đao Quỷ Khí này cậu đã giữ lại, cậu vẫn còn nhớ lời mình đã
nói, muốn đưa thanh đại đao này cho Lộ Nguyên Minh.
Lúc ấy Bạc
Hoài nghe cậu nói muốn đưa thanh đao cho Lộ Nguyên Minh, hắn cứ muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì cả, nếu Giang Tứ muốn đưa,
vậy thì cứ đưa đi.
Giang Tứ tháo lớp vải ra, lấy thanh đao đưa cho Lộ Nguyên Minh, "Cậu xem thử có dùng được không."
Thanh đại đao hoàn toàn được quỷ khí dày nặng bao trùm, gần như không thể
nhìn thấy thân đao thực sự, tất cả những gì mà họ nhìn thấy là hình dạng của thanh đao với quỷ khí bốc lên, tay trái Giang Tứ cầm đại đao, quỷ
khí nồng đậm bao lấy cả bàn tay và cánh tay trái cậu, ngay cả trên người Giang Tứ cũng bị dính quỷ khí.
Vẻ mặt Lộ Nguyên Minh và Đoạn Hoằng đều rất chấn động.
Lộ Nguyên Minh đến gần, thanh đại đao tản ra uy lực khủng bố, càng đến
gần, Lộ Nguyên Minh càng cảm thấy không thở nổi, cảm giác giá trị quỷ
lực trong cơ thể nhanh chóng tăng lên, hắn duỗi tay muốn cầm lấy chuôi
đao, nhưng trước làn quỷ khí dày đặc này, tay hắn rất khó để tới gần,
giống như là có một lá chắn vô hình ngăn cản hắn lại gần hơn, nhưng
những điều này trong mắt Giang Tứ lại là Lộ Nguyên Minh giương tay đặt
lơ lửng trên Quỷ Khí, không biết hắn đang làm gì.
Giang Tứ đưa thanh đao về phía trước, "Cầm lấy đi, tư thế này của cậu là sao thế?"
Thanh đao được đưa về phía trước, Lộ Nguyên Minh lại lùi về phía sau, giống như là có một lực đẩy nào đó đẩy hắn ra.
Trán Lộ Nguyên Minh đổ mồ hôi, ngực căng cứng, hắn thật sự cảm giác được giá trị quỷ lực trong cơ thể mình đang nhanh chóng tăng lên, cảm giác vô
cùng rõ ràng.
Lộ Nguyên Minh lau trán, "Tớ không được, Hoằng muội cậu tới xem xem."
Đoạn Hoằng lập tức xù lông, bởi vì làn da của hắn quá trắng, ngoại hình lại
mi thanh mục tú, nên thường xuyên bị người ta gọi là "Hoằng muội", mỗi
lần nghe thấy cái xưng hô này, Đoạn Hoằng đều phải khoa tay múa chân
cạnh tranh xem ai nam tính hơn, hiện tại chính là thời điểm hắn chứng
minh độ nam tính của mình rồi!
Đoạn Hoằng xắn tay áo lên, mới vừa đến gần thanh đại đao thì sắc mặt của hắn đã thay đổi, thu hồi lại sự
cợt nhả, bắt lấy —— hắn tốt hơn Lộ Nguyên Minh một chút, ít nhất là ngón tay của hắn đã đụng được đến quỷ khí, nhưng vẫn không thể đụng đến
chuôi đao như cũ, ngón tay hắn phớt qua làn quỷ khí, tất cả những gì vào tay đều là quỷ khí như khói như sương, không có thực chất.
Đoạn Hoằng: "......"
Giang Tứ: "???"
Giang Tứ: "Các cậu đang biểu diễn nghệ thuật gì đó?"
Đoạn Hoằng thu tay lại, ôm ngực liên tục lui về phía sau, dáng vẻ như là
trọng thương, "Tớ không xứng đáng được đứng trong phạm vi 3 mét với anh
Đao này, uy lực này khiến tớ không thở nổi, anh Đao ơi mau thu lại sự
thần thông đi, chúng tiểu nhân vô tình mạo phạm!"
Giang Tứ: "......"
Mặt Giang Tứ không cảm xúc nhìn hắn diễn sâu.
Lộ Nguyên Minh bật cười, "Thanh đao này cậu có được từ đâu?"
Giang Tứ: "Xử lý một con Quỷ Tướng Quân, thu được chiến lợi phẩm."
Lộ Nguyên Minh bất đắc dĩ, "Vậy cấp bậc của Quỷ Tướng Quân đó là gì?"
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ: "............"
Giang Tứ bỗng nhiên nhớ tới, lúc cậu hưng phấn nói với Bạc Hoài rằng cậu muốn đưa thanh đại đao này cho Lộ Nguyên Minh, với hình thể này của Lộ
Nguyên Minh, lúc cầm thanh đao này chắc chắn sẽ vô cùng uy vũ, Bạc Hoài
lúc ấy muốn nói lại thôi, Giang Tứ hỏi hắn muốn nói cái gì, Bạc Hoài nói không có gì cả, em vui là được...... Hóa ra là như thế này!
Giang Tứ đưa tay chạm nhẹ vào Lộ Nguyên Minh, khung thoại xuất hiện.
【 Người trấn quỷ: Lộ Nguyên Minh, giá trị trưởng thành: Mức giữa giai đoạn một, giá trị quỷ lực: 450】
Lại nhìn khung thoại biểu hiện cho Quỷ Khí.
【 Quỷ Khí: Sát Lục Đao, giá trị quỷ dị: 24.699, Sát Lục Đao từng đi theo
Quỷ Tướng Quân nam chinh bắc chiến, giết địch vô số, Quỷ Tướng Quân
chiến công hiển hách, lại chết trên sa trường bởi những người thân tín,
Sát Lục Đao được chôn cùng, ngàn năm lúc sau, Quỷ Tướng Quân mang theo
sự không cam lòng cùng thù hận một lần nữa trở về, cùng với Sát Lục Đao
sắp nhấc lên một trận huyết vũ tinh phong...... Đáng tiếc xuất sư chưa
kịp thăng, trận chiến đầu tiên đã gặp phải người có Quỷ Thể là ngươi. 】
Giang Tứ: "......"
Thật sự rất xin lỗi, đã ảnh hưởng đến uy lực của ngài rồi.
Giang Tứ so sánh chênh lệch giữa hai bên, căn bản không thể so nổi, ngay cả
số lẻ cũng không bằng, hơn nữa giá trị quỷ lực vốn không thể so sánh với giá trị quỷ dị, nhìn con số chênh lệch này đi, nhìn thêm một cái mắt
cũng đau luôn rồi.
Dưới cái nhìn chăm chú của hai người, Giang Tứ gian nan nói: "Cấp bậc của Quỷ Tướng Quân kia, khả năng là có hơi cao."
Lộ Nguyên Minh: "Tớ nhìn ra mà, nếu thanh đại đao này không lợi hại tới
mức ấy, tớ với Đoạn Hoằng ngay cả đến gần cũng không được thì càng đừng
nói đến việc sử dụng nó."
Giang Tứ: "......"
Đoạn Hoằng
nhìn chằm chằm bàn tay và cánh tay trái ngập tràn quỷ khí của Giang Tứ,
hai mắt tỏa ánh sáng, "Đây là năng lực của Linh Giả sao? Ngay cả Quỷ Khí mạnh như vậy cũng không hề ảnh hưởng đến cậu, anh Tứ của tớ đúng là
trâu bò!"
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ ho khan một tiếng,
cầm lấy mảnh vải mới vừa tháo ra bọc lại một lần nữa, "Vậy thì...... Nếu cái này không thích hợp, để tớ tìm cho cậu cái khác."
Lộ Nguyên
Minh cười, "Món đồ như Quỷ Khí vừa hiếm có vừa quý giá, cậu bận rộn như
vậy, không cần lo cho tớ đâu, tớ không sao cả, có thể chậm rãi tính cóp
giá trị cống hiến là có thể đổi lấy một món mà."
Giang Tứ cũng
không tranh luận với hắn chuyện này nữa, cậu sẽ lưu tâm một chút tới Lộ
Nguyên Minh, cơ hội cậu có được Quỷ Khí chắc chắn là nhiều hơn Lộ Nguyên Minh rồi.
Những Người trấn quỷ không có hạt giống quỷ như Lộ
Nguyên Minh thì thứ cần dựa vào nhiều nhất chính là Quỷ Khí, Quỷ Khí
càng mạnh thì hắn sẽ càng mạnh, Lộ Nguyên Minh muốn dựa vào giá trị cống hiến của bản thân để đổi lấy một món Quỷ Khí, còn không biết phải chờ
tới khi nào, không có Quỷ Khí, hắn cũng không thể xử lý được những sự
kiện quỷ dị, cũng không thể dùng tay chụp chết chúng nó, lúc trước Triền Thi Tuyến của Mục Vi quả thực không mạnh, nhưng dù sao thì đó cũng là
một món Quỷ Khí, còn hai tay Lộ Nguyên Minh thì trống trơn, không có bất cứ thứ gì cả.
Giang Tứ cất đao rồi quay lại, thấy Đoạn Hoằng đang trêu chọc Lộ Nguyên Minh, hỏi hắn có phải muốn theo đuổi chị Ninh Khê không.
Lộ Nguyên Minh: "Không có, đừng nói bậy."
Đoạn Hoằng không tin, "Tớ thấy chị Ninh Khê cười ngọt ngào với cậu lắm đó, hai người còn hẹn nhau đi ăn tối nữa."
Lộ Nguyên Minh: "Đó là do có chuyện muốn nói."
Đoạn Hoằng: "Tớ cũng có chuyện muốn nói với cậu mà? Tại sao cậu lại không
cho tớ đi cùng? Tớ không phải là anh em tốt của cậu nữa à? Anh em tốt
ngoại trừ chị dâu không thể chia sẻ, thì không có cái gì mà không thể
chia sẻ hết, mà cậu có thể nói cho tớ biết hai người đã nói chuyện gì
không?"
Quả bóng đập thẳng tới không kịp đề phòng, Lộ Nguyên Minh có chút bối rối.
Đoạn Hoằng không tim không phổi cười ha ha, "Anh Tứ đừng hỏi nữa, anh Lộ của chúng ta hèn lắm đó, thích người ta mà cũng không dám thừa nhận."
Lộ Nguyên Minh: "......"
Lộ Nguyên Minh bất chấp tất cả, "Không có gì mà không dám thừa nhận hết,
quả thực tớ rất thích cô ấy, nhưng tớ cảm thấy cô ấy quá ưu tú, tớ không xứng với người ta."
Đoạn Hoằng cổ vũ hắn, "Không đâu, anh Lộ của chúng ta cũng rất ưu tú đó, cậu cứ việc theo đuổi người ta đi, tớ và
anh Tứ tuyệt đối không ghen!"
Lộ Nguyên Minh: "......"
Giang Tứ: "......"
Sự ngượng ngùng và xấu hổ trước đây của Giang Tứ đều bị Đoạn Hoằng làm cho rối tinh rối mù, cậu thẳng thừng hỏi: "Anh Lộ, thích một người là cảm
giác gì?"
Đoạn Hoằng: "???"
Lộ Nguyên Minh: "......"
Vẻ mặt Lộ Nguyên Minh kinh ngạc nhìn cậu, "Không phải, không phải cậu với......" Trưởng quan Bạc ở bên nhau sao?
Những lời tiếp theo Lộ Nguyên Minh không có nói ra, bởi vì Giang Tứ nhìn hắn
với vẻ mặt rất nghiêm túc, như là thật sự không biết cái gì gọi là
thích.
Lộ Nguyên Minh: "......"
Cậu ấy thực sự không biết
sao, vậy lúc cậu ấy ôm ấp thân mật như vậy với trưởng quan Bạc là có ý
gì? Không thể là cái ôm giữa những người bạn đó chứ?
Lộ Nguyên
Minh bỗng nhiên cảm thấy có hơi đau lòng cho trưởng quan Bạc, sau khi
nhìn thấy hai người ôm nhau, Lộ Nguyên Minh đã chú ý quan sát, ánh mắt
của trưởng quan Bạc lúc nào cũng dán chặt vào người Giang Tứ, trưởng
quan Bạc có khí tràng quá mạnh, khí chất lạnh lùng, đối với bất kỳ ai
cũng rất lãnh đạm, chỉ có lúc khi hắn nhìn về phía Giang Tứ, ánh mắt kia vô cùng khác biệt, chỉ kém khắc chữ thích vào trong ánh mắt mà thôi.
Lộ Nguyên Minh trầm mặc một lát rồi mới nói: "Cậu không biết như thế nào là thích à?"
Giang Tứ gật đầu, "Chưa từng trải nghiệm qua, nên cũng không rõ lắm."
Lộ Nguyên Minh suy nghĩ một chút, "Vừa rồi Đoạn Hoằng ôm cậu, cậu có cảm giác gì không?"
Lộ Nguyên Minh: "Vậy lúc anh ấy ôm cậu, cậu cảm thấy thế nào?"
Giang Tứ nỗ lực kiềm nén cảm giác xấu hổ đỏ mặt, nhưng mặt đỏ tai hồng không
phải là việc mà cậu có thể khống chế, cậu có hơi không được tự nhiên,
"Cảm...... Cảm thấy tim đập rất nhanh, cả người như sắp bị thiêu
cháy......"
Lộ Nguyên Minh: "......"
Đoạn Hoằng: "......!!!"
Lộ Nguyên Minh nhìn thấy trạng thái này của cậu, còn cái gì không rõ chứ, đây là rõ ràng là thích nhưng lại không biết!
Lộ Nguyên Minh: "Thích không?"
Giang Tứ: "???"
Lộ Nguyên Minh: "Thích anh ấy ôm cậu không?"
Nghĩ tới cái ôm dày rộng ấm áp và hơi thở thanh lãnh đó, Giang Tứ mặt đỏ như sắp bốc cháy, "...... Rất, rất thích, hương vị trên người anh ấy rất
thơm......"
Đoạn Hoằng bị coi như công cụ hình người bạo phát,
"Mẹ nó tớ không thể nhịn được nữa! Anh Tứ cậu vậy mà dám lén lút yêu
đương sau lưng anh em! Cậu quá là không trượng nghĩa! Mau nói ra đối
tượng của cậu là ai?!"
Giang Tứ vẫn cứ như là đang đứng ngoài cuộc, "Tớ không có yêu đương......"
Đoạn Hoằng thiếu chút nữa là hóa thân thành một con khỉ bay, "Nhìn cái dáng
vẻ thẹn thùng này của cậu đi, còn dám nói là không yêu đương! Cậu đã mặt đỏ tim đập thích người ta ôm rồi, còn thích cả hương thơm trên người
của người ta, vậy mà nói là không yêu đương! Cậu là đang ôm người ta rồi không muốn phụ trách à?!"
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ nhìn về phía Lộ Nguyên Minh.
Lộ Nguyên Minh vẻ mặt thâm trầm nói: "Ở trước mặt anh ấy cậu sẽ mặt đỏ tim đập, lo lắng cho anh ấy, quan tâm anh ấy, đau lòng anh ấy, có thứ tốt
gì cũng muốn trao cho anh ấy, nhìn thấy anh ấy bị thương cậu còn đau hơn cả khi mình bị thương, nhìn thấy anh ấy vui vẻ cậu cũng sẽ vui vẻ theo, thích được anh ấy ôm, thích hương thơm trên người anh ấy, thích rất
nhiều phẩm chất trên người anh ấy...... Đây hẳn không phải chỉ là thích
thôi đâu, mà còn thích rất rất nhiều."
Giang Tứ trợn tròn đôi mắt nhìn hắn.
Lộ Nguyên Minh: "Rốt cuộc là có thích hay không, thực ra chính cậu là
người rõ ràng nhất, mỗi người đều thích theo những cách khác nhau, cảm
xúc trong đó cũng khác nhau, trái tim của cậu lựa chọn ai, nó sẽ nói ra
trực tiếp với cậu."
"Mẹ kiếp! Lão Lộ cậu đây là muốn dùng bát
canh gà độc này độc chết tớ à?!" Đoạn Hoằng cảm thấy mình thua rồi, một
anh em thì đang yêu, một anh em khác thì sắp yêu, chỉ còn hắn là một con chó độc thân thôi!
Lộ Nguyên Minh thấy Giang Tứ ngơ ngác nhìn
chằm chằm vào hắn, thở dài nói: "Rất đơn giản, cậu cứ tưởng tượng ra nếu anh ấy có người mình thích, mà người đó không phải là cậu, anh ấy muốn
kết hôn với người khác, từ nay về sau anh ấy chỉ thuộc về người khác,
không có liên quan gì tới cậu nữa, cậu sẽ cảm thấy như thế nào?"
Giang Tứ tưởng tượng một chút, Bạc Hoài thích người khác, muốn kết hôn với
người khác, từ nay về sau chỉ cười với người khác, tình yêu và sự quan
tâm của anh ấy chỉ thuộc về người khác...... Không thể nghĩ nữa! Chỉ
nghĩ tới thôi cũng khiến trái tim Giang Tứ rất khó chịu, trái tim vừa
buốt vừa đau.
Lộ Nguyên Minh thấy sắc mặt cậu thay đổi, "Có đáp án rồi sao?"
Giang Tứ gật đầu, cậu biết đáp án rồi, nguyên nhân chính là vì biết nên cậu
mới cảm thấy bất an, nếu...... Nếu cậu thích Bạc Hoài, nhưng Bạc Hoài
lại không thích cậu thì phải làm sao bây giờ?