Nó có một người bạn thân như người ta hay gọi là " thanh mai trúc mã" để hình dung về hai đứa nó. Bạn nó
tên Chinh, Huỳnh Chinh nhỏ hơn nó một tuổi nhưng từ nhỏ đã chơi với nhau ngày xưa khi còn bé tí mẹ nó muốn nó có bạn khi đi học sẽ không sợ bị
lạc lõng nên đã cho nó đi học trễ một năm chờ Chinh đi học chung. Hai
đứa từ nhỏ đã học chung lớp, có đồ ăn ngon, có cây bút,chai nước cũng
uống chung.
Sau khi lớn lên nó
đi học cấp ba thì mỗi đứa một nơi sau này hai đứa cũng ít gặp nhau nhưng mỗi lần gặp vẫn như chó với mèo (chắc do tuổi hai đứa khắc nhau " Dậu
với Tuất) . Thời gian trôi qua khi hai đứa gặp lại lần nữa cảm giác
trong hai đứa khác xưa lắm dường như nó không phải tình bạn đơn thuần
nữa. Tụi nó thích nhau rồi chăng,hay chỉ là đồng điệu về tâm hồn vì
Chinh cũng chọn học nấu ăn và chung trường học nghề chăng
Từ khi nào Chinh đã bắt đầu tán tỉnh nó, nói những lời ngọt ngào làm tim
nó nhảy loạn..đỏ mặt khi Chinh khen nó xinh đẹp,dễ thương
Nó không từ chối những buổi tối hẹn hò với Chinh, cùng ngồi bên nhau tâm
sự và hát cho nhau nghe. Tụi nó cũng đã có những cử chỉ thân mật mà
những người yêu nhau hay có,mỗi tối nó chờ Chinh trước ngõ Chinh đi bộ
qua nhà cõng nó đi dạo hai đứa cứ như vậy
Tưởng rằng sẽ có được một tình yêu đẹp, cùng chung lý tưởng,chung ước mơ và có người hiểu mình thế nhưng.
Một hôm Chinh nói với nó: - Chinh không biết rằng tình cảm của Chinh dành
cho nó đó là thích hay là yêu nữa, Chinh vẫn còn nhớ về người yêu cũ của Chinh và không rõ tình cảm này là gì nữa
Nó buồn lắm, khó khăn lắm mới rung động với một người thế nhưng... lòng tự tôn không cho phép nó khóc, nó không thể yếu lòng được. Con gái phải có tự tôn của mình nó hỏi Chinh:- Vậy tại sao lại tán tỉnh nó, lại trao
cho nó những tình cảm kia..??
- Sao lại khắc cho nó những kỉ vật có tên hai đứa (T&C)
Chinh: - Xin lỗi, là do Chinh sai rồi... khi bản thân mình chưa quên được người cũ lại lấy T ra để lấp đầy chỗ trống đó
Nó: - Vậy thì dừng lại đi,đừng gặp nhau nữa..T có tự tôn của mình, không muốn bản thân phải làm người thay thế đâu.Nó buồn
Cùng thời gian đó đám cưới của em họ nó (Tố Quyên) diễn ra, nó cùng nhỏ đi
đưa thiệp cưới hai chị em từ nhỏ cũng khá thân vì nó cũng cùng tuổi và
nhỏ đó cũng biết Chinh. Nó tâm sự với nhỏ: - Tao chán nản lắm mày, giờ
tự nhiên như vậy làm bản thân tao không biết phải làm sao nữa..??
Làm sao gì nữa..?? Đã như vậy rùi mà bà còn tiếc nuối gì nữa. Nhỏ Quyên nói
-Ừ thì biết vậy... nhưng đó là người đầu tiên tao rung động thật sự.Nó nói
-Thôi quên đi,vui lên biết đâu sau đám cưới tui bà lại chống lầy. Nhỏ cười
Rồi sau khi đám cưới kết thúc mấy dì mấy dượng,cậu mợ dắt xuống nhà nó một người. Người đó đã thay đổi toàn bộ cuộc sống của nó
Mấy cậu, dì cứ gán ghép nó với người đó. Nó cũng chỉ cười cho qua chả nghĩ gì cả, vô tư đi cùng người
ta ra tiễn các dì,dượng ra Đức Mạnh đón xe về quê. Người ta cũng khá
nhát, không biết nói lời ngọt ngào như Chinh cũng không nhìn lãng tử như cậu ấy
Tối đó Chinh nhắn tin cho nó hỏi nó: - Trưa nay đi với ai vậy..??
- Hỏi chi vậy..?? Nó và Chinh giờ có là gì của nhau sao..!!
- Ừ, không là gì..!! chỉ là tò mò nên hỏi vậy thôi. Chinh trả lời
Có lẽ đó là bản tính của con trai đi. Người mình không có được nhưng vẫn
không muốn để người ta cùng người khác nó thầm nghĩ trong lòng.
Rồi chợt nó có một suy nghĩ điên rồ. Nó nhắn tin cho a Phan, nó bắt đầu
dùng kinh nghiệm những lần trêu đùa cà cưa với những thằng con trai từng tán tỉnh nó và rồi dần dà anh Phan qua lại nhà nó nhiều hơn, nó nói với anh:
Nếu như anh tính qua lại yêu đương chơi bời cho vui thì anh đừng đến nữa,
còn yêu đương đàng hoàng xác định cưới xin thì nói với em. Bởi hai nhà
cũng có quen biết em không muốn mất lòng hai bên
Được. Anh gật đầu tỏ ý đã hiểu
Chắc nhiều người sẽ thắc mắc tại sao nó không theo đuổi ước mơ làm đầu bếp
của mình nữa. Nhưng không phải mình từ bỏ mà là mình đang đánh cược với
số phận. Nó hiểu rõ bản thân mình khó tính đến cỡ nào chỉ cần người nó
chọn sai lầm nho nhỏ thôi chuyện không thành nó sẽ có cơ hội đi học
nghề. Nó đem bản thân mình đặt giữa hai ngã rẽ, nếu như người nó chọn
khiến cho nó thất vọng thì nó sẽ danh chính ngôn thuận đi học nghề mà
gia đình không thể nói gì được
Và lí do thứ hai nó chọn anh vì nhà anh ở xa cách nhà nó những 300 cây số, mình không muốn để cho mẹ mình thấy nó sống khổ sống không tốt hay khi
làm dâu bị nhà chồng chửi vào mặt cha mẹ nó. Nó hiểu rõ cuộc sống mà làm sao tránh được những lúc lục đục
Không ai biết được những điều nó đang tính toán, và anh Phan cũng không hề biết mình chỉ là đang bị lợi dụng