"Tỷ tỷ, không muốn.." Một giọt mồ hôi thuận
theo cái trán trượt xuống, và mồ hôi hột treo ở trên da dung hợp thành
một tia, rơi xuống ở trên gối đầu. Thân thể dưới chăn mỏng bỗng nhiên
cong lên, lại chậm rãi hạ xuống, trong phòng đầy rẫy thở dốc dồn dập và
ngâm khẽ. Quý Thanh Cừ mở mắt ra, có loại trời đất quay cuồng, không
biết đêm nay là cảm giác tự do của năm nào.
Mãi đến tận nàng nhìn nóc nhà và gian phòng quen thuộc, rồi mới từ trong giấc mộng triệt để tỉnh lại. Quý Thanh Cừ nằm mơ, cũng là lần đầu tiên
làm loại mộng tình không thể tưởng tượng nổi này. Kỳ thực chuyện như vậy nói đến cũng không kỳ quái, dù sao nàng là người trưởng thành, có thể
trách thì trách ở, chính mình hai mươi bốn năm qua, đối tượng lần đầu
tiên mơ mộng tình, lại là tỷ tỷ ruột của mình.
Nghĩ đến chính mình trong mộng phóng đãng mà chẳng biết xấu hổ ôm lấy tỷ tỷ dùng miệng muốn nàng, chính mình khi đó điên cuồng ưỡn ẹo thân thể, không biết mệt mỏi nghênh hợp, hình ảnh như vậy thì giống như hiện thực lúc trước, lại một lần nữa nhắc đến Quý Thanh Cừ, thời điểm trúng thuốc kia, mình là làm sao ép buộc Quý Hâm Thư vì chính mình làm loại chuyện
đó.
Loại mộng này nhớ lại lúng túng lại mất mặt, thân thể của chính mình còn có phản ứng càng thêm trực quan. Cái trán còn lưu lại mồ hôi, quần lót
càng là từ trong ra ngoài ướt triệt để, dính nhơm nhớp dán ở vị trí tư
mật, mang đến cảm giác rất không thoải mái. Quý Thanh Cừ đỏ mặt, đem
mảnh vải nhỏ trong chăn kia cởi đi, nhẹ nhàng kẹp lấy chân cuộn ở trong
chăn.
Nàng cao triều rồi, dựa vào giấc mộng cảnh kia, thân thể trên thực tế
cũng đạt được khoái ý. Quý Thanh Cừ cảm giác mình sở dĩ sẽ mơ giấc mơ
như thế, đại khái là bởi vì thân thể cũng đến tuổi muốn. Nói đến có
chút không thể tin tưởng, Quý Thanh Cừ từ cấp ba liền bắt đầu giao du
bạn trai, cho tới bây giờ, số lượng bạn trai cũ cũng có chừng mười
người, nhưng mà trình độ thân mật của nàng và bạn trai nhiều nhất cũng
chỉ là hôn môi, triệt để chồng lên chuyện như vậy đến nay cũng không thể làm được.
Cũng không phải Quý Thanh Cừ không muốn, càng không phải là nói nàng
lãnh cảm, thái độ của nàng đối với tính cách cũng không nóng lòng,
nhưng cũng không có bài xích, chỉ cần là bạn trai nàng thích, sau khi
lựa chọn giao du nàng cũng nguyện ý cùng đối phương phát sinh quan hệ, chuyện giường ngươi tình ta nguyện, không chỉ có ích với cả người, cũng có thể để tâm tình thả lỏng.
Ở trong nhiều bạn trai Quý Thanh Cừ giao du như vậy, có mấy người là
nàng rất thích, cũng từng tiến triển đến trình độ đi khách sạn mướn
phòng. Không biết làm sao mỗi lần nàng chuẩn bị kỹ càng muốn trưởng
thành rồi, đều sẽ đột nhiên phát sinh các loại bất ngờ. Một lần càng
sâu, nàng và bạn trai cả quần áo đều cởi rồi, khách sạn cũng ở thời
khắc mấu chốt bén lửa, hai người đều cảm thấy chuyện lần đó rất lúng
túng, lựa chọn chia tay hòa bình.
Người quen biết Quý Thanh Cừ đại đa số đều cho rằng nàng cưỡi nam vô
số, trên thực tế cũng chỉ có Quý Thanh Cừ tự mình biết, bạn sinh hoạt
tình dục của nàng, hoàn toàn cũng chỉ là tay trái tay phải của mình, có
thể nói thê thảm cực kỳ. Nguyên nhân Quý Thanh Cừ đem mình mơ loại mộng
này đổ lỗi vì là tuổi tác đến rồi, cũng nên có phương diện chuyện kia
rồi. Nàng nghĩ lần sau Trương Minh hẹn mình, kỳ thực có thể tiến thêm
một bước, Quý Thanh Cừ không bài xích tình dục, dù sao có bạn trai
Trương Minh có sẵn này, không dùng thì uổng.
Sau khi nghĩ rõ ràng, Quý Thanh Cừ đỏ mặt đem quần lót nhỏ ướt đẫm
siết trong tay, nỗ lực không nghĩ những hình ảnh để cho mình cảm thấy
xấu hổ kia nữa. Nàng cầm quần lót đi tới phòng giặt quần áo, bình
thường quần áo của Quý Thanh Cừ thay xuống đều là để ở chỗ này, để người làm đến giặt. Nàng rất ít sẽ tự mình giặt quần áo, áo lót quần lót
cũng đều là giao cho người làm giặt, chỉ là tình huống lần này đặc biệt, Quý Thanh Cừ đương nhiên không có cách nào đem loại quần lót tràn đầy
"Chất lỏng kỳ quái" này giao cho người làm xử lý.
Quý Thanh Cừ thừa dịp trước khi người làm không có tới, lén lút giặt
quần áo, định đem quần lót giặt sạch để hủy thi diệt tích, sau khi nàng
đi vào, lại phát hiện đồ lót ngày hôm qua chính mình thay xong cũng đã
giặt xong rồi, đang sạch sành sanh treo ở trên cột treo quần áo. Quý
Thanh Cừ hơi sửng sốt, nàng biết người làm mỗi ngày 8 giờ mới có thể
đến, hiện tại thời gian mới hơn 7 giờ, theo lý thuyết người làm chắc là
sẽ không đến sớm. Quý Thanh Cừ cúi đầu nhìn quần lót trong tay, có chút
rối rắm sau khi giặt sạch rồi treo lên, nàng mới vừa đi ra phòng giặt,
trùng hợp gặp được người làm đến quét dọn.
"Trương di, chào buổi sáng."
"Nhị tiểu thư? Cô hôm nay làm sao dậy sớm như thế?"
"Không có gì, chính là khát nước thức dậy uống nước, Trương di, hôm nay
ngươi đến sớm? Sớm như vậy liền đem quần áo đều giặt xong rồi sao?"
Quý Thanh Cừ uống nước, làm bộ vô ý hỏi, Trương di nghe xong lắc đầu một cái, biểu thị chính mình vừa tới, sau đó liền đi quét dọn gian phòng.
Trong lúc này Quý Thanh Cừ chú ý được, Trương di khi nhìn thấy đồ lót
giặt qua cũng không có biểu hiện ra cái gì, liền nói rõ nàng đối với
chuyện như vậy đã quen thuộc. Quý Thanh Cừ sắc mặt khẽ biến thành đỏ,
nàng còn chưa phải hết hy vọng đi tới bên người Trương di, tiếp tục mở
miệng.
"Trương di, bình thường dì giặt quần áo, đồ lót cũng là dì giặt sao?"
"Nhị tiểu thư, đại tiểu thư đã phân phó với tôi, nói các cô không thích
người khác chạm đồ vật riêng tư." Trương di nói xong, nghi hoặc mà liếc
nhìn Quý Thanh Cừ, lần này cháy nhà ra mặt chuột, công phu chỉ trong
chốc lát liền để Quý Thanh Cừ đỏ thẫm cả mặt. Nàng xem như là rõ ràng,
thì ra đồ lót trong nhà cũng không phải người làm giặt, vậy chính là..
Cho tới nay, quần lót và áo lót của chính mình, đều là Quý Hâm Thư đang
giặt.
Nhiệt độ nóng bỏng trên mặt để Quý Thanh Cừ cảm thấy có chút lúng túng,
trở lại ngủ bù là không thể nào, dù sao xảy ra việc này, nàng muốn ngủ
cũng rất khó, Quý Thanh Cừ hồn bay phách lạc mà xuống lầu, vừa tới dưới lầu liền phát hiện Quý Hâm Thư ngồi ở vị trí phòng khách xem văn kiện
uống cafe. Tính cách của hai tỷ muội có chút không giống, trang phục ở
nhà cũng có khác nhau. Quý Thanh Cừ yêu thích mặc tùy ý, bình thường ở
nhà cũng đều là mặc váy ngủ, Quý Hâm Thư thì là hoàn toàn ngược lại. Mặc dù là ở nhà, cô vẫn là sẽ thu thập đến chỉnh tề.
Giờ khắc này, cô mặc một bộ áo sơ mi tơ lụa màu đỏ thắm, quần tây
rộng chân màu đen, nửa bên đuôi áo sơ mi nhét vào trong quần, một nữa
khác tùy ý lộ ra. Cô đem tóc bới lên tết thành đuôi ngựa thấp đơn giản
rủ xuống sau đầu, trên mũi chống đỡ một cái mắt kiếng gọng vàng, thỉnh
thoảng cầm lấy cà phê khẽ nhấp một cái. Nhúc nhích của cuống họng nuốt,
phối hợp gò má của cô, nhìn qua cấm dục lại mê người.
Quý Thanh Cừ ngơ ngác mà đứng ở đó một hồi lâu, cho dù nàng và Quý Hâm
Thư sinh hoạt nhiều năm như vậy, hai người đối với diện mạo lẫn nhau đều vô cùng quen thuộc, nhưng mà mỗi lần thấy dáng dấp đẹp đẽ của tỷ tỷ nhà mình, Quý Thanh Cừ vẫn sẽ có loại cảm giác không dời mắt nổi con ngươi. Nếu như không phải Quý Hâm Thư cảm giác được hơi thở của nàng phát hiện nàng, e sợ Quý Thanh Cừ còn muốn đờ ra một hồi lâu.
"Thanh Cừ, dậy sớm như vậy? Muốn uống cà phê không?" Quý Hâm Thư thấy
được Quý Thanh Cừ, đứng dậy rót một tách cà phê đặt ở bên cạnh, Quý
Thanh Cừ di chuyển nhỏ nhặt bước qua, khi vừa muốn ngồi xuống mới nghĩ
đến, chính mình quên mặc quần lót. Kỳ thực điều này cũng không có thể trách nàng, nàng vốn là dự định giặt sạch quần lót trở lại ngủ bù,
không nghĩ tới người làm sẽ đến sớm, không nghĩ tới chính mình sẽ ngoài ý biết được chuyện người giặt đồ lót là Quý Hâm Thư.
Kích thích không dứt nện xuống, Quý Thanh Cừ đương nhiên sẽ không nhớ
tới phải về phòng mặc quần lót vào lúc này cảm giác được gió lùa phía
dưới, đặc biệt là chính mình vẫn ngồi ở bên người Quý Hâm Thư, còn nằm
mơ cả đêm hoan ái kết giao với tỷ tỷ, hiện tại cả người Quý Thanh Cừ đều là hoảng hốt. Nàng kẹp thật chặt chân, chỉ lo Quý Hâm Thư phát hiện
cái gì, không biết làm sao tâm tư lại không thành thật để nàng tới lui
hồi tưởng lại trong mộng và trên thực tế, nhất cử nhất động mình thân
mật với Quý Hâm Thư.
Quý Hâm Thư thấy được Quý Thanh Cừ trước sau cúi đầu bất động, cũng
không có uống cà phê chính mình cho nàng, cô hơi nghi hoặc một chút nhìn sang, chỉ thấy Thanh Cừ mặt đỏ thành một mảnh. Nàng bỗng nhiên ngẩng
đầu lên nhìn chính mình, cặp con mắt ướt nhẹp kia như là con mèo nhỏ bị
bắt nạt, đáng thương lại bất lực. Tâm trạng Quý Hâm Thư hơi động, chưa
kịp cô nói cái gì, Quý Thanh Cừ thì bỗng nhiên chạy lên lầu. Nhìn bóng
lưng của nàng, Quý Hâm Thư không có đuổi theo, chỉ là ngồi ở trên ghế
salông, dư vị dáng dấp vừa rồi của Thanh Cừ. Nếu như không phải điện
thoại của Đường Khởi gọi đến, chỉ sợ cô còn có thể thất thần rất lâu.
"Đại tiểu thư, chuyện cô nói chúng tôi đã sắp xếp xong xuôi, tư liệu của người kia tôi gửi ở trong thùng thư của cô, hàm ý rất căng."
"Ừ, sắp xếp xong thì ra tay đi, càng nhanh càng tốt."
Nhu tình trên mặt Quý Hâm Thư biến mất không còn tăm hơi, cô cúi đầu
nhìn cà phê biến thành màu đen trước mặt, thấu kính khúc xạ ra một đạo
hàn quang nhàn nhạt, đem tầm mắt của cô ẩn nấp ở trong đó, khiến người
ta nhìn không rõ ràng. Trương di đang quét nhà một bên, ngẫu nhiên
ngẩng đầu lên, thấy được nụ cười của Quý Hâm Thư, sợ đến trên tay run
lên, cây lau nhà suýt chút nữa rơi trên mặt đất. Nàng không dám hỏi
nhiều cái gì, lại không dám nhìn Quý Hâm Thư một cái nữa.
"Đại tiểu thư, cô xác định phải làm sao? Tôi sợ nhị tiểu thư nếu như nàng biết, có thể sẽ.."
"Đường Khởi, tôi nói rồi, ở trên chuyện của Thanh Cừ, không có ai có thể thay đổi cách nghĩ của tôi."
"Xin lỗi, đại tiểu thư, tôi đây liền đi làm"
Đường Khởi cúp điện thoại, hàn ý trên mặt Quý Hâm Thư cũng dần dần tản
đi một chút. Cô đứng dậy đi đến nhà bếp, đứng phía sau Trương di. Trương di thấy được Quý Hâm Thư, nghĩ đến vẻ mặt trước đó của cô, sợ đến lùi
lại mấy bước.
"Đại tiểu thư.. Làm sao vậy?"
"Trương di, Thanh Cừ thích ăn sandwich trước đó dì làm, làm phiền dì giúp nàng làm một phần."
"Được được được, tôi đây thì làm cho nhị tiểu thư."
Trương di nói xong, lòng vẫn còn sợ hãi mà liếc nhìn Quý Hâm Thư, mắt
thấy đối phương vẫn là vẻ mặt lãnh đạm kia, bỗng nhiên thở phào nhẹ
nhõm. Nàng mặc dù là người làm, nhưng cũng từng làm ở hết mấy nhà có
tiền, không phải người chưa từng thấy cảnh đời, vẻ mặt vừa rồi của Quý
Hâm Thư để Trương di hơn năm mươi tuổi đều cảm thấy sợ hãi. Loại cảm
giác đó xa lạ đến không giống như là Quý Hâm Thư, nhưng lúc này thấy
được đối phương lại khôi phục dáng dấp bình thường, Trương di lại cảm
thấy nhìn thoáng qua vừa rồi hẳn là ảo giác của chính mình.
Nàng vừa nghĩ vừa làm sandwich, thời điểm sắp làm xong, phát hiện Quý
Hâm Thư lại xuất hiện ở bên người, trầm mặc không tiếng động mà nhìn
mình. Trương di mạnh mẽ đè xuống nhịp tim, đem Sandwich đặt ở trong cái
mâm. "Đại.. Đại tiểu thư, đây là sandwich, không có gì chuyện, tôi đi
trước." Hiện tại Trương di đặc biệt không dám nhìn thẳng Quý Hâm Thư,
đặc biệt là cặp con ngươi đen nhánh kia của đối phương, làm cho nàng cảm thấy sợ kinh hồn.
"Cám ơn dì, Trương di, nghe nói cháu gái dì gần đây phải thi tốt nghiệp
rồi, dì dành ra một chút thời gian giúp nàng cũng tốt, gần đây, dì không cần đến." Quý Hâm Thư nhẹ giọng nói qua, Trương di nghe được, liền vội
vàng nói được, vội vội vàng vàng đi rồi. Thấy nàng rời khỏi, Quý Hâm Thư nhìn sandwich trong tay, trên mặt mang lên mỉm cười nhợt nhạt, đi đến
phòng Quý Thanh Cừ.