Vốn tưởng hắn sẽ nổi điên rồi gào thét sau khi nghe thấy em gái tỏ tình
với người thương nhưng giây sau sắc mặt của tam hoàng tử đã thay đổi,
chân mày không còn nhíu chặt mà thay vào đó là một nụ cười đầy tự tin.
Xích Diễm nhếch một bên mày, tiến đến. Cứ tưởng hắn sẽ tách cả hai người ra
nhưng hắn chỉ khoanh tay trước ngực, bộ dạng như đang hóng kịch hay nhìn về phía cô gái đang lúng túng vì chưa hiểu rõ tình huống.
Hắn
chỉ nhìn mà chẳng nói gì khiến cho phần tự tin trong lòng Xích Hương
Hương dâng cao hơn bao giờ hết, nhìn về phía Tiểu Hắc rồi thổ lộ:
" Ta thực sự rất thích ngươi. À không, em thực sự thích anh lắm, từ lúc
anh cứu em thì em đã bị đổ gục rồi, chỉ cần anh đồng ý thì dù có ra sao
em cũng sẽ thuyết phục mẫu phi cho phép mình kết hôn".
" Công... công chúa...".
" Em biết anh có tình cảm với anh trai, nhưng thực sự cả hai người không có tương lai đâu...".
Tiếp theo câu nói đó, trong đầu cô vang lên tiếng ong ong đinh tai, Tiểu Hắc không tài nào nghe nỗi những câu phía sau thập tam công chúa muốn nói
là gì. Lúc này mới sực nhớ bản thân đang cải nam trang.
Cũng tại
cái tên chết tiệt kia khiến cho cô quên mất, hơn nữa phần lớn là do khi ở Đế Quốc cô tiếp xúc với phái nữ dù có ân cần thì họ cũng chỉ xem cô như một đứa em trai mà đối đãi, khiến cho Tiểu Hắc quên đi việc đến nơi này phải giữ khoảng cách.
" Công chúa, tôi... tôi và cô thực sự không thể được".
" Sao lại không, anh luôn quan tâm cho em. Những lúc đến dinh thự chơi
còn luyến tiếc không muốn về, nếu như không thích thì sao lại hành xử
như thế?".
Thì cũng tại vì cô muốn trốn hắn chứ còn sao nữa?!
Tiểu Hắc lúng túng liếm liếm môi:
" Tôi thực sự không có, đối tốt với người chẳng qua là vì...".
" Vì tốt tính chứ còn sao nữa~" - Người đàn ông lúc này không đứng xem kịch nữa mà vui vẻ lên tiếng.
Cô xoay sang lườm hắn đang mỉm cười, Xích Hương Hương cũng nhìn sang rồi lại khó tin nhìn về phía cô:
" Không phải, cử chỉ đó rõ ràng là rơi vào lưới tình".
" Em nên dẹp ngay cái ý tưởng đó đi, vì anh sẽ không giao người này cho
bất cứ ai đâu" - Xích Diễm trong phút chốc kéo cô vào trong lòng của
mình khiến cho Tiểu Hắc không đề phòng bị hắn ôm lấy.
" Hai người không đến được với nhau, sao huynh lại...".
" Nam và nam không thể vậy thì nữ với nữ có thể sao?" - Gương mặt người
đàn ông tràn đầy tự tin nhìn về phía em gái của mình, mang một nét mặt
vô cùng khoái chí và khiêu khích, hắn tiếp tục nói:
" Ta không có sở thích đè một tên đàn ông hôi hám".
Xích Hương Hương nghe thấy lời của hắn nói thì cứng đờ, tiếp đó có chút
không đứng vững chao đảo lui về sau vài bước rồi trưng ra gương mặt kinh ngạc nhìn về phía hắn đang dui đầu vào mái tóc cô, Xích Hương Hương cố
hít thật sâu để bản thân trở nên bình tĩnh, chỉ hy vọng vừa nãy là do
bản thân nghe nhầm, hoặc là do đang hiểu sai ý.
" Hả, huynh... nói gì...".
Người đàn ông mặc cho cô gái trong lòng đang đấm vào lồng ngực kháng cự cử
chỉ âu yếm của mình, nhìn về phía hoàng muội sắp không vượt qua được cú
sốc đầu đời rồi tiếp tục nói:
" Tiểu Hắc là nữ".
Giờ đây
trong đầu của thập tam công chúa vang lên tiếng sét đì đùng, dường như
không muốn chấp nhận sự thật, cố ý hướng mắt về phía Tiểu Hắc rồi run
rẩy hỏi:. truyen bjyx
" Việc này... là giả đúng không?".
Tiểu Hắc lẳng lặng cúi đầu, có chút ái ngại mà đáp:
" Xin lỗi vì đã giấu cô, nhưng không phải do tôi cố ý đâu".
Xích Hương Hương nước mắt rơi đầy trên gương mặt, bộ dạng vô cùng đáng
thương, không còn tràn đầy tự tin như trước đó, cô đưa tay lau vội gương mặt ướt đẫm rồi chạy vụt đi.
" Tôi đi trước".
Tiểu Hắc
không đuổi theo, hắn lại càng không, ngược lại còn thoải mái thở ra một
hơi dài như thể trút bỏ được gánh nặng trong lòng. Dù sao thì chuyện này về lâu về dài cũng không che giấu được, mà hắn cũng chẳng muốn giấu.
Hắn không muốn bị đồn là tên điên biến thái thích đè đàn ông đâu nha.
Tiểu Hắc xoay sang căm tức nhìn hắn:
" Tại sao lại nói với cô ấy?".
" Vậy em muốn đợi nó rước em về dinh à".
"...........".
Người đàn ông vươn vai một cái rồi xoay người đi ra ngoài, trước khi đi còn không quên nói thêm: