Mang Thai Con Trai Của Gã Đàn Ông Nhà Giàu

Chương 16: Xoa bóp chân


trướctiếp

P/s : Hài hai !!!! Tui đã trở lại rồi đây , dạo này bị đồ án hành quá không đăng chương mới kịp hôm nay bù 2 chương nhé !!! Đọc truyện vui nhé các nàng ! Nhớ follow trang Củ Cải để theo dõi truyện mới nữa nhé ! YÊU YÊU (ღ˘⌣˘ღ) (ღ˘⌣˘ღ) (ღ˘⌣˘ღ)

Bách Quang Kiến đoán được Tổ Kỳ bán tĩnh tâm dưỡng sinh phấn sẽ khiến cho sóng lớn mênh mông, lại không nghĩ rằng mới hơn một tháng, lại sốt đến độ này. Lại không nói làng du lịch ngăn trở ít nhiều người đến đây cầu mua, ngay cả Bách Quang Kiến cũng nhận được điện thoại của một bằng hữu nhiều năm không liên lạc để giúp hăn mua một túi.

Đối với việc này, Bách Quang Kiến chỉ có thể biểu thị tình cảm chứ cũng không giúp được gì.

Vì để duy trì hiệu quả hiếm có này, Bách Quang Kiến hận không thể từ sáng tới tối đều lấy một muống to Dã Cúc phấn trong lọ để trên giường mỗi đêm. Cứ như vậy, dù cho ông ta mua hai mươi mấy túi Dã Cúc phấn cộng thêm một nắm Dã Cúc tươi, đó cũng là không đủ dùng.

Bởi vậy, Bách Quang Kiến thỉnh thoảng đến bái phỏng Tổ Kỳ một chút, thuận tiện hỏi thăm khi nào lô hàng mới bột phấn sẽ bán ra.

Một tháng qua, Bách Quang Kiến không chỉ hoàn toàn cáo biệt bệnh mất ngủ,ngay cả tóc cũng mọc ra không ít.

Cho đến hiện tại, tóc ông ta đã trở lại như hồi còn trẻ, hơn nữa giấc ngủ sung túc cùng thời quen nghỉ ngơi điều độ làm cho tinh thần của ông ta sảng khoái không ít, hoàn toàn không thấy vành đen cung bọng mắt.Thậm chí Trần Mỹ Hinh thời điểm tìm đến, đều thiếu chút nữa không nhận ra Bách Quang Kiến.

"Lạy trời, ông đi sửa mặt ?" Trần Mỹ Hinh trợn tròn đôi mắt rang điểm đậm của mình, thần sắc cực kỳ khó mà tin nổi trên dưới quan sát Bách Quang Kiến một vòng.

Bách Quang Kiến cau mày nói: "Tôi đã lớn tuổi như vậy sửa mặt cái gì ? Gần đây ăn ngon ngủ ngon, cũng đem tinh thần dưỡng thật tốt."

Trần Mỹ Hinh cười nhạo, vươn tay muốn kéo tóc Bách Quang Kiến: "Ghê gớm nhỉ, ngay cả tóc giả đều đeo lên."

Hiện tại Bách Quang Kiến xem tóc mình như bảo bối, ngay khi Trần Mỹ Hinh vươn tay về trước mặt ,ông ta vội vàng né tránh, tiện tay một cái tát vỗ vào trên mu bàn tay Trần Mỹ Hinh : " Ăn nói cho cẩn thận, đừng táy máy tay chân."

Nếu là trước, bị đánh một cái Trần Mỹ Hinh nhất định trở mặt tại chỗ đồng thời tìm Bách Quang Kiến làm ầm ĩ, nhưng mà thời khắc này,bà ta nhìn Bách Quang Kiến mặt hào hoa phong nhã, trong nháy mắt không thể nổi điện được. ( vẫn là bà này mê trai nhé ◤(¬‿¬)◥ khinh bỉ )

Bách Quang Kiến vốn là dáng dấp không tệ, rũ bỏ tinh thần tang thương, bây giờ tươi cười rạng rỡ ông ta quả thực như là biến thành người khác.

Chậm rãi từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại Trần Mỹ Hinh sờ sờ đơn thỏa thuận ly hôn đặt ở trong bao, bà ta vốn là dự định chờ Bách Quang Kiến tỉnh táo lại sau lại cẩn thận đàm luận một chút việc ly hôn.

Nhưng là bây giờ, bà ta đột nhiên không nghĩ sẽ ly hôn.

"Đúng rồi, tôi gọi cho bà nhiều cuộc như vậy đều không tiếp, làm sao hiện tại lại nhớ tới tìm tôi ?" Bách Quang Kiến cũng không biết Trần Mỹ Hinh trong đầu suy nghĩ gì, ông ta đối với Trần Mỹ Hinh lạnh nhạt cáu kỉnh.

"Trước chúng ta đều quá bốc đồng, tôi nghĩ chờ chúng ta song phương tỉnh táo lại sau đó mới nói chuyện ." Trần Mỹ Hinh tiến lên kéo cánh tay lại Bách Quang Kiến, giương mắt nhìn người ôn văn nhã nhặn bên cạnh mình , lòng bà ta có chút gợn sóng.

Tuy rằng Bách Quang Kiến tuổi tác đã lớn, thế nhưng thời gian lắng đọng cùng tích lũy chỉ có thể ở trên người ông ta dấu ấn của sự thành thục, đây là điểm mà những nam nhân trẻ tuổi bên ngoiaf không thể nào sánh được.

Lại nghĩ đến bà ta bao nuôi cái người kia vì tranh chấp với người yêu cũ, hoàn chọc tới Tiết Giác, công việc gặp trắc trở khắp nơi, kết cục mọi người tránh hắn như rắn rết, còn không thấy ngại mà khóc lóc tìm bà ta xin giúp đỡ.

Sách, thực sự là liếc mắt nhìn liền cảm thấy phiền lòng.

May là Bách Quang Kiến chỉ là ở bề ngoài có điểm biệt nữu mà thôi, cũng không có thật sự muốn cùng Trần Mỹ Hinh kết thúc đoạn hôn nhân này.

Biết rõ tính nết ông ta Trần Mỹ Hinh gọi điện thoại cho nhân viên công tác của làng du lịch đưa tới nguyên liệu nấu ăn tươi ngon, tự tay nấu một bàn ăn tràn đầy mỹ vị cho Bách Quang Kiến, trong thời gian ăn cơm, hai vợ chồng dường như trở về thời điểm ân ái hào thuận.

Chạng vạng, Trần Mỹ Hinh trốn vào trong phòng vệ sinh, đem đơn thỏa thuận ly hôn mang theo xé thành từng mảnh nhỏ bỏ vào bồn cầu xả đi.

Một hơi làm xong những việc này, Trần Mỹ Hinh cũng quyết định cắt đứt những mối quan hện ngổn ngang bên ngoài kia.

Thật không biết bà ta lúc trước suy nghĩ thế nào, một người chồng ôn hòa lại biết kiếm tiền , tâm địa cũng không giảo hoạt không muốn, cư nhiên lưu luyến những loại ong bướm bên ngoài chỉ biết nhìn chằm chặp vào tiền của bà ta.

Vào giờ phút này, Trần Mỹ Hinh quyết định cùng Bách Quang Kiến hảo hảo sống tiếp.


trướctiếp