Du Tử Mặc ngồi trên ghế, bên cạnh là ly nước ấm cùng với Tiểu Miêu Miêu
nằm ở bên cạnh đang ngủ, còn trước mặt Lam Anh đang nhìn anh chằm chằm
bằng ánh mắt phán xét.
"Tiểu Anh, em không vui khi anh đến đây sao?"
"Không có, sao giờ này anh lại đến đây, hai bác không nói gì sao?" Lam Anh
ngồi xuống bên cạnh Du Tử Mặc ôm Tiểu Miêu Miêu lên đi qua chỗ ổ thả mèo nhỏ xuống. Nhìn Lam Anh đi qua đi lại một vòng Du Tử Mặc chờ cậu ngồi
xuống rồi mới lên tiếng nói:"Ba mẹ bảo anh qua đây với em, đúng rồi còn
cái này nữa!"
Nói rồi anh dừng lại lấy từ trong túi ra bốn bao lì xì màu đỏ đưa cho Lam Anh:"Cái này là của ba mẹ, chị Mộc Kỳ với của Du
Tử Hi cho em!"
Lam Anh nhìn bốn bao lì xì đỏ trước mặt lại nhìn
Du Tử Mặc, thấy cậu như vậy Du Tử Mặc liền đem mấy bao lì xì đỏ đặt vào
trong tay Lam Anh nghiêm mặt lại nói:"Em không được từ chối, đầu năm mới mà từ chối là không may mắn đâu, mẹ nói em nếu như không ngại thì đến
nhà anh chơi, mấy người họ rất thích em đó!"
"Em.......!" Lam Anh còn chưa nói hết cậu thì Du Tử Mặc liền lên tiếng nói:"Được rồi, chương trình năm mới cũng kết thúc rồi, chúng ta đi ngủ thôi!"
Nghe Du Tử Mặc nói vậy Lam Anh mới để ý chương trình tv lúc này đã chiếu một chương trình thường niên khác còn chương trình chào đón năm mới đã kết
thúc từ lúc nào không hay nữa. Lại nhìn sang Du Tử Mặc ngồi bên cạnh Lam Anh không nói gì đứng dậy đi vào trong phòng, Du Tử Mặc thấy cậu đứng
dậy đi rồi cũng nhanh tay tắt tv đi sau đó liền nhanh chân chạy vào
trong phòng của Lam Anh. Thấy Du Tử Mặc theo vào sau Lam Anh cũng không
lên tiếng chỉ lấy từ trong tủ ra một bộ chăn gối khác sau đó trải xuống
dưới sàn xong xuôi liền lên giường đắp chăn đi ngủ.
Nhìn chăn gối cùng nệm trải dưới sàn Du Tử Mặc có chút đau lòng, rõ ràng là đâu phải
lỗi của anh đâu, là mẹ kêu anh qua đây mà. La Tú Quyên sau khi chia lì
xì xong liền bế Du Kỳ Duy đang ngồi trên đùi La Khiêm xuống giao cho
Giai Mộc Kỳ rồi dặn dò trước công việc ngày mai sau đó thoải mái cùng
với La Khiêm trở về phòng đi ngủ mà không hề hay biết rằng con trai của
mình đang phải đối mặt với vấn đề ngủ dưới sàn.
"Tiểu Anh, anh......?!"
"Em mở máy sưởi rồi anh không cần lo bị lạnh đâu?" Lam Anh nhàn nhạt nói
một câu lưng vẫn quay về phía anh. Nghe cậu nói như vậy Du Tử Mặc có
chút câm nín. Vấn đề không phải là anh sợ lạnh a~
"Tiểu Anh, lần
sau anh sẽ không tùy tiện như vậy nữa, nhưng mà cũng là do anh lo lắng
cho em thôi, chị gái em cũng gọi điện cho anh nhờ anh chăm sóc cho em,
anh.....Tiểu Anh, có thể nào đừng giận như vậy không?"
Lam Anh
nghe Du Tử Mặc nói như vậy cậu không lên tiếng mà vẫn như vậy im lặng
quay lưng về phía Du Tử Mặc, thấy cậu không lên tiếng Du Tử Mặc liền
ghét bỏ nhìn chăn gối dưới sàn leo lên trên giường nằm xuống bên cạnh
Lam Anh từ phía sau ôm lấy cậu. Cảm nhận được hơi ấm kia Lam Anh không
hề đẩy Du Tử Mặc hay tránh né khỏi cái ôm kia.
"Tiểu Anh, anh
biết em không muốn ỷ lại quá nhiều vào người khác anh cũng biết em sợ
bản thân phải phụ thuộc người khác quá nhiều nhưng mà em có biết điều đó anh lại muốn em ỷ lại vào anh muốn em phụ thuộc anh!" Du Tử Mặc hôn nhẹ lên gáy Lam Anh, nhìn vết hằn hơi mờ mờ trên tuyến thể cậu Du Tử Mặc
nhẹ nhàng hôn lên. Đột nhiên chạm vào tuyến thể phía sau Lam Anh có chút không thoải mái mà rụt người lại, thấy vậy Du Tử Mặc lại nói tiếp:"Đừng cố gắng tách anh xa em được không, không chỉ là năm nay, những năm về
sau cho dù em có cấm anh cũng sẽ đến đón năm mới cùng em, nếu em khóa
cửa không cho thì anh sẽ ngồi ở ngoài chờ năm mới cùng em!"
Nghe mấy câu sau Du Tử Mặc nói Lam Anh liền quay phắt lại dùng ánh mắt lạnh như băng mà nhìn Du Tử Mặc:"Anh dám??"
"Không dám, không dám, sau này có sự cho phép của em anh mới dám làm!" Du Tử
Mặc nhìn ánh mắt kia của Lam Anh liền cảm thấy có chút lạnh ngay lập tức liền sửa lời. Thấy cậu cũng dịu đi rồi lúc này Du Tử Mặc mới kéo cậu
vào trong lòng gác cằm lên đầu cậu giọng nói dịu dàng ôn nhu:"Tiểu Anh,
anh yêu em nên anh muốn mọi việc em đều coi anh vào trong, nếu có việc
em có thể nói với anh, nếu khó khăn anh sẽ giúp em vậy nên là đừng sợ em sẽ làm phiền đến anh được không, em từ trước đến giờ đã giúp anh rất
nhiều rồi vậy nên là hãy để anh giúp lại em nha!"
Lam Anh nghe
những lời Du Tử Mặc nói cậu không trả lời cũng không lên tiếng nói gì
chỉ im lặng vòng tay ôm lấy Du Tử Mặc vùi mặt vào trong lòng anh, mắt
cậu lúc này đã có chút ươn ướt rồi, nếu Du Tử mặc nhìn thấy khuôn mặt
lúc này của cậu rốt cuộc sẽ suy nghĩ như thế nào đây. từ trước đến nay
Lam Nguyệt là chị gái cậu cũng chưa có một lần nói với cậu những lời như vậy....Vậy mà Du Tử Mặc lại dùng những lời này nói với cậu
Sáng
hôm sau Du Tử Mặc bị âm thanh chuông báo thức đánh thức, bình thường ở
nhà Lam Anh rất hay đặt báo thức vì nhiều hôm cậu đi ngủ muộn sẽ bị ngủ
quên mà không đến tiệm nên cậu sẽ hay để báo thức. Tắt chuông báo thức
xong quay sang nhìn Lam Anh vẫn còn vùi mặt trong lòng mình ngủ ngon
khóe môi Du Tử Mặc liền cong lên cúi xuống hôn lên trán Lam Anh một cái
sau đó cẩn thận xuống khỏi giường đắp chăn cẩn thận lại cho Lam Anh rồi
mới ra ngoài. Lúc Lam Anh tỉnh dậy đã gần tám giờ sáng nhìn đồng hồ ở
đầu giường Lam Anh ngồi dậy nhìn bên cạnh giường không thấy Du Tử Mặc
đâu cậu liền đứng dậy thay quần áo qua loa rồi ra bên ngoài.
Ở
bên ngoài Du Tử Mặc đang chuẩn bị dọn thức ăn ra thì đột nhiên từ phía
sau liền xuất hiện một cái đuôi dính lên người, nhìn Lam Anh buổi sáng
ngủ dậy còn ngái ngủ trên đầu còn thêm một đôi tai thỏ Du Tử Mặc liền
nhìn không được sờ sờ một chút, còn có cái đuôi thỏ sù sù a~ Lam Anh bị
sờ đến khó chịu liền đưa tay gạt tay Du Tử Mặc ra sau đó lại như cũ dính vào người Du Tử Mặc.
Ăn sáng xong Lam Anh lúc này mới chịu tách
ra khỏi Du Tử Mặc, hai người chuẩn bị đồ một chút, lúc nghe Du Tử Mặc
nói buổi sáng muốn đưa cậu về nhà Lam Anh ban đầu không đồng ý nhưng bị
Du Tử Mặc ca than một hồi cộng với việc La Tú Quyên mở lời mà bà là bậc
trưởng bối nên Lam Anh cũng không tiện từ chối. Ở biệt thự của Du gia,
Du Tử Kỳ sáng sớm đã được Du Tử Quân cùng Giai Mộc Kỳ đưa về nhà ngoại
chơi, nhà cha mẹ của Giai Mộc Kỳ không nằm trong nội thành mà ở một
huyện nhỏ ở vùng ngoại thành. Việc Giai Mộc Kỳ và Du Tử Quân quen nhau
là do trường đại học của Giai Mộc Kỳ cùng Du Tử Quân ở gần nhau nên hai
người tình cờ quen biết rồi dần dần cũng sinh ra có tình cảm với nhau.
Lúc Du Tử Mặc với Lam Anh đến La Tú Quyên cùng với Du Khiêm đang ngồi trong nhà tiếp mấy người họ hàng trong nhà, thấy Du Tử Mặc cùng với Lam Anh
đến La Tú Quyên liền đem việc giao hết lại cho Du Khiêm sau đó dẫn theo
Du Tử Mặc với Lam Anh lên trên phòng. Vào trong phòng Du Tử Mặc La Tú
Quyên liền kéo Lam Anh qua một bên hỏi thăm, nhìn mẹ mình cùng Lam Anh
nói chuyện đến là thân mật Du Tử Mặc cũng không tiện chen vào, anh không ở lại trên này nữa mà cởi áo khoác ra cất đi sau đó liền đi xuống dưới
nhà cùng với La Khiêm tiếp khách.
Mấy người họ hàng kia thấy Du
Tử Mặc đi xuống ngồi bên cạnh La Khiêm liền lân la cùng cậu kết nối quan hệ, mấy người này đều làm việc cho công ty nhánh của Du thị một vài
người mặc dù không làm trong ngành nhưng cũng muốn kéo quan hệ cùng Du
Tử Mặc. Trong tập đoàn ngoài Du Khiêm cùng Du Tử Quân trực tiếp điều
hành tập đoàn thì Du Tử Mặc cũng nắm cổ phần nhưng cậu chỉ gián tiếp qua trợ lý của mình nắm bắt công việc của tập đoàn nên nếu có thể kéo quan
hệ cùng với cậu cũng là một lợi thế đối với những đối thủ khác.
"Tử Mặc, người vừa rồi cùng cháu trở về là ai vậy?" Chú họ của Du Tử Mặc là Du Bách Hạ lên tiếng hỏi cậu, nhớ đến vừa rồi Du Tử Mặc cùng với người
kia cùng trở về còn trông rất thân thiết mấy người ai cũng tò mò về thân phận của người kia là gì.
Nghe Du Bách Hạ hỏi vậy Du Tử Mặc cũng chẳng buồn giấu diếm mà bên cạnh Du
Khiêm cũng không lên tiếng nói gì anh cũng nói luôn:"Đó là bạn đời của
cháu!"
"Bạn đời?" Mấy người kia nghe Du Tử Mặc trả lời như vậy
đều ngạc nhiên nhìn nhau, nói gì thì nói Du Tử Mặc cũng là người được
chọn thừa kế sao lại có thể tùy tiện chọn bạn đời đến chút danh tiếng
còn không có như vậy chứ......
Thấy ai cũng cùng thắc mắc Du Bách Hạ liền lên tiếng hỏi:"Bạn đời của cháu, không phải là cháu cùng với
tiểu thiếu gia của Liêu gia mới.......!" Ông còn chưa nói xong thì giây
trước Du Tử Mặc còn thoải mái với mọi người giây sau liền sắc lạnh nhìn
ông.
"Ý ông là Liêu Băng sao, Tử Mặc, ta thấy cháu nên suy nghĩ
lại về việc lựa chọn bạn đời, Liêu Băng là con trai út của Liêu gia cũng rất tốt cháu có thể nào......?"
La Tú Quyên cùng Lam Anh nói
chuyện xong đang đi xuống nghe mấy người ở dưới nhà nói về việc bạn đời
của Du Tử Mặc sắc mặt bà liền sầm xuống người kia còn chưa kịp nói hết
thì lời của bà đã chen ngang:"Tử Mặc lựa chọn bạn đời là quyền lựa chọn ở thằng bé, nếu mấy người muốn lựa người nào thì tự mình đi mà lấy!"
Lúc trước Du Tử Quân dẫn theo Giai Mộc Kỳ về ra mắt mấy người này cũng lời
ra tiếng vào đòi Du Tử Quân phải chia tay Giai Mộc Kỳ rồi kết hôn cùng
đại tiểu thư của Lăng gia (Là chị gái lần trước đến nhà Lăng Vũ đó)
khiến cho Du Tử Quân nổi giận đòi giải tán cắt đứt quan hệ với bọn họ,
đã như vậy một lần lần này còn được nước làm tới, còn là đầu năm mới lại đem chuyện này ra bàn tán.