Có lẽ khía cạnh mà Yoonshin đang nhìn thấy có thể chỉ là một trong số đó. Chắc hẳn Sehun đã rất khó chịu với cậu khi cậu đã làm gián đoạn bước đi của anh, nhưng người đàn
ông lớn tuổi hơn vẫn chăm chú lắng nghe, hướng dẫn cậu đi đúng hướng và
tạo ra một con đường hoàn toàn mới cho Yoonshin.
Kỳ lạ làm sao,
Yoonshin tin rằng cậu hoàn toàn có thể giành chiến thắng nếu Sehun bước
tới và giúp đỡ mình. Sehun hoàn toàn đứng về phía khách hàng của mình.
Yoonshin biết rằng điều cuối cùng mà Sehun muốn là chiến thắng cho bản thân anh, quả thực nó đúng với câu nói "Mục đích biện minh cho phương tiện*",
Yoonshin chắc chắn sẽ thuê Sehun nếu cậu là khách hàng, bất kể chi phí
có cao đến đâu đi chăng nữa.
(*Đây là thuật ngữ được sử dụng
trong lĩnh vực Kinh tế, ám chỉ việc làm mọi cách sao cho đạt mục đích dù là dùng những cách bất chính.)
"Khách hàng của cậu cũng sẽ cảm thấy như vậy," Sehun đã nói như thế.
Yoonshin nghĩ, "Anh ta sẽ làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng. Anh ta cũng
là một người đàn ông có hàng ngàn khuôn mặt... Nhưng có lẽ một trong
những khuôn mặt đó có thể đồng cảm với những khách hàng là nạn nhân
kia."
Yoonshin đặt một ngón tay dài lên cuối phong bì và vẽ một vòng tròn trên đó. Sau đó cậu mở phong bì và rút ra một chiếc thẻ nhớ.
Màn 06
Cốc cốc.
Trong lúc Yoonshin mải mê đọc tài liệu thì có ai đó đã gõ cửa từ phía bên
ngoài, nghe thấy tiếng gõ cửa, cậu khẽ ngẩng đầu lên kiểm tra đồng hồ.
Đã đến giờ ăn trưa rồi. Cậu không nghĩ mình sẽ có thời gian xuống căng
tin nên đã nhờ thư ký Tak mua sandwich cho mình. Có vẻ như đó là thư ký
Tak.
"Vâng mời vào ạ." Cánh cửa mở ra, và ai đó bước vào phòng.
Yoonshin vẫy tay về phía bàn cà phê để bảo người đó cứ để đồ ăn ở đó.
"Anh cứ để bên bàn đó giúp tôi nhé ạ, cảm ơn anh và chúc anh có một bữa
trưa ngon miệng nhé."
"Cưng à, cậu đang rất bận hả? Tôi không thể ăn trưa với cậu sao? Tôi cũng chưa ăn trưa đâu," một giọng nói bất ngờ
vang lên. Ngạc nhiên với giọng nói đó, Yoonshin ngẩng lên và thấy Mihee
đang cầm một túi giấy đựng bánh sandwich và một hộp đồ uống. Truyện Cung Đấu
"Luật sư Song? Sao chị lại tới đây ạ?"
"Tôi đang trên đường đi xuống căng tin thì gặp thư ký Tak. Cậu ấy nói là cậu sẽ ăn trong phòng làm việc nên tối muốn qua đây ăn trưa cùng cậu. Nếu
thấy ổn thì nhóc qua đây chút đi."
Yoonshin mỉm cười đứng dậy.
Họ ngồi đối diện nhau và lấy bánh sandwich ra khỏi túi. Dù không ở vị
trí như Sehun, nhưng khối lượng công việc của luật sư Song khiến cô ấy
cũng bận rộn ngang ngửa anh. Mihee hẳn phải có một lý do cụ thể nào đó
khi đến thăm một luật sư cấp dưới như thế này. Yoonshin đẩy cốc cà phê
về phía cô và hỏi, "Em không nghĩ là chị chỉ đến thăm em cho vui đâu ạ"
"Chị chỉ đến để tán gẫu với nhóc chút thôi. Công việc tiến triển thế nào rồi?"
Yoonshin nhấp một ngụm từ cốc của mình và nhẹ nhàng trả lời, "Cho đến giờ mọi
chuyện vẫn ổn ạ. Em không phụ trách bất kỳ vụ án lớn nào và chỉ đang
giải quyết những vụ án do luật sư Kang yêu cầu hoặc tư vấn pháp lý cho
những vụ án công ích thôi ạ."
"Nhóm của cậu là bên doanh nghiệp
nhưng hầu hết hồ sơ là M&A(*), nên một chuyên gia về luật lao động
sẽ rất hữu ích đó. Cậu sẽ sớm có cơ hội tham gia vào các cuộc họp của
team thôi. Nhóc hiểu ý chị đúng không?"
(*) M&A (Mergers and acquisitions): Mua bán và sáp nhập
"Vâng tất nhiên rồi ạ. Em rất biết ơn vì anh ấy thậm chí còn chấp nhận em và
tăng lương cho em bằng mức cộng tác viên năm thứ tư nữa. Ngay bản thân
em cũng sẽ đặt câu hỏi nghi ngờ nếu một người từ trên trời rơi xuống
được tuyển vào công ty bằng mối quan hệ đó ạ. Em chắc rằng anh ấy sẽ gọi cho em nếu anh ấy nghĩ rằng em có ích. Em sẽ tiếp tục cố gắng."
Khi trả lời, cậu vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ. Yoonshin mở chiếc nắp nhựa cốc cà phê của mình và hít hà hương thơm của cà phê.
Mihee quan sát cậu rồi hỏi "Chị gái cậu thế nào, cô ấy có khỏe không?"
"Chị em ấy ạ? Gần đây chị ấy có vẻ khá bận rộn. Em và chị ấy từng gọi cho
nhau tới hai lần một tuần, nhưng gần đây thì em gần như không thể liên
lạc được cho chị ấy. Em bắt đầu thấy nhớ lũ nhỏ của chị ấy rồi, không
biết mọi chuyện có ổn hay không nữa."
"Thành thật mà nói, chị đã
rất ngạc nhiên khi được cô Ikyung liên hệ đấy. Doguk đã đã hợp tác với
Tập đoàn Soohan từ khá lâu, nhưng hầu hết các thông tin liên lạc của cả
hai đều thông qua bộ phận pháp lý —chị không có cơ hội gặp riêng phu
nhân thứ của tập đoàn trước đó. Chị đã nhìn thấy cô ấy một lần trong đám tang của Giáo sư Do cách đây vài năm, nhưng chị nghĩ đó là dấu chấm hết cho mối quan hệ của cả hai." Đây là 1 câu hỏi vòng vo của Mihee muốn
hỏi cậu về mục đích mà chị Yoonshin đưa cậu đến đây.
Thực sự thì chính bản thân Yoonshin cũng không có câu trả lời—đó chỉ là linh cảm của cậu mà thôi.
"Đây chỉ là suy đoán của em thôi, em nghĩ rằng cha em đã kể với chị gái em
về chị. Thi thoảng ông ấy sẽ kể cho chúng em nghe về những học sinh xuất sắc nhất của mình khi ông đi làm về và khui một chai soju. Em không để
tâm lắm những gì cha nói vào thời điểm đó, nhưng mà.. Dù sao đi nữa, vì
chị ấy đã liên lạc với chị nên em tin rằng chị ấy đã rất tin tưởng chị
để nhờ chăm sóc cho em ạ."
"Ồ, vậy thì chứng tỏ cô ấy rất tin tưởng vào công ty của chúng ta rồi."
Cậu khá chắn chắn về điều đó. Đối với chị gái của mình thì Yoonshin luôn
luôn là đứa em mà cô yêu thương nhất và luôn đặt cậu trong tim. Chị gái
của cậu đã được nhận hơi ấm từ mẹ cho đến khi cô lên cấp hai, nhưng
Yoonshin lại chưa bao giờ được ôm ấp trong vòng tay của mẹ. Cô luôn cảm
thấy thương cảm cho em trai và lúc nào cũng cố gắng chăm sóc cậu thật
chu đáo.
Yoonshin mỉm cười, đồng ý với lời nhận xét của Mihee.
Cậu cắn một miếng bánh sandwich của mình. Mihee cười toe toét và nhìn
cậu chăm chú như thể cô đang soi bằng kính hiển vi vậy. Hơi kinh ngạc
bởi ánh nhìn ấy, Yoonshin lau khóe miệng sạch sẽ và nghiêng đầu. "Mặt em có dính gì sao?"
- ---
Lý do nào đã khiến Ikyung- chị gái Yoonshin đưa cậu đến Doguk? lại còn nhất định phải là Sehun là người hướng dẫn cho cậu nữa?