Lạc Tư Thần bay tới bên cạnh huynh đệ của mình, Nghê Hiên thở phào " Đại sư huynh, cuối cùng huynh cũng tới rồi".
Lạc Tư Thần phát ra một luồng linh lực mạnh mẽ đánh bay đệ tử Ngũ Hành Tông đang bao vây tứ phía, bọn họ đau đớn hô lên.
Tùy Kiệt đi lên phía trước đối diện với Lạc Tư Thần, khí thế khi nãy nếu
hắn không nhầm thì Lạc Tư Thần hình như đã đạt tới trúc cơ cảnh đỉnh
phong, làm sao có thể? chẳng lẽ trong mấy ngày này hắn gặp được cơ duyên nào sao? Trong mắt Tùy Kiệt hiện lên tia ghen ghét " Một ngươi thì làm
được gì? bọn chúng đều bị bọn ta đả thương mất năng lực chiến đấu rồi".
" Ai bảo ngươi là ta chỉ có một mình?" Lạc Tư Thần nhếch môi cười, nét tà mị khiến cho những người khác cảm thấy lo lắng. Sau lưng y đột nhiên
xuất hiện thêm ba người, một thiếu niên lục y và hai nam nhân phân biệt
mặc bạch y và hắc y.
Đây chính là bạch xà, hắc xà và Tiểu Đằng Xà hóa thành hình người nhờ hấp thu linh khí của Lạc Tư Thần. Tiểu Đằng Xà sớm đã đi theo Lạc Tư Thần nhưng còn bạch xà và hắc xà vốn mang ơn của
y, lại cảm thấy vô cùng có lôi vì đã đẩy Lạc Tư Thần vào hiểm cảnh, bọn
nó tình nguyên cùng Lạc Tư Thần ký khế ước, trở thành trợ thủ của Lạc Tư Thần.
Linh thú cùng tu luyện giả ký khế ước sẽ tạo ra một không
gian liên kết đặc biệt, linh thú sẽ sống trong vùng không gian này, mỗi
khi chủ nhân yêu cầu liền phải xuất hiện. Lạc Tư Thần vốn không thích
chuyện này nhưng hai con rắn kia cứ quấn lấy y đòi đi theo nên đành phải chấp nhận, tuy nhiên nếu có ngày bọn họ đổi ý, muốn rời đi thì y cũng
sẵn lòng hủy bỏ khế ước, hoàn toàn không ép buộc. Tiểu Đằng Xà tuy không cùng Lạc Tư Thần ký khế ước nhưng nó có thể biến thành vòng tay của y.
Tùy Kiệt nhìn thấy ba người lạ đột nhiên xuất hiện thì vô cùng kinh ngạc,
bình thường chỉ có thể triệu hồi ra linh thú, nhưng Lạc Tư Thần lại
triệu hồi ra người, vậy chỉ có thể là... Tùy Kiệt không muốn tin vào suy nghĩ của bản thân, với tu vi của Lạc Tư Thần làm sao có thể ký khế ước
với linh thú đã hóa hình người được, chưa tính chuyện linh thú hóa người rất mạnh, bọn chúng còn rất kiêu kỳ, nếu không phải là linh thú tự
nguyện thì không thể nào ký khế ước với chúng được.
Không cần Lạc Tư Thần động tay, ba người trợ thủ cũng đã thừa khả năng đánh bại đám người Ngũ Hành Tông rồi.
Có không ít đệ tử của môn phái khác núp gần đây quan sát, mang tâm tư chờ
hai bên kiệt sức sẽ nhảy vào ăn hôi nhưng không ngờ là Lạc Tư Thần này
lại tung ra nhiều lá bài tẩy như vậy.
Cùng một đẳng cấp nhưng Lạc
Tư Thần có thể cảm nhận được tu vi của Tùy Kiệt là giả, không biết hắn
làm cách nào thoát chết vào hôm đó lại còn tìm được cách tăng lên tu vi
kỳ lạ như vậy, nhưng xem ra chi dù y không ra tay thì hắn cũng không
sống được lâu nữa bởi Lạc Tư Thần cảm nhận được trong người Tùy Kiệt có
một luồng ma khí đang ăn mòn linh hồn hắn. Mà nhắc tới linh hồn, Lạc Tư
Thần nhớ tới Thực Hồn Quỷ Vương, bí cảnh vẫn chưa mở lại lần nữa nên
chắc chắn tên đó vẫn còn lởn vởn đâu đó ở đây.
Tùy Kiệt không ngờ
tới ba người trợ thủ của Lạc Tư Thần có thực lực kinh khủng như vậy,
chưa tới một phút toàn bộ đệ tử Ngũ Hành Tông đều đã bị đánh bại, bản
thân hắn thì bị dây leo gai của Tiểu Đằng Xà quấn lấy không cách nào
thoát được.
Lạc Tư Thần đi tới nhìn hắn đầy thách thức " Đã biết
thế nào là cách biệt thực lực tuyệt đối chưa?", y dùng chính cấu của Tùy Kiệt để đáp trả lại cho hắn.
Lạc Tư Thần đưa một ngón tay lên hút lấy luồng ma khí trong người Tùy Kiệt ra rồi ghét bỏ mà làm nó tan
biến. Tùy Kiệt ngay lúc đó cả người liền khô quắt lại như một ông cụ
già, tu vi cũng từ trúc cơ cảnh đỉnh phong giảm dần xuống trúc cơ sơ kỳ
rồi tiếp tục giảm xuống tới luyện khí kỳ tầng 9.
Toàn bộ người
chứng kiến đều kinh ngạc nhìn sự biến hóa của Tùy Kiệt. Lạc Tư Thần lên
tiếng nói " Đây mới là thực lực thật sự của ngươi ha?".
Đệ tử Linh Quan Thượng Môn đã hồi phục lại một chút, bọn họ lập tức lao tới khống
chế hết đám đệ tử Ngũ Hành Tông trả thù. Đây có lẽ lần đầu tiên trong
lịch sử đại hội môn phái mà Ngũ Hành Tông toàn quân bị diệt.
Trên
đỉnh núi trung tâm, đột nhiên có chấn động phát ra, trên bầu trời xuất
hiện một vết nứt nhỏ. Thực Hồn Quỷ Vương xuất hiện trên không trung, hắn dùng một trận pháp cổ xưa muốn phá đi thiên đạo của bí cảnh này. Hắn
biết Lạc Tư Thần đã mạnh lên, vậy nên hắn chỉ còn cách này để quay về
thực lực ban đầu, chỉ khi đó hắn mới có thể đánh bại Lạc Tư Thần và
chiếm lấy linh hồn của y mà thôi.
Trên bầu trời, các đám mây bị
nhiễm thành huyết sắc quỷ dị, linh hồn của những đệ tử Ngũ Hành Tông vừa mất mạng khi nãy bị hút lên không trung bị Thực Hồn Quỷ Vương hút lấy.
Nghê Hiên sốt sắng nói " Bí cảnh còn mấy ngày nữa mới mở ra, nếu nơi này bị
sụp đổ vậy thì chúng ta sẽ bị mắc kẹt ở nơi này mãi mãi".
Mặt đất rung chấn tạo ra những vết nứt nguy hiểm, toàn bộ đệ tử các môn phái để phi kiếm để bay lên không trung.
Thực Hồn Quỷ Vương ánh mắt đỏ ngầu điên cuồng nhìn bọn họ, không chỉ hút
linh hồn của người chết mà trong số các đệ tử, những người tu vi yếu hơn đều cảm giác linh hồn của bản thân như đang bị rút ra khỏi cơ thể.
Thực Hồn Quỷ Vương chú ý tới bên cạnh Lạc Tư Thần, hắn nhìn Nghê Hiên cười
khà khà nói " Tốt quá, nơi nhỏ bé này vậy mà một lúc xuất hiện hai thần
hồn", nếu hắn thành công nuốt lấy hai thần hồn này vậy thì chức vị Ma
tôn mới chắc chắn sẽ thuộc về hắn.
Nghê Hiên cảm thấy có thứ gì đó đang muốn kéo linh hồn của y ra ngoài, y cố gắng bình tâm không để bị
thao túng. Vết nứt trên trời rộng ra, tu vi của Thực Hồn Quỷ Vương cũng
tăng lên tới nguyên anh cảnh.
Lúc này có không ít đệ tử đã bị hút
hồn ra bên ngoài, Nghê Hiên cũng không chịu nổi nữa, linh hồn y một nửa
đã thoát khỏi cơ thể, Lạc Tư Thần cũng đang chống lại sức mạnh của hắn.
Thực Hồn Quỷ Vương biết lúc này khó để ra tay với Lạc Tư Thần nên hắn dồn
mọi sự tập trung lên Nghê Hiên. Linh hồn Nghê Hiên bị kéo chỉ còn lại
một chút dính lại cơ thể. Lạc Tư Thần không ngờ tên kia lại ra một chiêu này, y muốn tới giúp nhưng không kịp rồi, Đông Phương Danh lực bất tòng tâm, chính y cũng đang trong tình trạng tương tự, chỉ biết trách bản
thân quá yếu đuối, không bảo vệ được người quan trọng.
Ngàn cân
treo sợi tóc, ngay lúc linh hồn Nghê Hiên hoàn toàn bị kéo ra thì đột
nhiên linh hồn y hóa thành một con phượng hoàng lửa màu tím khổng lồ,
phượng hoàng rít lên một tiếng khiến trời long đất lở, đến cả Thực Hồn
Quỷ Vương cũng phải lùi lại một bước.
Hỏa phượng hoàng này sau đó
lại bị hút trở lại cơ thể của Nghê Hiên, coi như một lời cảnh cáo tới
người dám đụng tới linh hồn của nó.
Nghê Hiên tỉnh táo lại, y vẫn
nhớ rõ chuyện vừa nãy khi linh hồn rời khỏi thể xác, quá bất ngờ, không
tin nổi bản thân vậy mà lại là hóa thân của phượng hoàng. Bên trong túi
trữ vật của y có rung động, trường tiên xuất hiện, cả thân nó sáng rực
lên như đã thức tỉnh hoàn toàn, mang theo ngọn lửa màu tím hung hãn.
Nghê Hiên thử tạo ra ngọn lửa trên tay, ấy vậy mà cũng hóa thành ngọn
lửa màu tím sẫm " Đây là sao?".
Nếu y nhớ không nhầm thì linh hồn
phượng hoàng chả bản thân cũng có màu sắc tương tự, xem ra là do linh
hồn bị ép thức tỉnh nên xảy ra chuyện kỳ lạ này.
Nhờ có phượng hoàng đánh lui Thực Hồn Quỷ Vương mà những đệ tử còn lại cũng thoát khỏi ma trảo bị hút mất linh hồn.
Lạc Tư Thần hô lên " Mọi người mau lùi lại, hắn nhắm tới ta, để ta đối phó
với hắn là được". Nghe vậy, đám đệ tử phía sau lập tức rời đi thật
nhanh.
Nghê Hiên lo lắng không chịu rời đi " Một mình huynh làm
sao đối phó được với hắn, để ta cùng ở lại đi". Đông Phương Danh cũng
bất chấp không rời đi.
Lạc Tư Thần sốt sắng nói " Không được, hắn
nhắm vào thần hồn của đệ, đệ cần phải tránh đi thật xa", Lạc Tư Thần ra
dấu hiệu mắt với Đông Phương Danh, y biết Đông Phương Danh nhất định sẽ
lựa chọn bảo hộ Nghê Hiên.
Đông Phương Danh lập tức khống chế
Nghê Hiên rời đi. Lạc Tư Thần quay lại đối mặt với Thực Hồn Quỷ Vương,
tà áo y bay lên, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.