Chữ 'lại' này
được dùng hết sức tuyệt vời. Hình như dạo gần đây cậu được một vị thần
hot search nào đó độ, rồi cứ vọt thẳng lên trên đó vì đủ kiểu loại lý
do.
Trên hotsearch, cậu là một nhóc nào đó bị gấu trúc đỏ đấm bầm dập, cậu là anh dâu nhỏ được đỉnh lưu xoa tai, đồng thời cũng là ba
nuôi của một nam tiến sĩ thượng đẳng.
Nếu không, người trong giới đều đam mê chạy đến Ung Hòa Cung làm gì chớ.
Idol nghèo khổ như Khương Lạc Thầm chỉ có thể dựa vào tiền thắp hương
miễn phí, mà lại được phù hộ lên hot search tận ba lần. Nếu như lần sau
cậu góp tiền công đức, liệu rằng cậu sẽ đổi hộ khẩu lên hot search ở
luôn không!
Đương nhiên, lên hot search nhiều chẳng phải chuyện
gì tốt. Có người cảm thấy Khương Lạc Thầm cố ý PR lăng xê, còn có người
chê cậu vốn là người của công chúng, không nên nói bậy ở chương trình
phát sóng trực tiếp.
Bạn Tiểu Khương cực kỳ oan uổng.
Đầu tiên, cậu mà là nhân vật công chúng cái khỉ gì, cậu chỉ là một đứa flop không tên không tuổi trong giới giải trí. Thứ hai, rõ ràng là khứa tiến sĩ thượng đẳng đó ra vẻ ta đây trước, cậu chỉ là một ông bố quản lý lại con mình mà thôi.
....
Sự kiện cha mi kết thúc với việc Lạc Lạc xin lỗi.
—-- Chỗ này cần phải đặc biệt nhấn mạnh một điều, "Lạc Lạc" xin lỗi không phải là Khương Lạc Thầm, mà là bé gấu trúc đỏ kia.
Tên tiến sĩ kia cực kỳ khó ở, sống chết đòi sở thú cho gã một lời giải thích.
Giám đốc sở thú không chịu nổi gã nháo, bèn cử Khương Lạc Thầm đi quay một
đoạn video cho Lạc Lạc đại vương, thêm hiệu ứng âm thanh "Xin lỗi mà"
vào hậu kỳ, phát lên trang web chính thức.
Vì vậy, ông còn đóng thêm dấu đỏ của [Thông báo chính thức].
[Sự kiện lần này, bởi vì xxxx mà ra; mặc dù xxxxx, nhưng xxxxx, xét thấy
xxxxx, bên chúng tôi đã nghiêm túc phê bình gấu trúc đỏ có liên quan, và đã ra lệnh cho nó xin lỗi người bị hại.]
Dưới video "xin lỗi" của gấu trúc đỏ, quần chúng khán giả sục sôi phẫn nộ.
Đợt livestream đó có số người xem đông, rất nhiều khán giả bị sang chấn bởi những phát ngôn bố thiên hạ của gã tiến sĩ kia. Dưới cái nhìn của biết
bao nhiêu người, gã không tuân theo quy định đi chạm vào gấu trúc đỏ, bị gấu trúc đỏ cắn ngược lại, tất cả đều là tự làm tự chịu. Sao có thể để
gấu trúc đỏ xin lỗi cơ chứ? Rốt cuộc trên thế gian này còn có pháp gấu
không?
[Lạc Lạc đại vương sai chỗ nào vậy?]
[Mặc dù tôi chưa xem hết video vụ việc, nhưng Lạc Lạc đẹp như thế, chắc chắn Lạc Lạc không sai!]
[Lạc Lạc không sai chút nào, Lạc Lạc chỉ ghét gã loè thôi!]
Khương Lạc Thầm vác clone ra, không thể để vụ này chìm: [Nói đúng lắm, Lạc Lạc đẹp đẽ như thế, sao mà Lạc Lạc lại sai cho được? Ủng hộ Lạc Lạc!]
Lạc Lạc this cũng là Lạc Lạc that.
Ngay tại giờ phút này, cùng một trái đất, cùng một Lạc Lạc.
Nhà sản xuất [Tình yêu 0.7%] cũng chẳng ngờ đến, anh ta đã hết sức vất vả
mời Thịnh Chi Tầm đến đây làm khách mời tạm thời, đánh tiếng cặp đôi với chiêu bài "Đỉnh lưu level nhan sắc cao x Nghiệp dư level học vấn cao",
song không thể kiếm đủ độ đề tài cho chương trình, còn một câu "cha mi"
lúc phát sóng trái lại đã hot thoát vòng.
Sau khi gã tiến sĩ bố
thiên hạ rút khỏi chương trình khiến hiện tại càng tệ hơn, 5 nam khách
mời ban đầu chỉ còn lại ba người, không quay chương trình được nữa.
Khương Lạc Thầm kiến nghị nhà sản xuất đến Ung Hoà Cung bái thử xem.
Nhà sản xuất dùng mắt đánh giá cậu một phen, hỏi cậu: "Cậu là sinh viên trường 985 mà lại đi theo phong kiến mê tín?"
Bạn học Tiểu Khương nói: "Phật ta không độ mù chữ, bây giờ làm hoà thượng
bét lắm cũng phải có bằng cử nhân rồi, nói không chừng trong chùa còn
tình cờ có chú tiểu nào đó có bằng tiến sĩ cơ."
"......"
Khương Lạc Thầm không hề nói giỡn. Hiện giờ tiến sĩ cạnh tranh gay gắt đến mức có người học tám năm tiến sĩ không tốt nghiệp nổi, và loại tiến sĩ cứ
kéo dài từ năm này sang năm khác vốn đã bỏ khoa học đổi sang làm huyền
học rồi.
Khoa học sao mà thơm bằng huyền học được?
Bạn
làm nghiên cứu khoa học mà không làm được SCI thì là không làm nổi, chỉ
có thể tự trách bản thân không chí tiến thủ. Nhưng khi bạn dấn thân vào
huyền học lại có rất nhiều thứ để đổ thừa, ví như hôm nay trách sao Thuỷ nghịch hành, ngày mai đổ tại bát tự, ngày mốt oán máy tính phòng thí
nghiệm không được đặt ở hướng Bắc... Loài sinh vật như con người này,
chỉ cần có thứ để đổ lỗi được thì mới có thể chây ì một cách yên tâm
thoải mái.
Nghe nói nếu bây giờ có một cục gạch của Ung Hoà Cung rơi xuống, trong 10 người sẽ có 5 người trong giới giải trí, 5 người
còn lại trong giới học thuật.
Đây được gọi là cạnh tranh hai mặt.
Trước lời khuyên của Khương Lạc Thầm, nhà sản xuất ấy bán tín bán nghi đến
Ung Hoà Cung, không ngờ thật sự bắt... Ờm, không phải, túm... Ờm, cũng
không phải, lừa... Nói cho chính xác là "mời" được hai vị nam khách mời
mới toanh.
Đúng là đáng để ăn mừng mà.
......
Dựa
vào làn sóng "cha mi", fans của Khương Lạc Thầm lại tăng thêm một đợt.
Hiện giờ cậu đã đột phá cột mốc 600.000 fans rồi! Fans khen cậu can đảm
dám nói. Những bài đăng với đám mèo con lẫn chó con trên Weibo cậu hồi
xưa cũng bị fans mới đào lên hết. Lượng fans tương tác mỗi ngày đều đạt
cột mốc cao mới, tin nhắn riêng cũng không đọc nổi nữa.
So với
cậu, tổng lượng fans của các thành viên khác của nhóm nam Hot Boys 10
(bao gồm Văn Quế) còn không cao như của mỗi một cậu.
Khương Lạc Thầm không kiềm được nghĩ ngợi: "Mình đúng là hot thật rồi."
Cậu hot như vậy, đồng đội flop như thế, cậu quả thật là tôn nghiêm cuối cùng của nhóm mình.
Vì tri ân fans mới, Khương Lạc Thầm quyết định mở thêm một đợt livestream
để trò chuyện với các bạn fans. Sau khi giám đốc sở thú biết được chuyện này đã gọi riêng cậu đến văn phòng, hỏi cậu có thể nhân cơ hội
livestream này giúp sở thú bán hàng không, trong kho hàng còn có rất
nhiều sổ tay, móc khoá, bưu thiếp, v.v.
||||| Truyện đề cử: Nghiệt Duyên: Cô Dâu Nuôi Từ Bé! |||||
Khương Lạc Thầm không muốn bán, mấy món trong kho bọn họ đã tích trữ được bao
nhiêu năm, tem rùa trên bưu thiếp đã bị hầm nhừ tử rồi, cậu không muốn
để fans của mình tốn tiền để mua di ảnh thời ông cháu cha về cúng đâu.
Cơ mà, đứng trước mặt giám đốc thì đâu thể nói như vậy được.
Vào thời khắc mấu chốt này, bạn học Tiểu Khương đã tìm được người để đổ vỏ: "Chú cũng biết cháu là một idol bán thời gian, cháu được buôn bán trên
livestream hay không thì lời cháu nói không tính, lời của người đại diện bọn cháu nói mới tính ạ."
Quả nhiên viện trưởng bị cậu quay mòng mòng, chần chừ hỏi: "Đến việc này mà người đại diện cháu cũng quản sao?"
"Dạ tất nhiên rồi." Khương Lạc Thầm lời lẽ đanh thép, "Bởi vì vốn dĩ idol
cũng là một loại hàng hoá mà, một món hàng sao có thể bán được món hàng
khác?"
Hình như nghe vô cùng chí lý.
Cứ như thế đó, Khương Lạc Thầm chuồn khỏi văn phòng giám đốc một cách thuận lợi.
Đoạn thời gian này đã gần đến hồi kết của kỳ thực tập. Ngoại trừ Lạc Lạc đại vương ra thì chỉ với một trái táo, cậu đã thâm nhập vào thế giới của
các bé gấu trúc đỏ khác. Đây là lần đầu tiên cậu nuôi gấu trúc đỏ, hồi
trước cậu cũng từng suy nghĩ, không biết cảm giác sờ gấu trúc đỏ vào tay là mềm như bông hay là cứng cáp nhỉ?
Bây giờ cậu có thể rầm rộ tuyên bố với tất cả mọi người: Người của gấu trúc đỏ rất cứng cáp, còn đuôi thì rất xốp mềm!
Cũng không biết sau khi cậu rời khỏi sở thú hoang dã, trong tương lai còn có cơ hội gặp lại những oắt con này không.
Ngay lúc cậu vừa vuốt ve cái đuôi lớn của bé gấu trúc vừa suy nghĩ, phía sau đột nhiên vang lên tiếng bước chân. Tiếng bước chân đó nghe có vẻ hơi
quen quen, Khương Lạc Thầm bất giác quay đầu lại nhìn, bất ngờ phát hiện người xuất hiện trước mặt mình lại là Cố Vũ Triết!
Đệt, khi nãy cậu vừa nhắc đến sếp Cố trước mặt giám đốc đó, sao sếp Cố đến đây thật thế.
Vừa nói địa chủ đã thấy mặt địa chủ rồi.
Hơn nửa tháng chưa gặp, Cố Vũ Triết chẳng thay đổi tẹo nào, vẫn là từng sợi tóc được chăm chút và bộ tây âu không đổi, khuôn mặt sau gọng kính
vuông vừa tuấn tú vừa sắc sảo. Anh không dẫn trợ lý theo mà xuất hiện
một mình trong vườn bách thú, trái ngược hoàn toàn với những du khách đi chơi cùng với gia đình.
Khương Lạc Thầm buộc miệng hỏi: "Ông chủ, anh vào đây như nào thế?"
Cố Vũ Triết nhướng mày: "Tôi mua vé vào."
Khương Lạc Thầm: "......"
Cố Vũ Triết nói thêm: "Buổi chiều máy bay vừa đáp, sân bay cũng gần đây nên tôi thuận đường tới thăm cậu."
Ờ ờ ờ, cái lí do này mới hợp lý nè.
Hơn nữa đến đã đến rồi, Khương Lạc Thầm phải dắt Cố Vũ Triết dạo chơi vườn
bách thú. Hai người đứng ở quảng trường nhỏ trong sở thú hoang dã, rẽ
trái đến vườn nai, rẽ phải đến khu khỉ.
Cố Vũ Triết nhìn bảng chỉ dẫn, nói muốn đi khu khỉ để xem khỉ.
Khương Lạc Thầm lắc đầu: "Bây giờ khu khỉ chưa khai trương đâu, nếu bây giờ chúng ta qua đó thì chẳng có gì để xem cả."
"Chưa mở cửa?" Cố Vũ Triết cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, "Sở thú 9 giờ mở rồi, bây giờ đã 10 giờ tại sao còn chưa mở cửa?"
"Bởi vì bọn nó là khỉ chứ sao. Sở thú đâu có ký hợp đồng lao động với bọn
khỉ, ví như quy định bọn nó mấy giờ chấm công đi làm, mấy giờ nghỉ trưa, cuối tuần có phải tăng ca không. Cuộc sống của khỉ rất nhàn nhã đó, bọn nó chỉ cần phơi nắng, bắt bọ chét, còn phải giao phối. Tuy cùng là một
bộ linh trưởng với nhau nhưng bọn nó tự do hơn chúng ta nhiều."
"......"
Khương Lạc Thầm nghĩ ngợi, gắng gượng hết sức bình sinh nói: "Ông chủ, đến đã
đến rồi, không thể cho anh đi về tay không được. Nếu anh muốn xem khai
trương thật thì để tôi khai trương cho anh xem."
Thực ra bạn học Tiểu Khương cũng rất giỏi leo cây đó.
"......Thôi." Cố Vũ Triết nói, "Vậy thì đi vườn nai đi."
Hai người đi đến vườn nai.
Tuy nói là vườn nai, song thực chất ở đây trừ nai ra còn nuôi thêm cừu lẫn
lạc đà Alpaca. Lúc vừa mới đến, Khương Lạc Thầm méo thể hiểu nổi tại sao một sở thú được cấp phép đàng hoàng lại phạm lỗi như thế này, để ba
loại động vật hoàn toàn khác loài và chi ở chung với nhau. Sau này cậu
mới biết được, hoá ra ba tên này đều cùng một thuộc tính cướp bóc, sở
trường là lục thức ăn từ túi du khách, mỗi một du khách từng đặt chân
đến đây đều bị bọn chúng cướp sạch không còn cái nịt.
Khương Lạc
Thầm đang xách theo một cái giỏ nhỏ, trong giỏ đựng mấy miếng rau đã
được cắt thái xong xuôi, chẳng mấy chốc đã lọt vào tầm ngắm của bọn cướp giật.
Bọn họ vừa đút dê ăn vừa nói chuyện.
Cố Vũ Triết
bảo Khương Lạc Thầm, bởi vì đoạn thời gian gần đây Khương Lạc Thầm dần
có tên tuổi hơn, nên có vài công việc đã lục tục tìm đến trước cửa.
Hiện tại có ba doanh nghiệp quảng cáo đã đến giai đoạn hợp đồng, thuộc về
hạng mục đóng gói; còn có một chương trình giải trí vẫn đang thảo luận,
đó là một chương trình mỹ thực, muốn mời Khương Lạc Thầm làm "khách mời" hai kỳ nhưng Cố Vũ Triết cảm thấy hai kỳ ít quá, bảo giám đốc điều hành tiếp tục theo dõi.
Sau khi nghe xong, Khương Lạc Thầm mém chút
nữa là không cầm nổi củ cà rốt trong tay: Trước ngày hôm nay, quảng cáo
duy nhất cậu từng nhận trong 5 năm debut là bàn chải điện, chương trình
giải trí đã quay duy nhất là [Tình yêu 0.7%]. Bây giờ có nhiều công việc đập vào mặt đột ngột quá, cậu còn tưởng cậu đang nằm mơ cơ.
Nếu không thì nhiều người muốn ký kết với công ty lớn, muốn được người đại
diện nổi tiếng dẫn dắt như thế, lại chẳng khác gì lúc thi đại học tất cả mọi người đều muốn vào 985, sau khi tốt nghiệp muốn vào BAT. Chỉ khi có sân sau đủ lớn, càng tiếp xúc với nhiều tài nguyên mới càng lợi hại
hơn.
Cố Vũ Triết nhắc nhở cậu: "Nhưng lúc cậu lên chương trình
phải giữ cho kĩ cái miệng của mình vào đấy, đừng làm ra sự kiện "cha mi" lần thứ hai.
Khương Lạc Thầm: "Vầng."
Cố Vũ Triết: "......" Anh cảnh cáo cậu, "Cậu lại muốn bị trừ lương sao?"
Bạn học Tiểu Khương bĩu môi. Cậu thầm nghĩ, trong thế giới của Harry
Potter, câu thần chú có sát thương mạnh nhất của phù thuỷ nhỏ là
"Expelliarmus". Còn thực tế phũ phàng, ma thuật chí mạng nhất của Cố địa chủ là "Trừ lương cậu nhé".
Thậm chí cậu còn nghi ngờ, một mai
khi ông chủ Cố lên giường với người ta, bạn giường của anh bảo anh nói
vài câu dirty talk trợ hứng, ông chủ Cố cũng sẽ chọn mỗi một câu này.
Trên thế gian này còn có S nào đáng sợ hơn nhà tư bản không? Tất nhiên là không rồi!
Để chống lại bọn tư bản, từ an toàn duy nhất mà giai cấp vô sản có thể chọn là "tui đã chết".
"-----Khương Lạc Thầm... Khương Lạc Thầm!" Cố Vũ Triết đẩy cậu, "Lời tôi vừa nói cậu đã nghe rõ chưa, sao lại ngây người ra vậy?"
Cuối cùng bạn học Tiểu Khương đã hoàn hồn về từ trạng thái ngủm củ tỏi: "Ơ... Anh vừa nói gì thế?"
Cố Vũ Triết trông thấy bộ dạng lơ tơ mơ của cậu bèn lặp lại lần nữa: "Tôi
vừa nói là, bên phía tuyên truyền vừa nắm được vài từ mấu chốt. Trên
mạng bắt đầu có fan cp của cậu và Thịnh Chi Tầm rồi..." Anh dừng lại
khoảng chừng hai giây, hỏi: "...Cậu nghĩ sao về việc này?"
Trên
thực tế, Thịnh Chi Tầm và Khương Lạc Thầm chỉ gặp mặt nhau có hai lần mà thôi, "thân" thì căn bản không nói nổi, thậm chí đến cấp độ "nửa thân"
còn ứ có.
Nhưng điều kỳ lạ là trong khoảng thời gian này lượng
fans cp của hai người như diều gặp gió, số người trong siêu thoại cp cứ
tăng miết. Mặc dù fan only của Thịnh Chi Tầm đã cố gắng đốt siêu thoại
hai lần rồi, cũng không thể làm fan cp biến mất trong một sớm một chiều
được. Em gái tuyên truyền nằm vùng siêu thoại lướt một phen, chưa đến
năm phút đã sang chấn tâm lý thoát ra.
Dựa theo báo cáo của cô,
các loại tác phẩm đồng nhân trong siêu thoại đều yêu cầu phải xoay điện
thoại, lật trái lật phải mới xem nổi!
Cố Vũ Triết dẫn dắt nhiều
nghệ sĩ như vậy, bất kể là cp nam nam, nam nữ hay nữ nữ đều đã từng gặp
qua rất nhiều. Thậm chí trong vài dịp tuyên truyền, anh sẽ cố ý làm cho
nghệ sĩ tạo ra một bầu không khí ngược giới tính.
Nhưng không biết ra làm sao, đợt này anh nghe được cp của Thịnh Chi Tầm x Khương Lạc Thầm, lại cảm thấy... hơi hơi khó chịu.
Đương nhiên, độ chuyên nghiệp của anh đã đè cảm giác khó chịu đó xuống một cách nhanh chóng.
Anh nói chuyện siêu thoại cp cho Khương Lạc Thầm nghe, muốn xem cậu có phản ứng gì.
Phản ứng của Khương Lạc Thầm là—-
"Wow, không ngờ tôi có fan cp rồi!" Bạn Tiểu Khương rất vui sướng hỏi, "Tôi là 1 hay là 0 thế?"
Cố Vũ Triết: "....Cậu chỉ quan tâm cái này thôi?"
"Chứ còn quan tâm cái gì nữa." Khương Lạc Thầm không lấy làm lạ, "Không phải chỉ là xào cp nam nam thôi à. Sếp cũ của tôi từng xào cho tôi với Quế
Quế Tử đó, tiếc là bọn tôi flop quá, flop lành đùm flop te tua, càng xào càng flop."
Bạn Tiểu Khương chẳng chống đối gì việc xào cp nam nam.
Bởi vì cậu biết rõ, con trai Đông Á có ba con đường tắt để nâng cấp nhan
sắc, thứ nhất là xào cp nam nam, thứ hai là đánh esports, thứ ba là đi
tấu hài.
Đáng tiếc, hai móng vuốt của bạn Tiểu Khương thật sự không đủ độ linh hoạt,
tướng của nam sinh khác mạnh mẽ biết nhường nào, còn cậu lại chơi Vương
Giả Vinh Diệu thành game Ngôi sao thời trang. Về việc đi tấu hài, một
cái mỏ của cậu là quá đủ rồi, làm sao tìm được người thứ hai chung tần
số mỏ hỗn với cậu.
Hai con đường trở thành trai đẹp esports và
trai đẹp đi tấu nói đều không thành công, Khương Lạc Thầm chỉ có thể
chấp nhận một số phận khác.
Không phải xào cp nam nam thôi à, vậy thì xào đê. Cái gì mà alpha, beta, omega, ABO, tinh thần lực, cái gì mà mẹ kế văn NTR văn hào môn tranh đấu... Lúc Khương Lạc Thầm dùng clone
lướt web đã thấy được kha khá tiểu thuyết đồng nhân kinh điển của nhóm
nam khác, cậu ủng hộ hết mọi tưởng tượng hợp lý và phi lý của các fan
nữ.
Đương nhiên, tiền đề là tôn trọng nguyên mẫu và đổi thể loại văn bất hợp lí.
"Vậy mà cậu cũng lạc quan cho được." Cố Vũ Triết không biết nên đánh giá như thế nào, anh lấy hộp thuốc lá bằng kim loại từ trong túi ra, rút một
điếu thuốc rồi châm lửa một cách thuần thục. Thực ra Cố Vũ Triết không
thèm hút thuốc lắm, chỉ có lúc xã giao mới hút. Nhưng khi anh ở cùng với Khương Lạc Thầm, anh lại luôn muốn hút thuốc. Hương thuốc của anh rất
nhạt, điếu thuốc được kẹp giữa hai đầu ngón tay, làn khói có vị bạc hà
chầm chậm tản vào trong không khí, "Nhiều nghệ sĩ nam mà tôi biết cực kì chống đối việc tên của họ xuất hiện trong tiểu thuyết có tình tiết đồng tính."
Khương Lạc Thầm đút củ cà rốt cuối cùng trong tay vào con Alpaca đi ngang bên cạnh, tiện thể túm lông nó: "Sếp, không lẽ anh
không nhận ra rằng tất cả các nam thần tượng trên thế giới này đều chỉ
là những cầu nối cho trí tưởng tượng của các cô gái sao? Bản chất idol
nam chẳng khác gì nàng tiên cá và kỳ lân cả— Đẹp đẽ, lòng dạ đơn thuần,
và phẩm đức cao quý chứ thực tế toàn là điêu."
"......"
Ở
dưới sân khấu, cậu là bạn học Tiểu Khương học ngành Thú Y 985, cậu là
trùm học tập với điểm số tối đa, cậu chôn phân giúp bọn gấu trúc đỏ mỗi
ngày, cuộc sống ngập tràn đái ẻ và đánh rắm. Nhưng trên sân khấu, cậu là Khương Lạc Thầm, là đội trưởng của Hot Boys 10. Cậu nỗ lực tập hát, tập nhảy để giữ mặt mũi, đều là để thể hiện bản thân hoàn hảo nhất trước
người hâm mộ.
Khương Lạc Thầm nhún vai: "Nếu tất cả đều là tượng
tưởng phi thực tế, vậy tại sao tôi phải quan tâm bọn họ ảo tưởng đến mức nào rồi?"
Ngay cả việc fans viết rằng cậu ôm bầu chạy đi với
tám đứa con, thì chuyện cậu không thể mang thai là thật! Dẫu thế nào thì Tiểu Khương cũng là một thiên tài trong học viện (Thú) Y, điều này hoàn toàn đi ngược lại với nhận thức chung sinh lý học!
Cố Vũ Triết: "...Nếu cậu không có ý kiến gì, vậy thì tôi sẽ không để bên marketing nhúng tay vào."
Nói đến đây, điếu thuốc trong tay Cố Dư Triết sắp cháy hết. Anh cúi đầu
nhìn đồng hồ đeo tay, đã muộn rồi, buổi chiều anh còn phải quay lại công ty.
Anh cũng không nói rõ được rốt cuộc nhờ vào động lực gì đã
thúc đẩy anh một mình lái xe hơn hai tiếng đồng hồ sáng hôm nay, từ
đường vành đai số 5 phía Đông đến sở thú hoang dã ở ngoại ô Bắc Kinh,
chỉ để gặp Khương Lạc Thầm một lần và trò chuyện đôi ba câu.
Anh
vẫn nhớ như in cảnh tượng mà anh nhìn thấy khi bước vào sở thú—- Khương
Lạc Thầm đứng giữa bầy thú vây quanh, cầm một chiếc giỏ nhỏ đựng bí ngô, cà rốt và táo trong tay. Cậu trông giống một hoàng tử phong độ ngời
ngời, được những sinh linh tự do đó yêu mến bao bọc như trong truyện cổ
tích. Ánh nắng nhẹ hôn lên mái tóc cậu, cậu đứng trong gió thoảng quay
đầu lại, trông thấy được Cố Vũ Triết đằng sau, ánh mắt tỏ vẻ kinh ngạc,
hỏi anh: "Ông chủ, sao anh lại ở đây?"
Đúng ớ, sao anh lại ở đây?
Lúc đó Cố Vũ Triết trả lời ra sao nhỉ? Anh nói: "Buổi chiều tôi phải đi công tác, sân bay gần đây nên thuận đường ghé thăm cậu."
Toàn là ăn nói hươu nói vượn, thư ký anh chẳng hay biết gì về chuyến công tác chiều này của anh.
Bây giờ anh đã gặp được cậu rồi, cũng đã nói cho xong "chính sự" rồi, đã đến lúc phải đi.
Cố Vũ Triết nói: "Vậy tôi đi đây."
"Đợi đã!" Khương Lạc Thầm bất ngờ gọi anh lại.
Cố Vũ Triết dừng bước, quay đầu nhìn cậu, giọng nói có phần kiên nhẫn mà anh chẳng hề hay: "Sao vậy?"
Khương Lạc Thầm xoè bàn tay ra, giơ đến trước mặt anh.
Cố Vũ Triết: "......?"
Khương Lạc Thầm chỉ vào điếu thuốc trong tay anh, bật cười tươi ơi là tươi:
"Sếp Cố, cả sở thú bọn tôi cấm hút thuốc! Nếu để bắt được phải phạt 500
tệ, anh muốn quét Alipay Wechat hay là dùng tiền mặt đây?"
Cố Vũ Triết: "......"
Nhìn thấy con ngươi chấn động của người đại diện, Khương Lạc Thầm hả hê ghê
gớm—-- Hồi trước toàn là địa chủ trừ tiền lương, mà bây giờ tôi tớ đã
vùng mình phất cờ khởi nghĩa, cuối cùng cũng có thể moi tiền từ tư bản
rồi!