Khoảng nước tiếng sau xe dừng trước Z club cô dường như đã đoán được điều gì
đó nhưng vẫn bước xuống một lúc sau một chiếc xe đen nữa cũng dừng phía
sau cô không quan tâm định bước đi thì một bàn tay lạnh lẽo vòng qua eo
cô kéo cô về phía sau .
“ Đêm nay phải nhờ vào cô rồi , đi thôi ” .
Nghe giọng nói quen thuộc này cô xem như chết tâm hẳng rồi đêm nay không
biết bước ra khỏi đây cô còn là con người không . Anh đưa cô vào thang
máy riêng rồi nhấn đến tầng dành cho khách VIP mở cửa phòng vào toàn là
những vị khách có thể nói là rất đáng gờm .
“ Nguyễn thiếu tới rồi , tới rồi mau lại đây ngồi đi cậu tới trễ cứ theo
luật cũ mà làm chứ hả ” một người đàn ông cất giọng nói .
Anh cười gật gật nhưng lại ghé sát vào tai cô mà nói : “ Vị vừa rồi là chủ
tịch tập đoàn Thuần Phong , Thuần Công . Hai người còn lại đều là giám
đốc và phó giám đốc , Thuần Hạ , Nhân Thúc cô nhớ rồi chứ ” .
Cô không trả lời chỉ gật đầu cho qua , thấy cô gật đầu anh liền tiến lại chỗ Thuần Công : “ Được tôi đây chịu phạt ba ly ” .
Uống xong anh quay sang nhìn cô rồi chỉ tay nói với Thuần Công : “ Chủ tịch Thuần anh xem tôi đem đến cho anh món quà gì đây ” .
“ Ha ha ha quả là Nguyễn thiếu rất hiểu lòng người ” Thuần Công lập tức vẫy tay với cô : “ Cô gái qua đây nào ” .
Trong lòng cô đã tuyệt vọng đến tột cùng nhưng vẻ mặt vẫn toả ra là mình thản nhiên như không có gì rồi chầm chậm tiếng lại chỗ Thuần Công .
“ Cô gái cô tên gì , nói cho tôi biết đi ” .
“ Tuyết Vy ” .
“ Tuyết Vy cái tên rất đẹp rất đẹp , ha ha ha Nguyễn thiếu quả nhiên là nơi chưa mĩ nhân nhân gian khó bì được ” .
“ Thuần tổng nếu ông thích tối nay có thể thưởng thức tuyệt sắc ” .
“ Nguyễn thiếu quả nhiên là cậu hiểu tôi ” .
Nói rồi Thuần Công quay qua rót nửa ly rượu đứa đến trước mặt cô : “ Nào uống cùng tôi một ly xem như làm quen lần đầu nào ” .
“ Xin lỗi tôi không uống được rượu ” .
“ Nào chỉ một ly thôi , không lẽ từ chối tôi trước mặt Nguyễn thiếu sao ” .
“ Xin lỗi nhưng tôi thật sự không thể uống , xin ngài đừng ép tôi ” .
“ Nguyễn thiếu anh xem cô ấy từ chối tôi rồi , còn gì vui vẻ được nữa đây ” .
“ Uống đi một ly không thể chết được ” anh nghiến răng cố nói lớn cho cô
nghe . Còn anh mắt của cô nhìn về phía anh như cầu xin anh mắt rưng rưng như thể nó sẻ rơi xuống bất cứ lúc nào : “ Nguyễn thiếu anh thông cảm
tôi thật sự không thể chạm vào rượu ” .
“ Uống đi , nếu có gì tôi sẻ chịu trách nhiệm nhưng chỉ một ly không thể
chết được đâu , cô xem Thuần tổng cũng không rót quá nhiều ” anh lơ đi
ánh nhìn cô đang cầu xin anh mà nhìn về phía khác tay cầm ly rượu lắc
nhẹ rồi đưa lên miệng .
“ Tuyết Vy , Nguyễn thiếu đã nói vậy cô nể mặt uống một ly đi không chết được
đâu ” Thuần Công nắm tay cô đặt ly rượu vào trong tay cô rồi vỗ nhẹ vai : “ Uống đi ” .
Chết chắc rồi ,
đêm nay cô chết chắc rồi một đường lui cũng không có cô phải làm sao đây . Nếu hôm nay chết ở đây cô có được giải thoát không nếu có cô thật sự
sẻ uống dù bao nhiêu đi nữa cô cũng sẻ uống . Nhưng giờ phút này một
cánh tay để cô với lấy cũng không có , cô hết cach rồi , tay cầm ly rượu run rẩy từ từ đưa lên cô nhìn Lê Minh hi vọng anh có thể cứu vớt cô lần này nhưng từ đầu đến cuối anh chả màn quan tâm đến cô đến khi ly rượu
đưa lên tới miệng Thuần Công lấy tay từ từ nâng lên để rượu chảy vào
miệng cô . Cô mất hoàn toàn hi vong rồi một chút cũng không còn liên
tiếp sau đó Thuần Công uống một ly liền ép cô uống một ly đến giờ phút
này rồi cô chẳng cô bận tâm đến việc mình sẻ sống hay chết nên cũng
không từ chối Thuần Công mà uống .
Thời gian trôi qua bao lâu cô chẳng thèm để ý , cô cũng không nhìn thấy được vẻ mặt đang u ám của anh nhìn cô . Thuần Công lúc này đã uống chạm đến
giới hạn , ông ta chỉ muốn được nuốt chửng cô vẻ đẹp của cô khi say rượu không khỏi quyến rũ người khác .
“ Nguyễn thiếu cũng đã trễ rồi , tôi có thể đưa người rời đi được rồi chứ ” .
“ Được Thuần tổng ông cứ tự nhiên , nhưng đừng quên ngày mai chúng ta sẻ kí hợp đồng với nhau ” .
“ Nguyễn thiếu cậu an tâm tôi nhất định không quên , mà nhất định sẻ đúng giờ ” .
Thuần Công đang loay hoay tìm gì đó anh đứng dậy nhìn sang Tuyết Vy thấy cô
đang nhắm mắt dưỡng thần anh nhẹ nhàng tiến lại gần ghé sát vào tai cô : “ Nhớ hầu hạ cho thật tốt , hợp đồng quan trọng của Hồng Quân toàn bộ
nhờ vào cô đừng làm tôi thất vọng ” .
Nói rồi anh chỉnh trang lại phục trang rồi của mình rồi quay qua bắt tay
với Thuần Công sau đó rời đi không quay đầu lại dù chỉ một chút . Lúc
này cô từ từ mở mắt ra nhìn bóng lưng dần khuất xa cô cười nhẹ một cái
chả biết bản thân mình đang cười vì cái gì . Cười vì bản thân mình dơ
bẩn , cười vì mình bị xem như vật đánh đổi , cười vì bản thân không có
một ai có thể cứu vớt hay cười vì đến cuối cùng cô vẫn phải chết . Rốt
cuộc bản thân cô nên cười vì thứ gì đây nên như thế nào đây . Không một
tia sáng nào chiếu rọi anh sáng cho cô nữa rồi .