Trong tuần trăng mật kéo dài một tháng, Thẩm Thần Uyên thật sự đã dẫn
Kiều An đi du lịch khắp nơi trên thế giới, bọn họ đến được sông băng,
nhìn thấy sa mạc, băng qua thảo nguyên.
Tư Kỷ đi chơi nguyên một
tháng, cả người đều hơi rám nắng, y nằm trên người Nghiêm Thuật cảm
thán: “Cuộc sống không còn gì để tiếc nuối nữa rồi.”
Thẩm Thần
Uyên ở bên cạnh tình cờ nghe thấy được, hắn cười nói: “Thật không? Vậy
sau khi trở về, dù cho mỗi ngày đều phải tăng ca cũng sẽ không phàn
nàn?”
“Vãi chưởng!” Cả người Tư Kỷ bị dọa sợ, nhìn Thẩm Thần Uyên với vẻ mặt đầy trách móc: “Thẩm tổng, tại sao ngài lại làm vậy chứ,
ngài không thể tồi tệ như thế được, hai người vừa mới đi hưởng tuần
trăng mật xong, sao không ở nhà với An An của ngài mà lại tới công ty để làm cái gì!”
Thẩm Thần Uyên còn chưa kịp đáp, Kiều An đang ôm
cánh tay của hắn đã nhanh chóng bênh vực: “Thần Uyên không phải trai
tồi, anh ấy đang kiếm tiền nuôi em!”
Nói xong, cậu mới cảm thấy có hơi sai sai, vội vàng sửa lại: “Là kiếm tiền nuôi gia đình!”
“Tôi hiểu tôi hiểu,” Tư Kỷ lại nằm xuống trên người Nghiêm Thuật một lần
nữa, y nhướng mày trả lời: “Trong nhà Thẩm tổng chỉ có mình cậu, đương
nhiên nuôi gia đình cũng chính là nuôi cậu rồi ~ Cậu chính là gia đình
của Thẩm tổng ~”
Kiều An nói không lại nên chỉ mím môi, đỏ mặt trốn sau lưng Thẩm Thần Uyên.
Thẩm Thần Uyên vươn tay nắm lấy bàn tay của nhóc đối tượng, hắn an ủi nhéo
nhéo móng vuốt của cậu, sau đó giải thích với hai người Nghiêm Thuật:
“Tôi định rời khỏi Thẩm gia, sau khi trở về nước sẽ thành lập công ty
của riêng mình, hai người còn muốn theo tôi không?”
Nghiêm Thuật
và Tư Kỷ cùng nhìn nhau, cả hai đều đã biết được đáp án của người đối
diện. Nhìn dáng vẻ trưởng thành của Thẩm Thần Uyên hiện giờ, Tư Kỷ cười
nói: “Vậy nhờ Thẩm tổng tiếp tục chỉ bảo chúng tôi, hơn nữa tôi cũng
muốn tăng thêm tiền lương.”
“Vậy thì cần phải xem biểu hiện của cậu, nếu như cậu dám chơi game trong giờ làm việc……”
“…… Ngài vô tình ngài lạnh nhạt!”
Khi một tháng đã kết thúc, hai người lần đầu tiên được đi du lịch vẫn còn
chưa đã thèm. Khi Thẩm Thần Uyên đang cân nhắc xem có nên ở lại chơi
thêm mấy ngày nữa hay không, lại đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ
Thẩm Nam.
“Anh à, Cố Thành, Cố Thành gạt em, anh ấy đã có vị hôn thê rồi!”
Giọng mũi của Thẩm Nam vang lên, Thẩm Thần Uyên nhớ lại cốt truyện tương ứng.
Cố Thành đóng giả thân phận để yêu đương với Thẩm Nam, nhưng lại bị vị hôn thê mà trong nhà đơn phương sắp xếp cho hắn ta phát hiện được, vị hôn
thê ấy cũng không nói mấy câu nặng nề hay gay gắt gì để đe dọa Thẩm Nam, cô chỉ hẹn Thẩm Nam ra nói chuyện, sau đó nửa thật nửa giả kể rất nhiều chuyện, chẳng hạn như cô với Cố Thành đã có mối quan hệ rất tốt từ thời thơ ấu, hay là nói rằng mình thật sự vô cùng thích Cố Thành.
Cậu thiếu gia đơn thuần thiện lương cảm thấy tội lỗi của mình không thể tha thứ được, cùng ngày hôm ấy, cậu ta đã gửi tin nhắn nói muốn chia tay
với Cố Thành. Cố Thành hỏi lý do thì Thẩm Nam chỉ nói là bọn họ không
hợp nhau, cứ như vậy mà hai người đã xảy ra mâu thuẫn.
Vào lúc
này, Thẩm Thần Uyên nhân cơ hội an ủi Thẩm Nam, lại “Bất cẩn” làm rơi
điện thoại của đối phương, khiến tất cả các tin nhắn của Cố Thành đều bị chặn lại hết, từ ấy cả hai đã hoàn toàn cắt đứt liên lạc với nhau.
Sau đó Cố Thành phát hiện được sự thật, hắn ta lập tức giải quyết vấn đề
liên hôn, do không liên lạc được với Thẩm Nam nên hắn ta đã phát điên
lên, đi thẳng đến Thẩm gia để tìm người. Đây là cuộc gặp gỡ chính thức
đầu tiên giữa Cố Thành và Thẩm Thần Uyên, mà cũng nhờ cuộc gặp gỡ này mà mối quan hệ của Cố Thành và Thẩm Nam được hâm nóng đáng kể.
Thẩm Nam ở đầu dây bên kia vẫn còn đang khóc lóc giải thích những chuyện đã
xảy ra, Kiều An cũng tò mò ghé vào bên cạnh Thẩm Thần Uyên để nghe, sau
khi nghe xong, cậu bèn trợn to mắt, phẫn nộ nói: “Em trai, đây là trai
đểu đó, chúng ta đừng để ý tới anh ta nữa!”
Nghe thấy Kiều An nói vậy, tâm trạng của Thẩm Nam cũng tốt hơn một chút, nhưng vẫn rất khổ
sở: “Hic, nhưng, nhưng mà em vẫn không nỡ chị dâu ơi.”
Thẩm Thần
Uyên ôm lấy nhóc đối tượng đang thò qua đây, cọ vào đôi má mềm mại của
đối phương, đột nhiên cảm thấy trong lòng mình rất sảng khoái. Không
biết Thẩm Nam đã chia tay với Cố Thành hay chưa, hắn cũng không hề có
chút đồng cảm nào, thậm chí lại còn khá hả hê, nói thẳng với Thẩm Nam:
“Em nên chia tay đi.”
Thẩm Thần Uyên nheo mắt, tiếp tục nói:
“Tiểu Nam, còn nhiều đứa con trai tốt như vậy, chứ không phải chỉ có một mình Cố Thành, sau này anh sẽ giới thiệu cho em một người khác tốt
hơn.”
Kiều An cũng gật đầu phụ họa: “Đúng đúng, nên tìm một người tốt hơn!”
Thẩm Nam ở đầu dây bên kia nghe thấy hai người an ủi mình, tâm trạng của cậu ta cũng đã khá hơn nhiều, trả lời với một giọng điệu rất kiên định:
“Vâng ạ, vậy em sẽ chia tay với anh ấy ngay đây!”
Nói xong, Thẩm Nam lập tức cúp máy.
Bởi vì chuyện của Thẩm Nam nên Kiều An có chút lo lắng, mà Thẩm Thần Uyên
cũng muốn xem trò vui. Vì thế hai người không ở lại nữa mà trở về theo
đúng kế hoạch ban đầu.
Dù sao tương lai vẫn còn dài, bọn họ có rất nhiều thời gian để có thể ở bên nhau.
_____
Tuy là rời đi một tháng, nhưng do có dì Vương chăm lo nên căn biệt thự vẫn
sạch sẽ ngăn nắp như cũ, đám gà con vịt con cũng được nuôi béo lên một
vòng.
Đại Hoàng và Tiểu Hoàng thì càng hơn thế nữa, cả hai đứa
đều tròn vo, vừa nhìn thấy hai người Thẩm Thần Uyên vào nhà, chúng đã
nhanh chân lao đến, cọ vào chủ nhân này một cái, cũng cọ vào chủ nhân
kia một cái, cái đuôi nhỏ vẫy vẫy liên tục.
Vuốt ve hai cục bông ở cửa một hồi, sau đó Kiều An thay dép lê vào, chạy hai ba bước tới chỗ
sô pha, nhảy lên rồi “Đập” người mình xuống đó, chiếc sô pha có độ đàn
hồi tốt hơi nảy lên một chút, sau đó nửa người cậu đều lún xuống phía
dưới.
Thoải mái thả lỏng cơ thể, Kiều An không nhịn được lăn vài vòng trên sô pha.
Mặc dù đi du lịch rất vui, nhưng ở nhà vẫn là thoải mái nhất!
Thẩm Thần Uyên buồn cười nhìn quả bóng trên sô pha, rồi lại nhìn vali trong
tay mình, bước chân hắn ngừng lại, sau đó dứt khoát để chiếc vali ở cửa, bản thân mình cũng nằm lên sô pha với cậu.
Kiều An chủ động lăn vào trong lòng Thẩm Thần Uyên, hai chân cậu thành thạo kẹp lấy một chân của đối phương.
Tư thế này khiến Thẩm Thần Uyên hơi dừng lại một chút, nhưng khi phát hiện ra Kiều An đã ở trong lòng mình nhắm hai mắt lại, hắn đành bất lực thở
dài.
Nhóc xấu xa, đêm nay tôi sẽ phạt em.
Bọn họ vừa xuống máy bay, lại ngồi trên xe thêm một tiếng nên cả hai đều đã sớm mệt lả.
Máy điều hòa vẫn đang bật, ngủ trong phòng khách cũng không lo bị cảm,
nhưng để cho chắc chắn, Thẩm Thần Uyên vẫn lấy cái chăn trên sô pha lại
để đắp, ôm Kiều An trong lòng mình rồi bắt đầu nghỉ ngơi.
Sau khi dì Vương dọn dẹp xong lầu hai thì đi xuống, lại nhìn thấy cảnh tượng hai người đang ôm nhau ngủ trên sô pha.
Tuổi trẻ thật cuồng nhiệt, dì Vương xúc động, trong lòng cũng thôi thúc muốn tìm đi tình yêu thứ hai. Hiện giờ con gái bà đã thi đậu vào một trường
đại học danh tiếng, bà cũng có một khoản tiền tiết kiệm kha khá, có lẽ
đã đến lúc phải quên đi những chuyện đã qua và bắt đầu một cuộc sống mới rồi.
Nghĩ vậy, bà lấy điện thoại ra, cẩn thận xem kỹ những hình
ảnh và các lời giới thiệu được gửi trên WeChat, đó là đối tượng xem mắt
mà con gái đã đề cử cho bà.
_____
Vì để không đánh thức
hai người, dì Vương ôm hai con chó con ra sân sau. Đến trưa, bà đoán
chừng đã đến giờ, sau đó lại đi vào bếp bắt đầu nấu cơm.
Chẳng
bao lâu sau, Kiều An ngửi thấy mùi thơm nên bị đói tỉnh. Thấy Thẩm Thần
Uyên vẫn đang ngủ, cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang say giấc của
đối phương một hồi lâu, càng nhìn càng thấy ngài Thẩm của cậu là người
đẹp nhất thế giới này.
Kiều An bị sắc đẹp mê hoặc, cậu đỏ ửng đôi tai, lén lút hôn Thẩm Thần Uyên một cái.
Bọn họ kết hôn rồi, hơn nữa cả hai cũng đã hôn nhau rất nhiều lần. Vì thế
Kiều An cây ngay không sợ chết đứng, bèn hôn hắn thêm cái nữa.
…… Lại hôn một cái.
Thẩm Thần Uyên “Vẫn chưa tỉnh” cảm thấy mình vẫn còn có thể ngủ thêm một lát.
_____
Sau đó, Thẩm Thần Uyên đem những thứ mà hắn đã chuẩn bị lúc trước nhằm
chiếm đoạt Thẩm thị ra, lấy nó để trao đổi với Thẩm Giả, từ đây rời khỏi Thẩm gia.
Hệ thống nhìn cảnh này, cảm thấy tim mình có chút đau:【 Huhuhu, tôi đã mất mấy đêm mới chuẩn bị xong đó. 】
【 Học được cách buông xuống mới biết được cách cầm lên, nếu đã muốn đoạn
tuyệt, vậy thì phải làm cho triệt để. Ngươi nhìn thử xem nhiệm vụ có
tăng lên không? 】
【 Tăng 10% lận! 】Hệ thống chọc chọc bảng nhiệm vụ, lập tức cảm thấy mình đã ổn trở lại.
Mà Thẩm Thần Uyên - người đã thất nghiệp, không còn gì ngoài một đống tiền và hai nhân viên, cũng bắt đầu gây dựng lại sự nghiệp từ hai bàn tay
trắng.
Trong khoảng thời gian này, Thẩm Nam đang chiến tranh lạnh với Cố Thành, vì để trốn đối phương, cậu ta đã xách vali đến biệt thự
của Thẩm Thần Uyên.
Thẩm Thần Uyên quyết định cưu mang đối
phương, trước khi thành lập công ty mới, hắn còn chu đáo đề xuất Thẩm
Nam nên tắt điện thoại và đi chơi vài ngày.
Một tuần sau, Cố Thành đến đây tìm hắn.
“Đại ca Thẩm…… Em muốn đón Tiểu Nam về.” Bởi vì đây là anh trai của đối
phương, Cố Thành vốn có tài ăn nói giờ đây cũng hơi căng thẳng khi gặp
phụ huynh, mất một lúc lâu hắn ta mới rặn ra được một câu khô khan như
vậy.
Thẩm Thần Uyên rất hứng thú nhìn dáng vẻ căng thẳng của “Tình địch” trước
đây của mình, giọng nói không nhanh không chậm: “Đại thiếu gia của Cố
gia, Cố Thành?…… Nhưng Tiểu Nam nói với tôi rằng bạn trai của em ấy chỉ
là một diễn viên nhỏ thôi mà?”
Cố Thành âm thầm lặng lẽ lau mồ
hôi lạnh trong tay, trả lời: “Sau này em sẽ giải thích với Tiểu Nam, hy
vọng đại ca có thể giúp em giữ bí mật.”
Thẩm Thần Uyên không tỏ
rõ ý kiến gì, đồng ý danh xưng đại ca này, hắn vươn tay lấy một tập văn
kiện ra: “Đúng lúc tôi còn thiếu một người đầu tư……”
Nói đến đây Cố Thành cũng đã hiểu rõ, hắn ta nhìn lướt qua văn kiện một lần, sau đó ký tên mình vào một cách nhanh gọn lẹ.
Sau khi lừa người một phen, tâm trạng Thẩm Thần Uyên rất tốt, nói với hệ
thống trong lòng:【 Tôi cảm thấy có lẽ tôi vẫn còn chịu ảnh hưởng của ý
thức thế giới. 】
【 Sao vậy ký chủ? 】
【 Nhìn thấy Cố Thành chịu ấm ức, tôi vô cùng sảng khoái. 】
Hệ thống nghiêm túc nhìn thanh tiến độ, khó hiểu nói:【 Nhưng mà tiến độ đâu có thay đổi đâu nhỉ……】
【 Ừm, bởi vì tôi đang gạt hệ thống mà. 】
Hệ thống:…… Ký chủ, ngài có biết ngài OOC rồi không QAQ!
_____
Sau khi dẫn dụ Cố Thành vào tròng, Thẩm Thần Uyên ôm Kiều An ngồi trên sô
pha, trong tay còn xé một bịch khoai tây lát ra, vừa ăn vừa thưởng thức
một màn hiểu lầm đầy máu chó.
“An An nhìn xem, nếu như có người
lạ nào nói với em những câu như thế này, em tuyệt đối đừng nên suy nghĩ
vớ vẩn, có bất cứ chuyện gì thì đều có thể hỏi tôi, tôi sẽ nói cho em
hết.”
“Vâng!” Kiều An nghĩ đến cảnh tượng mình và Thẩm Thần Uyên
chiến tranh lạnh với nhau, lập tức vô cùng sợ hãi, cậu ôm lấy cánh tay
của Thẩm Thần Uyên, nghiêm túc nói: “Em nhất định sẽ không bị lừa đâu!”
_____
Hoa sen nở rộ, mùa hè đã tới.
Thẩm Giả thấy Thẩm Thần Uyên thật sự không trở về Thẩm thị, mặt mày đen
thui: “Nó thật sự nghĩ mình là người tai to mặt lớn gì à? Không có Thẩm
gia chống lưng, để xem nó có thể làm ra được trò trống nào không!”
Tuy nhiên, ông không đợi được Thẩm Thần Uyên trở về xin tha, mà lại nhận
được tin đối phương tuyên bố với công chúng rằng đã thành lập một công
ty riêng. Điều này cũng có nghĩa là Thẩm Thần Uyên thật sự không còn
quan hệ gì với Thẩm gia.
Hơn nữa không bao lâu sau, công ty riêng của Thẩm Thần Uyên - Tài chính Thần An đã lọt vào tầm mắt của công
chúng. Do có Cố gia làm hậu thuẫn, không một ai dám động đến công ty, vì thế nó đã phát triển rất nhanh chóng.
Nhiều ngày sau, Thẩm Thần
Uyên lại trở về Thẩm gia một chuyến. Thẩm Giả thấy hắn thì vẫn cố gắng
giữ sĩ diện của bản thân, giọng điệu miễn cưỡng: “Tiểu Nam có quan hệ
không tệ với anh, anh đi khuyên nhủ nó chia tay với đứa diễn viên nhỏ bé kia đi!”
Đúng lúc này, trên tầng hai vang lên giọng nói kích
động của Thẩm Nam, trong đó còn mang theo sự phẫn nộ: “Con sẽ không chia tay với anh ấy! Diễn viên nhỏ bé thì sao chứ, con chỉ thích Cố Thành
thôi!”
“Con cũng không muốn đi xem mắt! Con vẫn còn rất trẻ, con
sẽ không đi, anh của con đã 24 tuổi, nhưng trước đó ba mẹ cũng có kêu
anh ấy đi xem mắt đâu!”
Thẩm Thần Uyên nằm không cũng trúng đạn,
hắn lặng lẽ sờ chiếc nhẫn trên tay mình, sau đó lấy ra tư liệu đã được
chuẩn bị sẵn từ trước, đưa cho Thẩm Giả.
Thẩm Giả khó hiểu nhìn
thoáng qua, nhưng rất nhanh sau đó ông đã hết sức kinh ngạc trừng lớn
hai mắt: “Con trai cả của tập đoàn Cố thị tên là Cố Thành…… Chính là Cố
Thành mà Tiểu Nam nói đến ư?”
Thông tin của Cố Thành từ nhỏ đã
được bảo mật rất kĩ, tuy rằng địa vị của Thẩm gia không tồi, nhưng lại
không thể nào so với một gia tộc có danh tiếng lâu đời như Cố gia được,
từ trước tới giờ hoàn toàn không hề nghe ngóng được chút thông tin bí ẩn gì.
Thẩm Thần Uyên đáp lại, thừa nhận thân phận của đối phương.
Nếu thật sự chỉ là một ngôi sao nhỏ nhoi, tất nhiên Thẩm Giả sẽ không đồng
ý, nhưng nếu đối phương là người thừa kế của Cố gia…… Chẳng trách Thẩm
Thần Uyên lại được Cố gia hỗ trợ. Thẩm Giả biết được chân tướng, sắc mặt của ông rất phức tạp, không nói lời nào.
Thấy vấn đề đã được
giải quyết, Thẩm Thần Uyên cũng không nói thêm gì nữa, hắn xoay người
rời khỏi Thẩm gia. Còn về phần sau khi Thẩm Nam biết được thân phận thật sự của Cố Thành, sau đó hai người lại náo loạn mâu thuẫn gì đó, chuyện
đó cũng không hề liên quan tới hắn.
Hắn không định can thiệp vào quá nhiều, đây là tất cả những gì hắn có thể làm rồi.
Cuối cùng hai người này có thể đến được với nhau hay không, là hoàn toàn phụ thuộc vào chính bọn họ.
_____
Sau khi công ty đi vào quỹ đạo, Thẩm Thần Uyên nhìn Kiều An mỗi ngày đều ở
trong nhà ăn no rồi ngủ, hắn cũng bắt đầu cân nhắc xem có nên tìm cho
nhóc đối tượng chút việc để làm hay không.
Từ khi hắn bắt đầu bận rộn, lịch dạy học cho Kiều An cũng dần bị tụt lại. Thẩm Thần Uyên lấy
điện thoại ra để tra thông tin của các gia sư, hệ thống để ý thấy vậy,
nó lập tức nhảy ra:【 Ký chủ! Để tôi để tôi! Tôi có thể dạy An An! 】
Nó sẽ không bao giờ làm thuê cho ký chủ nữa, mệt chết hệ thống, tiến độ nhiệm vụ chậm lại thì sao chứ, nó cũng muốn làm cá mặn!
Vì để “Trả ơn” hệ thống, Thẩm Thần Uyên đã chủ động đảm nhận nhiệm vụ
chính thứ ba, đó cũng là nhiệm vụ khó nhất, đồng thời còn phát huy hết
công năng trợ giúp của hệ thống —— thế nên máy chủ của công ty bọn họ
chưa từng bị sập lần nào.
Nghĩ đến năng lực học tập và nghiên cứu xuất sắc của hệ thống, Thẩm Thần
Uyên cũng không thấy có gì không ổn, hắn bèn đồng ý: “Vậy vất vả cho
ngươi rồi.”
【 không sao không sao, không vất vả! 】
Một tháng sau.
Vào tối nọ, trong một buổi tập luyện có lợi cho sức khỏe thể chất lẫn tinh thần.
Kiều An ôm chặt lấy cổ của Thẩm Thần Uyên với đôi mắt đỏ hoe, giọng nói khàn khàn trông vô cùng đáng thương: “Thần Uyên, em không muốn học bài, môn
toán thật sự rất khó.”
“Cả tiếng anh nữa, em không hiểu gì hết.”
“Còn có hoá, vật lí, lịch sử, chính trị, địa lý, tại sao em phải học nhiều thứ như vậy chứ.”
Trong lúc Thẩm Thần Uyên dạy, hắn vẫn luôn rất nhân nhượng cậu, nội dung dạy
cũng không quá nhiều, nhưng từ sau khi hệ thống lên đảm nhiệm, cuối cùng cậu mới ý thức được việc học khó như thế nào, người có trí nhớ và khả
năng hiểu biết đều kém như Kiều An đã lập tức ỉu xìu.
“Ông xã ~ phu quân ~ tướng công ~ anh yêu ~”
Trong mấy chuyện này, Thẩm Thần Uyên gần như không tài nào chịu được Kiều An
làm nũng giống vậy, trong một giây xúc động nên đã lỡ đồng ý.
Mãi đến khi xong xuôi cả rồi, Thẩm Thần Uyên lúc này mới tỉnh táo lại, hắn
cảm thấy có hơi hối hận. Nhưng nhìn người đang ngủ trong vòng tay mình,
hắn lại mềm lòng.
Cuối cùng, Thẩm Thần Uyên vẫn là người dạy Kiều An học xong hết chương trình trung học phổ thông, ít nhất cũng đã lấy
được tấm bằng tốt nghiệp cấp ba, không còn là nhóc mù chữ từ cổ đại đến
nữa rồi.
_____
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm Thần Uyên: Hôm nay chúng ta sẽ học một vài cấu trúc viết văn trong tiếng Anh, Nowadays, thereisoftenalackof……
Kiều An (làm việc riêng): Giọng nói của ngài Thẩm thật là dễ nghe.
Thẩm Thần Uyên: Nhìn này, đây là bản đồ phân bố dòng hải lưu……
Kiều An (tiếp tục làm việc riêng): Bàn tay của ngài Thẩm thật là đẹp.
Thẩm Thần Uyên: Tiết này chúng ta sẽ học dãy số……
Kiều An (không tập trung): Ngài Thẩm thật là đẹp trai.
Thẩm Thần Uyên: Nhìn vào phân tích chịu lực của chúng, kết hợp với định luật bảo toàn năng lượng……
Kiều An:…… Thật ra thì có lẽ ngài Thẩm cũng không đẹp trai cho lắm qwq