Yết hầu bị hắn chọc vào đến đau, đôi tay nhỏ bé cầm lấy phần thân dài của dị vật không nuốt hết vuốt ve.
" Tiểu Lan vuốt đi, đừng để răng cọ vào, ta đau "
Hắn ngửa cổ ngả ngớn hưởng thụ, cô vô pháp dùng lưỡi ma sát trên khắp thân cây gậy, nước miếng uốn lượn đầy xung quanh.
Cô không kịp nuốt vào chảy đầy ra khóe miệng, rớt xuống cằm lấp lánh nước, cảm nhận vật to lớn kia trướng thêm một vòng, bàn tay đang cầm phần
thân dài thừa ra nóng như lửa đốt.
Thẹn thùng cùng nghẹn ứ làm cô
cạ răng nhẹ vào răn đe hắn. Ai ngờ hắn liền đánh lên kiều mông của cô
vài cái, càng ấn mạnh vào tron miệng.
" Lì lợm, em mà còn dùng răng ta bẻ hết "
" Hức... "
Hai bên má cô phồng lên vì dị vật to lớn đó, khóe miệng sưng đỏ cùng tê
nhức. Bàn tay không kiêng kị nắm lấy tóc cô, kéo ra rồi lại kéo vào theo cảm hứng của hắn.
Cô bị dị vật chặn lại không nói được gì, chỉ "
ưm ưm " khóc lóc, cho đến khi cô không thở nổi nữa thì hắn gầm lên phun
một cỗ bạch dịch lớn vào trong miệng nhỏ.
Linh Lan bị bất ngờ ho sặc sụa, cả người mềm yếu vô lực ngã xuống giường.
Trong không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng người đàn ông thô suyễn thở dốc, cô
hoảng hốt nghe được tiếng rèm đá quý chuyển động do hắn nắm vào.
Vừa được miệng nhỏ hầu hạ sung sướng đến phát tiết, hương vị của cô làm hắn hưng phấn không thôi.
" Tiểu Lan, không thích ăn sao ? "
Hắn xoa khóe mắt ướt đẫm của cô, nhìn miệng đầy dịch trắng đục, trong ánh mắt tràn ngập hắc ám tà tứ cười.
" Nuốt hết vào, nhả ra ta giết "
Linh Lan chật vật lắc lắc đầu, dạ dày nhộn nhạo, ngón tay của hắn nhồi nhét mớ dịch chảy ngoài khóe miệng.
Ý thức của cô mơ hồ nhớ rõ từ trước đến nay hắn chưa bao giờ làm thế này với cô, cảm giác này bứt thiết cô kinh tởm.
Thân thể mềm mại cựa quậy trên giường nhung xanh biếc, cô muốn ngồi dậy,
nhưng người phía sau đã chế trụ eo nhỏ yếu nhược, đổi tư thế đem cô nằm
xuống.
Miệng vừa phải há hết cỡ để nuốt dị vật thô tráng kia, tê
đến mức không khép lại được. Hắn lau khóe miệng ướt át, lấy dịch tràn ra ở đó bôi lên cửa hoa diễm lệ phía dưới. Bấy giờ hắn mới bắt đầu cho
cuộc phiêu du, không ngần ngại cầm hung khí liều mạng chọc vào trong hoa viên nhỏ bé, từng chút từng chút khai phá.
" A~ "
Hắn vừa
xâm nhập, cảm giác căng đầy trong lỗ hổng làm Linh Lan chưa thích ứng
nổi, đôi tay quớ loạn trong không trung bị hắn nắm lấy giơ lên đỉnh đầu, cô bị hắn đâm mạnh mẽ từ phía sau lưng.
" Ư...đau...a, a... "
Cô không miêu tả nổi cảm giác phong phú thỏa mãn này, vừa đau đau vừa
phiêu diêu, bên trong căng trướng hút chặt lấy dị vật bành trướng. Hắn
cúi xuống dán lên lưng cô hôn lên vai, phần hông áp sát lên kiều mông
đẩy đà, đâm thẳng vào giữa háng, chậm rãi ma sát, cô bắt đầu chảy ra đầy dịch nóng dính dính.
" Tiểu Lan trưởng thành, còn có thân thể hoàn chỉnh càng thuần thục mê người, còn nhớ rõ lần đầu tiên của chúng ta không ? "
Người đàn ông bỡn cợt vân vê hạt phấn bên dưới, cô bị hắn xỏ xiên đến mức rối tinh rối mù, hắn nhắc đến lần đầu nhục mạ cô, vào lúc này cô lại chẳng
tài nào phản ứng lại.
Huân hương lan tỏa xâm nhập đến đại não, hoàn toàn mơ hồ chìm
trong bể dục vọng, hắn cúi sát người ngậm lấy trái tay mềm mại, thì
thầm.
" Tiểu Lan có vẻ không nhớ nhỉ ? Để ta nhắc cho em nhớ nhé ! "
Bình thường giọng hắn vốn trầm thấp nay lại càng khàn đặc khó nghe, Linh Lan mơ hồ chỉ biết cong người đón nhận từng cú nhập. Hắn ôm chặt hông cô
tha hồ rong ruổi, thở phì phò nói.
" Hoa nhỏ này bị ta làm chảy ra thật nhiều máu, đỏ hồng thật xinh đẹp, Tiểu Lan vẫn luôn khóc, làm ta
thương tiếc phải làm nhẹ nhàng...
Chính là nơi này chặt chẽ hút như vậy, làm sao ta có thể nhẫn nhịn được ?
Tiểu Lan chỉ có thể là của ta ! "
Hắn chậm rãi vận động khuấy đảo thịt non bên trong khiến Linh Lan mẫn cảm
run rẩy. Ý thức cô dường như không tỉnh táo nữa, càng cố gắng khôi phục
càng lu mờ, cho nên không hiểu hắn đang nói đến cái gì. Thân thể chỉ
nghe theo cảm giác nguyên thủy nhất, vật thô lớn cắm vào khiến cô vui
thích khóc đến sảng người.
Không biết có phải ảo giác hay không,
đôi mắt xanh biếc lóe lên thứ ánh sáng kì lạ trong đôi ngươi, cô như
nhìn thấy được tương lai bản thân thật sự gả cho hắn, làm vương hậu, yêu hắn còn sinh cho hắn một cặp song.
Kì lạ, không những cô nguyện lấy hắn mà tất cả tộc nhân của cô cũng ủng hộ, người anh trai khó tính cũng không ngoại lệ.
Toàn thân bỗng truyền tới cảm giác rét run, nhân ngư có khả năng nhìn thấy
tương lai rất hiếm, 1000 chỉ được 1, cô không dám tin mình có khả năng
đó, sợ hãi chối bỏ thứ đã nhìn thấy.
- Là huân hương, là nó làm mình mất lí trí
Mắt đẹp đẽ lóng lánh nhắm chặt, ý thức xáo trộn dần dần thanh tỉnh, cô cự
tuyệt chuyện quan hệ, một tay bịt mũi một tay gạt tay lớn ở hông trốn
chạy.
" Á, á,... "
Hắn biết cô lấy lại tỉnh táo cố tình dùng sức nhấp vào như điên, giữ chặt eo nhỏ thu yếu không cho cô làm loạn,
hắn nắm tóc ngửa mặt cô lên, bắt cô hít thật nhiều huân hương.
Đùi săn chắc đập vào mông cô kết hợp với dịch nhờn chảy ra vang loạn khắp
căn phòng, cô hít phải quá nhiều mê dược lại mụ mị đầu óc, toàn thân
buông thả hưởng thụ cảm giác sung sướng, khuây khỏa kêu rên thành tiếng
d.âm mị.
" Á...sâu...chút nữa... "
Linh Lan sảng khoái đến
độ run rẩy, thanh âm kiều mị vui vẻ gợi tình, cô bị người đàn ông giữ
chặt eo thúc mạnh vào trong tận hoa tâm, hắn còn cường tráng chưa xuất
cô đã cao trào từ lúc nào rồi.
Hắn vỗ lên kiều kiều mông trắng
noãn, in đầy dấu tay đồ bừng, liên tục thúc mạnh vào vận động, cảm giác
tê ở mông cùng sự nóng bỏng va chạm khiến cô sung sướng, thịt non bên
trong tự giác kẹp chặt lấy dị vật của hắn.
Trên gương mặt mơ màng
xinh đẹp của cô vẫn còn nóng dịch trắng thuộc về hắn khi nãy bắn ra,
phía dưới thì nhoe nhoét toàn là nước, hắn rất hài lòng thoả mãn. Thở
hơi gấp thô suyễn bên tai cô, nóng bỏng rót vào tai nói.
" Tiểu Lan, ta sẽ cố gắng giữ tình yêu này trọn vẹn đến cuối
Đừng bao giờ nói với ta nó là điều không thể "
" Vì......anh yêu em đến tột cùng..... "
Hẳn cười trầm thấp ôn nhu, Linh Lan không hiểu sao hắn phải nói thế, bất
giác rùng mình. Chưa kịp nghĩ thêm thì một bàn tay đã lần tới trên ngực, xoa nắn hai kiều nhũ mềm mại. Khoái cảm lại tràn ra từ đại não xuống tử cung, khắp nơi trên người cô nơi nào cũng mẫn cảm tới trí mạng.