" Không, chỉ là tôi đột nhiên thấy anh rất quen, chắc là người giống người thôi."
Thư Kỳ gượng cười, sao cô lại ngu ngốc đến vậy sao có thể nghĩ Kai là người đàn ông đó được, nếu anh là người đó tại sao anh lại không nhận con
chứ, đúng là bản thân đã suy nghĩ nhiều.
Kai cầm tay Thư Kỳ đặt lên vai của mình, nhẹ nhàng nhìn Thư Kỳ:
" Nếu đau hãy cầm chặt vai của tôi."
Nói xong anh dùng kỹ thuật điêu luyện của mình, nắn bóp chân cô, thành thục bẻ một cái, không hề đau như cô nghĩ chân cũng có thể cử động được.
" Hay quá, hết rồi, cảm ơn anh."
Thư Kỳ mỉm cười nhìn Kai, tuy là vẫn còn chút đau do lúc té chân của cô ma
sát xuống đất khiến da bong ra một ít nhưng so với ban nãy thì tốt hơn
rất nhiều.
Thư Kỳ di chuyển chân qua lại, gương mặt xinh đẹp kia hiện rõ sự vui vẻ.
" Cô ngồi trong đây đi, tôi sẽ giúp cô bê những chậu cây kia về chỗ cũ,
lần sau có việc gì quá sức thì hãy gọi tôi, tôi luôn sẵn lòng giúp cô.''
Kai thấy Thư Kỳ định đi ra ngoài thì liền cản cô lại, anh không muốn cô lại vì cố gắng mà làm cho bản thân bị thương, người phụ nữ của anh không
cần phải như vậy.
Kai bê những chậu cây về chỗ cũ, Thư Kỳ ngồi
nhìn người đàn ông đang hăng hái làm việc kia phải rồi đã từ rất lâu cô
quên mất bản thân cũng chỉ là một người phụ nữ, tất cả chuyện nặng nhọc
trong nhà cô đều đảm đương, vì hai con cô luôn thắc thúc ép bản thân
mình cố gắng.
" Xong rồi, cô nên tránh cử động nhiều nếu không vết thương sẽ nặng hơn đấy."
" Cảm ơn anh."
Từ ngày đến đây, Kai đã giúp Thư Kỳ rất nhiều lần, đến cô cũng không hiểu
tại sao anh lại giúp cô nhiều đến vậy sau mỗi lần như thế, thứ duy nhất
cô có thể nói là cảm ơn mà thôi.
" Tôi nghe nói cô có một phòng thí nghiệm đúng không?"
Đột nhiên Kai nhớ ra một vấn đề, rõ ràng là biết người ta có phòng thí
nghiệm nhưng vẫn phải vờ hỏi như là bản thân không biết gì.
" Phải."
" Thật ra là tôi muốn hợp tác với cô, tôi sẽ hỗ trợ cô về mặt tài chính, chúng ta sẽ chia lợi nhuận cô nghĩ sao?"
Kai đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này, Hanna từng nói Thư Kỳ rất có tài
năng trong lĩnh vực này, chỉ là cô thiếu tài chính và hoạt động riêng lẻ nên có nhiều bất lợi.
Kai muốn nhân cơ hội này để có thể tiếp xúc với cô nhiều hơn, cũng có thể viết tiếp giấc mơ của cô.
" Tôi không nghĩ là anh lại nói chuyện này đột ngột đến vậy, anh tin tôi đến thế sao?"
Thư Kỳ có chút ngạc nhiên trước lời đề nghị của anh, thật ra đúng là phòng thí nghiệm của cô cần một khoảng tiền để có thể mua máy móc
nhưng mà cô không nghĩ Kai lại muốn hợp tác với mình, anh chỉ vừa chuyển đến đây không lâu, sao có thể tin tưởng mà giao cô một khoảng tiền để
hợp tác chứ? Càng lúc cô càng cảm thấy người này có chút kỳ lạ.
"
Thật ra tôi... nghe Hanna kể, tôi có tìm hiểu một vài công trình thí
nghiệm trước đó của cô trên mạng rồi, chúng rất tuyệt, tôi là một người
kinh doanh, tôi nghĩ bản thân nên biết nắm bắt cơ hội."
Kai đâu
thể nói là bản thân luôn tin cô một trăm phần trăm, hay hiểu rất rõ về
con người của cô, thứ duy nhất anh có thể nói là tìm hiểu thông qua
Hanna và báo đài.
" Cảm ơn đã tin tưởng, tôi cần suy nghĩ."
Quyết định này của Kai có chút đột ngột, cô cũng nên suy nghĩ vào những tình
huống xấu nhất, bản thân không thể vì quá tin một người mà phó thác tất
cả cho người đó.
Ngày hôm sau, cũng như mọi ngày bình thường, Thư Kỳ lại phải đi làm ở phòng thí nghiệm, Kỳ Long và Kỳ An được Kai đưa đi học.
Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường cho đến khi Thư Kỳ nhận được cuộc gọi của cô giáo:
" Alo"
" Chị có phải là phụ huynh của bé Kỳ Long hay không? Tôi là giáo viên của bé."
Giọng cô giáo có phần hơi run rẫy, hoảng sợ.
" Phải, có gì không ạ?"
Có dự cảm chẳng lành Thư Kỳ nhanh chóng lên tiếng, chả lẽ con cô đã xảy ra việc gì sao? Chẳng bao giờ trong giờ học mà cô giáo lại gọi cho cô như
thế này cả.
" Cháu Kỳ Long có xảy ra xô xác với bạn học, kết quả là cả hai đánh nhau cháu bị thương vùng đầu."
Chỉ nghe đến đây hai tai của Thư Kỳ đã ong ong, chẳng còn biết gì nữa, cô
cũng chẳng biết bản thán đã làm sao có thể đến được bệnh viện, kể từ
giây phút cô nghe thấy Kỳ Long xảy ra vấn đề, hai tay cô run rẩy cực độ, nước mắt vô thức chảy xuống.
Kỳ Long đang nằm trong phòng cấp cứu khi đến nơi thì cô giáo đã đợi sẵn, Kỳ An cũng ở đó, áo của con bé còn dính máu.
" Tại sao con tôi lại như vậy?"
Thư Kỳ không thể giữ nổi bình tĩnh, nhìn máu chảy trên áo của cô giáo và Kỳ An cô có thể đoán được Kỳ Long bị nặng đến thế nào, con cô tuy hiếu
động nhưng chưa bao giờ làm việc gì quá nguy hiểm, sao hôm nay lại bị
thương nghiêm trọng đến vậy.