Diễm Tinh ngồi trong xe, quan sát hết diễn biến xảy ra bên ngoài. Nhì
đám người bị người của Death đánh cho bầm dập thì cô nhíu nhẹ mày. Đây
là vì cô đã quá đề cao gia tộc Lucas hay còn có vấn đề khác mà cô chưa
nghĩ tới. Vì sao gia tộc Lucas lại dễ đối phó hơn so với tưởng tượng của cô như vậy?
“Chủ mẫu, đã giải quyết xong rồi ạ.” Devil và Tiễu
Mỹ nãy giờ vẫn ngồi trên xe cùng cô, tọa trấn bên người Diễm Tinh để đảm bảo rằng cô sẽ không gặp phải vấn đề gì.
Diễm Tinh gật đầu: “Chúng ta cũng nên ra ngoài thôi.”
Sau đó cô vươn bàn tay trắng nõn ra mở cửa xe. Đôi con ngươi đen láy khẽ
đảo một vòng quanh những người đang nằm dưới đất. Bước chân cô nhẹ nhàng bước tới chiếc xe mà phu nhân Rishima đang ngồi.
“Rốt cuộc cô là ai?” Người đàn ông được xem là người dẫn đầu trong đó nhìn thấy Diễm
Tinh đi ra từ trong chiếc xe kia thì cau mày, cắn răng hỏi. Diễm Tinh
lần này đi là ngồi 1 trong những chiếc xe màu đen này, mà 10 chiếc xe
hoàn toàn giống nhau. Lại không biết đại biểu cho thân phận của người
nào. Mà hân ở đây đã lâu, lại không thấy có cô gái nào lại quyền lực tới như vậy.
“Chủ mẫu của chúng tôi!” Devil nhếch môi lên tiếng. Lúc này người đàn ông kia mới nhìn tới Devil, chủ…mẫu! Chủ mẫu của Death!
Đúng lúc này lại có một tốp người nữa chạy đến. Devil nhìn thấy đám người
này, thì nói với Diễm Tinh: “Diệp thiếu phái người tới đây ạ.”
Mà mấy người kia khi tới đây, nhìn thấy trên đất là một mảng hỗn độn thì
da đầu tê dại. Ai nói với bọn họ cần phải tới đây gấp để bảo vệ Triệu
tiểu thư đấy? Họ thấy cô ấy đâu giống với người cần phải họ tới bảo vệ
đâu.
Diễm Tinh nghe thấy là người của Diệp Vô Song, ánh mắt khác
lạ, nhìn người đi đầu trong đó hỏi: “Tần…lão đại có biết chuyện tôi tới
đây không?”
“Dạ, chúng tôi chỉ làm theo lời của Diệp thiếu, cũng không rõ lắm ạ.” Người đó cung kính trả lời Diễm Tinh.
“Vậy đi thôi, chúng ta mau tới chỗ thiếu gia của các anh!” Diễm Tinh gật đầu nhìn bọn họ sau đó mở cửa chiếc xe ô tô mà phu nhân Rishima còn đang
ngồi. Ngay lập tức một mùi máu tanh nồng ập vào mũi cô. Mặt Diễm Tinh
ngay lập tức trắng bệch, nhưng cô vẫn cắn răng ép xuống cảm giác buồn
nôn. Ở đây không ít người, lại không phải chỉ có mỗi người của Death.
Còn thêm cả người của Gavin Lucas trộn vào, họ còn tỉnh táo. Cô không
thể để những người này nắm được điểm yếu của cô.
“Phu nhân, cháu
đỡ người ra bên ngoài.” Diễm Tinh nín thở, cố gắng nói ra mấy chữ. Tiểu
Mỹ đi theo Diễm Tinh từ lâu, lúc vừa ghé vào đã hiểu ngay vì sao tiểu
thư nhà mình có phản ứng lạ. Cô nhanh chóng tiến lên, hơi kéo Diễm Tinh
nói: “Tiểu thư, để tôi đỡ phu nhân Rishima cho ạ.”
Diễm Tinh gật đầu, lùi ra bên ngoài, chân cô kiềm chế sự run rẩy, hơi dựa người vào ô tô để lấy tinh thần.
Devil cũng nhận ra điểm bất thường này của Diễm Tinh. Định tiến lên thì bị
ánh mắt của Diễm Tinh ép trở lại. Ý trong mắt cô là tôi không sao.
Tiểu Mỹ sau khi đỡ phu nhân Rishima ra bên ngoài, để bà ngồi lên xe lăn xong liền quay tới bên cạnh Diễm Tinh, như có như không mà đỡ lấy cô. Diễm
Tinh được Tiểu Mỹ đỡ, cuối cùng người cũng đứng thẳng lên, nói với
Devil: “Chúng ta đi.” Sau đó cô quay sang đám người của Diệp Vô Song:
“Các anh để một vài người ở đây dọn dẹp nơi này. Phải tuyệt đối đảm bảo
tin tức phu nhân Rishima đã được tôi đưa đi không lộ tới chỗ của Gavin
Lucas. Những người còn lại mau tới biệt thự Lucas!” Giọng nói ngọt ngào
nhưng lại lạnh lùng uy nghiêm, khiến bọn họ bất giác nghe lời.
Sau đó Diễm Tinh được Tiểu Mỹ đỡ lên xe, Devil cũng đẩy phu nhân Rishima lên xe cùng Diễm Tinh.
Phu nhân Rishima nhìn thấy gương mặt trắng bệch của cô, đến khi lên xe mới quan tâm hỏi: “Doris, cháu sao vậy? Lúc nãy…”
Bà không nói hết nhưng Diễm Tinh hiểu bà đang lo lắng khi nãy cô không cẩn thận khiến bản thân mình bị thương.
Diễm Tinh lắc đầu miễn cưỡng nói: “Cháu không sao. Phu nhân có sao không ạ? Bọn người đó có làm phu nhân bị thương không?”
“Ta không sao, chúng chỉ đánh thuốc mê ta thôi. Giờ cũng tỉnh táo hơn rồi.
Ngược lại là cháu, sao sắc mặt cháu so với người bị đánh thuốc là ta còn muốn xấu hơn một phần vậy?” Phu nhân Rishima vừa nói vừa đưa tay ra sờ
trán Diễm Tinh. Chưa sờ thì thôi, vừa sờ bà liền hốt hoảng: “Doris, cháu phát sốt rồi!”
Tiểu Mỹ và Devil bên trên nghe thấy câu này đồng loạt quay người xuống nhìn Diễm Tinh.
“Tiểu thư, người có cần…”
“Tôi không sao, chuyện hiện tại cấp bách hơn, chúng ta xử lý trước đã.” Diễm Tinh mỉm cười nói, rồi nhìn Devil ra hiệu cho hắn lái xe.
Phu
nhân Rishima không nói thì cô còn không sao, nhưng vừa nói Diễm Tinh đã
cảm thấy trong người mệt mỏi. Có lẽ là vì ngày hôm qua cô ngủ quên trong phòng làm việc cho nên mới bị cảm lạnh. Có điều hiện tại không phải lúc lo chuyện này.
Devil nghe vậy, lại nhìn sắc mặt Diễm Tinh sau đó nhanh chóng lái xe rời đi.
Biệt thự Lucas
Gavin Lucas ngồi dựa người ra đằng sau, cười đắc thắng: “Ngài David, ngài
đừng có bộ mặt như vậy, tôi chỉ muốn mời vợ ngài tới làm khách của tôi
thôi. Cũng không làm gì vợ ngài hết!”
“Lucas lão đại, tốt nhất
anh đừng làm chuyện gì không nên làm!” Ngài David nghiến răng nói. Ông
vừa nói xong, người của ông liền giương súng, mũi súng chĩa thẳng vào
người của Gavin Lucas.
Nhưng hắn một chút cũng không hoảng loại,
hai tay hắn tùy ý để trên thành ghế: “Ngài David, nếu ngài không muốn
chết chung với tôi, vậy thì tốt nhất ngài nên khuyên thuộc hạ của ngài
đừng nổ súng. Trong căn nhà này của tôi chứa đầy bom, chỉ cần một phát
súng chúng ta e rằng sẽ cùng nhau xuống mồ đó.”
“Thật sao?” Tần Phong ngồi một bên nhàn nhạt mở miệng.
“Nếu Tần thiếu không tin, vậy có thể thử xem.” Gavin Lucas vẻ mặt trêu tức nói.
“Ừ, đúng là tôi cũng muốn thử!” Tần Phong vừa dứt lời, Jason đã cầm khẩu
súng chĩa vào một trong những người đứng đằng sau Gavin Lucas, vẻ mặt
anh lạnh lùng không hề sợ hãi chuyện có khả năng căn biệt thự này sẽ
phát nổ.
Mà Gavin Lucas lại không thể bình tĩnh được như vậy.
Trong giây lát mặt hắn biến sắc, ánh mắt tăm tối: “Tần lão đại, anh
không cần dọa tôi. Anh định cùng tôi chết ở đây rồi bỏ cô vợ xinh đẹp
của mình ở nhà sao?” Ánh mắt hắn hiện lên vẻ gian tà. Nhưng Gavin Lucas
lại không thể biết được, khi hắn vẫn còn ngồi đây nói chuyện, người của
Death đã từng tầng xâm nhập vào bên trong. Đánh sập hết những bố trí của Gavin Lucas trong tòa biệt thự này. Đổi cách nói khác, hiện tại quyền
chủ động đang nằm trong tay của Tần Phong.
Tần Phong nheo mắt, ánh mắt hiện lên vẻ nguy hiểm: “Đừng nhắc tới vợ tôi bằng giọng điệu bẩn thỉu đấy!”
Tần Phong vừa dứt lời, mũi súng của Jason cũng chuyển hướng tới phía của Gavin Lucas. Ánh mắt anh lạnh lẽo.
Đúng lúc này, trong tai nghe của Jason nhận được một tin tức. Dù bên ngoài
không biểu hiện quá nhiều nhưng nếu để ý kỹ thì có thể thấy tay đang cầm súng của Jason run lên một chút. Anh vừa nghe thấy gì cơ? Không thấy
chủ mẫu đâu nữa!
Kiềm chế lại xúc động trong lòng, Jason làm như
vô ý nhìn Tần Phong, cân nhắc vài lượt, cuối cùng quyết định hiện tại
chưa nên nói cho lão đại. Nhỡ đâu chủ mẫu đi chơi cùng hai người bạn của mình chưa về, nếu nói với lão đại, khẳng định lão đại sẽ tức giận. Chờ
thêm một chút rồi tính. Nhưng anh vừa nghĩ vậy, bên tại lại vang lên một tin tức, tin sau chấn động hơn tin trước. Chủ mẫu lên chuyên cơ riêng
của lão đại bay tới New York rồi! Không một ai biết Jason bên này trong
nội tâm đang dậy sóng đến thế nào. Nghe đến đây, anh cũng đã hiểu được
phần nào câu chuyện. Nãy giờ Gavin Lucas để lộ ra việc hắn ta bắt phu
nhân Rishima tới đây. Chủ mẫu cũng “trùng hợp” tới đây. Vậy đến 90% hai
chuyện này có liên quan tới nhau.
Đúng lúc Jason đang định nói
cho Tần Phong biết chuyện thì bên ngoài tiếng xe vang lên. Gavin Lucas
nhếch môi: “Xem ra vị khách người của tôi cất công đi xa để mời cuối
cùng cũng tới rồi. Ngài David, ngài có muốn ra tiếp đón vị khách đó cùng tôi không?”
Bàn tay của David hiện tại đã nắm thành quyền, một
chút cũng không thả lỏng. Ngay lúc này, người của Death vốn từng bước
xâm nhập vào bên trong đã khống chế toàn bộ tòa lâu đài này cũng từ bốn
phương tám hướng tiến vào phòng khách. Gavin Lucas nhìn tình hình này,
rốt cuộc cũng không thể tiếp túc duy trì vẻ mẳn thản nhiên. Hắn nhìn Tần Phong ánh mắt mang theo chút thất thố cùng không thể tin.
“Hai
người đừng quên, phu nhân Rishima còn đang ở trong tay tôi!” Gavin Lucas lúc này chỉ có thể bám vào chuyện này để kéo dài thời gian.
“Cảm ơn Lucas lão đại đã mời tôi đến đây. Có điều về hình thức…haizzz khiến
tôi có hơi khó chịu nha!” Giọng nói của phu nhân Rishima từ bên ngoài
vọng vào. Sau đó mọi người đều nhìn thấy bà được người của Death đẩy
vào.
Ngài
David vừa nhìn thấy bà thì ngay lập tức đi tới nhìn bà một lượt từ trên
xuống dưới nói: “Em không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”
“Không sao, em chỉ bị đánh chút thuốc nên người mệt mỏi mà thôi.” Phu nhân
Rishima cười trấn an chồng. Rồi bà quay sang Gavin Lucas: “Tôi ở đây
rồi, không biết Gavin Lucas tìm tôi là có chuyện gì muốn nói vậy?”
Gavin Lucas nhìn chằm chằm phu nhân Rishiam, tay nắm thành quyền ánh mắt hằn
lên tơ máu. Nhưng chỉ chút sau hắn liền thả lỏng thân người cười nói:
“Nếu phu nhân đã ở lại đây, vậy thì cũng tốt. Các người có thể bồi tôi
một đoạn đường!” Hắn vừa dứt lời, cánh cửa lớn bên ngoài liền đóng lại,
tiếp đó là tiếng của bom hẹn giờ vang lên.
“Tần lão đại, tôi biết cánh cửa này để phá nó chỉ là chuyện đơn giản. Nhưng bom trong căn
phòng này để hẹn giờ chỉ có 10 phút, hiện tại tôi đã kích hoạt. Cho dù
anh phá cửa nhanh đến thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thoát
được…” Gavin Lucas chưa nói xong, mũi súng đen ngòm đã hướng lên đầu hắn ta.
Chỉ thấy Tần Phong vẫn bình tĩnh đứng đó, trong con ngươi
đen sâu thẳm của hắn không hề hiện lên một chút hoảng loạn nào. Trong
tay Tần Phong cầm súng, chĩa thẳng vào đầu Gavin Lucas: “Nếu Lucas lão
đại đã muốn chết, vậy tôi đây sẽ tiễn anh một đoạn!”
Gavin Lucas
cảm giác Tần Phong sẽ không bóp cò liền cười nói: “Nếu anh thật sự bắn,
vậy chúng ta phải cùng nhau xuống hoàng tuyền rồi.”
Tần Phong
nhếch môi, sau đó dưới ánh những ánh mắt của mọi người Tần Phong nhanh
như cắt bẻ cổ Gavin Lucas. Thật sự chính là bẻ gãy cổ Gavin Lucas. Thân
người Gavin Lucas cứng lại sau đó dần trượt xuống, mắt hắn vẫn trừng lớn như không tin vào những gì vừa xảy ra.
Ánh mắt Tần Phong lạnh
lẽo nhìn Gavin Lucas nằm bất động dưới sàn nhà. Lúc này, bên ngoài vang
lên tiếng cậy cửa. Sau đó tiếng mở cửa, một bóng dáng nhỏ xinh lao vào
lồng ngực Tần Phong. Sắc mặt cô gái trắng bệch, cả người run rẩy:
“Phong, mau…mau đi, trong này có bom. Còn…6 phút nữa thôi.”
Tần
Phong theo phản xạ ôm lấy cô gái trong lòng, trên gương mặt lộ vẻ bất
ngờ. Nhưng hắn biết lúc này không phải lúc để hỏi chuyện. Tần Phong
nhanh chóng bế Diễm Tinh lên sải bước ra bên ngoài, lãnh đạm ra lệnh:
“Rút!” Mà ngài David cũng cùng lúc đó ôm theo vợ mình ra bên ngoài.
Người của Death đã tập hợp bên ngoài từ sớm. Đoàn xe của Diệp Vô Song cũng đã vào vị trí. Hạo Hiên thì sớm rời khỏi chỗ này từ khi nãy. Chỉ chờ Tần
Phong, ngài David và những người hắn đưa vào bên trong ra ngoài mà thôi. Tần Phong bế Diễm Tinh tên xe của mình. Đoàn xe nhanh chóng lăn bánh,
khi ra khỏi cánh cửa bị Tần Phong cho nổ kia. Chỉ khoảng 2 phút sau cả
tòa biệt thự đó ngập trong tiếng nổ kinh người. Ánh lửa đỏ rực bùng lên
trong nắng hoàng hôn. Tạo lên khung cảnh vừa đẹp lại vừa kinh dị. Tiếng
thét của những người bên trong vọng ra. Diễm Tinh nhìn ánh lửa đằng xa
kia, tay vẫn bám chặt vạt áo của Tần Phong không buông. Cảm nhận được
vòng ôm ấm áp quen thuộc, cô mới buông lỏng tinh thần, rốt cuộc thiếp đi trong vòng tay và tiếng gọi gấp gáp của Tần Phong.