Mang Thai Con Trai Của Gã Đàn Ông Nhà Giàu

Chương 64: Đổi mới


trướctiếp

Edit + Beta : Củ Cải Ngâm Đường

--------------------------------------------------

Chờ mọi người ngồi ngay ngắn, đạo diễn Vương cùng hai biên kịch có việc đột xuất mới chậm rãi khoan thai tới.

Tổ Kỳ vốn cũng không phải là tính cách hướng ngoại, tại loại trường hợp có thể được xưng là xã giao này, cậu còn có chút không quen, chỉ là dựa theo Đoạn Khải căn dặn lần lượt hướng từng đạo diễn biên kịch kính rượu, ngay cả trợ lý đạo diễn giúp cậu truyền tin, thậm chí còn bị kéo vào các loại phân tổ trong đoàn.

Như thế một vòng, cũng không có nơi nào còn cần Tổ Kỳ đứng ra vì thế cậu yên lặng ngồi ở bên cạnh Đoạn Khải ăn lẩu.

Mùa đông khắc nghiệt ăn món lẩu nóng hổi là một sự hưởng thụ, Tổ Kỳ cởi áo khoác dày ra, chỉ mặc kiện áo lông đơn bạc, liền vén lên tay áo mà ngồi gặm lấy gặm để.

Bên trong bao sương máy sưởi mở rất đủ, không bao lâu Tổ Kỳ liền bị máy sưởi lẫn hơi nóng trong nồi hun đến trên trán tràn ra một tầng mồ hôi.

Đoạn Khải đang cùng biên kịch tán gẫu, thấy thế xé cái khăn giấy đưa cho Tổ Kỳ: "Cầm."

Tổ Kỳ vội vã đem ruột vịt  bỏ vào bên trong đĩa dầu, dùng một tay khác từ trong tay Đoạn Khải tiếp nhận giấy ăn, lung tung tại trên trán lau lau rồi hai lần sau đó gắp lên ruột vịt bỏ vào trong miệng.

Ăn ngon thật...

Tổ Kỳ cảm giác mình cả người đều như được thăng hoa, hưởng thụ tựa hồ đuổi đi bôn ba mệt nhọc ban ngày.

Cậu liền gắp một đũa ruột vịt đặt ở bên trong nồi đun nước, canh lấy thời gian vớt lên, vừa muốn thả vào trong bát mình , bất thình lình cảm thấy được một đạo ánh mắt cực kỳ cường liệt.

Tổ Kỳ dừng một chút, theo bản năng quay đầu nhìn lại ——

Tiếp liền đối diện với một đôi con ngươi trong suốt sáng ngời màu nâu nhạt.

Tổ Kỳ này mới đột nhiên nhớ tới, ảnh đế bảy trăm triệu Kiều Y Dương vẫn ngồi ở bên cạnh mình, nhưng là ảnh đế này thực sự quá an tĩnh thật không có độ tồn tại, cho nên Tổ Kỳ mời rượu xong liền đem hắn quên mất...

Kiều Y Dương lúc chúc rượu liền cởi ra vật che chắn trên người chỉ mặc một bộ áo nhung rộng rãi màu đen, chèn ép da thịt của hắn càng trắng nõn.

Mặc dù Kiều Y Dương là ảnh đế đã cầm mấy giải thưởng, dù sao chỉ là người mới hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, bên ngoài càng thiên về sạch sẽ tuấn tú, khí chất so với tiểu thịt tươi thành thục, thận trọng không ít.

Lúc Tổ Kỳ biết được Kiều Y Dương sắp diễn vai nam chính của Cung Tường, liền lén lút tra xét tài liệu của hắn, lúc này vừa nhìn tướng mạo của hắn, trong lòng không không khiếp sợ.

Chỉ vì Kiều Y Dương cùng trên mạng bộ dáng kém nhau quá nhiều... Không đúng, nói đúng ra, hẳn là Kiều Y Dương cùng hắn trước đây bộ dáng kém nhau quá nhiều.

Trước đây Kiều Y Dương là hình tượng chàng trai hàng xóm dương quang đẹp đẽ lại có điểm trẻ con đầy đặn, mà hiện tại đã gầy đến một loại mức độ khó mà tin nổi.

Hốc mắt lõm, hai gò má cũng lộ ra, viền mắt phía dưới tràn ngập một vòng bầm đen dày đặc, thoạt nhìn là kết quả của việc lâu ngày không nghỉ ngơi tốt.

Kiều Y Dương da dẻ cực kỳ trắng nõn, như hoa tuyết cho nên bất kỳ một chút tì vết đều có thể ở trên mặt hắn hiện ra hết sức rõ ràng.

Tổ Kỳ đột nhiên nhớ tới buổi sáng Tiểu Đặng Tử bát quái Kiều Y Dương có chứng kén ăn, nhất thời tâm trạng hiểu rõ, cậu rất nhanh thu lại kinh ngạc trong mắt, ở bề ngoài sóng lớn không sợ cười cười.

Thấy Kiều Y Dương ánh mắt trước sau cố định tại chiếc đũa đang kẹp ruột vịt của cậu, Tổ Kỳ run lên đũa, cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Anh muốn ăn cái này sao?"

Kiều Y Dương trên nét mặt ẩn ẩn hàm khát vọng, lại lắc đầu, lễ phép khước từ nói: "Không được, cảm ơn."

Tổ Kỳ đoán được Kiều Y Dương có thể sẽ để ý đũa cậu đã dùng qua, liền không kiên trì đem ruột vịt nóng toàn bộ gắp đến trong bát của mình, ở bên trong đĩa dầu chấm hai lần.

Vừa định bỏ vào trong miệng, lại cảm giác được cái loại ánh mắt thèm khát kia của Kiều Y Dương.

Tổ Kỳ động tác dừng một chút, bất động thanh sắc đưa mắt hướng bên cạnh dời mấy phần.

Sau đó liền thấy Kiều Y Dương xoay người lại hướng mặt về phía cậu, hai mắt trực câu câu nhìn mình.

Tổ Kỳ: "..."

Dù cậu da mặt dày đi nữa, cũng không thể dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hắn mà thong thả ăn đồ ăn, nghĩ đến Kiều Y Dương có chứng kén ăn, Tổ Kỳ càng thêm ăn không ngon.

Vì vậy Tổ Kỳ yên lặng để đũa xuống, cầm lấy giấy ăn lau miệng.

Kiều Y Dương thấy thế, vội hỏi: "Cậu không cần để ý tôi, coi như tôi không tồn tại là được."

Tổ Kỳ nghĩ thầm một ly cà phê siêu cấp lớn* đang bên cạnh, đồng thời không chớp mắt theo dõi cậu, cậu vẫn không có tâm lớn đến đối với hết thảy ngoảnh mặt làm ngơ.

*Ly cà phê lớn là ý chỉ ngôi sao điện ảnh có tầm cỡ trong ngành công nghiệp giải trí còn tùy theo tên có thể gọi là A Coffe , B coffee ..vv( đây là nghĩa theo như Đài Loan đề cập ), còn các khu vực khác thì cũng có nghĩa tương đương chư chỉ vị trí quan trọng vai trò to lớn gì đó tùy theo ngữ cảnh.(Theo Baidu )


trướctiếp