Hứa Nhất Nặc thích đọc tiểu thuyết, xem phim truyền hình, đặc biệt là
phim cổ trang. Suy cho cùng, thứ mà con người không thể thiếu chính là
sự náo nhiệt, mà những thứ mà bạn không thể chạm vào càng là thứ bạn
mong muốn có được nhất.
Trước đó cô cũng có ý tưởng đến thành phố điện ảnh để trải nghiệm một chút, thuận tiện ở lại một trấn nhỏ Giang
Nam nghỉ ngơi vài ngày, chỉ là vì tài chính không được dư giả nên cô vẫn không dám cho bản thân một kỳ nghỉ tử tế.
Lần này, vừa có tiền
lại vừa có thời gian nên cô muốn đi chơi để giải tỏa căng thẳng một
chút, không cần nghĩ hôm nay có bao nhiêu công việc phải hoàn thành,
cũng không cần lo lắng những cuộc gọi ma quỷ từ khách hàng.
"Tớ
chưa từng thấy những người kia, là đến chụp thay hay là trạm tỷ mới?" Đi ngang qua con hẻm nhỏ, Lâm Song Song có chút không nỡ, trông mong nhìn
con đường dẫn đến nơi anh trai chuẩn bị diễn: "A, tớ không chụp được anh trai, chỉ chụp được mấy tấm ảnh dính mặt những người đáng ghét kia."
Tiểu Lam không hiểu được mối thù hận giữa các trạm tỷ với nhau: "Vì sao lại đáng ghét ạ? "
Hứa Nhất Nặc vội vàng dạy dỗ người mới: "Trước kia Mộ Nhiên từng tung tin
đồn thất thiệt về Lâm Song Song, còn chưa xin lỗi. Những người khác cũng hùa vào nói Song Song, Lam Lam không cần học theo. "
Lâm Song Song: "Hừ! "
Không chụp được ảnh về bộ phim mới anh trai đang quay, nên bọn họ đăng mấy
bức ảnh lúc trước chụp, cũng không cần phải đợi đến tối. Ba người vừa đi dạo dọc theo con phố dài vừa tải lên bản xem trước những bức ảnh của
anh trai ngày hôm nay vừa chụp được.
Nhất là những bức ảnh chụp ở cửa khách sạn lúc Triệu Diệc Tinh bước vào, Lâm Song Song đăng ba tấm
ảnh lên weibo. Hứa Nhất Nặc lên xem thiếu chút nữa sang chấn tâm lý vì
nam chính. Lúc ấy cô tặng quà ánh mắt Triệu Diệc Tinh không đẹp như
những bức ảnh này nhỉ? Lúc đó cô nhìn......
À, nhớ lại, lúc ấy cô ấy căn bản không nhìn Triệu Diệc Tinh, thật xấu hổ.
Hứa Nhất Nặc trêu chọc: "Bản xem trước này của cậu giống ảnh gif vậy, có phải quá chảy nước miếng hay không. "
Lâm Song Song ậm ừ hai tiếng: "Không phải, đây hoàn toàn là góc nhìn của
tớ, cậu xem mọi người bình luận rôm rả chưa kìa, chị em trong nhóm thậm
chí còn muốn thêm nhiều hơn. "
Tiểu Lam: "A! Chị nhắc em mới nhớ, em quên chưa gửi ảnh vào nhóm! "
Hứa Nhất Nặc cười cười, không để ý tới hai con người đang mê muội vẻ đẹp
thần tiên của thần tượng, cô tiện tay lướt xuống quảng trường của Triệu
Diệc Tinh, ba tin nóng nhất đều là ảnh độc quyền chụp trực tiếp buổi
khai máy do truyền thông giải trí đăng tải.
Mặc dù có rất nhiều
nghệ sĩ, nhưng nổi bật nhất vẫn là Triệu Diệc Tinh – người đang mặc bộ
quần áo cổ trang trông cao lãnh và rất tiên khí.
Quả nhiên là hào quang nam chính, không giống người bình thường.
Cô nhờ Lâm Song Song đăng hộ mình mấy bức ảnh lên nick "Ngôi sao Nam Cực". Vì Hứa Nhất Hứa nắm chặt cơ hội hiếm có này, không có nhiều đoàn làm
phim thuê địa điểm quay vào mùa này, nên mọi náo nhiệt đều nằm ở đoàn
làm phim "Cẩm Thư Hành", rất thích hợp để chụp ảnh.
Hứa Nhất Nặc không ngại việc phải trèo thang để chụp nam chính cũng không
cảm thấy chán khi phải chụp phong cảnh, kiến trúc ở nơi này. Cô đã chụp
cây cầu với dòng nước bao quanh, chụp cả những mái đình cổ kính,... sau
đó tỉ mỉ chọn bức đẹp nhất để gửi qua cho Vu Tư Gia – người rất khó tính trong việc lựa chọn bố cục và màu sắc của những bức ảnh.
Vu Tư
Gia hôm nay có lịch chụp ảnh nên qua nửa tiếng đồng hồ Hứa Nhất Nặc mới
nhận được tin nhắn của anh, bốn chữ kèm hai kí hiệu.
Chỉ có thế này??
Hứa Nhất Nặc:......
Khi Lâm Song Song đề nghị trở lại phim trường nơi đoàn phim đang quay để
chờ Triệu Diệc Tinh tan tầm thì Hứa Nhất Nặc đã kịp thời ngăn cản cô ấy: "Không vội, để tớ chụp thêm mấy trăm bức ảnh phong cảnh nơi đây đã."
Tiểu Lam: "À, nếu đi trễ chắc không tìm được vị trí tốt đúng không? "
Hứa Nhất Nặc: "Vậy thì sử dụng công nghệ để chinh phục!"
Lâm Song Song: "??? "
Vì thế dưới sự lây nhiễm không thể giải thích được của Hứa Nhất Nặc, hai
người đều đi theo Hứa Nhất Nặc để tham quan và chụp ảnh khu danh lam
thắng cảnh đầy cổ kính và tráng lệ này. Không chỉ đăng ảnh định vị đường phố trên wechat bạn bè, mà họ còn đăng cả bộ ảnh có dán nhãn Triệu Diệc Tinh lên nick "Ngôi sao Nam Cực".
Nhận được thông báo weibo mới nhất, các fan hâm mộ "Ngôi sao Nam Cực" sửng sốt: hình ảnh này bị lỗi?
Lại nhìn định vị, thì ra là đang ở hoành điếm, đây cũng là chuyện bình
thường nhưng phải cập nhật đủ tình hình của anh trai cho bọn tôi xem
nữa.
Lâm Song Song nhìn bình luận: "Có chị em hỏi chúng ta đang làm gì. "
Hứa Nhất Nặc trực tiếp cầm lấy điện thoại di động của Lâm Song Song, trả
lời bình luận nhiều like nhất: "Đi lại con đường mà anh trai vừa đi, cảm thụ một luồng tiên khí mà tiên tử hạ phàm lưu lại. "
Lâm Song Song: "??? "
Tiểu Lam: "!!! "
Chết tiệt! Hứa Nhất Nặc là thánh bịa chuyện à! Nơi anh trai đi ngang qua
ngoại trừ khói và khí thải của xe bảo mẫu thì còn có cái gì.
Ba
vị du khách này còn chưa thỏa mãn khi chỉ đi dạo một vòng khu thắng cảnh thì họ đã vội vàng chạy về phim trường nơi đoàn làm phim đang quay. Bên ngoài đã có một vòng fan vây quanh, hầu như đều là gương mặt quen thuộc lúc đứng trước cửa khách sạn, thỉnh thoảng xen kẽ một ít phóng viên đến để đưa tin, ánh mắt của họ và người hâm mộ đều hướng về phía trường
quay.
Tiểu Lam hạ thấp giọng hỏi: "Nghe nói buổi tối có tiệc mừng khai máy, các chị có muốn đi xem không? "
Hứa Nhất Nặc: "Làm sao em biết vậy?" "
Tiểu Lam: "Có phóng viên vừa mới đi ngang qua nói, còn đưa cho em một tấm danh thiếp. "
Hứa Nhất Nặc: "......"
Thật đúng là toàn năng không gì không làm được.
Lúc này đám người bắt đầu có chút xôn xao, điện thoại di động rung lên khác nhau, chắc là chị em trong các nhóm đang trao đổi tin tức, Hứa Nhất Nặc là người đơn giản, công khai theo đuổi thần tượng nhưng không được ảnh
hưởng đến thời gian riêng tư của cô.
Phía trước có quá nhiều
người chen chúc, các cô không chen lên được, dứt khoát đứng trên ghế đá
phía sau, khoảng cách cũng không đủ cao để nhìn được vào bên trong.
Trần Lạc đi phía trước mở đường, anh ta đối với cảnh tượng này đã trở nên
quen thuộc, kể cả khi fan nhìn thấy Triệu Diệc Tinh mặc bộ quần áo màu
trắng đi lững thững phía sau, dáng người hiên ngang, phát ra tiếng thét
chói tai có thể làm sập trường quay, lông mày anh ta vẫn không nheo lại
dù chỉ một chút.
Lâm Song Song và Tiểu Lam đang chụp ảnh điên cuống, kích động đến mức nước
mắt cũng muốn rơi xuống, đây chính là tiên tử ca ca yêu thích nhất của
các cô a a!!! Tất cả nam chính tiểu thuyết từ nay về sau đều có mặt mũi
rồi!
Hứa Nhất Nặc cũng nhanh chóng chụp theo, dù sao cô cũng là người gánh vác nhiệm vụ tiền tuyến.
Triệu Diệc Tinh đi không nhanh, so sánh với Trần Lạc mặt không chút biểu cảm, hơi nghiêng mặt đảo qua đám người, giống như là chào hỏi fan, lại giống như đang tìm người. Hành động giống như vô tình này chọc cho người hâm
mộ vừa che miệng kích động vừa cố gắng chen lên để được đứng gần thần
tượng.
Ánh sáng được điều chỉnh tốt, Hứa - nhiếp ảnh gia chuyên
nghiệp - Nhất Nặc chụp mấy tấm, đột nhiên nghĩ hôm nay ông chủ Vu không
khen ngợi cô, có phải bởi vì không có người mẫu hay không, nhất thời
trên đầu sáng lên một hàng đèn.
Cô quá thông minh! Cô muốn tự dành lời khen cho chính bản thân mình!
Hứa Nhất Nặc đối với sự nhạy bén của mình rất tự hào, lại nhanh chóng điều
chỉnh lại tiêu cự, ý định ban đầu của cô là chụp cận mặt nhưng bây giờ
cô lại đổi thành ảnh toàn cảnh, thỉnh thoảng thốt lên những tiếng tán
thưởng, hài lòng.
Lâm Song Song: "Quả nhiên anh trai đẹp trai nhất, Nhất Nặc tỷ tỷ hối hận không? "
Hứa Nhất Nặc: "Ừm ừm. "
Tiểu Lam: "Wow, anh trai ngẩng đầu lên! A, anh trai đang thấy chúng ta, phải không? "
Hứa Nhất Nặc: "Ừm ừm. "
Lâm Song Song cũng kích động, hét to: "A thật, nhất định là đã nhìn thấy
chúng ta! Anh trai kết thúc công việc vui vẻ nha! Hôm nay đẹp trai quá! "
Hai con người bên cạnh không ngừng kích động hò reo cộng thêm vẫy tay, Hứa
Nhất Nặc cũng chỉ ậm ừ trả lời. Cái khác không nói, chứ cảm giác ống
kính của Triệu Diệc Tinh thật sự là hạng nhất, ánh mắt cùng nụ cười trên môi so với trên màn hình mị hoặc gấp trăm lần.
Có một số fan cố
chấp đuổi theo xe bảo mẫu rời đi. Cuộc sống về đêm của bọn họ còn chưa
quyết định, Lâm Song Song dùng ánh mắt hỏi ý kiến hai người còn lại.
Tiểu Lam: "Về khách sạn sửa ảnh. "
Hứa Nhất Nặc: "Đồng ý, quay lại khách sạn thôi."
Thuận tiện chọn mấy tấm ảnh để gửi cho Vu Tư Gia xin ý kiến, tuy rằng chụp
ảnh thần tượng và chụp ảnh nghệ thuật thời trang không so sánh được với
nhau, nhưng dù sao trải qua một thời gian dài chụp ảnh thì chi tiết,
tông màu, bố cục chắc chắn sẽ có chút tiến bộ.
Các trạm tỷ thường cạnh tranh nhau rất khốc liệt, thậm chí có thời điểm ai đăng tải được
những tấm ảnh có độ nét cao sẽ được nhiều người follow hơn. Vốn dĩ, mọi
người đứng ở một hàng góc độ cũng không khác nhau lắm, ống kính SLR và
kỹ thuật chụp ảnh của người hâm mộ bình thường chênh lệch cũng không
lớn, vì vậy ai chụp nét hơn và đăng sơm nhất sẽ được nhiều lượt chia sẻ
hơn.
Ngoại trừ "Ngôi sao Nam Cực", các fan hâm mộ dần dần phát
hiện ra hình ảnh hiện trường gần đây, góc độ và chi tiết của "Ngôi sao
Nam Cực" luôn đặc biệt tốt, mỗi bức ảnh đều là những góc mặt đẹp nhất
của anh trai, người hâm mộ thậm chí đã từng nghi ngờ nick này đã bị đổi
chủ.
Vì thế vừa trở lại khách sạn, Tiểu Lam liền vội vàng lấy máy tính sửa ảnh, để tặng lại cho chị em đang bình luận và các chị em trong nhóm.
Hứa Nhất Nặc không có tinh thần si tình mạnh mẽ như các
cô, trước tiên cô vào phòng tắm tắm thoải mái. Ở trong phòng tắm ngây
người một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đem mệt mỏi cả ngày nay rửa
sạch, sờ mái tóc vẫn đang còn ẩm ướt, chờ đón cô chính là hai tiếng thét chói tai nổ tung vách tường.
May mắn thính giác của cô đủ mạnh, miễn cưỡng trong tiếng thét chói tai này phân biệt được âm thanh điện thoại di động của cô.
"Làm sao vậy?" Hứa Nhất Nặc đi đến bên giường cấm chiếc điện thoại di động
lên, liếc mắt nhìn hai người đang vui sướng lăn lộn trên giường, "Giành
hạng nhất? Vượt qua Mộ Nhiên? Hay là anh trai có thông báo mới?"
Được rồi, cuối cùng ông chủ Vu đã dành chút thời gian quý báu của mình để
trả lời tin nhắn của cô, kèm theo một lời nhận xét ngắn gọn: Hóa ra cô
và cô ta chạy đến Hoành Điếm để chụp ảnh ngôi sao.
Thật hung dữ,
Hứa Nhất Nặc rụt cổ lại, mạnh mẽ giải thích: Vừa vặn gặp phải đoàn làm
phim đến đây quay phim, không phải anh cho rằng những bức ảnh chụp phong cảnh tự nhiên luôn rất đẹp mà, bình thường chúng ta cũng không phải
chụp mặt phẳng cho minh tinh.
Lần này Vu Tư Gia trả lời rất nhanh: Ha ha, thì ra cô là fan của Triệu Diệc Tinh, không trách được.
Hứa Nhất Nặc:!!!!
Cô không phải! Cô chỉ cố gắng duy trì mạng lưới quan hệ và vòng bạn của
nguyên chủ mà thôi, thuận tiện học thêm các kỹ năng chụp ảnh!
Còn nữa, không trách được gì?
Hứa Nhất Nặc suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không dám đánh chữ để gửi đi. Chỉ
là cô vừa ngẩng đầu, ý thức được tin tức bên cô đều đã hồi phục xong,
hai cô gái kia còn đang nhìn chằm chằm điện thoại di động, tựa hồ không
chú ý tới cô đã đi ra, cũng không nghe thấy cô nói chuyện, kích động đến tay đều run rẩy, nụ cười dần dần... Biến thái.
Xong rồi, chẳng lẽ nam chính thật sự xảy ra tin tức lớn gì đó, xem fan đều phong bế các giác quan!
"Rốt cuộc làm sao vậy?"
Hứa Nhất Nặc giẫm dép lê đi qua, tiến đến bên cạnh Tiểu Lam, lúc này đối
phương rốt cục thoáng tỉnh táo nhìn thấy cô, ánh mắt lại sáng lên.
"Nhất Nặc tỷ tỷ, anh trai đăng weibo, chị mau xem!!!." Tiểu Lam nắm lấy tay
Hứa Nhất Nặc liều mạng lắc qua lắc lại: "Là quà chúng ta tặng a! "
Lâm Song Song cảm động đến mức nói chuyện đều mang theo giọng mũi: "Con
trai thật sự quá dịu dàng, quá tốt bụng, mẹ thật sự không yêu nhầm
người. "
Hứa Nhất Nặc: "!!! "
Điện thoại di động của Lâm
Song Song còn dừng ở giao diện Weibo, Triệu Diệc Tinh vừa đăng weibo ba
phút trước, văn bản thật dài phối hợp với bản đồ, bối cảnh liếc mắt một
cái là có thể nhìn ra là bàn làm việc và sofa của khách sạn, túi xách
Hứa Nhất Nặc chọn cùng tấm thiệp chúc phúc do chính tay các cô viết đột
nhiên xuất hiện.
___Triệu Diệc Tinh: Cảm ơn các bạn đã tặng quà
cho tôi, cảm ơn các bạn đã dành những lời chúc ý nghĩ cho tôi, tôi đã
nhận được quà và lời chúng của các bạn. Chúc những người bị bệnh có thể
sớm hồi phục, chúc các thí sinh đạt được điểm cao trong kỳ thi sắp tới.
Đừng nói hai chị em này vui đến nỗi quên trời quên đất mà ngay cả Hứa Nhất Nặc cũng cảm thấy quá mức kinh hãi.
Cách quản lý fan của Trần Lạc kỳ thật cũng phù hợp với tính cách ôn hòa mà
xa cách của Triệu Diệc Tinh, thần tượng và fan cách xa nhau một chút,
tình cảm mới có thể lâu dài hơn.
Ít nhất, công ty sẽ giữ để xác
nhận những món quà đó có phải do hội hậu viện và các cá nhân fan gửi đến hay không, rất lâu mới đến tay thần tượng. Weibo cá nhân của Triệu Diệc Tinh hiếm khi đăng bài, nhưng hôm nay anh ấy lại đăng một bài viết dài
để đáp lại tình cảm của người hâm mộ và gửi lời chúc đến fan, cùng với
hình ảnh do chính tay anh chụp!