Xem clip ngắm cảnh xong, Túc Mạc lên kế hoạch đi du lịch tinh cầu Tử
Thủy, sau khi cơm nước thì cậu nghỉ trưa một tiếng rồi mới online.
Trong lúc cậu off, đồng đội đã thăm dò sơ qua địa hình phụ cận, cũng tìm được vị trí của thần đàn. Vòng qua hồ nước màu tím xinh đẹp phía dưới có một con đường mòn dẫn đến chỗ sâu nhất, thần đàn nằm ở tuốt trong cùng trên con đường đó, đồng thời đây cũng là điểm đến phó bản cuối cùng của bọn
họ - Tận Cùng Tử Hoa Cốc.
"Cửa thứ ba sẽ là loại nào đây?" Sau
khi Túc Mạc online thì sắp xếp lại hành lý, cậu phát hiện quyển trục
chiếu sáng và mấy đạo cụ linh tinh mình mang theo hoàn toàn vô dụng:
"Vấn đáp à?"
"Vấn đáp chủ yếu xuất hiện ở cửa thứ hai, giữa trưa
tôi có lên diễn đàn xem, có vài đội đã vượt ải, nhưng cửa thứ ba của bọn họ không phải vấn đáp." Úc Trăn nói: "Khả năng chúng ta gặp vấn đáp
không lớn."
Dựa theo tình hình trước mắt, trạm kiểm soát vấn đáp
của phó bản Thất Tịch với độ khó năm sao đều xuất hiện ở cửa thứ hai,
cửa thứ ba không xuất hiện, đối với bọn họ thì không có vấn đáp là tin
tốt. Vấn đáp chủ yếu kiểm tra hiểu biết lẫn nhau, bọn họ cùng lắm là
đánh phó bản và làm nhiệm vụ chung thôi, xét về mức độ hiểu biết chắc
chắn không bì kịp các cặp đôi khác, cho nên tốt nhất là đừng gặp thử
thách này.
Sau khi hai người chuẩn bị sẵn sàng thì đi men theo
đường mòn, vừa tiến vào, thông báo mở ra cửa thứ ba vang lên bên tai.
Cảnh tượng không có biến hóa gì, nhưng hệ thống tầm nhìn của hai người
có thay đổi, giao diện hệ thống hiển thị trạng thái đã bị ẩn, bọn họ vẫn có thể sử dụng kỹ năng, chỉ là không thể mở giao diện tương quan ra để
xem chi tiết.
Tất cả hệ thống trò chơi biến mất, nhưng đồng đội thì vẫn bên cạnh.
"Đóng giao diện hệ thống của chúng ta à?" Túc Mạc bất ngờ: "Có liên quan đến
cửa thứ ba hả? Hay là nó chỉ muốn để chúng ta ngắm cảnh thôi?"
"Chắc chắn là không rồi." Úc Trăn tuần tra xung quanh, chỉ có tiếng gió,
không có bất kỳ tiếng động kỳ lạ nào cả: "Theo như trên diễn đàn, cửa
thứ ba đều là trạm kiểm soát quái vật, tương tự với cửa thứ hai hồi sáng chúng ta đánh."
Đương nhiên Túc Mạc biết đầu não sẽ không dễ gì
biến cửa thứ ba thành trạm kiểm soát ngắm cảnh đơn giản như thế, tắt
giao diện hệ thống đồng nghĩa với việc không thấy rõ trạng thái chi
tiết, tạm thời không thể giao lưu với người khác. Kỹ năng và khinh công
không bị hạn chế, nhưng lại không thấy được thời gian giãn cách chiêu,
thứ duy nhất có thể nhìn được là giá trị sinh mệnh cá nhân.
Mục
đích rất rõ, người lên kế hoạch trò chơi cho rằng giao diện hệ thống
trong trạm kiểm soát kế tiếp sẽ ảnh hưởng đến cân bằng trò chơi hoặc nó
muốn che giấu gì đó.
Còn chừa lại giá trị sinh mệnh thì sao? Tức
là lượng máu là thông tin quan trọng, vậy tiêu chuẩn thất bại rất có thể là thanh giá trị sinh mệnh về 0.
Hai người đi được nửa thì Túc
Mạc nhìn thấy hai bên đường xuất hiện các loại quái nhỏ, bọn chúng trông quá mức yên tĩnh, khác hoàn toàn với dây leo mà bọn họ gặp ở cửa thứ
hai.
Úc Trăn: "Cẩn thận."
Túc Mạc tập trung lực chú ý lên bọn nó.
Quái nhỏ là quái tượng đá, lớp lớp đá xám chất chồng lên nhau không có tay
chân, đứng từ xa nhìn, bọn chúng trông như những chiếc đèn bằng đá đứng ở hai bên đường vậy. Túc Mạc đến gần hai bước, cậu đang định quan sát hai quái tượng đá ở cự ly gần thì đột nhiên tiến vào phạm vi công kích của
nó. Đống đá lóe lên ánh sáng đỏ rồi lan ra những con quái tượng đá khác, thình lình, toàn bộ quái được thắp sáng lên.
"Không xong." Túc Mạc lùi về sau vài bước, giơ tay triệu hồi Gấu.
Úc Trăn lập tức chồng hai trận pháp tăng sát thương, toàn bộ công kích
nhắm vào quái gần nhất. Ngay lúc này, đột nhiên xảy ra biến cố.
"Khoan!" Thanh sinh mệnh trước mắt Túc Mạc nhanh chóng giảm xuống, cứ như không chịu được công kích mà tụt về 0.
[Người chơi Momo tử vong, khiêu chiến thất bại.]
[Bạn đã tử vong, mất 500 vàng.]
Dòng chữ thông báo màu đỏ và âm thanh cảnh báo của đầu não vang lên bên tai
hai người, chuyện xảy ra đột ngột, bọn họ trở về điểm xuất phát mới kịp
phản ứng, Úc Trăn nói: "Quái phản đòn à?"
Quái phản đòn, tức là công kích đánh lên người quái sẽ bị dội ngược hết về phía người chơi.
Combo vừa nãy cộng thêm hai trận pháp tăng sát thương của trận pháp sư gần
như dồn các skill tấn công mạnh của hai người lại khiến bọn họ cạn máu
trong nháy mắt, sát thương phản đòn làm Momo tử vong.
"Hơn nữa,
phản đòn của nó tăng gấp đôi sát thương." Túc Mạc nhìn quái đằng xa:
"Hèn gì nó hủy bỏ giao diện, chúng ta chỉ có thể khóa quái lại chứ không thể phán đoán trạng thái của quái. Xem ra không dễ dàng đánh được rồi,
quái này có trá."
Hai người lại đi đến vị trí của quái tượng đá,
lần này bọn họ không tùy tiện hành động mà Túc Mạc dùng thú triệu hoán
đi đánh quái. Lực tấn công của quái không thấp, chỉ tốn vài giây đã xóa
sạch nửa cây máu của thú triệu hoán Gấu trâu nhất. Không những thế, đột
nhiên Túc Mạc nhìn thấy trận pháp tăng sát thương của triệu hoán sư dưới chân quái.
"Trận pháp tăng sát thương..."
"Gấu?"
Hai người đồng thời nghi hoặc lên tiếng, ngay sau đó, thú triệu hoán Gấu tử vong, quái tượng đá bị kinh động vọt về phía bọn họ. Túc Mạc nhanh
chóng lùi về sau mấy bước: "Lui trước! Quái có vấn đề."
Nhưng
không lui được, bọn quái đó không có phạm vi thoát chiến mà chỉ biết
không ngừng tấn công cho đến khi bọn họ khiêu chiến thất bại.
Quái bám riết không tha, hai người đành phải chia ra hai bên chạy, một trái
một phải chạy vòng quanh đường mòn, Túc Mạc tranh thủ quay đầu lại nhìn, cậu thấy rõ trận pháp tăng sát thương thuộc về trận pháp sư dưới chân
bọn chúng. Nhìn thì có vẻ chỉ sử dụng đòn công kích bình thường, nhưng
thực tế bọn chúng còn có thêm kỹ năng của trận pháp sư.
Bọn quái đó... không phải là...
"Có vấn đề, từ bỏ trước đã." Úc Trăn nói.
[Người chơi Hành Tung Bất Định tử vong, khiêu chiến thất bại.]
Túc Mạc hồi thần, ngay sau đó cậu nghe thấy tiếng nhắc nhở khiêu chiến thất bại, hai người lại quay về điểm khởi đầu.
"Là skill của quái, một đám đi theo tôi có kỹ năng của trận pháp sư."
Úc Trăn bị rớt một món trang bị, anh nói: "Tình huống bên tôi tệ hơn, bọn
chúng có kỹ năng của triệu hoán sư, gọi một đám thú triệu hoán mang hình dáng quái nhỏ đi theo tôi."
Đám quái tượng đá này không phải
quái bình thường, không chỉ có skill phản đòn sát thương mà còn sao chép hoàn toàn kỹ năng của triệu hoán sư và trận pháp sư. Kỹ năng của trận
pháp sư có thể chồng sát thương, tăng phòng ngự, triệu hoán sư thì khống chế một bầy thú triệu hoán. Chiêu thức của hai hệ phái này rất phức
tạp, nhiều quái có được kỹ năng như thế nghĩa là bọn họ sẽ phải đối mặt
với mười mấy trận pháp sư và triệu hoán sư do hệ thống khống chế.
Đánh thì không đánh được, sẽ bị phản đòn.
Không đánh thì lại không cầm cự được quá lâu, bọn họ chỉ có trận pháp phòng ngự, không có trị liệu.
Túc Mạc nhíu mày, từ khi vào trạm kiểm soát đến giờ có đủ loại kỳ quái, đầu tiên là tắt hầu hết giao diện hệ thống, kế đến xuất hiện quái tượng đá
giống với hệ phái bọn họ, đây là trùng hợp à? Đương nhiên không phải,
nếu đã là thiết lập của trò chơi thì mỗi bố trí đều có dụng ý của nó.
Túc Mạc nói: "Không phải quái nào chúng ta cũng đánh, có thể có quái cơ quan."
Cậu lại nói: "Nếu tôi không nhìn lầm thì có hai loại quái, mỗi loại có 9 con, tổng cộng là 18 quái tượng đá."
"Nhưng đây là phó bản Thất Tịch, nếu chiếu theo lối tư duy cũ để tìm quái cơ
quan thì chắc chắn sẽ không tìm được. Phối hợp? Ăn ý? Tín nhiệm?" Túc
Mạc hơi chần chờ: "Dựa theo chủ đề trên để phá giải, quái cơ quan kia
nhất định sẽ kiểm tra các chủ đề tương quan hoặc điều kiện gì đó, chẳng
lẽ là phối hợp? Nó muốn chúng ta trong thời gian nhất định phải hợp tác
đánh chết quái à?"
"Quái kích hoạt nối tiếp nhau, quái cơ quan
chiếm 1/18, hoặc 1/9." Úc Trăn nói đến đây thì đột nhiên nghĩ tới gì đó: "Chúng ta bỏ sót một thứ, làm thế nào để tìm quái cơ quan? Hay là vẫn
tiếp tục đánh?"
Túc Mạc nói: "Còn một vấn đề nữa, cậu nhìn thấy
quái tượng đá triệu hoán sư, tôi nhìn thấy quái trận pháp sư, điều này
nghĩa là hai bên không giống nhau."
Úc Trăn: "Vậy có thể có hai quái cơ quan, cậu tìm một con, tôi tìm một con."
Suy luận mục đích rồi đánh quái thì hợp lý hơn, tình huống này mà cứ thử
đại là chỉ có nước cúng tiền và kinh nghiệm thôi. Nội dung phó bản Thất
Tịch thay đổi theo từng đội, nhưng thứ duy nhất bất biến là chủ đề của
hoạt động. Chỉ là ăn ý và tín nhiệm... Túc Mạc hơi khựng lại: "Sót rồi,
chúng ta không vượt ải vấn đáp, cửa đó kiểm tra cái gì?"
"Hiểu biết lẫn nhau..." Úc Trăn hiểu ra: "Ý của cậu là, có thể quái cơ quan có điểm tương đồng với chúng ta?"
"Nó sẽ không vô cớ thiết lập hai loại quái có hệ phái giống với chúng ta,
lại còn thiết lập từng người nhìn thấy nữa, hiển nhiên nó không muốn để
chúng ta lợi dụng sơ hở, chẳng hạn như tôi đi tìm bên chỗ triệu hoán sư, cậu đi tìm bên chỗ trận pháp sư. Dù gì thì người mà chúng ta hiểu nhất
là bản thân mình." Túc Mạc lại dời mắt sang quái vật đằng xa: "Trước mắt voice chat vẫn hoạt động được, bên cạnh skill thì bọn chúng giống nhau
như đúc. Đầu não đã nắm chắc, mặc cho chúng ta trao đổi cũng sẽ không
ảnh hưởng đến kết quả."
Úc Trăn nói: "Điểm mấu chốt của quái cơ
quan nằm ở chỗ tôi và cậu, cần phải thấy mới tìm được, hơn nữa nó không
phải manh mối nằm sẵn trước mắt đâu."
Hai người trao đổi đơn giản, quyết định thử lại lần nữa.
Sau khi mở quái, Túc Mạc tập trung lực chú ý lên người bọn chúng, đám quái
có vẻ ngoài giống nhau, hơn nữa trận pháp của trận pháp sư có thể buff
cho quái khác. Theo Túc Mạc thấy thì toàn bộ quái đều mang theo trận
pháp, trong tình huống không thể đánh dấu và thấy thanh máu của quái thì bọn họ rất khó phán đoán đám quái đang lẫn lộn với nhau.
"Tách
ra trước đã." Túc Mạc quyết đoán kéo giãn khoảng cách với Úc Trăn, lúc
này quái chia làm hai nhóm, hai người cần phải quan sát số lượng thay
đổi.
Sau khi quan sát, về cơ bản có thể xác định hai cơ chế.
1. Có 18 con quái, 9 quái triệu hoán sư, 9 quái trận pháp sư, một khi hai
người tách ra thì hai loại quái kia cũng sẽ tách ra, hơn nữa chúng đi
theo người khác phái.
2. Tấn công quái sẽ bị phản đòn tụt máu gấp đôi, tấn công quái triệu hoán sư, Momo mất máu; tấn công quái trận pháp sư, Hành Tung Bất Định mất máu. Quái này công cao máu mỏng, tốc độ hành động nhanh, lúc tấn công người chơi sẽ gây ra sát thương rất lớn.
Túc Mạc định thử để mỗi con quái đánh mình một lần xem có thể phán đoán
điểm khác biệt của quái cơ quan hay không, nhưng khi cậu thí nghiệm tới
quái thứ tư thì Hành Tung Bất Định bên kia sắp cạn máu. Nói cách khác,
rất có thể quái cơ quan này không có gì khác so với quái bình thường,
quan trọng là dựa theo giá trị sinh mệnh mà tính thì chỉ đủ cho mỗi
người bọn họ chịu phản đòn sau khi giết một con quái mà thôi.
Không có cách thử, chỉ có thể tìm quái cơ quan trong đám quái kia.
Túc Mạc dừng trên mặt nước, lợi dụng khinh công kéo giãn khoảng cách, bọn
quái mặc kệ môi trường nước mà đi theo cậu. Cậu để ý từng con quái, đột
nhiên phát hiện một chi tiết, đúng là quái tự chồng thêm trận pháp cho
mình, nhưng trận pháp dưới chân của mỗi con quái không giống nhau.
Trận pháp mà trận pháp sư tung ra có cơ chế, chỉ được tồn tại tối đa bốn
tầng trận pháp trên người, một khi vượt qua bốn tầng sẽ căn cứ thứ tự
trước sau mà thay thế vị trí của trận pháp trước đó. Trận pháp đầu tiên
sẽ ở tầng dưới cùng, trận pháp cuối cùng sẽ ở tầng cao nhất, hoa văn và
hiệu ứng ánh sáng của mỗi trận pháp khác nhau, nhìn kỹ thì trận pháp
dưới chân của mỗi con quái tượng đá cũng không giống nhau.
"Chẳng lẽ thói quen thao tác?" Túc Mạc nghĩ vậy chợt sững người.
Úc Trăn nói: "Chắc không đơn giản vậy đâu, khi đối phó với boss hoặc đối
thủ khác nhau tôi có cách tung trận pháp khác nhau. Vừa nãy tôi nhìn qua rồi, quái này có thứ tự triệu hoán khác nhau, đồng thời cũng xuất hiện
con có thứ tự triệu hoán giống nhau."
Đúng lúc này, đột nhiên Túc Mạc chú ý tới một con quái cách cậu xa nhất, trên người nó chồng hai
tầng trận pháp buff và hai tầng trận pháp phòng ngự, ngoài ra không có
trận pháp nào khác. Cậu sực nghĩ đến điều gì rồi nhanh chóng tiến lên,
ngay lúc này hệ thống lai hiện ra thông báo thất bại.
Bên ngoài.
"Đệt, sao lại thất bại nữa rồi?" Gió Mát xem mà không hiểu gì cả, dưới góc
nhìn của cậu ta, mấy con quái đó giống nhau như đúc, ngoại trừ lúc dời
góc nhìn xem chiến đấu sang Hành Tung Bất Định có thể thấy quái tượng đá gọi vật triệu hoán ra thì về cơ bản không có gì khác cả: "Quái ở cửa
này đánh thế nào đây?"
[Ngoại trừ biết là phải đánh quái cơ quan ra thì tôi không hiểu cái chi cả.]
[Đây là khiêu chiến Thất Tịch, chẳng lẽ nó yêu cầu cao về độ khó của cơ chế phó bản hả?]
[Không đem tay buff theo thì chơi thế nào được? Đánh cũng tụt máu, không đánh
cũng tụt máu, lỡ run tay hai phát là đồng đội đi đời liền.]
[Tự nhiên tui thấy vấn đáp ổn áp chán, ít nhất tui xem vẫn hiểu vấn đề, còn cái này tui chả hiểu gì luôn.]
[Độ khó 5 sao đây ư? Tôi có cảm giác như 6 sao á.]
"Không thể trách tôi không hiểu được, mấy con quái đó lẫn lộn nhìn y chang
nhau mà." Gió Mát nghi hoặc: "Sao mà khó thế? Kiểm tra ăn ý quái quỷ gì? Kiểm tra đầu óc thì có."
[Tôi thấy nó phụ thuộc vào may mắn á.]
[Không thể đánh dấu quái đúng phiền luôn, tụi nó chạy một hồi là lộn ngay, trừ phi mấy ông nhìn chằm chằm một con.]
[Tôi nhớ trí nhớ của sếp Momo tốt lắm, chắc có thể nhìn mấy con đó nhờ?]
[Tốt bụng nhắc nhở nè, trong sân có 9 con lận đó.]
"Sao đại ca tôi đứng im vậy?" Gió Mát vắt hết óc cũng không nghĩ ra lý do,
bọn họ ở ngoài xem chiến đấu đã không rõ thì người bên trong đánh quái
phải làm thế nào đây? Đúng lúc này, cậu ta nhìn thấy Momo đột nhiên lấy
đạo cụ gì đó ra, ánh sáng chợt lóe: "Gì thế?"
Bên trong Tử Hoa Cốc.
Nguyên nhân thất bại lần này nằm ở chỗ bọn họ ước tính lượng máu của nhau,
trong tình huống không nhìn thấy thanh máu của đồng đội, lượng máu giảm
xuống có liên quan đến công kích của bản thân và công kích của boss, bọn họ lại bị quái ở hai bên ảnh hưởng. Mặc dù kịp thời báo cáo lượng máu
của mình thay đổi như nào, nhưng vẫn có sự sai lệch, rất khó để phán
đoán một cách trực quan, vậy nên xuất hiện sai lầm dẫn tới việc máu của
đồng đội về 0 trước quái tượng đá.
"Lần thử này chúng ta mất quá
nhiều máu, hơn nữa máu đỏ CD lâu." Úc Trăn vừa phát hiện một con quái có thói quen thao tác rất giống Momo, chưa kịp thử đã hiện lên thông báo
kết thúc: "Tôi vừa phát hiện một con."
"Phải nói là vài con." Túc Mạc nhìn Úc Trăn: "Tôi vừa mới quan sát, bên tôi có ít nhất 5 con quái
sao chép y chang cách cậu dùng trận pháp, chẳng hạn như đối phó đàn
quái, đối phó boss, thậm chí lúc đánh thích khách ở dã ngoại cũng có
luôn. Tôi nghĩ mấy con quái đó là do đầu não dựa trên ghi chép chiến đấu trước đó của chúng ta rồi cài tuần hoàn kỹ năng lên người bọn nó. Cho
nên, thật ra không chỉ có một con, mà năm con? Sáu con? Hoặc cả chín con đều có khả năng mô phỏng chiến đấu của chúng ta."
Úc Trăn nghe vậy thì hơi bất ngờ: "Cậu nhớ rõ cả à?"
"Trí nhớ của tôi rất tốt." Túc Mạc thầm nghĩ, không để ý đáp: "Phối hợp đánh với cậu nhiều rồi, tuần hoàn trận pháp của cậu sắp trở thành thói quen
thao tác của tôi luôn... Khoan, tôi có một suy đoán, hay là chúng ta thử một lần nhé?"
Cậu cười: "Bởi vì không biết nó dùng khuôn mẫu
nào, lần này mà thất bại thì có thể chúng ta phải thử thêm mấy lần nữa,
cậu chuẩn bị tâm lý rớt cấp, rớt tiền chưa?"
"Không sao." Úc Trăn thả lỏng: "Cùng lắm là mất hết trang bị, chúng ta ra ngoài chuộc lại."
Túc Mạc không muốn tưởng tượng: "Thế thì thảm quá."
"Mất trang bị còn đỡ." Úc Trăn nhìn Túc Mạc: "Cậu cứ thử theo ý mình đi, tới đó để tôi đi chuộc."
"Có tiền cũng đừng tiêu xài như vậy chứ." Túc Mạc hoạt động gân cốt: "Cũng
không khó đâu, cậu cứ nhìn chằm chằm rồi đánh quái tượng đá mà chỉ gọi
Phong Ưng và Cô Lang là được." Cậu tạm dừng chốc lát: "À phải, cậu đưa
tay đây."
Úc Trăn vươn tay.
Đột nhiên, một sợi tơ hồng kéo dài từ tay của triệu hoán sư, cuối cùng vòng qua cổ tay anh rồi biến
mất. Úc Trăn nghi hoặc: "Đây là?"
"Đạo cụ mà tôi nhận được lần
trước, tên là "Nhân duyên ngàn dặm, cùng chung một đường"." Túc Mạc
quyết đoán mở kỹ năng thứ hai lên, trạng thái chia sẻ lượng máu xuất
hiện, ngay sau đó, thanh máu của cậu tăng thêm 1.000, máu của trận pháp
sư được phân ra kéo máu của cậu lên: "Nó có cơ chế chia sẻ máu, sau khi
chia sẻ, lượng máu hao tổn sẽ được chia đều."
"Chúng ta phán đoán máu của đối phương quá chậm, không thể nhắm chừng lượng máu do bị trúng chiêu hay là sát thương phản đòn, điều này sẽ gây sai lệch khi tung ra
kỹ năng." Túc Mạc hài lòng nói: "Đạo cụ này vốn đang chiếm chỗ, giờ vừa
hay có tác dụng. Vậy là, khi cậu mất máu tôi sẽ biết, cũng có thể phân
loại chúng, cậu cũng biết lượng máu của tôi."
Cậu lại nghĩ đến một điểm tốt: "À phải, máu cũng không lãng phí, cắn một bổ sung hai."