Mang Thai Con Trai Của Gã Đàn Ông Nhà Giàu

Chương 61: Động lòng


trướctiếp

Edit + Beta : Củ Cải Ngâm Đường

------------------------------------------------

Ngày hôm sau.

Khi Tổ Kỳ tỉnh lại thì Tiết Giác bên cạnh đã biến mất, trong chăn không có một chút hơi ấm hình như đã đi một lúc lâu rồi.

Buổi tối ngủ đứt quãng, Tổ Kỳ cuối cùng cũng coi như cảm giác đầu đã không còn đau đớn giống như tối hôm qua.

Cậu xoa mi tâm từ trên giường ngồi dậy, bất ngờ phát hiện hành lý bày ra ở trên sàn nhà dĩ nhiên đã được xếp chỉnh tề, hai cái rương hành lý ngay ngắn dựa vào bên tường.

Tổ Kỳ còn tưởng rằng là Tiểu Nhã thừa dịp lúc cậu ngủ tiến vào thu thập, liền không để ở trong lòng, vươn mình xuống giường rửa mặt, từ bên trong tủ quần áo lấy ra quần áo mà hôm qua đã chọn sẵn mặc vào.

Bản thân Tổ Kỳ không có bao nhiêu quần áo, sau khi xuyên đến thế giới này chi phí ăn mặc dựa cả vào Trương quản gia an bài, hiện tại trong bụng không còn Tiết Thiên Vạn, cậu liền mặc quần áo trước đây của nguyên chủ.

Hôm nay là ngày Tổ Kỳ tiến vào đoàn phim, tự nhiên không thể mặc quá tùy tiện.

Cậu chọn một chiếc áo khoác dài theo kiểu tây trang màu xám đậm mà không hiện ra quá cứng nhắc, bên trong phối hợp một áo lông cổ cao màu trắng, phía dưới là một chiếc quần dài màu đen kết hợp cùng giày da làm riêng nhàn nhã.

Mặc một thân quần áo đẹp đẽ của nguyên chủ ở trên người, Tổ Kỳ đứng trước gương một hồi lâu.

Tổ Kỳ rất muốn đi theo con đường diễn viên phái thực lực nhưng không thể phủ nhận tướng mạo và khí chất của nguyên chủ rất thích hợp làm tiểu thịt tươi bán sắc đẹp.

Khóe mắt hơi nhíu cặp hoa mắt đào, đôi môi mỏng màu hồng nhạt, da thịt trơn bóng trắng nõn tìm không ra một vết mụn hay khuyết điểm nào.

Tổ Kỳ tới gần gương, sờ sờ mặt của mình, vẫn nhịn không được mà cảm thán.

Tác dụng của táo tây so với trong tưởng tượng của cậu thật lợi hại, chẳng trách Liễu Tĩnh lại chủ động gọi điện thoại cho mình.

Tổ Kỳ khoảng chừng kiểm tra một chút rương hành lý, xác định quần áo cùng đồ dùng hàng ngày cậu chuẩn bị toàn bộ đều đã đầy đủ mới gọi điện thoại cho Tiểu Đặng Tử, sau đó kéo hai cái rương hành lý xuống lầu.

Ăn sáng xong, Tiểu Nhã đem ra nước ấm cùng thuốc cảm cúm đã sớm chuẩn bị tốt đưa cho Tổ Kỳ.

Tổ Kỳ uống thuốc, nhớ tới việc Tiểu Nhã giúp mình thu thập hành lý, vừa đem ly nước trả lại cho Tiểu Nhã vừa nói: "Sáng sớm hôm nay cám ơn cô."

"A ?" Tiểu Nhã một mặt mơ màng.

"Chính là cô giúp tôi thu thập những món đồ này." Tổ Kỳ chỉ xuống rương hành lý thả ở bên cạnh.

"Nhưng mà tôi không có tiến vào phòng ngủ của cậu và tiên sinh." Tiểu Nhã nghi hoặc mà gãi đầu một cái, "Có lẽ là tiên sinh giúp cậu thu thập đi, tiên sinh rất sớm đã lên đi công ty làm việc."

Tổ Kỳ há miệng, hơi kinh ngạc.

Lại quay đầu nhìn về phía hai cái rương hành lý đầy đủ kia, đột nhiên có một cỗ tư vị khó giải thích được từng tia từng sợi ngâm đi vào nội tâm.

Chỉ nhìn bề ngoài lãnh khốc của Tiết Giác thì không thể nhìn ra hắn là một người tỉ mỉ..

Không biết nên lấy lời nói gì để hình dung cảm thụ của cậu giờ khắc này.

Ngược lại tâm lý đắc ý.

Buổi sáng chín giờ, Tiểu Đặng Tử liền chờ ngoài cửa lớn Tiết gia, Tổ Kỳ hướng Ông Ngọc Hương chào tạm biệt, nhìn Tiết Thiên Vạn co rúc ở trong lồng ngực Ông Ngọc Hương đang ngủ say, bỗng nhiên rất là không muốn đi.

Cậu cúi đầu ở trên gò má thịt vù vù của Tiết Thiên Vạn mạnh mẽ hôn một cái.

"Gặp lại sau, con trai." Tổ Kỳ thấp giọng nói.

Tiết Thiên Vạn da dẻ quá non, hơi hơi dùng sức nhấn một cái sẽ hồng lên một khối, Tổ Kỳ hôn như thế một cái nhất thời hôn đỏ nửa khuôn mặt của nhóc con.

Đôi mắt nhắm chặt của nhóc con chậm rãi mở ra, hai cái tay nhỏ bé bỗng dưng vồ vồ, lập tức há hốc mồm liền oa oa khóc lớn lên.

Tổ Kỳ: "..."

Ông Ngọc Hương vội vã khinh vỗ nhẹ lưng của Tiết Thiên Vạn, nhẹ giọng dỗ rất lâu cũng không thấy hiệu quả, cuối cùng vẫn là Tổ Kỳ tiếp nhận nhóc con ôm gần tới nửa giờ, mới đưa tiểu tử nháo loạn này một lần nữa dỗ ngủ.


trướctiếp