Tiểu Ly ngồi trong một góc phòng với tâm trạng vô cùng tồi tệ, ánh đèn mờ ảo chiếu sáng lên khuôn mặt u buồn của cô. Ánh mắt vô định mà nhìn vào
không gian trước mặt, nhưng trong sâu thẳm đôi mắt ấy là tràn đầy nỗi
đau và sự mất mát đến khó tả…
Mái tóc dài mượt mà của Tiểu Ly
vương vấn trên vai, nhưng không còn có sự tự tin và vui vẻ như trước. Cô cố gắng che đậy sự bất lực u buồn của mình bằng cách cắn chặt môi,
nhưng không thể giấu đi sự hoang mang và tuyệt vọng trong ánh nhìn.Cánh
tay mỏi mệt của cô nắm chặt tựa như trách cứ chính bản thân mình về sự
mất mát, như muốn cố gắng nhớ lại những gì đã trải qua.Nhưng sự thật cay đắng khiến cô nhận ra rằng không có cách nào để quay lại quá khứ, và
những gì đã từng xảy ra sẽ mãi mãi là một phần đau lòng…
Tiểu Ly
cảm nhận sự trống rỗng trong lòng, như một cái hố sâu không đáy. Những
kỷ niệm và hy vọng đã tan biến, để lại một cảm giác cô đơn và bất lực.
Trong khoảnh khắc ấy, cô nhìn thấy mình như một con chim bị mắc kẹt
trong lồng sắt, không thể bay lên cao và tìm lại tự do với tâm trạng
chìm đắm trong suy tư , trầm mặc.Cô biết rằng cuộc sống sẽ tiếp tục,
nhưng trong lòng cô vẫn còn một nỗi đau mà nếu không nhớ lại chắc chắn
sẽ không thể xóa tan, …
-“ Ly … có những chuyện thà rằng quên đi sẽ có thể tốt hơn…”
Ninh Dư Hạo bước đến bên cạnh người con gái, nhẹ nhàng mà ôm cô vào lòng, đó là điều tốt nhất bây giờ mà hắn có thể làm cho cô , muốn cô được chia
sẻ, cảm thông và hơn hết là muốn cô được vững vàng trong tất cả mọi
chuyện…
Tiểu Ly ôm chặt lấy hắn , cô bật khóc thật to như một đứa
trẻ, muốn giải tỏa hết những sự đau đớn trong lòng, muốn được bình lặng
mà thể hiện qua cảm xúc,… hắn nói đúng…nếu cô cứ sống mãi trong quá khứ
sẽ chẳng bao giờ có thể hết giày vò được, mất trí nhớ sẽ xem như là một
việc mà ông trời muốn cô quên đi tất cả, mọi ưu phiền, những đau khổ xen lẫn những niềm vui ít ỏi mà hoà tan vào trong hư không…
Từ hôm
nay cô sẽ trở thành một con người mới, sẽ bắt đầu lại tất cả, có gia
đình, có hạnh phúc và cũng sẽ không bao giờ quên rằng cô có một người
cha vô cùng hoàn hảo, sẽ không bao giờ quên đi tất cả, bất kể bản thân
có nhớ lại được hay không thì cha cô vẫn mãi mãi ở sâu trong lòng…
-“ Hạo….Cảm ơn anh rất nhiều…”
Gạt đi những giọt nước mắt còn sót lại trên gương mặt xinh đẹp, Tiểu Ly
liền đối diện với hắn mỉm cười mặc dù trong lòng vẫn đang còn thơ thẩn,
cô muốn tìm lại chính bản thân mình, muốn tìm lại hạnh phúc mà trước đây chắc hẳn cô và hắn đã từng rất vui vẻ, liền chủ động mà áp lên bờ môi
của hắn một nụ hôn vô cùng sâu lắng, ngọt ngào khiến cho người đàn ông
dừng hình mà xoe tròn hai con mắt, tâm trí vô cùng hỗn độn cho đến khi
lấy lại được bình tĩnh mới nhẹ nhàng đáp lại một cách cuồng nhiệt đến
ngây người..
-“ Um…m”
Hai bờ môi áp đảo lấy nhau , liên tục
khao khát đến mãnh liệt ,ánh mắt tràn đầy tình yêu và sự ấm áp,hắn ôm
lấy cô một cách nhẹ nhàng. Nụ cười trên môi tràn đầy sự hạnh phúc khi
nhìn vào đôi mắt trong trẻo như muốn gắn kết hai trái tim lại gần nhau
hơn. Cả hai gần như hòa quyện vào nhau, tạo nên một cảm giác ngọt ngào
và say đắm đến khó tả.Trái tim đập mạnh, như muốn chứng minh tình yêu
mãnh liệt của hắn dành cho cô, …
Tiểu Ly chủ động mà đưa tay lên
chiếc áo sơ mi trắng của hắn mà lần mò ,cởi từng nút áo để lộ ra bờ ngực cùng cơ bắp săn chắc đến kinh người, khẽ chạm vào sờ soạng ,bàn tay bé
nhỏ liền bị hắn nắm chặt lấy ,không thương tiếc mà cắn nhẹ lên những
ngón tay thanh mảnh…
-“ Em dụ dỗ tôi…”
Chưa kịp để cô phản ứng hắn đã bế thốc cô lên giường, điên cuồng mà lao vào người con gái như một con thú dữ,
nhấm nháp từng dư vị ngọt ngào trong khoang miệng ,đong đưa khao khát
của vị giác mãnh liệt, cùng lúc đó bàn tay to lớn cũng không chịu để yên mà lân La cởi hết từng món đồ trên cơ thể của cô gái nhỏ, sau đó liền
tiến đến nơi tam giác tuyệt mật..
-“ Ư…m”
Tiểu Ly khẽ rên
rỉ, khi bàn tay to lớn kia chạm vào vùng nhạy cảm nhất trên cơ thể lay
động mà dịu dàng di chuyển qua lại, người con gái xinh đẹp, ngọt ngào
đến mức khiến hắn không thể chịu nổi mà điên cuồng chìm đắm, dị vật sau
lớp quần phía dưới của hắn cũng đã phổng phao từ lúc nào…
-“ Ly … em thật đẹp…”
Hắn quyến luyến rời khỏi đôi môi nóng bỏng rồi cởi bỏ y phục vướng víu trên người mà phóng thích ra con quái vật to lớn khiến cô gái nhỏ e thẹn mà
quay mặt đi chỗ khác,
-“ Ly …. nó đang rất cần em …”
Hắn
nhẹ nhàng xuay khuôn mặt đỏ ửng của Tiểu Ly lại, muốn cho cô thấy rằng
sự hưng phấn của hắn chỉ được thỏa mãn khi có cô, dịu dàng mà hôn lên
khuôn ngực căng tròn rồi điên cuồng mút mát, hắn lấy tay của Tiểu Ly đặt lên con quái vật của mình không ngừng chìm đắm trong sự hoan lạc đến
khó tả…
-“ Ly … nó là của em , … mãi mãi…”
Người con gái e
thẹn nhưng dường như lý trí đã bị đánh bật bởi cảm xúc, cô thèm muốn dị
vật lạ thường bàn tay vẫn không ngừng vuốt ve, trân trọng nó như một báu vật khổng lồ, bờ môi vẫn không ngừng chạm vào bờ môi muốn chìm đắm vào
trong sự thỏa mãn ngọt ngào…