"Ngu muội! Thật phí thời gian!" Ba Ngải Tư khẽ chửi thầm rồi hướng ánh mắt
về phía Thanh Trúc và hai nam nhân đang đứng cùng nàng.
Thanh Trúc nhìn thấy cảnh này liền hô lớn: "Vương Lục bại!"
Sau đó những kẻ bước lên lôi đài đều không thể giết được con linh thú của
mình. Ba Ngải Tư quan sát cả ba trận, ánh mắt không hề lộ ra nửa tia cảm xúc. Trình độ của đám vô năng này xem ra cũng chỉ có thế, nếu bước lên
chiến trường không chừng còn chết nhanh hơn đấy chứ. Đối với Nhân tộc
trời sinh bình phàm, không bằng bao nhiêu chủng tộc khác, nếu bọn chúng
sinh là Nhân tộc không chừng còn được vinh danh vào hàng tôn giả không
chừng.
"Chủ nhân, trận thứ tư của người đến rồi." Nguyên Thủy Tinh Kiếm thấy y quá tập trung quan sát trận đấu liền lên tiếng nhắc nhở.
"Ừm, biết rồi. Có moi được thông tin ta sẽ đấu với con linh thú nào không?" Ba Ngải Tư gật đầu, tay xoa xoa thái dương.
"Là một con linh thú hình trâu nhị giai, gọi là Thương Khải Kinh Ngưu. Đó
là một loại linh thú quý hiếm và có giá trị kinh tế không hề nhỏ. Chủ
nhân hãy cẩn thận vì con này tuy mới nhị giai nhưng thực lực sẽ không
tầm thường đấu. Vương Giả Chi Vương đang muốn giở trò gì đó nên không
thể để lộ nửa điểm sơ hở nào được." Nguyên Thủy Tinh Kiểm ngập ngừng
nói.
Thanh Trúc quay mặt nhìn Điền Khách, nhận được cái gật đầu liền hô lớn: "Trận thứ tư này sẽ có sự xuất hiện của tân binh. Tuy là tân binh nhưng thực
lực của vị đại nhân ấy cũng đã là Đạo Hồn cảnh bát giai, có thể xem như
là một cường giả. Xin mời tân binh Ba Ngải Tư tiến lên lôi đài!"
Ba Ngải Tư từ từ bước lên lôi đài lớn, đối diện với ánh mắt của Thanh Trúc và hai nam nhân kia, Vương Giả Chi Vương rồi rất nhiều kẻ khác đều nhìn y bằng loại ánh mắt rất đa dạng. Ba Ngải Tư không quan tâm đến mà chỉ
chăm chăm nhìn cái lồng lớn nhốt Thương Khải Kinh Ngưu có lớp vẩy như
vẩy lân cứng cáp.
Khi cái lồng được mở ra, Thương Khải Kinh Ngưu điên cuồng lao về phía y. Ba Ngải Tư cầm Nguyên Thủy Tinh Kiếm trong tay, vận linh lực vào, thi
triển "Kinh Phong Kiếm Quyết: Liệt Ảnh Ma Quang" phóng đến chỗ kinh ngưu nhưng lớp vẩy của nó quá cứng nên chiêu này của y hoàn toàn không có
tác dụng. Y thầm chửi thề trong lòng, tên khốn Điền Khách đó dám hố y!
Phải nói đây là một con Thương Khải Kinh Ngưu Vương chứ không phải những con kinh ngưu bình thường khác. Cảm nhận được điều không lành, Nguyên Thủy
Tinh Kiếm run lên kịch liệt, y truyền linh lực trấn an mọi chuyện đều
không cần phải lo.
Với tình cảnh hiện tại những kẻ xung quanh đều cho rằng y không thể nào
thắng được nhưng bọn chúng đã quên mất một điều y đã từng là kẻ đạp lên
biết bao nhiêu tử thi để được ngày hôm nay huy hoàng.
Kinh ngưu gầm lên một tiếng rồi lao lên tấn công, Ba Ngải Tư cắm trường kiếm xuống đất, tay kết ấn tạo ra một đại trận pháp khiến tất cả những kẻ
chứng kiến không khỏi há hốc mồm kinh ngạc. Cơ thể y bắt đầu xuất hiện
những đường văn kỳ lạ khiến Điền Khách liền ra lệnh cho Thanh Trúc dừng
trận đấu lại nhưng nàng vì không chịu nổi áp lực mà ngất đi.
Một đạo quang bao trùm cả đấu trường khiến ai cũng chói cả mắt. Khương
Thiết Quản tạo một kết giới chữa trị bao lấy cả ba người, Lục Đình Kiêu
vận linh lực vào cơ thể Thanh Trúc bình ổn hỗn loạn bên trong. Bọn họ
thật không ngờ là một kẻ phách tiên cốt ma như Ba Ngải Tư lại có thể thi triển một trận pháp gây ra phản phệ với Ma tộc như vậy. Thế này khác gì giết y chứ?
Ánh sáng biến mất, để lại chính là hình cảnh Ba Ngải Tư không một vết xước, còn con linh thú Thương Khải Kinh Ngưu lại không may mắn thế mà bị một
bóng đen cắn nuốt làm chất dinh dưỡng cho y. Cảnh này khiến Điền Khách
nhất thời không biết nói thế nào mà chỉ im lặng truyền âm cho Khương
Thiết Quản thay thế Thanh Trúc làm trọng tài, về những chuyện sau đó thì cứ mặc kệ.
Ba Ngải Tư nhận ra kẻ nào cũng nhìn y bằng loại ảnh mắt đủ màu sắc nhưng
nửa điểm cũng không có lấy làm cảm xúc chiến thắng nào. Nói thật thì
trận pháp nãy y thi triển có tính diệt tà ma rất lớn nhưng mà dựa vào y
là một kẻ phách tiên cốt ma nên ảnh hưởng với y không có quá lớn. Dù nói cơ thế y là Ma tộc nhưng cũng không hoàn toàn là Ma tộc nữa mà nó giống như bán long bán ma gần giống Vương Giả Chi Vương Điền Khách là một bản lang bán quỷ.
Khương Thiết Quản nhanh chóng định thần lại, hô lớn: "Ba Ngải Tư thắng!"
Tiếng này vừa dứt cũng chẳng có ai reo hò hay mỉa mai gì y cả nên Ba Ngải Tư
rút trường kiếm đang cắm xuống đất, nhanh chóng rời đi. Mọi chuyện cứ
bình lặng trôi qua là đủ.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của y, Điền Khách ngồi trên cao không khỏi chán
ghét tên thích làm liều như y. Hắn sống đến từng tuổi này rồi không ngờ
được lại chứng kiến cảnh tượng có một không hai như thế. Mà cũng phải
thôi, Vạn Tự Lưu đã nói với hắn là vì Ba Ngải Tư là giọt máu duy nhất
của Tinh La Quang Minh Thánh Hoàng Đức Mẫu để lại nên sẽ ảnh hưởng tính
cách của bà ấy vài phần. Ừ, hắn thấy cái tính đó không khác Thánh Hoàng
Đức Mẫu Ba Tư Ngạn và Tùy Duyệt Đế Quân Lăng Túc không nói không rằng là đã làm chuyện hết sức ngu ngốc cho người khác xem.