Học Viện Pháp Sư - Xử Nữ Thành
Chiều hôm ấy, các học viên vẫn chưa chính thức nhập học vì để thời gian
đi chuyển đồ đạt, hành lý vào phòng riêng tại tháp Sinh.
Hoa Sinh Thần hào hứng phát điên mà vui vẻ, miệng nói như một cái máy chẳng biết mệt
"chào Trần Ngọc sư muội a"
"Ơ kìa ra là Lan Chu công tử học lại khoá ba đấy sao?"
"Mọi người cẩn thận thềm trơn nhé"
Hạ Ly đứng trên bang công phòng riêng nhìn xuống các học viên nô nức xếp hàng, hai tay lĩnh kỉnh toàn đồ là đồ đợi vào tháp.
Hạ Ly thở dài một tiếng rồi tháo cây trâm cài tóc trên đầu xuống, mấy thứ
này làm y bị kéo căn tóc thành ra lại hoá đau. Hắn trở vào trong quăn
cây trâm hoa lên bàn, lúc này hắn mới nhớ cây trâm hoa đó là quà mà Minh Vương tặng hắn cái ngày nên nghĩa phu thê định trước là chỉ mang mỗi
cái danh.
Virgo mang báo cáo công việc hôm nay tới nhìn cây trâm bị quăng long lóc trên bàn khẽ cau mài:"ngươi đừng để ngài nhìn thấy
cái cảnh này nhé"
Virgo ở bên ngoài đối với Hạ Ly một tiếng Thượng Thần, hai tiếng Điện Hạ.
Nhưng chỉ cần ở riêng là sẽ không quan tâm lễ nghi nói chuyện thẳng
tuột. Hạ Ly chấm mực ghi chú vào báo cáo của Virgo:"hơn một trăm năm ta
vào Minh giới, ngài chưa từng đến chỗ ta. Ngươi lo cái gì?"
Virgo trợn mắt, không biết là cái loại khổ tình gì đây, nhưng bổng hắn chợt
nhớ ra gì đó lại hỏi:"Gami sẽ ở lại thành sao? Được mãn hạng rồi?"
Hạ Ly gật gật đầu:"y quảng lý đám nhỏ khiến ta yên tâm hơn.... Không phải
ta nói Lan Ôn Kỳ không có năng lực, tuy nhiên thằng bé đó còn quá trẻ
lại còn là con rơi nhà họ Lan, có một số học viên xuất thân họ Lan không phục nó"
Virgo bổng nhiên cáu gắt:"ý ta không phải chuyện đấy"
Hạ Ly ngẩn ra, Virgo đang nói vấn đề khác ở Gami. Gami tuy là được thiên
ma thần mẫu Bạch Hoa phân phó đi theo tiểu thiếu gia Triệu Hạ Ly hầu hạ, nhưng vốn Gami là kẻ không an phận ngoài trừ Bạch Hoa ra hắn chưa từng
phục bất kì một ai.
Năm đó khi cố Ma Quân Bạch Tiêu còn tại thế,
Gami và Bạch Tiêu là cánh tay đắt lực của tiểu thiếu gia họ Triệu mới
chân ướt chân ráo bước vào Minh giới. Bạch Tiêu sớm đã nhìn ra ý đồ
không an phận của Gami và đã sớm cảnh báo hắn nhiều lần, nhưng Bạch Tiêu tuổi đã cao, chẳng bao lâu cũng đi theo tiên Minh Vương và Thiên Ma
Thần Mẫu. Virgo thay thế vào vị trí của Bạch Tiêu, hắn cũng hiểu ý định
của Gami là muốn trừ khử tên nhóc này, nhưng Virgo khá thờ ơ với việc Hạ Ly sống hay là chết.
Hạ Ly không phải kẻ ngốc, hắn tài ba,
thông minh nhưng không lộ liễu, đã cảnh giác với Gami từ lâu, tuy nhiên
lúc trước có Bạch Tiêu bảo hộ nên hắn có thể lơ là. Nhưng sau đó thì đã
khác, đáng lý chỉ cần đuổi Gami cút đi chợ xong truyện thì Hạ Ly lại giữ hắn lại đơn giản vì vẫn còn nhiều việc cần tới hắn
Tuy nhiên hai năm trước mọi âm mưu của Gami bị lộ đến chỗ Cố thánh mẫu Thiên Du, bà
ta lúc ấy nảy sinh hiềm kích với Hạ Ly nên bà không bỏ qua cơ hội làm
khó hắn, mà mở một phiên toà kéo suốt ba ngày ba đêm mang Gami ra phán
quyết mặc cho nạn nhân là Hạ Ly có bảo bản thân hắn không tố cáo Gami và nếu có chuyện xảy ra cũng là hắn tự làm tự chịu.
Thiên Du nào
dể dàng bỏ qua như vậy, kết quả một trong hai cánh tay đắt lực nhất của
Hạ Ly bị cầm tù tại Tinh Linh giới ba mươi năm. Nhưng Gami chỉ ở chưa
tới hai năm thì Cố thánh mẫu Thiên Du băng hà. Tân thánh mẫu Hạ Thiên
Thơ lên nắm quyền, nàng là người hoàn toàn ủng hộ Thượng Thần Hạ Ly thế
là theo lời hắn, nàng lật lại vụ án của Gami rồi phóng thích luôn chẳng
cần giải quyết gì nhiều.
Virgo lo ở chỗ Gami lại trở về gây chuyện với Hạ Ly-cái kẻ khốn khổ này.
Hạ Ly cười, nghiên đầu nhìn Virgo:"ngạc nhiên thật đấy, tiền bối Virgo
ngài đi theo ta hơn năm mươi năm, lần đầu ta thấy ngài thể hiện sự quan
tâm của ngài đến ta đấy. Thật cảm động"
Virgo trợn mắt:"mẹ nhà ngươi, cho chết đi. Vốn ngươi cũng chẳng có ai thương"
Hạ Ly mới đầu còn cười hùa nhưng lát sau hắn cười không nổi nữa, hắn sinh
ra trong gia tộc họ Triệu là thiên giới thuần chủng. Theo quan niệm sinh đôi là điềm gỡ, đứa con thứ hai trong một cặp sinh đôi sẽ mang đến
những điều chẳng lành. Nếu như lúc đó không có cha hắn là Lạc Thánh
Triệu Tuệ và biểu ca là Ái Thánh Triệu Tịnh che chở thì cả họ đã lôi hắn lên thiên táng rồi.
(Giải thích về "thiên táng": là một tập tục mai táng khá ghê rợ, việc họ làm
chính là người bị thiên táng sẽ bị đập nát thịt và xương ra thành từng
vụng nhỏ rồi ném lên nóc nhà đợi chim tới rỉa bằng sạch)
Sau khi rời khỏi Triệu gia, Hạ Ly gặp được một vị cứu tinh khác là ba anh em
nhà họ Bạch chính là cố Minh Vương Bạch Cốt, cố Ma Quân Bạch Tiêu và
Thiên Ma Thần Mẫu Bạch Hoa. Cả hai đều không lập gia đình và không có
con nên rất yêu thương hắn (Bạch Cốt có hôn ước với một nữ nhân Minh Hạ
gia, nhưng cũng chỉ là hữu danh vô thực, tuy nhiên ông vẫn yêu quý đứa
cháu giá Minh Hạ Tri Tình).
Hạ Ly từ đây bước chân vào con đường làm Minh Nhân một đi không trở lại. Nhưng hiện tại những người đã từng
che chở hắn đấy đều đã cách hắn một tầng, anh em họ Bạch đều đã qua đời. Cha hắn, biểu ca của hắn là là đệ nhất thánh thần thiên giới nào rảnh
rỗi quan tâm đến hắn, chỉ là vừa rồi hắn bị thương quá độ họ mới giúp
một tay mà thôi.
Hạ Lý phất phất tay:"thôi, thôi ngài đi nghĩ đi. Công việc chiều để đấy ta xem cho. Vĩnh biệt"
Virgo chẳng chịu rời đi cứ đứng như trời trồng ở đó nhìn Hạ Ly khó khăn nheo
đôi mắt vừa khoẻ lại mà đọc báo cáo của Tử viện. Virgo hơi cuối đầu lầm
bầm:"thằng nhóc Liên Tuân kia... Ngươi nhận ra đúng không?"
Virgo không nói ra nhưng với việc đã đi cũng nhau nhiều năm như vậy. Hiển
nhiên Hạ Ly hiểu ý anh ta nhưng hắn chọn im lặng không đề cập.
Virgo biết hắn né tránh chỉ đành cuối đầu:"thuộc hạ cáo lui"
Virgo nãy giờ xưng hô với Hạ Ly vẫn rất thất lễ, Hạ Ly cũng vui vẻ chiều
theo. Bổng nhiên hắn lễ phép ngang Hạ Ly cũng chỉ cười trừ. Virgo nhanh
chóng rời đi còn khéo léo đóng chặt cửa lại.
Hạ Ly vương vai một cái, hắn đứng dậy lại cạnh bàn trang sức nhặt chiếc trâm hoa lên mà
nói:"không phải Minh giới có rất nhiều việc để làm sao? Sao ngài lại đến đây?"
Một bàn tay to lớn tưởng chừng có thể nắm gọn đầu của trẻ sơ sinh trong tay mà vương tới ôm lấy Hạ Ly từ phía sau. Cái vị kia cao hơn hai mét rưỡi, y cuối xuống cọ cằm lên vai hắn. Y bất mãn đáp lời
hắn:"phu nhân của ta, muốn đến thăm cũng cần có lý do?"
Từ ngày
Trắc phu nhân qua đời Bạch Sát Minh Vương chưa từng để bất kì ai vào mắt thậm chí là rất không vừa lòng với hôn sự liên quan đến nhà họ Triệu
này. Nhưng ngay cái giây phút Hạ Ly bán cả mạng mình để lôi y về trong
tình trạng thập tử nhất sinh, Bạch Sát đã chấp nhận quay lại nhìn vị hôn thê ấy.
Hạ Ly đưa cây trâm hoa đỏ cho Bạch Sát xem, Bạch Sát nheo mắt không hiểu:"cái này? Sao vậy?"
Hạ Ly ngạc nhiên:"đó là quà cưới mà ngài mang đến cho ta mà, ngài không nhớ?"
Bạch Sát hổ thẹn lấp liếm:"cái này... À cái này là mẫu thân chọn nên ta không nhớ, đúng vậy là do mẫu thân ta"
Hạ Ly bật cười, thật sự thì cũng đã hơn bảy mươi năm nếu không phải vì Hạ
Ly đối với Minh Vương là thật lòng thì chính bản thân hắn thật cũng
chẳng nhớ.
Bạch Sát càng nhìn cây trâm càng chột dạ, hắn rút lấy
cây trâm ra khỏi tay hắn. Trong bàn tay to lớn ấy cây trâm hoa chỉ như
một cây kim khâu cỡ lớn mà thôi. Y nhanh chóng cất vào túi áo mà
bảo:"thẫm mỹ mẫu thân thật kém, đợi đi ta sẽ chọn cho em cái khác"
Hạ Ly mĩm cười gật đầu, Bạch Sát nhìn y lại càng thở dài:"thật xin lỗi,
vừa qua...em như vậy ta lại chẳng thể đến bên chăm sóc em".
Hạ Ly kéo kéo lôi lôi Bạch Sát ngồi xuống chiếc ghế lớn mà an ủi:"đừng tự
trách mình ta hiểu mà, đám Tà nhân đấy bên thánh mẫu có quyết định
chưa?"
Bạch Sát gật đầu:"cô cô nói, không thể để bọn chúng chết
dể dàng tử tế được nên đầu tháng tới sẽ mang tất cả lên Hành Quyết đài
chia làm ba đợt lăng trì toàn bộ"
Bạch Sát nói những lời đó
nhưng ngữ khí vẫn rất dịu dàng, ánh mắt vẫn là mặt hồ tĩnh lặng hướng về phía Hạ Ly. Vị hung thần ác sát này từng là người thiên giới bị đày
xuống phàm thế, ngao du khắp nơi trở thành nổi ám ảnh của bao nhiêu yêu
mà quỷ quái. Đến khi được chọn kế thừa chức vị Minh Vương, y cũng từng
không được ủng hộ vì sự tàn nhẫn và sát phạt ấy. Tuy nhiên ngược lại với suy nghĩ của mọi người sẽ có một cuộc huyết tẩy diễn ra nhưng lại chẳng có chuyện gì cả, điều lớn nhất sảy ra khi Bạch Sát lên ngôi chính là
Trắc Phu Nhân của Minh giới qua đời