Nghiêm Thần hôm nay đến đây chỉ là muốn thông báo cho bọn họ biết người mẫu tương lai của Rose, để cả hai bên cùng chuẩn bị một màn cạnh tranh
cho công bằng, không nghĩ đến Lưu Minh Lãng lại có phản ứng gay gắt
như vậy, làm một chủ tịch như hắn phải hạ mình nói quan điểm của bản
thân cho hắn nghe.
"Lưu tổng
nói như vậy là sai rồi, theo tôi, mỗi người đều có quyền tự do riêng, anh nói cô ấy sẽ vì nghĩ cho mặt mũi của chủ tịch các anh mà không
hợp tác với tôi là không đúng, công và tư hoàn toàn là hai chuyện
khác nhau, cô ấy là con dâu của chủ tịch các anh, là người của Dịch gia thì đã sao ? Cô ấy là người của công ty các anh à ? Cô ấy có làm việc cho công ty của các anh không ? Câu trả lời là không, cô ấy so
với những người phụ nữ ngoài kia đều giống nhau, và không có liên
quan gì đến vấn đề kinh doanh cũng như chuyện làm ăn của các anh hết.
Các anh và cả tôi nữa đều có quyền và đủ tư cách để tìm cô ấy nói
chuyện hợp tác, chỉ vì cô ấy có thân phận là con dâu của chủ tịch các
anh mà gán cho cô ấy những lý do đó để cô ấy không thể hợp tác với
tôi là không được !"
"Nhưng
anh có biết, nếu như cô ấy hợp tác với anh thì chắc chắn thế nào
cũng sẽ không tránh khỏi bị mọi người chỉ trích là một kẻ ăn cây
táo rào cây sung, anh nói mà không suy nghĩ, anh có biết hậu quả của nó không ?"
"Tôi nói rồi, công và tư hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, lời dị nghị của thiên
hạ thế nào tôi không quan tâm, tôi vẫn sẽ không từ bỏ chuyện tìm Dịch thiếu phu nhân nói chuyện hợp tác !"
"Anh !..." Lưu Minh Lãng vốn định nói nhưng bị Nghiêm Thần làm ức chế đến mức không cách nào nói nổi nên lời, nhẫn nhịn một hồi mới chuyển ánh
mắt qua nhìn Dịch Thừa Phong vẫn còn đang thoải mái uống trà, dáng vẻ thản nhiên coi như xung quanh không hề xảy ra chuyện gì làm hắn
thêm nổi nóng mà quát :
"Họ
Dịch kia ! Đã là tình hình gì rồi, anh vẫn còn tâm trạng ngồi uống trà được sao ? Anh không nghe thấy Nghiêm Thần vừa mới nói gì à ? Chẳng
lẽ anh cũng muốn để cho vợ của anh đi giúp đỡ anh ta ? Nếu thật sự
là như vậy thì heo còn khôn hơn cả anh !"
Dịch Thừa Phong tới bước này mới chịu đặt ly trà xuống, cân nhắc lại mọi chuyện một lúc, nói : "Tôi không quan tâm, nhưng nếu là những
chuyện gây bất lợi cho Hằng Đại và làm xấu mặt ba tôi, tôi tuyệt
đối sẽ không bao giờ cho phép !"
"Nghiêm Thần ! Anh đã nghe thấy chưa ? Dịch Thừa Phong đã nói như vậy rồi
tôi khuyên anh nên từ bỏ đi thì hơn, với lại cô ấy cũng đang là người mẫu mà tôi nhắm trúng, tôi sẽ không bao giờ để cho anh có cơ hội đến
gần lôi kéo cô ấy đâu !"
"Khoan đã !" Dịch Thừa Phong cắt lời. "Anh vừa nói cô ta là người mẫu cũng đang được anh nhắm trúng ?"
"Đúng vậy ! Không giấu gì các anh, vài ngày trước cấp dưới của tôi đã chụp được không ít những tấm hình rất xinh đẹp của cô ấy ở khu chợ bách
hoa, cô ấy chỗ nào cũng đều rất thích hợp với Jasmine cho nên tôi
đã chọn cô ấy và cũng đang định sắp xếp thời gian tìm cô ấy bàn bạc
chuyện hợp tác !"
Nói hết câu này Lưu Minh Lãng
mới cảm thấy có vấn đề, Dịch Thừa Phong hỏi hắn như vậy, chẳng lẽ
Phương Tử Cầm vẫn chưa nói gì cho anh biết ?
Nghiêm Thần không có một chút biểu cảm nào gọi là kinh ngạc, lần trước
chạm mặt ở nhà hàng, thấy hắn lôi lôi kéo kéo với Thiến Vy rồi nói cái
gì mà Hằng Đại rất cần cô ấy, thật ra lần đó hắn không hề để ý vấn đề này, chỉ lo giúp Thiến Vy giải vây, hôm nay nghe Lưu Minh Lãng nói hắn mới nhận ra.
Dịch Thừa Phong
bây giờ mới cảm thấy có điều bất thường, tại sao lại trùng hợp như
vậy ? Mấy ngày trước Phương Tử Cầm cũng đưa cho anh mấy tấm hình
của Thiến Vy, bối cảnh trong mấy tấm hình đó cũng là khu chợ bách
hoa. Bầu không khí đang trong tình trạng khô cứng thì Lưu Minh Lãng
đột nhiên bắn ra một câu phá tan nó đi.
"Không biết Dịch thiếu gia đây đã tìm được cô người mẫu nào chưa ? Nếu mà vợ của anh thật sự đồng ý hợp tác với tôi thì Dịch Thừa Phong anh
chỉ có tàn đời !"
Lời này
của Lưu Minh Lãng rất nhanh đã trở thành sự chọc tức khi Dịch Thừa Phong vừa nghe vào tai. Tiểu nhân chưa gì đã đắc chí, cứ đợi đó ! Tốt
nhất đừng để anh có cơ hội, bằng không... anh sẽ cho hắn biết kết
cục của việc chống đối anh là như thế nào !
Màn đêm nhanh chóng buông xuống, mặt trăng bên ngoài cửa sổ tỏa sáng
vàng rực, thêm mấy ngôi sao chớp chớp xung quanh như đang ca ngợi vẻ
đẹp thoát tục của quả cầu hào quang.
Phương Tử Cầm đang ngồi dưới lầu xem tivi, nói là xem tivi nhưng đầu óc lại không hề tập trung, lúc nãy Lưu Minh Lãng có gửi tin nhắn mắng cho
hắn một trận vì chuyện không làm theo lời hắn nói.
Vốn vài ngày trước hắn đã muốn làm theo lời Lưu Minh Lãng rồi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng cảm thấy không ổn nên mới gác cách của hắn qua một
bên, tình hình bây giờ chỉ có thể trông cậy vào Thiến Vy.