Tống Kỳ Nam ra ngoài cho nên vẫn chưa nhận được thư của Ngôn Tuấn Hàn gửi
đến, lần này ra ngoài hắn thế nhưng đụng độ người của triểu đình mặc dù
không giao chiến nhưng hắn vô tình nhìn thấy một người, rất giống y
nhưng tình thế lúc đó hắn hoàn toàn không nhìn rõ người kia là ai, lần
này ra ngoài lại lần nữa bị chính giáo tập kích, nhưng hắn vốn đã có
chuẩn bị không xảy ra thương tích gì nhưng Tình Á vì hắn mà bị thương
nặng hắn liền cảm thấy có lỗi
Nghĩ lại nếu người hôm nay ra ngoài cùng hắn là Y Nhu vậy y có vì hắn mà bị
thương hay không, hắn đột nhiên cảm thấy nực cười, hắn tại sao nghĩ một
tên nội gián lại vì hắn bị thương được
Nhưng Tống Kỳ Nam đến sau này hắn mới biết được hắn cả đời thông minh nhưng
lại một lần sai lầm, sai lầm đến mức khi nhìn lại hắn vô cùng hận bản
thân mình
Trở về ma giáo, lúc
này Tống Kỳ Nam mới nhận được thư của Ngôn Tuấn Hàn, hiện tại thời điểm
này không thích hợp để tiếp đón Ngôn Tuấn Hàn đến ma giáo nhưng thư đã
gửi đi nhiều ngày người cũng đã sớm lên đường hắn cản cũng không cản
được
Sau khi Ngôn Tuấn Hàn và
Tại Chính Hiên từ biệt Hoàng đế cùng nam hậu liền lên đường đến tổng bộ
ma giáo, nhiều ngày đêm không nghĩ, Tại Chính Hiên vô cùng lo lắng cho
thân thế Ngôn Tuấn Hàn sợ y sẽ không chịu nỗi, nhưng tính tình của Ngôn
Tuấn Hàn hắn đương nhiên hiểu rõ nhất cho dù khuyên cũng khuyên không
được
Hai người lên đường gốt
cuộc cũng đến được tổng bộ ma giáo, Lục Thừa đã sớm theo căn dặn của
giáo chủ mà ở bên ngoài dưới chân núi đợi đón tiếp hai vị bằng hữu của
giáo chủ
Ngôn Tuấn Hàn nhìn thấy Lục Thừa, Lục Thừa liền hành lễ, y không hêt đáp lại chỉ nhanh chóng vào trong ma giáo
Tại Chính Hiên khuyên y không được kích động dù gì đây cũng là ma giáo hơn
hết nếu muốn đem người đi, trực tiếp đòi người chắc chắn không được, bọn họ đành phải lén lút mà đưa Y Nhu rời đi
Tống Kỳ Nam nghe Ngôn Tuấn Hàn đến liển cho người chuẩn bị gian phòng để y
nghỉ ngơi, chính mình cũng đi tiếp đón Ngôn Tuấn Hàn, còn dẫn theo cả
Tình Á
Nhìn thấy bên cạnh Tống Kỳ Nam lại xuất hiện thêm một người khác, Ngôn Tuấn Hàn không khỏi nhíu mày, vậy Y Nhu ở đâu rồi, Tống Kỳ Nam đúng là vẫn như xưa không thay
đổi được
“Ngọn gió nào đưa ngươi đến đây vậy Tuấn Hàn, ta tưởng hai người con đi du sơn ngoạn thuỷ một thời gian chứ”
“Đến thăm ngươi sẵn xem việc tốt ngươi làm đấy”
“Được rồi, được rồi vào trong thôi”
Tống Kỳ Nam đi trước cùng với Tình Á, phía sau là Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên
“Các ngươi định ở lại trong bao lâu”
“Vài hôm, không phải ngươi nói chúng ta có thể ghé qua thăm ngươi hay sao”
Ngôn Tuấn Hàn nói
“Ngươi muốn ở bao lâu cũng được, gần đây xảy ra chút chuyện các ngươi cẩn thận một chút”
Tiếp đón Ngôn Tuấn Hàn cùng Tại Chính Hiên xong, hắn lại ra ngoài xử lí
việc, Lục Thừa đưa hai người Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên đến Thanh
Yên Các
Dọc đường Ngôn Tuấn Hàn liền dò hỏi
“Kẻ bên cạnh giáo chủ các ngươi là ai, chưa từng thấy qua a”
“Bẩm vương gia, người kia là nam sủng mới của giáo chủ”
“Vậy người trước đâu?”
Lục Thừa im lặng một lúc sau liền trả lời
“Đang ở Thanh Yên Các chỉ là người đó hiện tại không được ra ngoài”
Ngôn Tuấn Hàn có chút bất ngờ
định tiếp tục hỏi nhưng Tại Chính Hiên liền can ngăn, nếu hỏi quá nhiều e rằng sẽ khiến người nghi ngờ
Đến Thanh Yên Các, Lục Thừa đưa hai người đến gian phòng đã chuẩn bị, lúc
đi ngang qua căn phòng trước đây Ngôn Tuấn Hàn liền để ý thấy trước cửa
phòng dường như có người canh giữ, có người đó đang ở đây
Y Nhu ở bên trong phòng vuốt ve chú thỏ trên tay, y đã sắp rời đi không
thể mang nó theo cùng, y vốn định sắp xếp cho Yên Hương và Yên Khánh chu toàn nhưng suy đi nghĩ lại bản thân cũng không làm được gì
Lần trước ở dược phòng y lén điều chế ra mê dược, mặc dù công hiệu có chút
không tốt nhưng vẫn có tác dụng đến lúc đó y hạ mê dược cho hai người
như vậy sẽ không để hai người bị liên luỵ
Tình Á ở bên ngoài liền đẩy cửa vào, nhìn thấy dược trên tay Y Nhu liền bất ngờ
“Ta đến thông báo cho ngươi bốn ngày nữa sẽ đưa ngươi ra khỏi đây, ngươi
chuẩn bị một chút, đóng xích sắt đó đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi tháo ra”
Y Nhu gật đầu
“Bằng hữu của hắn vừa mới đến đây đang ở trong Thanh Yên Các này, ta không
tiện ra vào đây nữa, ngươi mấy ngày tiếp theo cẩn thận một chút”
Tình Á nói xong liền rời đi. Bằng hữu của Tống Kỳ Nam sao, bằng hữu của hắn y dường như có gặp qua, ngoài một tên là Triệu Quách thì y cũng đã gặp
qua ba người khác nữa, chỉ là không đoán được ai đến mà thôi
Yên Hương thấy Tình Á vừa rời đi liền bước vào
“Vậy công tử người sắp đi rồi sao”
Y Nhu gật đầu, Yên Hương liền quỳ xuống
“Công tử cảm tạ người thời gian qua đã cho tỷ muội chúng ta được cơ hội hầu
hạ người, người rất tốt, mong rằng sau này người rời đi rồi chúng ta sẽ
có dịp gặp lại”
Y Nhu mỉm
cười, quả thật Yên Hương và Yên Khánh khiến y hài lòng vô cùng chỉ là
lần này y không tiện dẫn bọn họ theo, nếu như có cơ hội y nhất định đưa
cả hai người cùng đi
Tối đêm
đó Tống Kỳ Nam cũng không trở về Thanh Yên Các, Ngôn Tuấn Hàn và Tại
Chính Hiên tính toán một chút sau đó liền lẻn đến căn phòng lúc nãy
Từ trên mái nhà hai người liền nhận ra được người mà bọn họ đang tìm, Tại
Chính Hiên nhìn Ngôn Tuấn Hàn sau đó gật đầu, lén lút đánh ngất Yên
Khánh và Yên Hương ở trước cửa
Y Nhu bên trong phòng nghe động tĩnh liền có chút lo lắng, muốn tìm chỗ trốn đi, thì nghe được một giọng nói thì thào
“Ngươi là Lam Y Nhu đúng không”
Bất ngờ khi nghe được cái tên quen thuộc, y liền bước đến mở cửa, vừa mở
cửa nhìn thấy hai khuôn mặt vô cùng quen thuộc y có chút bất ngờ liền để hai người vào trong phòng
“Đừng lo lắng, ta đến cứu ngươi a, Kỳ Nam hắn lần này quả thật là sai, là
bằng hữu của hắn ta thay hắn xin lỗi ngươi, thái tử điện hạ”
Y Nhu lắc đầu, sau đó liền viết ra giấy để hai người đọc, Ngôn Tuấn Hàn
và Tại Chính Hiên nhìn nhau, chuyện là thế nào, người này từ lúc nào
không nói chuyện được nữa
“Ngươi bị làm sao vậy, Tống Kỳ Nam hắn đã làm gì ngươi”