Cũng có đôi khi, người ta không có đủ thời gian để cân nhắc tốt xấu.
Lần đầu tiên, Cố Ỷ biết được có một ngày cô sẽ lựa chọn phấn đấu quên mình vì người khác.
Sau một tràng tiếng cười ngắn ngủi, cú điện thoại kết thúc đột ngột. Tiếng
'gừ gừ' như có thực thể, bò quanh tấm ván gỗ, đi về một hướng khác.
Cố Ỷ lập tức đoán được ý đồ của tiếng 'gừ gừ' kia: Nó thấy nó không thể
bắt được Cố Ỷ, bỗng có một tên shipper đưa tới. Chắc chắn nó sẽ ăn
shipper trước để lót dạ sau đó tính sau. Nếu Cố Ỷ lao ra cứu tên
shipper, nó sẽ mua một tặng một.
Cố Ỷ biết rất rõ bản thân cô
không có khả năng phản kháng lại thứ kia. Cô chỉ là một ngươi bình
thường, thậm chí trước đêm qua cô vốn chưa từng gặp ma cũng không tin
trên đời này có ma.
Cô không có sức đối phó với thứ 'gừ gừ' kia.
Lựa chọn tốt nhất cho cô bây giờ chính là co đầu rút cổ trên lầu hai,
hưởng thụ sự che chở của Khương Tố Ngôn và chờ đợi trời sáng.
Sự
thật là Cố Ỷ không có thời gian để suy tính. Đầu cô chưa phân tích cẩn
thận mặt lợi-hại, thân thể cô đã phản ứng trước một bước. Cô nhanh chóng bước đến cửa, kéo cánh cửa gỗ ra. Vừa mở ra, Cố Ỷ đã thấy rõ dáng vẻ
của thứ vẫn luôn đứng bên ngoài.
Shipper té ngã cách đó không xa, chiếc xe điện cũng ngã xuống bên cạnh đó. Sắc mặt shipper trắng bệch vì quá sợ cũng do cái thứ kia không dễ trêu chọc.
Một thân ảnh đen
ngòm giống hình một người đàn ông cao gầy. Nói chính xác hơn, bóng người đó được tạo thành bởi những hạt màu đen li ti. Những hạt li ti đó ma
sát vào nhau tạo ra tiếng 'gừ gừ'.
Dường như Đen Ngòm
phát hiện mỹ thực đã tự động chạy ra. Nó chấp nhận buông tha shipper
trước mặt, xoay cái đầu 180° ra sau để cho Cố Ỷ có thể nhìn rõ hình dạng của nó.
Không thể không nói, rất trừu tượng.
Đôi mắt nó như hai cái chấm tròn, không có mũi miệng, chỉ có một đường vòng cung màu đen thay vào đó °(° giống như đang cười.
Nụ cười đó rất đáng sợ. Có lẽ sẽ không có ai thấy đó là một nụ cười thân thiện.
Khi Cố Ỷ đứng cách nó không xa, cô mới phát giác hai chân mình bắt đầu bủn
rủn. Trán cô bắt đầu lấm tấm mồ hôi, nhiều mồ hôi hơn cả buổi chiều làm
việc.
Cố Ỷ nhìn shipper, sau đó nhìn Đen Ngòm, lại nhìn qua shipper nháy mắt ra hiệu cho anh ta.
Shipper lập tức bắt tín hiệu. Anh ta nhăn nhó mặt mày nhìn chằm chằm Đen Ngòm
hồi lâu. Sau khi xác nhận nó không chú ý đên mình, shipper chậm rãi đúng dậy. Ngay cả chiếc xe máy điện yêu dấu anh cũng không cần.
Tốc
độ shipper quá chậm. Anh ta chậm quá, Cố Ỷ cũng không thể quay người
chạy nhanh vào tiệm. Cô sợ Đen Ngòm sẽ làm gì mình nên không dám tiếp
tục phân tâm nhìn shipper. Cô chỉ có thể tập trung nhìn Đen Ngòm.
Bên trong hai chấm tròn trống rỗng, không chứa bất cứ vật gì. Tuy nhiên,
không rõ vì sao, Cố Ỷ luôn cảm nhận được sự tham lam ẩn chứa bên trong
hai lỗ tròn đó.
Nó muốn ăn mình.
Cố Ỷ vô cùng khẳng định.
Tại thời khắc này, Cố Ỷ đã hiểu vì sao Khương Tố Ngôn nói cô hấp dẫn ma
quỷ. Từ khi cô xuất hiện, Đen Ngòm đã không còn nhìn shipper thêm lần
nào nữa.
Tựa như Cố Ỷ là một cái đùi gà phủ đầy dầu tỏi thơm
nồng, còn shipper chỉ là một hộp cá thúi. Nếu Đen Ngòm cam chịu bóp mũi
cũng có thể ăn được hộp cá thúi đó. Thế nhưng, nếu có cái đùi gà dầu tỏi thơm ngon được bày trước mắt, lúc này đây hộp cá thúi đã hoàn toán mất
đi sức hấp dẫn đối với nó.
Chàng shipper cũng nhận ra điều này. Tốc độ của anh ta bắt đầu tăng nhanh hơn.
Tốc độ shipper bỗng thay đổi khiến Cố Ỷ phải liếc nhanh nhìn anh ta để xác
nhận tình trạng. Nào ngờ, hành động liếc nhanh đó lại là thời cơ cho Đen Ngòm.
Một giây sau, Đen Ngòm biến mất. Đến khi Cố Ỷ dời mắt về
lại chỗ của nó, nó đã mất tiêu. Ngay sau đó, một khuôn mặt không mũi
miệng chỉ có hai lỗ tròn đen của Đen Ngòm bất thình lình xuất hiện ngay
trước mắt cô.
Mặt Đen Nhòm bỗng dưng phóng đại trước mặt của Cố
Ỷ. Thậm chí, cô còn thấy được cận cảnh đôi mắt của nó. Đen như mực,
không chứa bất cứ thứ gì, chỉ có tiếng ma sát 'gừ gừ' của những hạt đen
li ti.
Đường vòng cung màu đen giữa mặt bỗng mở ra để lộ ra cái
miệng của nó. Cái miệng đó có thể mở ra rất rộng. Thậm chí, nó có thể
trực tiếp nuốt trọn cái đầu của Cố Ỷ.
Trái tim của Cố Ỷ như lỡ
một nhịp, hai chân bủn rủn. Cô dời một chân về sau, toàn thân hơi ngã về phía sau. Đây là động tác bản năng của cơ thể cô cũng là thói quen được hình thành sau khi học cận chiến. Khi đối mặt với nguy hiểm không thể
giải quyết, bản năng của cô là trốn tránh.
Ngày đầu tiên của lớp
cận chiến, thầy cô đã nói: 'Em là một cô gái, tôi không xem thường hay
kỳ thị em, nhưng em phải nhận thức rằng sức lực bẩm sinh của em không đủ mạnh, về điểm này, em không mạnh bằng đàn ông. Dù sau này em sẽ được
rèn luyện và được bổ trợ bởi những kỹ thuật để đánh thắng rất nhiều tên
đàn ông. Nhưng em phải biết, ngay cả khi đối phương có kỹ thuật giống
em, thậm chí kém hơn em, người đó cũng có khả năng có sức lực cơ thể
mạnh mẽ hơn em nghĩ.'
'Cho nên bài thứ nhất của môn cận chiến,
chính là phán đoán đối thủ, phán đoán thử em có khả năng đánh thắng kẻ
đó hay không. Nếu như em gặp phải một đối thủ quá mạnh, điều đầu tiên em cần nghĩ đến không phải là đánh, mà là bảo toàn bản thân, chạy rồi nói
sau. Học cận chiến không phải vì thích đánh đấm tàn bạo mà vì bảo vệ bản thân.'
Lúc ấy Cố Ỷ đã học tập rất nghiêm túc. Mặc dù sau đó cô không có dịp để thực hành những kỹ xảo đã học nhưng cô vẫn nhớ
như in những lời nói đó. Hiện tại, đối mặt với hiểm nguy, phản ứng đầu
tiên của Cố Ỷ chính là chạy.
Tuy nhiên, tốc độ của nhân loại không thể nào so với đám ma quỷ. Ngay lúc Cố Ỷ ngã người về sau, Đen Ngòm đã sát lại gần.
Toàn thân Đen Ngòm có một mùi kỳ lạ. Cố Ỷ không thể miêu tả đó là mùi gì.
Nếu bắt buộc phải miêu tả, mùi đó giống mùi của cục đá trong bồn cầu,
còn là loại bồn cầu đầy mùi khai ngáy ở nhà vệ sinh công cộng.
Nó há to miệng. Nó đang rất phấn khích. Những hạt đen li ti ma sát vào nhau càng hăng say. Tiếng 'gừ gừ' ngày càng lớn.
Cố Ỷ biết dựa vào mình cô không thể giải quyết được nó, có khi còn bị ăn
sạch sẽ. Cô lướt qua Đen Ngòm để nhìn chàng shipper phía sau. Anh ta
cũng bất ngờ khi Đen Ngòm tiếp cận Cố Ỷ với tốc độ nhanh đến mức thần
thánh như vậy. Mặt anh ta còn trắng bệch vì sợ nhưng thân thể anh ta
đang có xu hướng quay về phía cô như muốn lại gần.
Mặc dù sợ hãi nhưng vẫn muốn cứu người.
Giống như cô.
Cố Ỷ không rõ trong khoảng khắc sinh tử thế này, cô lại có tâm trí để nghĩ đến nhiều chuyện đến vậy. Điều này cũng có thể gọi là đèn kéo quân của
cuộc đời. Tuy nhiên Cố Ỷ biết bản thân cô sẽ không dễ chết như thế.
Bởi vì cô là người đã có vợ.
Ngay khi nghĩ đến điều đó, trái tim cô liền đập liên hồi.
Cô dồn khí vào đan điền, nhắm chừng khoảng một trên một ngàn giây sau đó hô to: 'Lão bà cứu tôi!'
Cảm giác cầu viện ấy y hệt như trong hoạt họa Pokemon. Hiệu quả giống hệt
như khi nhân vật chính hô tô 'tiến lên nào Pikachu'. Thứ bay ra đúng là
thần thánh thực sự - Pikachu 10000V. Còn lão bà của Cố Ỷ lại xuất hiện
hết sức giản dị.
Bây giờ, Cố Ỷ mới biết trước đó Khương Tố Ngôn đã ẩn nấp nơi nào.
Một chiếc bóng màu đỏ chui ra từ bóng của Cố Ỷ. Thứ đầu tiên Cố Ỷ thấy
chính là bàn tay của Khương Tố Ngôn. Bàn tay với những cái móng sắc đen
trải dài biến màu vươn ra, bắt lấy miệng rộng của Đen Ngòm trong tích
tắc.
Tay nàng không lớn. Đó là bàn tay nho nhỏ, mười ngón thon
dài, theo lý mà nói ắt hẳn nó sẽ không bắt được gương mặt to của Đen
Ngòm nhưng không, nàng bắt được.
Vì thế, gương mặt của Đen Ngòm dần biến thành hình dạng của cái hồ lô, lõm vào giữa.
Cố Ỷ mất cân bằng, té sập xuống đất, mông nện thẳng xuống mặt đường.
Mông nện xuống đường cũng không sao, mạng giữ được là được.
Đen Ngòm có hình dáng của một người đàn ông cao gầy, cao hơn Khương Tố Ngôn rất nhiều. Nhưng nàng chẳng gặp khó khăn gì về điều đó. Nàng bay lơ
lửng trước mặt Cố Ỷ, nhẹ nhàng lôi tên Đen Ngòm lên cao.
Giờ khắc này, Cố Ỷ chỉ muốn nói: Khương Tố Ngôn, cô, là thần của tôi!
Cố Ỷ thấy may mắn khi sống sót sau tai nạn nhưng anh shipper thì không.
Anh ta không phải sống sót sau tai nạn mà là vừa cải tử hồi sinh nhưng
đoạn sau thì chưa chắc.
Shipper nhìn Đen Ngòm, nhìn Khương Tố Ngôn, nhìn sang Cố Ỷ, sau đó lựa chọn: Vọt lẹ!
Lần này anh ta còn chạy nhanh hơn lần trước. Anh ta dứt khoát nhảy lên
chiếc xe điện, nổ máy vọt nhanh không quay đầu. Cố Ỷ không có thời gian
quan tâm shipper. Cô đang bận trấn an trái tim vẫn còn đập nhanh của
mình và nhìn Khương Tố Ngôn.
Khương Tố Ngôn vừa nắm mặt tên Đen
Ngòm vừa quay sang nói với Cố Ỷ ; 'Phu quân, ta không có lừa nàng. Nàng
thấy đó, nàng rất hấp dẫn ma quỷ.'
Khương Tố Ngôn nói sự thật nhưng lòng Cố Ỷ thì ngổn ngang.
Cô nâng tay lên, chỉ vào Đen Ngòm, ngón tay run run thể hiện rõ nỗi sợ
hiện tại của cô, lực chỉ rất yếu: 'Thứ này nên làm sao bây giờ?'
Đen Ngòm giãy giụa, tiếng 'gừ gừ' càng chói tai. Hạt li ti trên người nó khi thì bung ra khi thì rút lại. Nó đang muốn chạy.
Nó muốn chạy nhưng chạy không thoát.
Ngay sau đó, Cố Khỉ cũng rất muốn chạy, bởi vì Khương Tố Ngôn đáp: "Còn có thể làm sao, đương nhiên là ăn nó."