Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 446: Đầu trọc phách lối


trướctiếp

Trương Vận liên tục ra tay mấy chiêu, kết quả đều bị Lục Vân dễ dàng tránh thoát, khiến sắc mặt hắn ta âm trầm đến mức đóng băng, thậm chí đã bắt đầu dâng lên sát khí.

Đan Dương Tông cấm đệ tử trong môn phái tự giết lẫn nhau, nhưng Trương Vận nhận định tên đầu trọc Lục Vân này nhất định là giả mạo.

Cho nên hắn ta ra tay rất tàn nhẫn.

Lục Vân liên tục né tránh làm hắn ta càng không xuống đài được.

Tôn Hiểu Tuyết đứng bên cạnh nhìn hai người đột nhiên đánh nhau thì vội vàng lôi kéo cánh tay Mạc Thanh Uyển và nói: "Thanh Uyển, mau khuyên họ đi!"

Cô còn muốn làm quen với em trai đầu trọc bảnh bao này, nếu như hắn bị Trương Vận làm hỏng mặt thì đáng tiếc biết chừng nào!

Mạc Thanh Uyển nhíu mày lại và nói: "Trương sư huynh, tôi không tính toán chuyện vừa rồi với cậu ta, các người đừng vì tôi mà tổn thương hòa khí đồng môn."

Mặc dù cô là người của Vân Sơn Thư Viện, nhưng tuổi tác của Trương Vận lớn hơn cô nên cũng gọi một tiếng 'Trương sư huynh'.

Mạc Thanh Uyển nghĩ nguyên nhân hai người đánh nhau là vì vừa rồi Lục Vân xúc phạm đến cô.

Sắc mặt Trương Vận khó coi nói: "Cô Mạc, đây không phải là vấn đề cô so đo hay không, mà là vấn đề an toàn của Đan Dương Tông, tôi hoài nghi người này không phải là đệ tử của Đan Dương Tông."

Một người không rõ thân phận đột nhiên trà trộn vào tông môn, đây là vấn đề an toàn.

Nói thế nào Trương Vận cũng không bỏ qua cho Lục Vân.

Hắn ta tiếp tục ra tay.

Nhưng hắn ta còn không chạm được vào góc áo của Lục Vân, ngược lại làm mình mệt đến thở hồng hộc.

Dù sao cũng là tu luyện giả chuyên luyện đan thuật, thực lực có thể mạnh đến đâu chứ.

Hiện tại Trương Vận rất hối hận.

Vừa rồi hắn ta nên thuận theo ý Mạc Thanh Uyển thu tay lại, nếu lúc ấy dừng thì còn có thể phong độ nói một câu với Lục Vân, nể mặt của cô Mạc nên tôi tha cho cậu một mạng.

Kết quả hiện tại thật sự không xuống đài được.

Trương Vận cảm thấy vừa rồi mình nhất định là đầu óc bị lừa đá, nhưng cũng phải trách tên đầu trọc này quá lanh lẹ, thể lực cũng quá tốt.

"Cô Mạc, có thể làm phiền cô ra tay, giúp tôi bắt lấy tên đầu trọc này hay không."

Trương Vận thực sự không giả vờ được nữa, chỉ có thể hạ mình thỉnh cầu Mạc Thanh Uyển có thực lực mạnh nhất ở đây hỗ trợ.

Mạc Thanh Uyển trầm ngâm một chút rồi nói: "Được."



"Đừng đánh mặt cậu ấy."

Tôn Hiểu Tuyết vội vàng nhắc nhở một câu, cũng không biết Mạc Thanh Uyển có nghe hay không, bởi vì cô đã hóa thành một làn gió mát công kích về phía Lục Vân.

Như bướm bay qua biển hoa, bàn tay ngọc của Mạc Thanh Uyển đã đè lên ngực Lục Vân, nhìn như nhẹ nhàng, nhưng trong nháy mắt tiếp xúc thì bỗng phát ra một sức mạnh đáng sợ.

Ầm ầm!

Sức mạnh đáng sợ kia xuyên vào thân thể Lục Vân, khiến chân khí của hắn run lên, mặc dù không phải rất đau nhưng Lục Vân vẫn tức giận.

Mạc Thanh Uyển này nhìn rất giống với chị tư Vương Băng Ngưng của hắn.

Tình huống trước mắt giống như Vương Băng Ngưng đang liên thủ với người đàn ông khác cùng đối phó Lục Vân.

Ghen tuông trong lòng Lục Vân bộc phát, gầm thét một tiếng và nói: "Cô kia, xem ra không cho cô một bài học thì cô không biết uy phong của ông đây!"

Tiếng rống vừa dứt.

Thân hình Lục Vân lóe lên, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Mạc Thanh Uyển, cười lạnh một tiếng rồi bá đạo đánh một chưởng ra.

Chát!

Vừa nhanh vừa độc!

Vừa vặn đánh vào chỗ cong vểnh kia của Mạc Thanh Uyển, làm dấy nên từng cơn gợn sóng.

Trong khoảnh khắc, mọi âm thanh đều tắt ngúm.

Trương Vận trợn tròn mắt, nhất thời quên luôn tiếp tục đánh Lục Vân.

Tôn Hiểu Tuyết trợn tròn mắt, hơi hối hận vừa rồi tại sao mình không ra tay theo, nếu vậy không chừng em trai đầu trọc này cũng tiếp xúc thân mật như vậy với mình một lần!

Mạc Thanh Uyển cũng trợn tròn mắt, đầu óc trống rỗng, thân thể như bị điện giật, run rẩy không thôi.

Cô lớn đến tuổi này chưa từng bị đàn ông đánh mông, đây là... Đây là sỉ nhục lớn đến mức nào!

Ngay khi Mạc Thanh Uyển mất đi khả năng suy nghĩ mấy giây….

Chát chát chát!

Lại mấy cái tát vang dội liên tục vang lên.

"A —— "



Mạc Thanh Uyển hét lên một tiếng, rốt cục cũng tỉnh táo lại, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng như muốn nhỏ máu, đôi mắt lạnh lẽo nổi giận trừng về phía Lục Vân.

"Đầu trọc đáng chết! Tôi giết cậu! !"

Vừa rồi Mạc Thanh Uyển chỉ muốn giúp Trương Vận một tay nên cũng không đánh thật, nhưng lúc này trên người đột nhiên bắn ra hơi lạnh.

Đầu trọc đáng chết đánh một lần thì thôi đi, còn liên tục đánh mấy cái!

Từ trước tới nay Mạc Thanh Uyển chưa từng gặp ai hèn hạ hạ lưu như vậy.

Sự lạnh lẽo lập tức tuôn ra.

Phản kích!

Kết quả cô lại phát hiện tên đầu trọc này thực sự bá đạo, còn kẹp lấy eo mình để bộ phận cong vểnh kia của cô hoàn toàn nổi bật lên.

Chát chát chát chát!

Lại một loạt cái tát.

Mạc Thanh Uyển liều mạng giãy dụa, nắm đấm đập vào sau lưng Lục Vân, nhưng Lục Vân căn bản không thèm để ý mà vẫn ra sức đánh bờ mông kia.

Ai bảo chị dám liên thủ với người đàn ông khác đối phó em!

Ai bảo chị dám liên thủ với người đàn ông khác đối phó em!

Oán niệm trong lòng Lục Vân rất mãnh liệt, hoàn toàn xem Mạc Thanh Uyển là Vương Băng Ngưng, không đánh cô chịu thua thì quyết không bỏ qua.

Tôn Hiểu Tuyết và Trương Vận cực kỳ chấn động.

Lá gan của tên đầu trọc này quá lớn, dám đánh Mạc Thanh Uyển kiểu này.

Tôn Hiểu Tuyết tỉnh táo lại rồi dịu dàng quát: "Đầu trọc, mau thả Thanh Uyển nhà tôi ra, cậu có bất mãn gì thì cứ việc nhắm vào tôi này!"

"Đáng chết! Còn không mau thả cô Mạc ra! !" Trương Vận cũng gầm thét một tiếng, thấy Lục Vân không để ý đến mình thì sắc mặt trở nên cực kỳ cực kỳ khó coi, ngược lại nói với Mạc Thanh Uyển: "Cô Mạc, cô nhịn thêm một lát, tôi lập tức gọi người tới cứu cô!"

Hắn ta cũng tự hiểu lấy mình, cả Mạc Thanh Uyển cũng không phải đối thủ của Lục Vân thì hắn ta càng không được.

Chỉ có thể đi tìm người đến trừng trị tên đầu trọc phách lối này.

Trương Vận vừa chuẩn bị đi tìm người thì sau lưng đột nhiên truyền đến một giọng nói uy nghiêm: "Chuyện gì vậy, cãi nhau còn thể thống gì?"

Hai mắt Trương Vận tỏa sáng, vội vàng chạy đến trước mặt người nói chuyện: "Vu trưởng lão, tên đầu trọc không biết từ đâu xuất hiện này mặc quần áo của Đan Dương Tông, đang hà hiếp khách đến từ Vân Sơn Thư Viện."

trướctiếp