Đánh Tráo Thân Phận

Chương 19


trướctiếp

35

Sau khi càn quét nhiều giải thưởng trong lĩnh vực điện ảnh, tôi và Lăng Đoan cùng nhau đến trường đại học vào buổi sáng.

Trước sự kèm cặp của tôi, cậu ấy đã đứng đầu trong lớp văn hóa.

Đủ để fan cậu ấy khoe khoang suốt cả năm.

Tại lễ trao giải hàng năm, Lăng Đoan đã rất xứng đáng với cái tên của mình, đồng thời giành được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất.

Cậu ấy ném chiếc cúp vào tay tôi và nghiêm túc nhìn.

"Lần đầu tiên khi tôi đọc cuốn tiểu thuyết này, tôi liền cảm nhận được một loại sức mạnh để sống lại từ cái c.h.ế.t và bản thân rất ngưỡng mộ tác giả."

"Nhưng tác giả này cứ thần thần bí bí, tìm hồi lâu mới phát hiện cậu cùng anh ba của mình có chút liên hệ."

Tôi chạm vào chiếc cúp vuốt ve, bĩu môi trả lời:

"Cho nên, ngay lúc đầu cậu từ chối giúp tôi đối phó với anti-fan, chỉ là vì muốn cùng tôi thiết lập mối quan hệ ư?"

Lăng Đoan nhẹ nhàng ôm hôn tôi.

"Thông minh lắm, không hổ danh là bạn gái tiểu thuyết gia tài năng của tôi! Cho hỏi, khi nào thì cuốn tiểu thuyết dành cho nam diễn viên chính xuất sắc nhất sẽ được viết đây?"

Tôi định đáp lại bằng một nụ hôn.

Qua khóe mắt của cậu ấy, như thấy ai đó phía sau mình.



Tôi vội vàng nhảy ra khỏi vòng tay của Lăng Đoan.

“Anh cả, anh hai, anh ba, sao các anh lại tới đây?"

Anh cả không hổ danh là bá chủ, đã nghe lỏm được chuyện này lại còn có thể lấy điện thoại ra, giả bộ bình tĩnh bàn chuyện làm ăn.

Anh hai giống như bị bắt quả tang, xấu hổ hỏi tôi:

“Có phải bọn anh đang cản trở khoảnh khắc thân mật của hai người không?”

Anh ba dùng ngón tay mảnh khảnh chơi đàn vĩ cầm:

“Nếu không, anh sẽ chơi một bản nhạc ngẫu hứng cho hai đứa thưởng thức nhé?”

Ba người anh ngồi xuống thành một hàng, ai nấy đều lộ vẻ tiếc nuối.

"Khó khăn lắm mới nuôi được cây cải nhỏ, giờ lại bị một con lợn nhặt được."

Lăng Đoan không chịu được trêu chọc từ các anh trai, cậu ấy đỏ mặt đứng dậy đi nhanh vào bếp gọt hoa quả.

Dưới sự trợ giúp của một người nào đó, tôi đã thành công yêu cầu Lăng Đoan đút miếng dưa hấu vào miệng cho mình.

Khó khăn ở trên đời đều được những nụ cười vui vẻ lần lượt lấp đầy trái tim bằng niềm hạnh phúc.

Cảm ơn số phận đã cho tôi có vinh dự gặp được người định mệnh của mình

trướctiếp