Hứa Di thấy mẹ mình tức giận như thế trong lòng có chút lo sợ nhưng trong đôi đồng tử ấy lại hiện lên tia giảo hoạt hiếm thấy.
Hứa Di nhìn xung quanh người nhà mình một lần sắc mặt đau khổ giải thích.
" Nhà chỉ có một mình con mà thôi, mọi người muốn con rơi vào hang cọp
mới thấy tốt hay sao chứ ? Cái tên Lạc Tu Minh kia rất là điên cuồng và
độc ác, cô gái bên cạnh đã bị hắn ép điên rồi, nếu con còn ở đó với danh phận là vợ còn không phải thảm rồi hay sao chứ ?"
Nghe lời giải
thích kèm theo sắc mặt khó coi kia của Hứa Di mọi người không có nghi
ngờ gì về lời của cô nói cả. Đương nhiên với quyền lực của nhà họ Hứa
thì tìm hiểu một số việc nhỏ của nhà họ Lạc cũng rất là dễ dàng nên từ
khi Hứa Di gả vào Lạc gia mọi người có nghe đến chuyện này.
Bàn
đầu mấy người này cũng rất là tức giận khi Lạc Tu Minh vừa mới cưới con
gái của mình lại đưa người phụ nữ khác về nhà, lại còn có con riêng nữa
chứ. Nhưng sau khi nghe được tin tức và bản tính hung ác kia của Lạc Tu
Minh thì mấy người cũng thầm cảm thán Hứa Di rất có phúc khi có người
thế thân.
Tuy rất là đồng tình với lời giải thích của Hứa Di nhưng Hứa Nhiên Khánh vẫn không vui khi thấy cô cùng người con trai không có
tương lai gì này.
Vậy nên Hứa Nhiên Khánh nghiêm túc nói.
"
Vậy việc đó liên quan gì đến việc con ở cùng cậu con trai không có tiền
đồ này ? Nhìn dáng vẽ về ngoài cũng khá ưa nhìn đấy nhưng biết là người
ta thích con, hay là thích tiền của nhà họ Hứa đây chứ ?"
" Ba
này, sao có thể nói như thế được chứ ? Có phải ba muốn con gái phải gả
đi đến nhà người khác chịu khổ mới vui hay không ? Nếu con gả đi rồi sau này ai sẽ chăm sóc cho ba mẹ và bà được cơ chứ ?"
Thấy cháu gái
mình nghiêm túc như thế Từ Mộng liền đưa ánh mắt nhìn về Minh Triết một
lúc lâu rồi lại dừng trên người cháu gái của mình ôn hòa hỏi.
"
Cháu gái, con và cậu này yêu thương nhau thật lòng hay sao ? Hai đứa đã
đến mức quan hệ nào rồi, có dự tính kết hôn hay không ?"
" Thình..Thịch.."
Trái tim nhỏ nhắn của Hứa Di bất giác đập loạn nhịp vì câu hỏi này của bà mình bời vì hàm ý của câu nói này có
phải là đồng ý hay không ? Nếu như thế thì còn gì tốt bằng cơ chứ ? "
Mà ánh mắt của Hứa Nhiên Khánh và Nhan Tĩnh châm chú nhìn vào mẹ của mình muốn xem dụng ý trong câu nói đó vậy.
Hứa Di đưa ánh mắt ra nhìn Minh Triết rồi chớp nhẹ như ra hiệu cho Minh
Triết làm việc vậy, Minh Triết hiểu ý liền hướng ánh mắt về phía mọi
người lễ phép nói.
" Tuy cháu biết thân phận của mình không xứng
với Di Di, nhưng dù gì đi nữa thì cháu và cô ấy cũng yêu thương nhau
thật lòng. Mong mọi người thương cho hạnh phúc của em ấy tác thành cho
con và Di Di ạ."
" Thịch..Thịch..."
Tuy biết là diễn trò
nhưng nhìn vào ánh mắt và khuôn mặt chân thành của Minh Triết trái tim
nhỏ của Hứa Di như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực vậy, cô đưa ánh mắt trong sáng xinh đẹp như những vì sao lấp lánh trên trời cao nhìn về Minh
Triết tán thưởng.
Mà Từ Mộng cũng đủ kinh nghiệm để nhận biết được đâu là lời nói dối lòng hay là thật ý, trên miệng bà bất giác nở một nụ cười uy nghiêm nhìn về phía Hứa Di và Minh Triết nói.
" Nếu cậu
yêu thương con bé thật lòng thì sau thì nếu có sinh con trai đứa đầu
tiên phải dùng họ Hứa, nếu sinh thêm vài đứa nữa thì có thể lấy họ của
cậu như thế nào ? Nếu đồng ý thì hai đứa có thể đăng ký kết hôn."