Anh chàng vệ sĩ lập tức bật ti vi trong siêu xe lên, mọi người có mặt
tại đây đều trông thấy rõ hình ảnh Tiêu Chấn Nam mặc đồ vest lịch lãm,
không hề giống một bác sĩ bình thường mà như thể trở thành tổng tài mới
nào đó, xuất hiện trước cổng khu biệt thự sang trọng của Lăng gia, cùng
với bao nhiêu ký giả vây quanh.
Dòng tin tức in đậm thật to đập
thẳng vào mắt của Hâm Đình, Dịch Quân, Laura: “Lăng tổng gây ra hành vi
thông thầu, hiện đã bị bắt giữa! Theo ký kết bàn bạc trước đó, toàn bộ
tài sản còn lại sau khi Lăng tổng bị tịch thu sẽ thuộc về bác sĩ riêng
họ Tiêu!”.
- Cái gì? Lăng Giang để lại tài sản cho Tiêu Chấn Nam? - Hâm Đình thốt lên - Vậy mục đích của anh ta chính là nhắm tới gia sản của Lăng gia?
- Nhưng lý do gì Lăng tổng lại ký kết giao toàn bộ tài sản cho Tiêu Chấn Nam chứ? Lẽ nào đây cũng là mưu kế của bã bác sĩ
đó? - Dịch Quân vô cùng khó hiểu.
Tức thì Laura nhớ lại một chuyện vào thời gian trước, liền đập tay vào nhau:
- Gần đây, anh Giang có nói với em, bác sĩ Tiêu cho anh ấy uống thuốc bổ
gì đó, hỏi ra thì bảo rằng bổ sung sức khỏe sau vụ tai nạn, nhưng mỗi
lần uống vào thì anh ấy cứ thấy mệt mỏi, tinh thần chẳng mấy tỉnh táo.
Ban nãy chính anh Giang cũng thừa nhận, dạo này đầu óc mơ mơ hồ hồ,
không phân biệt nổi chuyện gì!
- Ý em là, Tiêu Chấn Nam cho anh
Giang uống thuốc ảnh hưởng tới thần kinh, rồi dẫn dụ anh ấy ký chuyển
giao tài sản cho anh ta? - Hâm Đình như hiểu ra.
- Gã này với vai trò bác sĩ, rất giỏi trong việc dùng thuốc lên người khác. - Dịch Quân
nhớ đến “cái chết giả” của Yên Yên, giờ thì tới lượt Lăng Giang - Bây
giờ mau chóng tới Lăng gia, xem thử tình hình ở đó thế nào...!
Câu yêu cầu từ Dịch tổng bị cắt ngang khi thình lình chuông điện thoại reo, hắn nhanh chóng bắt máy, là từ thư ký riêng Mary của Dịch Nghiễm, báo
rằng ông vừa từ Mỹ trở về đây, đang chờ hắn và Hâm Đình ở biệt thự Dịch
gia!
Hâm Đình và Dịch Quân về đến nơi, Dịch Nghiễm đang chơi đùa
với Yên Yên. Lúc bước chân vào đây, vừa trông thấy đứa cháu gái những
tưởng đã chết ba năm trước tự dưng xuất hiện, người đàn ông lão làng này giật mình, tiếp theo liền vui mừng chạy đến ôm chầm lấy nó.
Khác với Dịch Quân, Yên Yên lại dễ dàng đón nhận ông nội, vì vậy mà chơi với ông suốt từ hai giờ qua.
- Ba!
Nghe Hâm Đình gọi, Dịch Nghiễm đang bế Yên Yên liền để nó xuống đất, bất ngờ nhìn con dâu mất tích đã lâu. Sau việc hiểu lầm năm xưa, ông cứ cho
người tìm kiếm Hâm Đình, sợ rằng sẽ có lỗi với Hâm Thiện. May thay cuối
cùng, cô con dâu mà ông vẫn luôn chờ đợi, đã quay về rồi! Nắm lấy tay
cô, ông vui mừng khôn tả:
- Hâm Đình? Là Hâm Đình sao? Tốt, về được là tốt! Còn có Yên Yên nữa, con bé còn sống sao, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Dịch Quân đành kể ngắn gọn lại sự việc, nghe xong Dịch Nghiễm cảm thán:
- Quả thật không ngờ! Tiêu Chấn Nam có thể làm Yên Yên chết giả, đem con
bé giam cầm suốt ba năm trời ư? Chuyện này thật không tin nổi...
- Ba, chuyện này còn cần phải tìm ra Tiêu Chấn Nam thì mới biết rõ ngọn
nguồn được! - Dịch Quân bảo - Tạm thời không nhắc tới tên đó nữa, con
muốn hỏi sao ba từ Mỹ đáp máy bay sang đây gấp gáp như vậy?
Sực
nhớ ra việc quan trọng cũng như lý do khiến mình tức tốc về nước, Dịch
Nghiễm mới nhìn sang thư ký riêng Mary, cô ta mau chóng lấy ra một bức
thư đưa cho Dịch tổng xem qua.
Dòng chữ đánh máy in đậm khổ lớn
nằm ngay giữa tờ giấy đập thẳng vào đôi mắt đứng yên của hắn: “Ba à, con trai Dịch Liên Hải đã xuất hiện rồi đây, xin hẹn gặp ba ở Gia Thành”!
Chuyện quái gì đây? Kẻ gửi thư là ai mà gọi Dịch Nghiễm là “ba”, còn cả cái
tên Dịch Liên Hải nữa? Vốn, Dịch Quân là con trai trưởng của Dịch
Nghiễm, sau hắn chỉ có ba cô em gái nữa đang sống bên Mỹ và Anh quốc,
đều lập gia đình hết rồi. Lý nào ở đâu lại lòi ra một đứa em trai nữa
thế này? Hắn lên tiếng hỏi ngay:
- Dịch Liên Hải? Em trai? Con có em trai từ bao giờ thế?
- Chuyện này thật là, đáng lý năm đó ba nên tìm hiểu tường tận rồi giải
quyết tận gốc mới phải! - Dịch Nghiễm ngồi xuống ghế, thở dài - Khoảng
30 năm trước, trong một cuộc bàn thảo với đối tác ở khách sạn cao cấp,
ba có vô tình qua đêm với một gái VIP. Cũng chỉ là chuyện một đêm thôi,
tiền trao cháo múc, nhưng sau đó hai tháng, cô ta tìm đến ba, nói mình
tên Lâm Thúy Hoa, đã mang thai con của ba rồi! Dĩ nhiên ba không tin,
gái làng chơi qua đêm với bao nhiêu đàn ông, làm sao kiểm chứng có phải
là máu mủ của ba không. Ba cho cô ta một số tiền, đuổi đi...
Hâm
Đình bảo quản gia đưa Yên Yên về phòng, sau đó cùng Dịch Quân ngồi xuống chiếc ghế đối diện với ba chồng, lắng nghe tiếp câu chuyện trong quá
khứ.
- Cứ tưởng mọi chuyện xong rồi nào ngờ mười mấy năm sau, Lâm Thúy Hoa xuất hiện trước mặt ba lần nữa còn đem theo một đứa con trai
trạc 12-13 tuổi, nói rõ ràng nó là con trai của ba, cũng là em cùng cha
khác mẹ với Dịch Quân!
- Khi ấy mẹ con bệnh nặng, tập đoàn lại
đang phát sinh nhiều vấn đề, ba chính là quá bận rộn mệt mỏi vì vậy
không muốn dây thêm rắc rối nữa. Vì vậy ba vẫn kiên quyết phủ nhận đứa
bé đó, cảnh cáo Lâm Thúy Hoa, ép cô ta phải rời nước! Trước khi đi, cô
ta còn nói đứa con tên Dịch Liên Hải, ngày nào đó sẽ khiến Dịch gia phải nhìn nhận máu mủ này.
Dịch Nghiễm kể xong, mãi một lúc sau Dịch Quân mới hỏi:
- Sau đó người phụ nữ họ Lâm kia không liên lạc gì với ba nữa à?
- Đúng vậy, đấy là lần gặp cuối cùng giữa ba với Lâm Thúy Hoa. Và đứa trẻ nọ bây giờ ra sao, hình dáng khuôn mặt thế nào, đang sống ở đâu... ba
đều không hề có tin tức gì. Nhưng rồi mới hôm qua, bức thư này được gửi
đến, cùng với cái tên “Dịch Liên Hải”.
- Nếu lúc đó ba xét nghiệm ADN kiểm chứng thực hư, giải quyết rốt ráo rõ ràng thì sẽ tốt hơn. Bây
giờ chẳng rõ kẻ này có phải đứa bé năm xưa, sau gần 20 năm lại đột nhiên xuất hiện, còn là sống ở Gia Thành này nữa. Đó lý do ba cấp tốc đáp máy bay về đây, bởi trong lòng ba xuất hiện một linh cảm xấu...
- Ông chủ! Dịch tổng! Xảy ra chuyện lớn rồi!
Tất cả đột ngột nghe tiếng của Hải Vương thất thanh khi chạy vội vào trong:. ????ìm truyệ???? hay tại # ???? r????m????ruye????.????N #
- Bên ngoài cổng tòa nhà Thế Kỷ, giới truyền thông từ báo chí tới đài
truyền hình, cùng người dân kéo đến ùn ùn, đang la ó dữ dội đòi gặp ông
chủ cho bằng được!
- Tại sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? - Dịch Quân bật dậy, khó hiểu.
- Chính là do buổi phỏng vấn trực tiếp của Tiêu Chấn Nam ngay tại tòa nhà!
Hải Vương vội vàng bật ti vi màn hình rộng tại phòng khách lên, những người có mặt tại đây đều nhỏm dậy khi trông thấy Tiêu Chấn Nam với dáng vẻ
lịch lãm đang đứng trước ngôi nhà cao tầng bề thế, xung quanh có rất
nhiều phóng viên khác nữa, cùng với dòng chữ chạy bên dưới:
“Tin
hot sốc: Người con trai ngoài giá thú của cựu CEO Dịch Nghiễm tập đoàn
Thế Kỷ Dịch thị, Dịch Liên Hải - Sau 30 năm bị chối bỏ, hôm nay anh đã
xuất hiện tại Gia Thành”!
Chưa hết, khi máy quay hướng thẳng về phía khuôn mặt của Tiêu Chấn Nam, thì anh ta mỉm cười nói:
- Ba, con là Dịch Liên Hải! Ba có đang xem buổi phát sóng trực tiếp này không?
Hiển nhiên, Hâm Đình, Dịch Quân lẫn Dịch Nghiễm đều vô cùng sửng sốt. Tiêu
Chấn Nam, anh ta vừa nói mình chính là Dịch Liên Hải ư? Chuyện này hết
sức chấn động, chẳng khác gì nghe tiếng sấm giữa ban trưa! Trên màn hình ti vi, Chấn Nam đang nói với các phóng viên rằng:
- Trong tay
tôi có file ghi âm cùng file camera về cuộc gặp mặt lần cuối cùng giữa
mẹ tôi - bà Lâm Thúy Hoa cùng với người được gọi là ba ruột tôi, ông
Dịch Nghiễm nổi tiếng của Dịch gia! Chính Dịch Nghiễm đã không thừa nhận tôi, con trai ngoài giá thú của ông ấy. Thậm chí ông ta còn ép mẹ tôi
rời nước trong tủi nhục, nhất quyết không chu cấp một đồng xu nào để
nuôi dưỡng tôi!
Các phóng viên nhanh tay nhanh chân chộp lấy
“chứng cứ”, có sẵn máy chiếu lớn được lắp đặt sẵn ở trước tòa nhà cứ như thể anh chành bác sĩ trước đó đã chuẩn bị kỹ lưỡng.