Giới Hạn Của Tình Yêu
Từ khi rời khỏi toà nhà , Thiên Sinh chính thức đưa Khương Đường về nhà
mình ở . Không những vậy hắn còn thành công lừa được Tiểu bạch thỏ ngốc
nghếch kí hợp đồng với hắn ngay trong đêm ..
“‘Em Kí vào đây đi .”
“Đây là gì ?”
“Là hợp đồng làm thư kí cho tôi “
“Làm thư kí cũng phải kí hợp đồng sao ?”
“Phải ?”
“Nhưng tôi không muốn kí ?”
“Em lừa tôi , nếu bây giờ không chịu kí sẽ bị cảnh sát bắt .?”
“Nhưng ..đây là hợp đồng gì cơ?”
“Hợp đồng làm thư kí cho tôi . Em bắt buổi phải kí , một khi đã kí vào đây
rồi , đến khi nào tôi đồng ý để em đi em mới được phép rời khỏi tôi,
hiểu chưa ?”
Sẽ không có chuyện hắn để tiểu bạch thỏ đi a. Tất cả chỉ vì muốn cô kí vào bản hợp đồng khế ước này của hắn mà thôi .
Nghe Thiên Sinh nói , Khương Đường không thèm đọc xem trong đó là gì mà trực tiếp kí vào luôn , có lẽ cô không biết . Ngay khi mình chạm bút kí ,
tên đại ác ma nọ nở một nụ cười vô cùng phấn khích..Cầm bản hợp đồng
Khương Đường mới kí , Thiên Sinh lẩm bẩm ..” Khương Đường, cuộc sống
bình yên của em đến đây là kết thúc rồi ..”
Tối hôm đó , Khương Đường ngủ ở phòng Thiên Sinh. Hắn vừa mới tắm xong ,
đang ngồi trên giường xem xét tài liệu . Mặt hắn nhìn thì có vẻ vô cùng
chăm chú nhưng thực chất toàn bộ sự chú ý của hắn đều đặt ở cánh cửa
phòng tắm . Đợi mãi đợi mãi , đã hơn 30 phút rồi tại sao Tiểu bạch thỏ
của hắn còn chưa có ra ngoài a. Sốt ruột , hắn chính là lo lắng không
thôi . Không đợi được nữa , hắn liền đứng dậy tiến tới mở cửa phòng tắm
ra . Đang định lên tiếng chất vấn thì khung cảnh bên trong suýt chút nữa làm Thiên Sinh chảy máu mũi a.
Hắn cứ vậy mà đứng tần ngần ở cửa phòng tắm . Phút chốc dục vọng đang ngủ
yên của hắn lập tức thức tỉnh . Ánh mắt Thiên Sinh tối dần , nhìn chằm
chằm vào người con gái Trần truồng đang ngủ trên thành bồn tắm . Đi tắm
cũng ngủ quên được , Thiên Sinh cạn lời với con nhóc này . Ánh mắt Thiên Sinh găm chặt vào thân hình tuyệt Mỹ nọ . Nước da trắng toát , đường
cong gợi cảm , đôi bồng đào to tròn như hai chú thỏ con cứ thế đập vào
mắt hắn . Xuống dưới một chút nữa chính là cấm địa mê người . Thiên Sinh nhìn đến ngẩn cả người , miệng đắng lưỡi khô tưởng tượng ra xúc cảm khi ra vào trong thân thể nhỏ bé này . Không được , hắn đang nghỉ cái khỉ
gì vậy .
Nói rồi tiến tới bế
Khương Đường đang mơ màng ra khỏi bồn tắm . Đi gần đến giường đột nhiên
Khương Đường mở mắt , giọng vẫn còn đang ngái ngủ ..
“Giám đốc .”
Tiếng kêu nỉ non của Khương Đường càng kích thích dục vọng điên cuồng của
Thiên Sinh. Vội đặt cô xuống giường , Thiẻn Sinh định quay người vào nhà tắm xử lí thì giọng nói ngây Ngô của Khương Đường lại vang lên , còn
không quan tâm mình đang không mặc đồ .
“Giám đốc , anh ốm sao ?”
“Bùm “ một cái , toàn bộ giới hạn chịu đựng của Thiên Sinh phút chốc sụp đổ
tan tành. Mắt hắn tối sầm lại . Hắn đã cố gắng tha cho cô vậy mà cô còn
câu dẫn hắn như vậy . Vậy thì cũng đừng trách hắn . Quay trở lại giường
nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt , Thiên Sinh khàn giọng .
“Chân tôi đau , em giúp tôi xoa xoa nó đi ?”
Nghe chân hắn bị đau , Khương Đường không do dự lập tức gật đầu . Chỉ chờ có vậy , Thiên Sinh lập tức tiến tới chỗ Khương Đường, đặt tay cô lên giữa đũng quần của mình . Rít lên một hơi thỏa mãn . Khương Đường thì cảm
thấy vô cùng khó hiểu nhưng cũng không có rụt tay lại , không phải hắn
nói đau chân sao ?
“ Anh bảo bị đau chân mà giám đốc ?”
Ngây thơ quá đi mất .
“Đây là cái chân thứ ba của tôi , vì em nên nó mới đau như vậy .”
Chỉ thấy Khương Đường a lên một cái như đã hiểu . Không chịu nổi trước sự
đáng yêu này của cô , hắn lập tức lôi con c* v*t trong quần mình ra .
Khương Đường lần đầu nhìn thấy thứ đó của đàn ông lập tức mắt tròn hết
cỡ vì tò mò khẽ cảm thán một câu.
“To quá .”
“Đừng nhìn nó , vuốt ve nó cho tôi đi .”
Khương Đường cứ vậy mà không hay mình bị Thiên Sinh giở trò biến thái , cứ vậy làm cho đến khi Thiên Sinh thỏa mãn bắn hết lên người cô mới thôi . Lúc này Khương Đường đã buồn ngủ ríu cả mắt , Thiên Sinh thấy vậy liền
không kiêng dè gì nữa trực tiếp bế cô vào tắm rửa lại cho cả hai rồi cứ
vậy Trần truồng ôm cô ngủ ..
Cứ ngỡ thành công trước cái bẫy mình giăng ra nhưng Thiên Sinh lại cảm
thấy thất bại thảm hại với cái bẫy của hắn dăng ra để bẫy tiểu bạch thỏ
Ngốc Nghếch.
Phải rồi, vì sao
hắn phải nhấn mạnh cụm từ Ngốc Nghếch. Là bởi vì ngoài hai từ đấy ra thì hắn quả thật không biết dùng từ gì để dành tặng cô nữa. Bảo cô làm thư
ký cô lại hiểu thành người giúp việc, bảo cô mang giấy tờ đi photo thì
cô liền mang nó vào phòng làm rác. Kêu cô đi pha cho hắn một tách cà phê thì sau vài giây, phải, là vài giây cô liền mang vào hai cốc trà sữa
nóng hôi hổi. Qủa đúng là ngu ngốc. Tức giận trừng mắt nhìn cô gái đang
cúi đầu ngồi co ro một góc trên sofa kia,Thiên Sinh đúng là lần đầu tiên nén giận để khỏi phải trừng phạt nhân viên.
" Giám đốc, tôi xin lỗi "Khương Đường lí nhí lên tiếng, cô muốn về nhà a. Tối qua chẳng phải giám đốc rất hiền sao, thế nào mới sáng thôi đã phát hỏa với cô như thế. Thật may mắn cho tiểu bạch thỏ vì không có nói ra
điều này, nếu như để cho mấy tên trợ lý khác nghe được câu này nhất định sẽ hung hăng cốc cho cô mấy cái vào đầu. Không chỉ thế, bọn họ còn uất
giận phun vào mặt cô hai từ " Ngây Thơ " đầy nhục nhã.Thiên Sinh thề,
đối với tiểu bạch thỏ đần độn Khương Đường hắn quả nhiên là không có
biện pháp chống lại, nhưng có đi thì có lại a, làm hắn khó chịu từ mới
sáng cho tới bây giờ thì cũng đã đến lúc bồi thường rồi. Chống mình ngồi xuống bên cạnh Khương Đường ,Thiên Sinh xấu xa nghiêm mặt, tỏ vẻ bực
bội nói.
" Ba việc làm sai, phạt ba cái hôn "
Khương Đường liền đơ mặt, lại như không hiểu liền hỏi lại " Chỉ cần như vậy thì anh sẽ không phạt tôi nữa phải không? "
Đồ ngốc, đấy chính là phạt đó. Aiz nhưng thôi bỏ đi, hắn đúng là lười giải thích.Thiên Sinh miễn cưỡng gật đầu một cái rụp, ngay tức thì liền bị
Khương Đường vươn tay bắt lấy khuôn mặt kéo lại và...
Chóc chóc chóc...
Hai má và trán, Khốn kiếp vì sao không phải là môi chớ.Thiên Sinh ngẩn
người vì bất ngờ bị Khương Đường nhanh như chớp hạ xuống ba nụ hôn lãng
xẹt. Không hiểu vì sao mặt đột nhiên đỏ như quả cà chua chín, kéo mạnh
Khương Đường đang cười thật tươi bên cạnh lại sát gần.Thiên Sinh nghiếng răng nghiến lợi. " Nên nhớ cô chỉ được làm thế này với tôi thôi rõ
chưa "
" Tại sao?" Khương Đường nhăn mày khó hiểu lại khiến cho Thiên Sinh bên cạnh khẩn trương.
Tự vả vào mặt mình một cái,Thiên Sinh gằn lớn " Độc quyền, hiểu không. Tức là chỉ giám đốc là tôi mới có thể phạt cô, mà cô cũng chỉ có thể hôn
một mình tôi . "
Khương Đường
nhướn mi gật gù tỏ vẻ như đã hiểu, song, lại ngơ ngẩn hỏi tiếp " Với
người khác thì không được sao, mẹ tôi chẳng hạn, ba của tôi nữa "