Sau khi học chữ xong, mọi người đi về phòng mình nghỉ ngơi, riêng Tần Minh nán lại.
Nhất Long ôn tồn : " Con còn có chuyện gì thắc mắc sao?".
Tần Minh thật thà cúi đầu " thưa sư tôn, con có chuyện muốn trình bày với
sư tôn, đệ tử xin lỗi vì đã làm phiền thời gian tu luyện và nghỉ ngơi
của sư tôn."
Nhất Long thấy Tần Minh tỏ vẻ nghiêm trọng nên cũng chăm chú lắng nghe Tần Minh : " Con hãy từ từ mà kể vi sư sẽ lắng nghe.".
Tần Minh đem hết những chuyện của mình từ khi nhặt được quả trứng trong bí
cảnh đến việc rùa nhỏ bị đám người Đoàn Chí Hùng giết chết đến chuyện
linh hồn rùa nhỏ ký khế ước hồn và đang ở trong thức hải của Tần Minh
đều kể hết cho Nhất Long nghe.
Nhất Long kinh ngạc suy nghĩ " Yêu thú tự nguyện ký khế ước hồn, còn có thể
nói chuyện với ký chủ!? Chắc có lẽ khi còn trong trứng, máu Tần Minh
dính lên quả trứng nên đã ký ước chủ tớ khi đó.
Chính vì vậy khi chết có thể tự lập khế ước hồn cưỡng ép Tần Minh từ người
phàm có thể tu luyện, và khi đó yêu hồn của con rùa nhỏ đã ở trong Tần
Minh.
Khi Tần Minh tấn thăng tụ khí cảnh, mở thức hải nên linh hồn của rùa nhỏ mới di chuyển đến thức
hải, nói đúng ra, từ khi Tần Minh có thể tu luyện, trên mình Tần Minh đã có chân khí, dưới Tụ Khí cảnh không ai có thể đã thương được Tần Minh.
Còn về chuyện có thể nói chuyện với ký chủ thì phải nghiêng cứu thêm.".
Nghĩ đến đây Nhất Long thông suốt rất nhiều mọi việc từ khi gặp Tần Minh đến giờ :"Ta hiểu rồi, con về tu luyện để thức hải mau chóng lớn mạnh, khi
đó ta sẽ vào thức hải của con xem xem như thế nào.".
Nhất Long suy nghĩ : " Mỗi tu sĩ bình thường thì chỉ có thể cưỡng ép ký khế
ước hồn với một yêu thú, còn về yêu thú tự nguyện ký khế ước hồn thì rất hiếm gặp, không biết có thể ký khế ước với hồn thú khác không? Nếu như
có thể, Tần Minh tương lai ít nhất cũng là một trong những người có
tiếng nói nhất ở Hạo Khí Đại Lục, có điều chuyện này vẫn nên không để
nhiều người biết.". Nhất Long 2 mắt khẽ nhắm.
Tần Minh cúi đầu chào tạm biệt lão sư và về phòng ngồi nhập định.
Một lần nữa Tần Minh tiến vào thức hải gặp rùa nhỏ.
Cả 2 đùa giỡn với nhau xong Tần Minh nói : " À rùa nhỏ, gần đây ta theo sư phụ, sư phụ còn dạy ta chữ, bây giờ cũng biết chút đỉnh, ta muốn đặt
tên cho đệ để dễ gọi hơn, ý đệ thế nào?"
" Đặt tên cho đệ sao? " Rùa nhỏ vui mừng " được được, đệ rất muốn có tên."
Tần Minh vừa nghĩ vừa nói " ta xem đệ là người thân, là bảo bối của ta, khi phát hiện ra đệ, đệ nằm trong chiếc rương giống như bảo vật, vậy ta gọi đệ là Bảo Bảo, đệ thấy sao?"
" Bảo Bảo " rất hay, đệ rất thích, cảm ơn ca ca, ta từ nay có tên rồi,
tên ta là Bảo Bảo, hahaha!". Rùa nhỏ phấn khích chạy vòng vòng cười nói.
Rùa nhỏ đột nhiên sực nhớ : " Đúng rồi ca ca, đệ cũng có món quà cho ca ca.".
" Quà cho ta?" Tần Minh hiếu kỳ.
" Ca Ca vận khí lực thử xem." Rùa nhỏ thần bí.
Tần Minh nghe theo, vận khí lực lên người, một luồng khí mạnh mẽ áp chế xuống khiến giường ngủ của Tần Minh đổ sập.
Tần Minh tỉnh dậy kinh ngạc, chuyện gì vậy? Sau khi dọn dẹp lại, Tần Minh lại tiến vào thức hải. Rùa con đã chờ sẵn :
" Ca ca, bây giờ ca ca có thể sử dụng bí kỹ của đệ rồi, chiêu vừa rồi là
Giới Vực Trọng Lực, hiện tại ca ca chỉ có thể nâng và hạ trọng lực xung
quanh bán kính 1 lên xuống 4 lần thôi, nhưng khi ca ca mạnh, có thể sự
dụng trọng lực lên xuống 10 lần thậm chí trăm lần, còn có thể xa hơn cả
chục mét thậm chí trăm mét. Khi đó ca ca là thiên hạ vô địch, hahaha.".
Tần Minh bỗng nhiên gõ vào đầu rùa nhỏ " này thì vô địch.".
Rùa nhỏ oan ức " sao ca ca đánh ta"
Tần Minh tỏ vẻ tức gận " ai bảo đệ không nói trước, giờ làm giường của ta sập như vậy rồi ta ngử ở đâu?"
Rùa nhỏ lè lưỡi sờ đầu " đệ chưa nghĩ tới."
2 người cười vui vẻ. Tần Minh trong thức hải cũng ngồi xuống luyện công nạp khí, rùa nhỏ nằm tựa đầu vào đùi Tần Minh.
Sáng hôm sau, Tần Minh thức rất sớm đi tìm Nhất Long để kể về tuyệt kỹ Giới
Vực Trọng Lực của rùa nhỏ. Chuyện này khiến Nhất Long rất ngạc nhiên.
" Lĩnh Vực là tuyệt kỹ của siêu cấp cường giả, khi chuyển khai Lĩnh Vực, tất cả những người trong phạm vi lĩnh vực đều chịu ảnh hưởng hoặc điều
khiển của người sử dụng tuyệt kỹ, mà Giới Vực lại là tuyệt kỹ cao cấp
hơn Lĩnh Vực vì nó có thể sử dụng với chu vi cực rộng, có thể nói Lĩnh
vực là tuyệt kỹ cường đại, còn giới vực là siêu cấp tuyệt kỹ.
Với tu vi hiện tại, dưới cảnh giới Đã Sơn Tần Minh là vô địch, ngay cả Đã Sơn cảnh cũng rất khó làm nguy hiểm đến Tần Minh".
" Con hãy sử dụng giới vực với ta". Nhất Long nói với Tần Minh.
Tần Minh do dự rồi ra chiêu. Nhất Long kinh ngạc lần nữa " trọng lực này
tuy hơi yếu nhưng có thể dễ dàng khiến tu sĩ tụ khí cảnh hít thở không
thông, bước tới là cả một vấn đề. Tần Minh này quả là quái vật, ta rất
hiếu kỳ về con rùa nhỏ đó rồi.".
Nhất Long nghiêm mặt dặn Tần Minh : " Chuyện này và tuyệt kỹ này con không
nên kể cho ai nghe hoặc sử dụng với ai, ngay cả Xuân Tử và Nhất Sinh, ít nhất hãy cố giấu đến khi con trở thành cường giả có sức mạnh nắm giữ
quốc gia, nếu không sẽ có rất nhiều phiền phức đến với con, ngay cả vi
sư cũng không thể bảo vệ con.".
Tần Minh kinh ngạc về những lời Nhất Minh nói nhưng vẫn nghe theo.
Nhất Long nói tiếp " Con hãy thử sử dụng giới vực lên chính bản thân của
mình xem, nếu được thì khi tu luyện và luyện võ, con hãy sử dụng lên
chính bản thân mình, một là tập luyện thể lực, hai là giúp con tu luyện
khí lực, rất giúp ích cho con.".
Tần Minh nghe theo, sử dụng giới vực lên mình quả nhiên là được.
" Rất Tốt, vi sư sẽ làm cho con một chiếc giường đặc biệt để con tu
luyện, và đây là 10 bình tụ khí đan, con mang theo mình, lúc tu luyện,
con xài tuyệt kỹ sẽ hao tổn khí lực, khi gần hết hãy uống một viên tụ
khí đan, khi hết nói với ta, ta sẽ đưa thêm, còn đây là 10 viên lam tinh thạch, con mang theo bên mình, muốn dùng để tu luyện hay mua đồ đều
được, sau này ta sẽ cho con đi làm nhiệm vụ để kiếm thêm tinh thạch.".
Tần Minh xúc động 2 tay nhận lấy và đưa vào nhẫn không gian.
Nhất Long qua phòng bếp làm điểm tâm, Tần Minh đi theo phụ giúp Nhất Long.
Đồ ăn vừa xong, Xuân Tử và Thiên Sinh cũng vừa đến phòng bếp, thấy Tần
Minh phụ Nhất Long làm điểm tâm, 2 người há miệng kinh ngạc.
4 thầy trò cùng nhau ăn điểm tâm. Bình minh cũng từ từ ló dạng, ánh sáng vô cùng đẹp đẽ, ấm áp.