Nhận thấy được sự thắc mắc của Châu Ý Như, cô liền giải thích:
“Thanh Vy vốn không phải là con ruột của cô chú Mặc, năm em ấy mười hai tuổi
thì được Mặc Gia nhận nuôi. Chuyện này không được công bố với giới
truyền thông vì sợ sẽ ảnh hưởng đến em ấy. Em nói với chị vì trước sau
gì chúng ta cũng là người một nhà mà.”
“Ra là vậy. Mà khoan,
e...em...nói gì vậy? Cái gì mà người nhà cơ chứ?”_Châu Ý Như hốt hoảng,
cô thật sự sợ cô gái tên Sở Sinh Trang này rồi đấy, nói câu nào cũng đều là gài người cả
Sau khi ba cô gái đã chọn xong trang phục thì đến cánh đàn ông, Sở Trác Tùng cố ý chọn loại vest trắng cùng màu với bộ
váy mà Châu Ý Như sẽ mặc trong tối nay. Tất cả cuối cùng đều đã chọn
được trang phục cho mình...
Tối đến tại khách sạn tráng lệ bậc
nhất thủ đô nơi diễn ra lễ khai mạc tuần lễ thời trang MK, các phóng
viên giới báo chí đã vây kín khu vực thảm đỏ. Sự kiện này không chỉ quy
tụ toàn bộ những ngôi sao hạng A trong giới giải trí mà còn có sự góp
mặt của những nhà tài phiệt lớn trong và ngoài nước. Tuy sức ảnh hưởng
của Mặc Gia trong nước đã không còn được như xưa nhưng trên thị trường
quốc tế thì ngày một lớn hơn, những ai muốn tiến ra nước ngoài thì Mặc
Gia là một sự lựa chọn rất tốt.
Từng chiếc xế hộp tiền tỉ lần lượt ra vào dừng trước thảm đỏ sang trọng lung linh ánh đèn, mỗi người bước
xuống đều mang thân phận hết sức cao quý. Sở Trác Tùng đã tìm mọi cách
cuối cùng cũng được đi chung xe với Châu Ý Như, cả hai bước xuống lập
tức thu hút mọi ánh đèn flash cùng với vô vàn những lời bàn tán về mối
quan hệ của cả hai.
Theo sau đó là xe của Sở Sinh Trang, đây có
lẽ là lần đầu tiên cô xuất hiện trước công chúng. Vệ sĩ mở cửa xe, cô
một mình bước xuống với bộ lễ phục màu xanh da trời phớt nhạt ôm trọn
lấy thân hình mảnh mai yêu kiều, mái tóc đen dài mềm mượt xõa ngang
lưng, gương mặt với những đường nét mềm mại được trang điểm nhẹ nhàng mà tinh tế. Cô mang nét đẹp quá đỗi dịu dàng của một người phụ nữ truyền
thống nhưng cũng pha chút hiện đại, quả thực là mẫu phụ nữ mà bao người
đàn ông muốn lấy làm vợ.
Đám phóng viên nhà báo tuy không biết
người trong xe là ai nhưng cũng đều bị vẻ ngoài của cô thu hút mà xách
máy ảnh lên ghi hình lại, miệng xì xào bàn tán không ngừng về thân phận
cũng như gia thế của cô.
Sở Sinh Trang mỉm cười nhẹ trước ống kính rồi bước đi trên thảm đỏ, đưa thiệp mời cho nhân viên ở đó rồi tiến ra
chỗ ký tên, ký tên mình xong cô trở vào bên trong nơi diễn ra buổi lễ.
Vừa vào đã trông thấy cảnh anh trai mình đang bị chị dâu tương lai cằn
nhằn, cô cũng chỉ biết lắc đầu cười đi đến chỗ đã được ban tổ chức sắp
xếp trước.
Ngồi được một lúc thì chiếc ghế bên cạnh cũng có người
tới, cô nhìn người đàn ông đó khẽ mỉm cười xã giao. Anh ta lập tức ngây
người trước nụ cười đó, trái tim bất giác đập mạnh hơn, ánh mắt không tự chủ được mà cứ mãi nhìn về một phía.
Cô đương nhiên cảm nhận được cái nhìn đó, thật sự có chút mất tự nhiên.
“Xin chào! Tôi là Hàn Dạ Nam. Không biết tôi có vinh dự được biết tên của cô không nhỉ?”
Sở Sinh Trang quay sang nhìn người đàn ông đó, nở nụ cười gượng gạo mà bắt tay với anh ta, chào hỏi:
“Chào anh Hàn, tôi tên Sở Sinh Trang. Rất vui được gặp anh.”
“Rất vui được gặp cô, Sở tiểu thư.”
Hàn Dạ Nam nở nụ cười lãng tử nhìn cô gái trước mặt, bàn tay luyến tiếc rời tay cô. Hắn ta tuy trước đây chưa từng gặp cô ngoài đời nhưng cũng có
thấy qua ảnh từ tay Mặc Thanh Vy, trong hình đã đẹp nhưng thật không ngờ ngoài đời cô còn đẹp hơn gấp vạn lần, nụ cười khi nãy quả thực đã đốn
gục trái tim anh ta rồi. Ngụy Thế Quân có một người phụ nữ đẹp như vậy ở bên cạnh mà lại không biết trân trọng, Hàn Dạ Nam anh ta có chút tiếc
thay a.
“Sở tiểu thư, cô đến đây một mình sao?”
“Đúng vậy.”
“Vậy là chúng ta có điểm chung rồi. Tôi chẳng quen ai ở đây cả, có gì hai chúng ta cùng trò chuyện.”
“Anh như vậy mà nói không quen ai sao? Thật khó tin nha!”_Sở Sinh Trang tỏ vẻ không tin, người đàn ông này dù nhìn thế nào cũng toát ra
vẻ đào hoa lãng tử, chắc chắn rất nhiều phụ nữ bám theo đi
Hàn Dạ
Nam không có ý định đáp lại thắc mắc của cô liền chuyển sang chủ đề
khác, chủ yếu là anh ta kiếm chuyện để hỏi còn cô chỉ trả lời cho phải
phép. Cả hai ngồi nói chuyện qua lại mà không hề để ý tới ánh mắt của
Mặc Thanh Vy ở hàng ghế phía đối diện đang nhìn chằm chằm vào.
Sở Sinh Trang, cô được lắm! Loại đàn ông nào cũng có thể quyến rũ được,
đúng là ăn tạp mà! Để tôi xem chút nữa cô có còn cười được hay
không?_Mặc Thanh Vy nghiến răng nghiến lợi trừng mắt lên nhìn cô
Đến khi bộ sưu tập mùa đông mới nhất của MK được lên sàn trình diễn thì cả
hai cũng ngừng cuộc trò chuyện lại, tập trung vào những người mẫu trên
sàn catwalk. Lần lượt từng người một sải bước trên sàn diễn rồi đến phần kết màn của vedette, nhà thiết kế hàng đầu MK bước ra sau cùng với toàn bộ những người mẫu đã tham gia trình diễn. Kết thúc phần ra mắt hoàn
hảo của bộ sưu tập mùa đông.
Sau màn trình diễn thời trang, các
khách mời tham dự buổi lễ sẽ được mời dùng bữa tối là tiệc buffet. Như
đã nói, Hàn Dạ Nam vẫn bám theo Sở Sinh Trang ra đến tận bữa ăn với lý
do là không quen ai nên muốn đi cùng cô cho đỡ lạc lõng. Vì anh ta lúc
nào cũng bám theo nên cô không tiện đến ăn uống nói chuyện cùng anh trai mình.
Còn Mặc Thanh Vy lại càng không dám lại gần cô bởi cô ta
sợ sẽ làm lộ mối quan hệ bất chính giữa hai người bọn họ, trước khi đến
đây Mặc Thanh Vy đã thống nhất với Hàn Dạ Nam là sẽ tỏ ra không quen
biết đối phương. Anh ta hiểu tình cảnh nên cũng đồng ý nhưng đương nhiên phải kèm theo điều kiện là mối làm ăn với MK...
Tiệc buffet diễn
ra, ai nấy đều tranh thủ đi tạo dựng mối quan hệ làm ăn với những ông
lớn bà lớn. Hàn Dạ Nam ban đầu còn cố tình đi theo cô ra đến tận bàn
tiệc nhưng sau đó liền bị mấy cô nàng tiểu thư tay không dính bụi bám
lấy.
Sở Sinh Trang đương nhiên vừa thoát được anh ta thì lại bị
mấy vị thiếu gia công tử đến bắt chuyện, bọn họ ngay từ khi cô bước vào
chính là bị mỹ nhân mê hoặc mà nguyện ý đi theo. Trước đây cô cũng đã
tham gia khá nhiều buổi tiệc như vậy trong quá trình làm việc ở Ngụy
Bắc, cảnh tượng trước mắt không phải chưa từng trải qua, hiện tại cũng
coi như là có kinh nghiệm trong mấy việc đối đáp với đám đàn ông háo sắc này đi.
Sau khi xử lý xong mấy tên phiền phức kia, cô kiếm một
chiếc bàn gần đó ngồi xuống nghỉ ngơi, tối nay đứng cũng lâu quá rồi.
Trong lúc di chuyển đến chiếc bàn, bất ngờ “Roẹttt” một tiếng lớn thu
hút sự chú ý của những người xung quanh, ai nấy đổ dồn ánh mắt về phía
Sở Sinh Trang.
Cô còn chưa kịp đặt đĩa thức ăn lên mặt bàn nữa,
cảm giác lành lạnh ở bên chân truyền tới, cô lập tức cúi xuống nhìn thấy một bên váy bị tuột chỉ, đường rách chạy dài từ vạt váy lên đến ngang
hông, nếu không cẩn thận mà bước tiếp có lẽ không tránh được việc bị lộ
những vị trí nhạy cảm...
Sở Sinh Trang hoảng hốt đặt vội đĩa thức ăn lên bàn, dùng tay túm giữ lấy hai vạt váy, cố kéo chúng lại với
nhau, vì là váy body nên việc này lại càng khó khăn hơn, vết rách vẫn
theo đà mà đứt chỉ như có ai cố tình kéo cho tuột ra.
Cánh mày râu được dịp rửa mắt bởi người đẹp, phụ nữ lại không ngừng dè bỉu chế diễu. Sở Sinh Trang cô lúc này thật sự hoảng, tình huống này quả thực cô chưa từng nghĩ tới, xung quanh còn biết bao nhiêu phóng viên báo chí, bọn họ đều hướng máy ảnh về phía cô.
Bất ngờ từ phía sau, một chiếc áo
khoác dạ dáng dài chùm lên người cô, còn chưa kịp định thần lại cả người đã bị nhấc bổng lên không trung.
“Yên lặng chút, tôi đưa em ra khỏi đây!”
Cô vốn định phản kháng nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của đối phương, cùng
giọng nói quá đỗi quen thuộc đó, bản thân không ngờ lại sinh ra loại cảm giác an tâm ấy...
Ngụy Thế Quân nhìn người con gái đã nằm yên
trong vòng tay mình, cô cúi thấp đầu dựa vào lồng ngực anh, cũng không
đáp lại lời anh vừa nói nhưng có thể hiểu là đang ngầm nghe theo. Hành
động dựa dẫm này quả thực khiến anh bất ngờ, cơn giận trong lòng cũng
nguôi ngoai đi rất nhiều.
Anh bế cô trên tay đi thẳng ra cửa lớn
rời khỏi bữa tiệc, Sở Trác Tùng cùng hai anh em nhà họ Mặc chạy tới đã
trông thấy hai người rời đi. Sở Trác Tùng định đuổi theo nhưng Mặc Kiều
Khâm đã ngăn lại, có những chuyện phải để người trong cuộc tự giải quyết với nhau, việc bọn họ cần làm bây giờ là điều tra xem ai là người đứng
đằng sau vụ việc vừa rồi. Sản phẩm đặt dưới thương hiệu MK không thể có
chuyện tự nhiên lại bị rách như vậy!