Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 142: Yên Chi Mẫu Đơn


trướctiếp

Đang chìm trong dòng suy nghĩ thì trên cổ hắn xuất hiện những đường hoa văn đen đỏ nối tiếp nhau không ngừng. Điền Khách đau đớn ôm lấy cổ, rời khỏi vương tọa muốn đến dược đường tìm thuốc giải nhưng chỉ mới đi được mấy bước đã ngã xuống. Đúng lúc ấy Ba Ngải Tư xông vào đại điện thấy cảnh này không chần chừ liền chạy đến bắt mạch cho hắn. Chất độc này chưa lan đến não hay đan điền nên vẫn còn cơ hội cứu chữa.

Sau đó Thanh Trúc cùng Nguyên Thủy Tinh Kiếm chạy đến, chứng kiến cảnh tượng này không khỏi kinh hãi. Ba Ngải Tư thấy hai con người đang đứng như trời trồng không khỏi tức giận.

"Muốn cứu người không hả?! Thanh Trúc, mau đến dược đường hay nơi nào đó lấy thuốc giải ngay! Chủ nhân ngươi trúng Yên Chi Mẫu Đơn nên lấy nhiều một chút, sẵn tiện cho gọi thêm vài đại phu đến nữa! Không nhanh là tên Vương Giả Chi Vương này sẽ ra đi ngay hôm nay đấy!" Ba Ngải Tư quát lớn khiến nàng lo lắng chạy đi.

Lát sau đại sảnh đã chật kín người khiến Ba Ngải Tư cảm giúc vô cùng vi diệu. Các ngươi chẳng lẽ không liên quan đến sống chết của tên này à? Hắn chết thì ai sẽ duy trì Vương Giả Chi Thành, giúp ta mạnh lên? Cuối cùng đành phải nhờ Khương Thiết Quản và Lục Đình Kiêu mang hắn về phòng nghỉ ngơi chờ Thanh Trúc mang thuốc giải đến. Thật đúng là mệt mỏi.

Nguyên Thủy Tinh Kiêm thấy lạ liền hỏi: "Chủ nhân, sao ngài lại biết được chuyện này? Chẳng phải trong hành lang toàn mùi máu nồng nạc sao? Hơn nữa Yên Chi Mẫu Đơn đối với một cường giả Đế cảnh niết bàn như Vương Giả Chi Vương thật sự không phải là độc lớn, có thể ép ra ngoài."

Ba Ngải Tư búng vào trán hắn một cái, khó chịu giải thích: "Ngươi biết thứ gì khắc chế hắn không? Hắn là một thú tổ cấp Đế cảnh niết bàn đã xem như một nhân loại nhưng đặc tính của quỷ chính là không thể chống lại độc làm từ Yên Chi Mẫu Đơn. Đó là loài hoa dùng để thanh tẩy những con quỷ thời thượng cổ nên gọi nó là khắc tinh của hắn cũng không sai. Bản thân ngươi sống lâu hơn ta chẳng lẽ không biết mấy cái kiến thức này?”

"Không, ta không biết nhiều như vậy thì trước khi trở thành thần binh thì ta chỉ là một cục đá nhỏ. Gặp được Cuồng Ma Tà Long rồi đem đi rèn làm thần binh nhưng ta lại không biết vì lý do gì mà ngủ suốt 5 vạn năm, tỉnh lại thì chỉ theo chủ nhân được 2 vạn năm rồi bị bỏ xó tại Minh giới đến bây giờ." Nguyên Thủy Tinh Kiếm chọc hai đầu ngón tay vào nhau, giọng ủy khuất nói.



Ba Ngải Tư: "..." Lão gia hỏa Minh Vương thối! Đây là thần binh uy phong lẫm liệt trong truyền thuyết như ngươi nói sao? Chẳng giống gì cả!

Y cũng không biết nói sao để không quá ngượng gạo. Ừ thì không biết có thể từ từ chỉ dạy, tính ra Nguyên Thủy Tinh Kiếm có vài ba phần giống với Mâu Thành Vũ nhưng lại không quậy phá nhiều. Mà nói cũng lạ, đám người kia đường đường là hung thú và thánh thú vậy thì bảo y dạy bọn họ làm gì? Chẳng lẽ ít ra khỏi nơi mình sinh sống nên mới không biết nhiều thứ thay đổi theo thời gian?

Đang chìm trong dòng suy nghĩ thì y nghe có tiếng bước chân, quay đầu nhìn lại thì thấy Lục Đình Kiêu, thuộc hạ của Điền Khách đi đến. Hắn nói là Vương Giả Chi Vương không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa nhưng e là trong bảy ngày tới không thể tổ chức trận đấu nên là sẽ đưa vài thảo dược cho mọi người tu luyện. Chờ tới khi khỏe lại thì sẽ dựa vào cảnh giới và linh thạch mà cung cấp tài nguyên tu luyện.

Nói mới nhớ, Ba Ngải Tư nghe phong phanh là ở đây ngoài thi đấu ở đấu trường ra thì còn có vài hoạt động như dựa vào trận tháng mà mỗi tháng cung cấp một lượng tài nguyên nhất định, trận thắng càng nhiều, tài nguyên càng nhiều. Nếu muốn thì có thể dùng linh thạch hay vài món bảo bối đem ra trao đổi. Quan trọng hết là nơi này còn tổ chức đấu giá mỗi tháng một lần. Công nhận tên Điền Khách đó giàu thật, chẳng trách lại dám nuôi nhiều linh thú như vậy.

"Các ngươi nhìn thế nào cũng giống dân đa cấp cả. Làm gì có nơi nào mà lại vừa tổ chức đặt cược trận đấu, tổ chức đấu giá, chu cấp tài nguyên tu luyện dựa vào trận thắng, nuôi nhiều linh thú như vậy khác nào đang muốn kinh doanh mọi mặt hàng. Ta sống mấy chục vạn năm lần đầu mới thấy được đấy." Ba Ngải Tư bày ra bộ mặt khó ở nói.

Lục Đình Kiêu gãi đầu cười cười: "Hahah, cái này là do chủ nhân muốn vậy. Chỉ cần có thật nhiều linh thạch từ các đấu sĩ thì sẽ cung cấp đủ linh khí cho những vườn thảo dược do các tiên tử chăm sóc. Còn về phần linh thú thì sẽ không cần lo vì bọn ta thường chọn những con yêu thú bình thường rồi cho chúng nhiều đồ tốt để đột phá, phối giống sinh sản. Vừa nãy Lý Trung dẫn hơn chục con linh thú náo loạn nhưng gã ta cũng thật ngu ngốc khi nghĩ đó là hai phần ba linh thú của Vương Giả Chi Thành này nhưng số lượng đó vẫn chưa đủ một phần mười."

"Hahah, Lục đại nhân, ngài tiết lộ cho bọn ta những thông tin mật như thế không sợ bị trừng phạt sao? Dù thế nào thì đó là những thông tin mật đó." Nguyên Thủy Tinh Kiếm cảm thấy cạn lời thật rồi. Hắn biết nam nhân trước mặt địa vị rất cao sau Vương Giả Chi Vương đi nhưng tự tiện nói ra cũng quá rồi. Đổi lại là hắn thì sống chết thế nào cũng không dám.

trướctiếp