Lam Phong nhìn thấy hoàng nhi của mình nhìn mình liền chột dạ, thật ra hắn
chỉ là cảm thấy hoàng nhi đã lớn có thể lo cho xã tắc được nên là muốn
nhanh chóng để y làm quen mà thôi, không phải là muốn trốn đâu
Lam Y Ngọc nhìn phụ thân sau đó liền thầm ghi nhớ một điều, tuyệt đối không được thương hại phụ hoàng nếu không sẽ bị lừa
Nhận được ánh mắt khinh bỉ từ hai hoàng nhi của mình Lam Phong liền cười
khổ, nhưng dù gì đi chăng nữa hắn và Y Liên thật sự cũng có chút việc
cần rời khỏi cung một thời gian, chỉ là một thời gian mà thôi sau đó
liền trở về
“Liên nhi, ta
không phải muốn đem trọng trách trị quốc để Y Nhu cực khổ, chỉ là ngươi
quên rồi sao, chúng ta thật sự có hẹn cùng người kia mà”
Y Liên lúc này mới sực nhớ ra, nhưng dù gì đi nữa, hoàng nhi của y vừa trở về y không thể bỏ mặc nó được
Nhìn phụ hoàng cùng phụ thân, Lam Y Nhu liền cảm thấy tất cả thật tốt, trở
về thật tốt nhưng trong lòng y vẫn có chút gì đó vô cùng đau đớn
Ngược lại ở ma giáo, một tháng này vô cùng tồi tệ, mặc dù trên dướ Hắc Sát
giáo đều đã trở lại như cũ, mọi thứ thiệc hại đều đã không còn gì đáng
lo, nửa tháng trước Tống Kỳ Nam cũng tiễn hai người Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên trở về Thịnh Hà quốc
Nhưng từ ngày người kia không còn ở trong giáo, Tống Kỳ Nam thật sự vô cùng
đáng sợ, đến cả Lục Thừa theo bên cạnh nhiều năm cũng bắt đầu cảm thấy
giáo chủ thật sự đáng sợ
Trên
dưới ma giáo chỉ cần một chút không đúng ý người liền chết, Lục Thừa
cũng không dám hành động sơ suất, chỉ là Tình Á từ sau việc đó đến trở
thành nam sủng được giáo chủ sủng ái nhất
Chỉ có Lục Thừa là biết được giáo chủ sủng ái người kia vì người kia có vài phần giống Y công tử
Nhắc đến Y công tử mặc dù Lục Thừa đã tìm khắp nơi nhưng một chút tin tức
cũng không có, hắn vốn đợi Yên Khánh có thể tỉnh lại sẽ hỏi rõ nhưng Yên Khánh vẫn là chưa tỉnh
Bên
phía Triệu Quách, Tống Kỳ Nam đã nhờ tìm người nhưng Triệu Quách thật là bất lực vẫn không tìm thấy người đó, Tống Kỳ Nam vẫn kiên quyết cho
người đi tìm
Ở Thanh Yên Các,
căn phòng kia vẫn không thay đổi, mọi thứ đều được giữ nguyên, Tống Kỳ
Nam cũng không cho phép bất cứ kẻ nào đến nơi này, căn phòng này trở
thành cấm địa của ma giáo, kẻ nào bước vào liền giết không tha
Bên trong căn phòng, Tống Kỳ Nam ngồi gục bên giường, đã một tháng, y rời
khỏi nơi đây đã một tháng, hắn đã cho tất cả người đi tìm nhưng một chút tin tức cũng không có, đến cả Triệu Quách, Triệu gia cũng không tra
được chút tin tức
Tống Kỳ Nam
nhìn xung quanh căn phòng, mọi thứ đều không thay đổi, xích sắt vẫn còn ở đó, mấy bức hoạ mà y vẽ cũng còn ở đó, chữ viết trên giấy vẫn còn đó, y phục mà hắn cho người may cho y vẫn còn đó chỉ là không còn người mà
thôi
Tống Kỳ Nam gốt cuộc cũng biết bản thân mình đối với Y Nhu sớm đã động tâm, chỉ là bản thân hắn quá cố chấp mà thôi, hơn nữa hắn đối với việc tin tưởng y một chút cũng không
có
Hắn bây giờ chỉ mong một
điều y trở về là được, nhưng chuyện y phản bội hắn, hay khiến ma giáo
một trận mưa máu chết gần phân nửa người hắn cũng mặc kệ, chỉ cần y quay về là được
Tình Á đương nhiên
không nhìn nỗi cảnh này, hắn nỗ lực nhiều như vậy, làm nhiều thứ như vậy bây giờ bí tịch lại không có được, tình cảm của Tống Kỳ Nam cũng không
có được, hắn hận Y Nhu vô cùng, chỉ cần nghĩ đến y thế mà còn sống, thế
mà có thể khiến Tống Kỳ Nam đối với y tâm niệm như vậy, Tình Á liền nhịn không được. Hắn bây giờ mặc dù có được sủng ái nhất ma giáo, nhưng hắn
rõ hơn ai hết là nhờ vào khuôn mặt có vài phần giống với Y Nhu nên mới
có được sủng ái này
Suy đi
nghĩ lại hắn nhất định không để Tống Kỳ Nam có thể suy ra tâm tư đối với Y Nhu nữa, hắn nhất định sẽ xoá bỏ tất cả mọi thứ tồn tại của Y Nhu
trong lòng Tống Kỳ Nam
Nghĩ là làm hắn liền muốn đem căn phòng này mà đốt cháy, đương nhiên việc này
sẽ làm một cách âm thầm, đem tất cả mọi thứ trong căn phòng này đề đốt
đi
Ngày hôm đó, thừa lúc Tống
Kỳ Nam ra ngoài, Tình Á liền lén lút đến chỗ này, sau đó liền một ngọn
lửa và dầu đều đổ khắp nơi sau đó đốt cháy
Đúng lúc đó Lục Thừa trở về giáo thì tình cờ thấy lửa bốc lên từ Thanh Yên
Các, hắn lập tức chạy đến, nhìn thấy lửa cháy lớn, Lục Thừa liền hét lớn cho người đến dập lửa, bản thân lo lắng những thứ bên trong căn phòng
vị dốt trụi, giáo chủ sẽ phát điên mất liền bất chấp mà lao vào bên
trong, bên trong nhiều thứ đã bị cháy, hắn nhìn đến ngọn lửa sắp đốt đến chỗ mấy bức tranh liền không nghĩ nhiều mà chạy đến
Tống Kỳ Nam vì thấy Lục Thừa vẫn chưa trở về e là có chuyện liền trở về ma
giáo, nhìn thấy khó bốc lên từ Thanh Yên Các hắn liền mặc lệ tất cả mà
chạt đến
Lục Thừa khó khăn mà
bảo vệ được mấy bức tranh, chỉ có đều căn phòng đều đã cháy lớn, cơ bản
ngoài mấy thứ này tất cả đều đã bị ngọn lửa thiêu rụi
Lúc Tống Kỳ Nam đến hắn liền sững người, thế nhưng tất cả đều đã cháy hết
như vậy, hắn ngay cả một thứ về y cũng không giữ lại được, Tống Kỳ Nam
vốn dĩ muốn lao vào trong đám lửa kia, Tình Á liền ngăn cản hắn
Nhưng trong lòng Tình Á đang vô cùng vui vẻ, tất thẩy mọi thứ đều đã bị thiêu rụi, như cậy Tống Kỳ Nam muốn nhìn vật nhớ người cũng không thể, tất cả đều đúng như ý muốn của Tình Á, bây giờ chỉ cần làm cho Tống Kỳ Ban
hoàn toàn quên mất hình bóng người kia đi, Tình Á hắn đương nhiên tin
bản thân sẽ làm được
Lục Thừa
lúc này vô tình nhìn thấy vẻ mặt đắc ý này của Tình Á liền cảm giác có
chút gì đó không đúng nhưng vẫn im lặng, đóng tranh và chữ viết này hắn
liền giấu đi, đợi một lúc thích hợp sẽ đem đưa giáo chủ, chỉ là Tình Á
này hắn liền cảm thấy người này không bình thường có chút đề phòng,
không thể không cảnh giác với người này được
Trước đây Lục Thừa hắn tại sao không một chút nào nghi ngờ về người này chứ,
hay do tên này nguỵ trang quá tốt, đến giáo chủ còn không thể nhận ra
được, xem ra Lục Thừa hắn lại có việc nữa rồi, nhưng trước hết vẫn quay
trở về xem tình trạng Yên Khánh trước cái đã