Tiếng rên rỉ nấc nghẹn cùng với âm thanh trầm đục mờ ám giữa hai người vang dội khắp phòng tắm rộng lớn,
tiếng va chạm xác thịt dồn dập đến mức chói tai,hơi thở dường như hoà
làm một xen lẫn vào đó là âm thanh nức nở không thành tiếng của Kì Dĩ
Ninh.
“Dược… Dược …”
Kì Dĩ Ninh khóc nấc lên gọi tên Vũ Thần Dược , tiếng gọi trong trẻo nhiễm
mùi vị ái tình mà trầm mê truyền đến tai anh, anh càng điên cuồng muốn
cô nhiều hơn nữa. Không phải chê anh yếu sinh lí sao , mới đó mà đã
không chịu nổi ?
Vũ Thần Dược
không quan tâm Kì Dĩ Ninh khóc lóc xin tha ra sao . Trong đầu anh chỉ
còn có một ý nghĩ duy nhất là phải trừng phạt cô gái này, vĩnh viễn cũng không thể tìm thấy người đàn ông khác.
Mới thoáng nghỉ đến việc cô đi tìm đàn ông , nằm dưới thân ai đó , mặc cho
tên đó đụng chạm khắp thân thể , để tên đó thấy được đang vẻ mê người
này của cô là Vũ Thần Dược đã muốn tức điên lên rồi , chỉ hận không thể
giết chết tên đó , kéo cô lại khảm cô vào vào thân thể anh chỉ có Vũ
Thần Dược hắn mới có cơ hội làm thế
Càng nghĩ đến càng khó chịu , động tác trên người càng điên cuồng hơn . Hơi
thở mỗi lúc một nặng nề , nóng rực phả vào hõm cổ của Kì Dĩ Ninh . Hương thơm mê người nữ tính vương vấn nơi đồng mũi . CỈ hận không thể chìm
đắm mãi bên trong . Hôn dọc theo đường xương quai xanh , Vũ Thần Dược
cắn nhẹ lên cổ Kì Dĩ Ninh một dấu đỏ ửng , mút một hơi thật dài .
Kì Dĩ Ninh bị Vũ Thần Dược gặm cắn , thở dốc một hơi , đầu cô ong ong mơ
màng khẽ ngẩng đầu ngửa cổ ra phía sau . Động tác giao hợp của hai người vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại , cảm giác như rớt xuống 18 tầng địa ngục vậy . Từng mạch máu như căng tràn Lan tỏa khắp người , môi hé mở thở
gấp gáp . Cả cơ thể bị đâm xuyên đến mức rã rời mất đi không chế . Mệt
đến mức hai tay run rẩy chỉ biết ôm chặt lấy hông Vũ Thần Dược cũng
không chịu nổi theo từng cú thúc mạnh của anh .
Bên trong Kì Dĩ Ninh như có muôn vàn chiếc miệng nhỏ, mỗi lần tiến vào đều
hút chặt lấy anh không buông, rút ra đều cảm nhận được cơ khoái lạc đã
dâng lên đỉnh cao. Mũi chân Kì Dĩ Ninh căng ra hết mức , khoái cảm bùng
lên cả đỉnh đầu .
Khi cơ thể
bắt đầu căng cứng, sự co thắt bên trong cơ thể Kì Dĩ Ninh ngày một mãnh
liệt, anh cũng không kiềm chế mà giải phóng toàn bộ tinh hoa vào tận sâu bên trong cô. Hai tay ôm chặt lấy eo cô chặt chẽ không một kẽ hở.
Cả hai thở dốc một hơi, mồ hôi nhễ nhại khắp gương mặt cùng cơ thể đầy
nhớp nháp. Cô khó khăn hít một hơi thật sâu, nhắm nghiền đôi mắt tận
hưởng sự ấm nóng từ bên trong mình. Mệt quá , như vậy là xong rồi đúng
không .
“Thả em xuống…”
Giọng cô trầm trầm, ngày thường la hét khản đau cả họng cũng không nghĩ được
cô sẽ mang chất giọng gợi dục như thế này… Kì Dĩ Ninh cũng không rảnh
hơi mà để ý đến điều này.
“Sao? Đút cho ăn no rồi lại tiếp tục câu dẫn anh tiếp? Chê anh nhỏ yếu sinh
lí nhưng miệng lại la hét không ngừng . Dĩ Ninh , em đừng nghĩ chỉ lần
này là xong!”
Dứt lời, Vũ Thần
Dược bế cả người cô lên, vẫn còn giữ nguyên tư thế cũ mà đi ra khỏi
phòng tắm, đến thẳng giường ném cô xuống còn mình thì đè lên người cô .
“Thần Dược … anh còn…”
“Chẳng phải chê tôi năm giây ?Chóng mắt lên xem Tôi chơi em năm tiếng!”
Cả người cô đổ ập xuống chiếc giường màu đen tuyền, thân thể cô trắng nõn
càng khiến nó trở nên nổi bật hơn trong mắt của anh. Thân thể khẽ cựa
quậy đang muốn trốn tức khắc liền bị Vũ Thần Dược kéo lại .
Vũ Thần Dược nuốt khan, đúng là Kì Dĩ Ninh muốn lấy mạng anh!
Anh để cô nằm ngửa lại, kéo một chân cô đặt lên vai, Kì Dĩ Ninh khó chịu
chau mày, một chân bị anh giữ trên vai giãy giụa thế nào cũng không
thả,tức giận cô dùng chân còn lại cong lên đạp vào lồng ngực của anh,
trừng mắt khóc lóc.
“Cho em nghỉ ngơi… mẹ nó hu hu…”
“Cụ nhà anh thả em ra , muốn ngủ ..”
“Muộn rồi.”
Chỉ muốn chọc anh một chút thôi mà.Nói rồi anh bắt lấy chân còn lại choàng
ngang eo mình, hông bắt đầu luận động từ chậm đến nhanh, từ nhẹ nhàng
đến mạnh mẽ. Từ khắp người Kì Dĩ Ninh , không một chỗ nào là anh buông
tha.
Chắc chắn không phải năm
giây, nhưng cũng chưa ngừng lại ở mức năm tiếng. Cô chỉ đùa một chút
thôi mà, có cần phải trâu bò vậy không.
Cứ thế suốt đêm, Kì Dĩ Ninh bị anh lật hết vị trí này đến vị trí khác, từ
kiểu này đến kiểu khác. Thanh âm trong căn phòng cứ văng vẳng mãi không
dứt. Đến khi cô mệt đến mức không nói được nữa , tưởng chừng như sắp
ngất tới nơi , anh vẫn lăn cô thêm mấy lần nữa .