"Hả? Em nói em nhìn thấy Đinh Biệt Hàn... Sao có thể, em có chắc mình không cần điều trị thêm không?" Chị Lục hỏi.
Khương Bắc đã đoán được câu trả lời của chị Lục từ lâu. Hắn hơi lúng túng
nhưng vẫn chưa chịu từ bỏ ý định: "Em thật sự nhìn thấy..."
"Chắc chắn là em nhìn nhầm rồi." Chị Lục chắc như đinh đóng cột: "Em nghĩ
mình đang viết tiểu thuyết à? Xét theo tuyến thời gian thì càng không có khả năng. Sau đó Đinh Biệt Hàn còn phải vượt thác, trừ khi cậu ta đã
nhảy xuống rồi mà còn có thể dùng tay không để leo lên. Thế thì chị phải khen cậu ta một câu thật chuyên nghiệp."
Khương Bắc cảm thấy mình đã bị chị Lục thuyết phục. Hắn mím môi, nghĩ có khi mình đã nhìn nhầm.
"Nhưng mà... vì chuyện tai nạn mà chiều hướng bàn tán trên mạng có hơi bất
lợi... công ty đang mua thủy quân để đè việc này xuống." Chị Lục lập lờ.
"Bàn tán như thế nào?" Khương Bắc có dự cảm không được ổn lắm.
"Em không cần lo mấy chuyện này, công ty sẽ xử lý êm đẹp. Mạng xã hội mà,
từ từ rồi chiều hướng sẽ thay đổi thôi." Chị Lục rất kiêu ngạo với khả
năng quản lý dư luận của mình: "Chuyện quan trọng nhất bây giờ vẫn là
biểu hiện của em trong chương trình. Em cần thể hiện tốt hơn nữa, còn về Dịch Vãn thì lát nữa em đi xin lỗi cậu ta, hàn gắn quan hệ của hai
đứa..."
Nghe chị Lục nói vậy, Khương Bắc cảm thấy như sét đánh ngang tai.
Xin lỗi?
Trước khi quay chương trình, công ty A.T đã gọi điện đến trước, hòa nhã năn
nỉ hắn làm hòa với Dịch Vãn. Bọn họ chẳng thèm ngó ngàng, thậm chí còn
lên kế hoạch dùng Dịch Vãn làm bàn đạp, thế mà hôm nay quản lí lại bắt
hắn đi xin lỗi cậu ta?
Khương Bắc ngồi trong nhà vệ sinh, tay cầm điện thoại, hắn bỗng cảm thấy cổ họng mình khô rát không nói nên lời.
Lúc này, chị Lục lại quăng trái bom thứ hai đến.
"Khương Bắc, còn có một việc, em nói thật cho chị biết." Chị Lục bỗng dùng giọng điệu
nghiêm túc trước nay hắn chưa từng được nghe hỏi: "Dịch Vãn thật sự từng bắt nạt em à?"
"Gì cơ?"
Khương Bắc không ngờ chị Lục sẽ
hỏi mình câu này. Thậm chí giọng điệu của chị Lục còn không cho phép hắn trốn tránh: "Có hình không? Có video không? Em có bất kì chứng cứ nào
có thể dùng không? Bây giờ chúng ta đang rất cần..."
Khương Bắc
vốn chỉ muốn vu khống Dịch Vãn. Cảm xúc của hắn nhanh chóng chuyển từ
chột dạ khi bị gặng hỏi thành tức giận, tất cả áp lực đều bộc phát ngay
thời điểm này: "Ý chị là gì? Chị đang chất vấn em hả?"
Chị Lục bèn nói: "Em có biết tất cả mọi người đều nói..."
"Chị là quản lý của em, em nói mà chị còn phản bác ư? Tại sao chị lại đứng
về phía Dịch Vãn?" Khương Bắc lớn tiếng nói: "Cho dù là giả thì làm sao? Nhiệm vụ của chị không phải là giúp em bước lên đỉnh cao hả? Còn mấy
lời bàn tán đó... thủy quân đâu? Tại sao không biết khống chế tình hình? Nhóm ban đầu đâu rồi?"
"Khương Bắc!" Chị Lục không nhịn được
nữa: "Chẳng lẽ em chưa bao giờ nghĩ rằng vấn đề không nằm ở thủy quân mà là ở em hả? Khán giả xem chương trình không có mù, bọn họ có thể nhìn
ra ai tốt ai không. Cho dù là fans của em thì bọn họ cũng không thể gắn
filter cả đời!"
Khương Bắc lặng thinh. Chị Lục lại nói: "Với tình hình bây giờ, em làm hòa với cậu ta là lựa chọn tốt nhất. Bây giờ chị
sẽ sắp xếp..."
"Em không muốn." Khương Bắc lạnh lùng nói: "Em sẽ đi quay chương trình. Còn chị làm cho tốt chuyện của mình đi, quản lý."
Hắn cúp máy.
Chị Lục cảm thấy mình như bị hắt cả gáo nước lạnh vào mặt.
Ban đầu chính cô là người đào Khương Bắc từ A.T về, chủ yếu là cô chấm tính cách ngoan ngoãn biết điều của hắn. Khương Bắc bị bắt nạt, bị chôn vùi, bị buộc phải dắt theo người khác*... một đứa trẻ ngoan như vậy, đáng
thương biết bao!
*Gốc 拖飞机: những thành viên hot trong nhóm bị buộc phải dẫn theo nhóm/thành viên khác cùng chia sẻ tài nguyên của mình.
Nhưng hôm nay thì sao? Cô đã nhìn thấu bộ mặt thật của Khương Bắc rồi! Tất cả đều là giả, thậm chí đến chuyện "bắt nạt" cũng là giả nốt!
Chị
Lục ném điện thoại di động. Hiện tại cô và Khương Bắc là người cùng hội
cùng thuyền, mặc kệ hắn thật thà hay dối trá thì cô cũng chỉ có thể
chiến thắng, không được phép thất bại.
Nhưng cô nào biết, sau khi Khương Bắc sầm mặt cầm điện thoại rời khỏi nhà vệ sinh thì cũng có một
staff cầm điện thoại ra khỏi đó theo.
Tiền đó! Là drama, là tiền! Người nọ khó mà kìm nén được sự háo hức trong lòng. Quyết định sẽ bán
đoạn ghi âm này cho tên paparazzi mà mình quen.
Người nọ mang đồ
Dụ Dung Thời bỏ quên trong gian nhà vệ sinh bên cạnh nên nhờ mình đến
lấy về. Sau khi người nọ trả đồ lại rồi rời khỏi phòng nghỉ, Trịnh Tử
Long mới phàn nàn: "Nhờ đi lấy có chút đồ mà sao lâu thế."
Dụ
Dung Thời bình thản uống nước ngâm cẩu kỷ, đặt quyển sách vừa mới lấy từ nhà vệ sinh về sang một bên, cười nói: "Tóm lại cũng lấy được đồ rồi."
Anh nói một cách tự nhiên.
***
Trần Khả - fan qua đường của Khương Bắc ngay sáng hôm sau đã nhận được điện
thoại của người bạn cùng phòng là fan của Khương Bắc.
Bạn cùng
phòng khóc lóc trong điện thoại cả buổi trời, cuối cùng nghiến răng
nghiến lợi nói: "Chắc chắn là fans của Dịch Vãn và XXX (fans của thành
viên khác cùng nhóm với Khương Bắc) châm ngòi ly gián. Hay lắm, may mà
mấy ngày nay nhà mình phản ứng kịp, không bị gạt sang bên như đợt
trước..."
Trần Khả nghe cô bạn nói vậy nhưng lại không chửi mắng theo như mọi ngày mà lại chìm vào mờ mịt sau khi cúp máy.
Khương Bắc thật sự vô tội như cô bạn cùng phòng nói ư?
Hơn nữa về việc fans của Dịch Vãn... trước đây Dịch Vãn flop đến mức không ai biết mặt, làm gì có fans để quậy lên ầm ĩ đến thế?
Còn nữa, càng không có chuyện Dịch Vãn đặt dây an toàn của mình dưới chân Khương Bắc khiến hắn bị vấp được!
Cô đau đầu xem livestream Truy Vết Rừng Xanh. Cô buộc phải thừa nhận rằng, mặc dù mình có hảo cảm với Khương Bắc nhưng mấy hôm nay chỉ mãi tìm
kiếm bóng lưng của Dịch Vãn trong màn hình. Cho dù là cảnh quay thử
thách vượt thác thì cô cũng chú ý đến Dịch Vãn rất nhiều.
Có
không ít fans bình thường tạm thời chưa thoát fans của Khương Bắc có suy nghĩ giống cô. Có điều hôm qua các cô xem đoạn video cũng âm thầm thở
phào nhẹ nhõm.
Vẫn ổn, cuối cùng Khương Bắc đã quay lại rồi!
Khương Bắc xuất hiện trong lúc mọi người đang nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi nhiều ngày
nên gương mặt của hắn không còn sưng vù như cái đầu heo giống mấy ngày
trước. Hắn dán băng gạt nên trông càng đáng thương và yếu ớt hơn.
Mọi người thấy hắn bị thương nặng cũng chạy đến an ủi. Trong đó có cả Khúc
Bình Thu. Chỉ có Diêu Duyệt lén dùng điện thoại liên lạc với bên ngoài
đứng cách đó xa xa, cứ như không muốn nói chuyện với hắn.
Nhưng
Khương Bắc không quan tâm mấy chuyện này. Hắn đang lo lắng vì cuộc cãi
vã với chị Lục, nên hắn đến đây để cướp lại cảnh quay của mình!
Hắn ôm ngược lại Khúc Bình Thu rồi nở nụ cười tươi tắn nói với mọi người:
"Chào buổi chiều mọi người, chiều hôm trước em bị thương nên buộc phải
nghỉ ngơi một ngày, em xin lỗi mọi người rất nhiều. Hy vọng không làm
chậm trễ tiến độ. Nhất là Dịch Vãn..."
Hắn nhìn Dịch Vãn: "Xin lỗi cậu. Khi ấy tôi quá hoảng hốt, chỉ muốn tìm điểm tựa nên vô tình..."
Thủy quân núp trong làn đạn lấy lại tinh thần lập tức ùa lên chửi mắng anti
fans đã chỉ trích Khương Bắc. Chỉ là chiêu này bọn họ dùng trên Weibo
thì còn có chút tác dụng chứ trong livestream thì lại khiến khán giả vốn đang mong chờ thử thách ngày hôm nay bất mãn.
[Mấy ngày nay bầu
không khí đang rất tốt đẹp, làn đạn lúc nào cũng có người phổ cập kiến
thức quý giá. Sao tự nhiên hôm nay lại thành ra thế này.]
[Mả cha nó chứ, Khương Bắc vừa quay lại thì làn đạn biến chất ngay! Phiền chết, fans rồi chả antifans cái quần què gì!]
[Im lặng tập trung xem chương trình đi. Hy vọng Khương Bắc không kéo chân mọi người nữa.]
Phản ứng này khiến thủy quân bách chiến bách thắng không kịp ứng phó.
Khương Bắc cứ nghĩ mình đã chuẩn bị tinh thần đầy đủ để gặp lại Dịch Vãn, nào
ngờ khi đối diện với đôi mắt tối om kia, hắn bỗng có chút hoảng loạn.
Đôi mắt kia yên lặng nhìn hắn cứ như nhìn thấu tất cả mọi thứ trên đời.
Rất nhanh, hắn nghe thấy Dịch Vãn trả lời: "Cậu quay lại thì tốt rồi, nếu
như cậu còn không về thì chương trình của chúng ta không quay nổi nữa
mất."
Dịch Vãn phản ứng thế này đã hoàn toàn nằm ngoài dự tính
của Khương Bắc. Dịch Vãn bị hắn kéo vào thế mà lại không lập tức "từ
chối hòa thuận" với hắn.
Khương Bắc lấy lại sự bình tĩnh, đương lúc ấy, hắn chợt phát hiện Đinh Biệt Hàn đang quan sát mình.
Khoảnh khắc đó Khương Bắc cảm thấy dường như lỗ chân lông toàn thân đang nổ
tung. Mặc dù hắn đã tự thuyết phục bản thân cảnh tượng Đinh Biệt Hàn bị
nữ quỷ đuổi giết trên vách núi chỉ là ảo giác do cơn choáng váng mang
đến. Thế nhưng khi nhìn thấy Đinh Biệt Hàn, hắn vẫn có cảm giác sợ hãi
khó có thể diễn tả bằng lời.
Khương Bắc cố gắng khống chế bản
thân, nhẹ nhàng nói: "Anh Biệt Hàn, em xin lỗi. Hôm đó em đập đầu vào
đá, đau quá nên bị ảo giác..."
"Không sao." Đinh Biệt Hàn cười: "Cậu có thể quay lại là tốt rồi, ha ha."
Câu nói của Đinh Biệt Hàn và Dịch Vãn giống nhau đến mức kỳ dị.
Trai đẹp lạnh lùng nở nụ cười hiếm hoi làm trái tim Khương Bắc rung động,
lập tức nhớ lại bức hình của Đinh Biệt Hàn và Dịch Vãn trong nhà vệ sinh cùng với những hành động thân thiết của bọn họ gần đây...
Dịch Vãn dựa vào cái gì.
Hắn che mắt đi, cũng che sự không cam lòng của mình lại.
Mọi người tiếp tục tiến lên. Dọc đường đi, Khương Bắc ôm ấp ý định cười đùa để tranh giành cảnh quay. Hắn tự cảm thấy mình thể hiện không tệ, thậm
chí còn tốt hơn ngày xưa. Đến nỗi hắn tự xưng là đại ca làm ngôi sao mới nổi - Tưởng Trạch Phương vốn không thích nói chuyện cũng phải mỉm cười.
Hoàn toàn không biết trong làn đạn lại có phản ứng khác.
[Tôi nói mà, Khương Bắc vừa quay lại là chuyển sang show giải trí tầm thường ngay.]
[Có phiền quá hay không vậy hu hu hu, tôi muốn xem phổ cập kiến thức tiếp cơ.]
[Mọi người có phát hiện không, Khương Bắc vừa quay lại đã bắt đầu cướp cảnh
quay. Vãn Vãn không nói được gì luôn, cứ như bị ai đó cố ý gạt sang một
bên. Lúc tên đó không có ở đây Vãn Vãn có im lặng đến vậy đâu.]
Nhưng Khương Bắc lại hồn nhiên không biết gì, thậm chí còn rất tự tin.
Ngày hôm sau (tức ngày thứ năm quay chương trình), sự bất mãn của toàn thể
khán giả xem livestream đã lên đến đỉnh điểm. Ekip chương trình nhận
được phản hồi thì vội vàng gọi điện thoại cho ekip trong rừng yêu cầu xử lý.
Khương Bắc đang cười đùa hi hi ha ha cùng mọi người thì đột
nhiên phát hiện ekip chương trình thảo luận gì đó, sau đó chạy đến thông báo: "Hôm nay tăng thêm thử thách bắt cá."
Bắt cá? Đây không phải là thử thách cho Dịch Vãn tỏa sáng à?
Khương Bắc cảm thấy rất không công bằng. Hắn không hiểu nổi tại sao ekip
chương trình lại thiên vị Dịch Vãn như vậy. Hắn quay đầu nhìn Dịch Vãn
đã bắt đầu dùng trúc tạo cây xiên, dùng dây thừng làm thòng lọng. Đinh
Biệt Hàn đứng bên cạnh trầm ngâm nhìn Dịch Vãn.
Dịch Vãn ngẩng đầu nhìn Đinh Biệt Hàn, nghe Đinh Biệt Hàn hỏi: "Cái này có giết người được không?"
Dịch Vãn nghĩ ngợi một chút rồi nói: "Có thể giết được gấu thì chắc có thể giết được người."
"Ồ." Đinh Biệt Hàn nói.
Còn chế tạo bẫy rất thành thạo. Đinh Biệt Hàn lạnh lùng nghĩ.
Khương Bắc:... Tại sao thứ gì trên đời Dịch Vãn cũng biết vậy.
Trì Ký Hạ hắt xì, còn An Dã Lâm thì híp mắt lo lắng nhìn tương tác của Dịch Vãn và Đinh Biệt Hàn và nghĩ: Đinh Biệt Hàn quá để ý đến Dịch Vãn rồi.
Có lẽ cậu ta thật sự...
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, ông trời
tác hợp, anh tôi cùng có tình cảm với nhau, vô tình gặp nhau, tương ái
tương sát, con cưng của trời, hợp đồng tình yêu, tranh đoạt t tình cảm,
kiếp trước kiếp này...
Cậu ta yên lặng nghĩ đến vô số thể loại.
Đúng lúc ấy thì lại nghe Trì Ký Hạ nói: "Uả?? Sao Đinh Biệt Hàn lại đi theo Khương Bắc vào rừng vậy?"