Không tìm thấy được Tiểu Ly, Ninh Dư Hạo như phát điên mà đập phá đồ đạc
trong phòng .Trái tim của hắn vừa đau đớn mà vừa tức giận khi biết rằng
cô đã bỏ trốn khỏi hắn.Nhưng hơn hết là sự bất an, lo lắng vô cùng không biết liệu cô có an toàn hay không.
-“Khốn kiếp…Ly … em thực sự khiến tôi phát điên rồi.”
Sự bất ngờ và mất mát đột ngột khiến hắn cảm thấy bị tổn thương và hoang
mang tột độ . Cảm giác hụt hẫng và sự thất vọng tràn đầy trong tâm trí
khi hắn không thể hiểu được lý do tại sao cô lại quyết định rời bỏ một
cách đột ngột như vậy.Suy nghĩ của hắn lúc này có rất nhiều những câu
hỏi không có lời đáp.Sự lo lắng và sợ hãi tràn ngập khi hắn tưởng tượng
tất cả những gì có thể sẽ xảy ra với cô ngày một mà dần dần tăng lên..
-“ Tốt nhất là đừng xảy ra chuyện gì, nếu không tôi sẽ phạt em thật nặng..”….
Tiếng gõ cửa liên hồi, liền đánh tan những dòng suy nghĩ nặng nề trong hắn,
lúc này hắn mới thu lại tâm trạng tồi tệ của mình nhưng trên khuôn mặt
vẫn không ngừng thể hiện sự lạnh lùng không nguôi.
-“ Vào đi…”
-“ Ông chủ,đã tìm thấy Đàm tiểu thư rồi cô ấy vẫn an toàn “
-“ Tốt..… mau đưa cô ấy về ngay…”
Lý trung khuôn miệng ấp úng, không biết trả lời người đàn ông thế nào cho
phải, nhưng cũng đành chấp nhận chịu đựng sự tức giận của ông chủ mà nói ra,
-“ Có điều chúng tôi không thể đưa được cô ấy về được bởi vì …cô ấy …cô ấy…đang ở Doãn Gia thưa ngài…”
Ninh Dư Hạo vừa mới thả lỏng cơ mặt được một chút thì khuôn mặt lại trở nên
cau có đến đáng sợ,bàn tay to lớn như chứa đựng một sức lực khủng khiếp
mà đập mạnh xuống bàn khiến những đồ vật trên bàn không chịu được mà rơi xuống đất ,loảng xoảng. Biệt thự Doãn Gia chẳng phải là nhà của Doãn
Tri Minh bạn trai của Tiểu Ly hay sao, nghĩ đến đây ánh mắt hắn liền
nhíu lại như muốn giết người, lấy vội chiếc áo khoác rồi liền cùng Lý
Trung rời đi.
***
-“ Bác trai, bác gái… hai bác vẫn khỏe chứ ạ…”
-“ Hai bác vẫn khỏe, con thì sao ? lâu nay không thấy con đến chơi có chuyện gì phải không..”
Người đàn bà, trung tuổi tóc có chút xém bạc vuốt ve mái tóc Tiểu Ly trìu mến mà hỏi han nhưng liền bị người đàn ông lớn tuổi bên cạnh liếc mắt hừ
lạnh,
-“Đàm tiểu thư, xin lỗi vì phải nói thẳng,trước đây cô là
bạn học của con trai tôi nên tôi mới đồng ý cho cô qua lại, nhưng bây
giờ cũng không có chuyện gì nên cô không cần phải tới đây đâu …”
-“Cha … cha đang nói gì vậy.. “
Doãn Minh bất mãn mà lên tiếng phản bác, trong lòng có chút khó chịu ra mặt ,
“ Tiểu Ly , …. Cô ấy….là bạn của con cha không nên nói như vậy “
-“ Câm miệng… con đừng tưởng ta không biết con nghĩ gì trong đầu, nên nhớ
rằng hôn sự thì phải môn đăng hộ đối mới có thể cùng nhau phát triển
được.”
-“Bác trai , chắc bác có hiểu lầm gì rồi, con với Minh thật sự chỉ là bạn bè bình thường, bọn con không hề có ý gì với nhau cả.”
Tiểu Ly đứng dậy, cẩn trọng nói với Doãn Tri Danh , khuôn mặt
xinh đẹp có chút u buồn .Người đàn ông lớn tuổi lúc này nhăn mặt định
giáo huấn thêm thì một tên bảo vệ từ ngoài cổng chạy vào hốt hoảng.
-“ Lão gia, … ở bên ngoài có đến hàng trăm chiếc siêu xe đang đậu trước
cổng cùng một đoàn người mặc vest đen rất bí ẩn, bọn họ trông có vẻ rất
hung dữ hình như đang muốn xông vào đây …”
-“ Cái gì , ai lại dám phá phách ở địa bàn Doãn Gia của ta chứ..”
Doãn Tri Danh cùng tất cả mọi người ở đó đều bất ngờ, lúc này lão ta mới
nghiêm nghị đứng dậy rồi cùng Doãn Minh bước ra ngoài xem mọi chuyện như thế nào , bởi lẽ Doãn Gia là một gia tộc rất hùng mạnh ở thành phố S
này , cho dù là người chức cao vọng trọng cũng phải nể mặt ông ta một
phần , thật không ngờ hôm nay lại có người dám đến nơi đây làm loạn
khiến lão ta vô cùng tức giận đến tím cả người.
-“ Hâhha… Tôi còn
tưởng là ai, hóa ra là ông chủ Ninh không biết hôm nay ông chủ Ninh đến
đây với khí thế như thế này là có ý gì..”
Ninh Dư Hạo bước xuống
từ một chiếc Rolls-Royce Sweptail sang trọng với khí chất tổng tài nghút ngàn , vẻ đẹp cương nghị cùng ngũ quan thanh tú khiến tất cả mọi người
đều phải ngước nhìn mà e dè sợ hãi trước sự lạnh lùng trên khuôn mặt
của hắn.
-“ Hư....,Doãn lão gia ,không cần phải lo lắng … ta là muốn đón phu nhân của ta về nhà..”
Trước khí chất của người đàn ông to lớn trước mặt, Doãn Tri Danh không thể
không run rẩy, Ninh Dư Hạo tuy chỉ là một ông chủ quán bar nhưng từ
trước đến nay chưa ai dám đụng tới hắn, vả lại hôm nay khi nhìn dàn siêu xe trước mặt ông ta cũng rất kinh ngạc về sự giàu có của con người này, bất giác trong lòng có chút sợ hãi nhưng ông ta vẫn tỏ ra không có gì.
-“ Haha ông chủ Ninh cứ nói đùa ,ở chỗ ta làm gì có giữ phu nhân của ngài chứ…”
-“ Vậy phải hỏi, Doãn Tri Minh thiếu gia rồi.”
Ninh Dư Hạo liếc nhìn sang Doãn Minh bên cạnh với ánh mắt sắc lạnh như muốn
giết chết người đàn ông này ngay tức khắc, không cần phải nói ngữ khí
của Ninh Dư Hạo cũng khiến Doãn Minh gai người , tuy là vậy nhưng bản
tính của Doãn Minh chưa từng có suy nghĩ sợ hãi trước bất kỳ ai ,kể cả
hắn.
-“ Ông chủ Ninh nên thận trọng lời nói, thứ nhất tôi không có giữ phu nhân của ngài… thứ hai nếu ngài không mau chóng rời khỏi đây e
rằng chúng ta không thể hoà hợp được thêm nữa , ông chủ Ninh cũng biết
rồi đấy …Doãn Gia chúng tôi cũng không phải hạng dễ dàng để bị bắt nạt
.”
-“ HahHa….. hâhhah…. đúng là có khí chất, nhưng rất tiếc uy hiếp ta chỉ có con đường chết mà thôi..”
Ninh Dư Hạo vừa nói dứt câu, liền rút khẩu súng từ Lý Trung bên cạnh mà chĩa thẳng lên đầu Doãn Tri Minh khiến hai cha con bọn họ kinh hồn bạt vía,
không ngờ mọi chuyện lại như thế này, đoàn người hai bên lúc này cùng
lúc đều rút súng mà đối nghịch với nhau , lão già Doãn Tri Danh tay chân run lẩy bẩy ông ta biết không thể đấu lại được bọn người Ninh Dư Hạo
liền khẩn khoản mà cầu xin…
-“ Ông chủ Ninh , có gì hãy nên bình
tĩnh giải quyết, con trai tôi còn trẻ người non dạ, mong ngài hãy bỏ qua cho nó, nhưng thật sự là chúng tôi không hề giữ phu nhân của ngài.”
-“ Cha không việc gì phải cầu xin hắn, … thật sự không đáng..”
-“ Tốt… mạnh miệng đấy, vậy thì… “
-“ Dừng Tay … Ninh Dư Hạo anh mau dừng tay cho tôi”
Tiểu Ly vì tò mò không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì liền đỡ Doãn phu
nhân vào trong nhà rồi chạy ra sau,đâu có thể ngờ rằng cô lại bắt gặp
được cảnh tượng Ninh Dư Hạo với khuôn mặt như muốn ăn tươi nuốt sống
người khác mà chĩa súng vào đầu Doãn Minh, không nghĩ nhiều được nữa cô
liền lao ra mà ngăn cản người đàn ông cho đến khi hắn dừng lại hành động của mình…