“Nàng nói ta mới nhớ, 2 vụ việc đều do đám Triệu tướng cầm đầu. Ta e rằng sự
việc không đơn giản, sợ rằng còn có âm mưu lớn hơn ở phía sau”. Cha ta
nói tiếp: “ta đang cân nhắc báo tin trước cho Tiên Dung công chúa để vợ
chồng công chúa đi lánh nạn, nhưng hiện tại đám gian tặc kia sớm 1 bước
đã cử người ngày đêm trông coi nơi công chúa đang ở, rất khó để tiếp cận được với họ, nếu bị phát hiện, e rằng cả nhà ta khó thoát tội”.
Không gian lại 1 lần nữa rơi vào yên tĩnh, mỗi người theo đuổi suy nghĩ riêng của mình. Qua chừng 1 khắc, mẹ ta lên tiếng phá vỡ sự im lặng: “ ta
thấy việc mật báo cho công chúa là điều nên làm, nhất định phải làm.
Hùng vương đã sai 1 lần mà tự phế tướng tài, chúng ta lần ấy biết mà
không thể làm gì được, bây giờ vua lại muốn xuống ta với công chúa, lần
này dù chết ta cũng quyết để công chúa thoát nạn”.
“Đúng vậy, cha mẹ, chúng con đồng ý”. 3 anh em ta cùng nói.
“Bây giờ cần tìm 1 người đáng tin cậy, bí mật cải trang rồi tìm thời cơ tiếp cận báo tin cho vợ chồng công chúa.” Anh cả đưa ra ý kiến.
“Không được, thêm 1 người biết, nguy hiểm tăng thêm 1 phần. Ta thấy chúng ta nên đích thân làm sẽ an toàn hơn”. Anh hai nói.
“Thực ra tin tức Chử Đồng Tử rao giảng tà đạo gần đây đã bị bí mật lan truyền trong quân rồi. Người của ta có thể tin cậy khi chống giặc, nhưng việc
này, lại thuộc về tín ngưỡng. Rất khó để biết người mà ta chọn liệu có
tin lời gian thần mà thù địch Tiên Tử hay không. Nếu thử dò xét, e là đả thảo kinh xà (đập cỏ làm rắn sợ). Vẫn nên là chúng ta tự mình làm”. Cha ta nói.
"Cha, xin người cho
con đi. Hôm nay con đã xin nghỉ 3 ngày để ở nhà cùng mẫu thân, đây là cơ hội tốt chỉ con mới có, có thể tránh được hiềm nghi.” Ta lên tiếng đề
nghị.
Cha ta khẽ vuốt râu suy
nghĩ. “Ta đang tính toán 1 chút. Nếu phu thê Tiên tử nhận được tin báo,
muốn trốn thoát khỏi Văn Lang sang Âu Việt, dùng ngựa tốt cũng mất tới 5 ngày. Trong thời gian này, nếu thám quân sớm phát hiện bất thường ở
trang viên của công chúa, chúng có thể sẽ lần theo dấu vết mà đuổi
theo...như vậy tối thiểu 2 ngày đầu cần phải có người giả trang thành
Tiên Dung công chúa và Chử Đồng Tử, thế thân cho bọn họ chạy trốn.”
“Cha, vậy con xin đi cùng đệ
đệ”. Anh hai ta xung phong. “Đại ca báo lại quân doanh đệ bị ốm nên chưa thể về được, thời gian gấp gáp, chúng con xin lập tức xuất phát”.
Cha gật đầu đồng ý, “chú ý an toàn”. Cha nhìn thật sâu vào mắt 2 anh em,
chuyến đi này lành ít dữ nhiều. Mẹ cũng ôm lấy chúng ta thật lâu, bà
không nói gì, nước mắt đã chực trào ra. Chúng ta nhân trời tối vội vã
thúc ngựa ra đi. Tới giữa giờ sửu ngày hôm sau thì đến nơi.
2 anh em ta mặc dạ hành y phục rồi tìm cách đột nhập vào trang viên của
công chúa. Nhà của người Việt chúng ta kết cấu khá đơn giản 3 gian 2
chái, bố trí quen thuộc nên chỉ 1 lát ta tìm được vợ chồng công chúa.
Chúng ta trao đổi ngắn gọn với 2 người. Rồi dẫn cả 2 thoát ra ngoài, sau đó lại quay trở lại, anh ta giả trang thành Chử Đồng Tử, ta dùng xiêm
y, trâm cài của Tiên Dung công chúa, thay đổi kiểu tóc, hóa trang thành
công chúa ở tại trang viên.
Từ
sau khi Chử gia trở về từ đảo nhỏ, vợ chồng công chúa đã không còn dùng
tới người hầu kẻ hạ, đám hạ nhân đều được phát 1 món tiền kha khá làm
vốn liếng để về quê sinh sống, nên trong nhà chỉ còn 2 người, việc giả
trang khá thuận tiện. Tuy nhiên mọi việc chỉ trót lọt đến hết ngày thứ
hai, tối đó sau khi quan sát 2 ngày bên ngoài cổng, thấy người đến để
thỉnh giáo Chử gia đều lần lượt ra về mà không gặp được người, cánh cổng chỉ mở hé 1 chút rồi đóng lại, bọn thám tử đã sinh nghi, đêm đó chúng
đột nhập trang viên. Ta và anh hai đã dự liệu chuyện này nên khi trời
nhá nhem tối, chúng ta tìm cách thoát ra khỏi nơi đó, vừa ra khỏi trang
viên, chúng ta suýt chạm mặt với đám người của quan địa phương, chúng
đang cho quân tiến về trang viên của Tiên Tử. May mắn, chúng ta trốn ra
sớm, lại cải trang làm dân thường áo vải nên không bị phát hiện, sau đó
chúng ta tìm đến chỗ giấu ngựa trong cánh rừng nhỏ gần đó rồi phi ngựa
xuyên đêm trở về.
Kế hoạch đến
đây kể như thành công 1 nửa. Cả nhà thở phào nhẹ nhõm khi thấy anh em ta trở về, nhưng sau tâm trạng lại căng như dây đàn khi biết tin vua đã
cho quân đánh đến trang viên và cho người truy tung vết tích vợ chồng
Tiên Tử. Không biết liệu 2 người họ có thoát nổi không.